Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…
Chương 1443
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 1443Anh ta nhanh chóng quay lại với một hộp bánh tinh xảo trên tay.Phó Kình Hiên cầm hộp bánh đưa cho Bạch Dương.Bạch Dương đưa tay ra đón: “Cảm ơn.”“Không có gì đâu, em thích ăn nó đã là lời cảm ơn lớn nhất với tôi rồi.” Phó Kình Hiên nhìn cô, trả lời bằng chất giọng trầm khàn.Hai bên tai của Bạch Dương bỗng chốc đỏ lên, cúi đầu chẳng nói gì.Phó Kình Hiên thấy cô ngại ngùng như vậy, chỉ cười nhẹ một cái rồi nói sang chuyện khác: “Chúng ta đi thôi.”Bạch Dương và anh đi ra khỏi văn phòng làm việc, cùng hướng đến thang máy.Lúc đến trước thang máy, Phó Kình Hiên ấn mở cửa: ‘À, em đỗ xe ở đâu vậy?”“Ở trước cổng công ty của anh.” Bạch Dương xách hộp bánh kem rồi nói.Lúc đến đây cô thấy bãi đỗ xe ở chỗ đó còn trống nên mới đậu xe ở đó.Phó Kình Hiên gật đầu, tỏ ý đã hiểu.Ting!Cửa thang máy mở ra.Phó Kình Hiên nhường cho cô vào trước, đợi cô vào rồi mới vào sau.Trợ lý Trương đi sau cùng, phụ trách đóng cửa thang máy.Bên trong thang máy, chẳng ai nói với ai câu nào, bầu không khí cực kỳ yên tĩnh.Cho đến khi ra khỏi thang máy, đi đến chiếc xe đang đậu bên lề đường, Bạch Dương mới mở lời đánh tan bầu không khí yên tĩnh: “Tôi phải đi rồi, tổng giám đốc Phó hãy qua về đi.”Một tay của Phó Kình Hiên vẫn đút trong †úi quần: “Không vội, khi nào tôi thấy em lên xe lái đi rồi mới quay về.”Bạch Dương thấy anh kiên quyết như vậy thì cũng không nói gì nữa, lấy chìa khoá từ trong túi xách ra khởi động xe.“Vậy tôi đi trước nhé, tạm biệt!” Cô vẫy tay với anh.Phó Kình Hiên cũng ừm một tiếng: “Tạm biệt.”Bạch Dương mở cửa xe ra, định xoay người ngồi vào xe.Thì bỗng một tiếng phanh xe đột ngột từ đằng sau truyền đến.Phó Kình Hiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đó là một chiếc xe màu đen của Nhật, dùng tốc độ không bình thường lao về phía bọn họ, hiển nhiên muốn tông vào hai người.Nhận thức được vấn đề, sắc mặt Phó Kình Hiên chuyển biến, anh dùng sức kéo cánh †ay cô ra sau.“Cẩn thận!” Phó Kiên Hiên căng thẳng hét lên.“Sao vậy?” Bạch Dương vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bị anh kéo đột ngột như vậy khiến hộp bánh kem bị rơi xuống đất do không cầm chắc.Mà cả người cô cũng bị anh kéo vào lòng.
Chương 1443
Anh ta nhanh chóng quay lại với một hộp bánh tinh xảo trên tay.
Phó Kình Hiên cầm hộp bánh đưa cho Bạch Dương.
Bạch Dương đưa tay ra đón: “Cảm ơn.”
“Không có gì đâu, em thích ăn nó đã là lời cảm ơn lớn nhất với tôi rồi.” Phó Kình Hiên nhìn cô, trả lời bằng chất giọng trầm khàn.
Hai bên tai của Bạch Dương bỗng chốc đỏ lên, cúi đầu chẳng nói gì.
Phó Kình Hiên thấy cô ngại ngùng như vậy, chỉ cười nhẹ một cái rồi nói sang chuyện khác: “Chúng ta đi thôi.”
Bạch Dương và anh đi ra khỏi văn phòng làm việc, cùng hướng đến thang máy.
Lúc đến trước thang máy, Phó Kình Hiên ấn mở cửa: ‘À, em đỗ xe ở đâu vậy?”
“Ở trước cổng công ty của anh.” Bạch Dương xách hộp bánh kem rồi nói.
Lúc đến đây cô thấy bãi đỗ xe ở chỗ đó còn trống nên mới đậu xe ở đó.
Phó Kình Hiên gật đầu, tỏ ý đã hiểu.
Ting!
Cửa thang máy mở ra.
Phó Kình Hiên nhường cho cô vào trước, đợi cô vào rồi mới vào sau.
Trợ lý Trương đi sau cùng, phụ trách đóng cửa thang máy.
Bên trong thang máy, chẳng ai nói với ai câu nào, bầu không khí cực kỳ yên tĩnh.
Cho đến khi ra khỏi thang máy, đi đến chiếc xe đang đậu bên lề đường, Bạch Dương mới mở lời đánh tan bầu không khí yên tĩnh: “Tôi phải đi rồi, tổng giám đốc Phó hãy qua về đi.”
Một tay của Phó Kình Hiên vẫn đút trong †úi quần: “Không vội, khi nào tôi thấy em lên xe lái đi rồi mới quay về.”
Bạch Dương thấy anh kiên quyết như vậy thì cũng không nói gì nữa, lấy chìa khoá từ trong túi xách ra khởi động xe.
“Vậy tôi đi trước nhé, tạm biệt!” Cô vẫy tay với anh.
Phó Kình Hiên cũng ừm một tiếng: “Tạm biệt.”
Bạch Dương mở cửa xe ra, định xoay người ngồi vào xe.
Thì bỗng một tiếng phanh xe đột ngột từ đằng sau truyền đến.
Phó Kình Hiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đó là một chiếc xe màu đen của Nhật, dùng tốc độ không bình thường lao về phía bọn họ, hiển nhiên muốn tông vào hai người.
Nhận thức được vấn đề, sắc mặt Phó Kình Hiên chuyển biến, anh dùng sức kéo cánh †ay cô ra sau.
“Cẩn thận!” Phó Kiên Hiên căng thẳng hét lên.
“Sao vậy?” Bạch Dương vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bị anh kéo đột ngột như vậy khiến hộp bánh kem bị rơi xuống đất do không cầm chắc.
Mà cả người cô cũng bị anh kéo vào lòng.
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 1443Anh ta nhanh chóng quay lại với một hộp bánh tinh xảo trên tay.Phó Kình Hiên cầm hộp bánh đưa cho Bạch Dương.Bạch Dương đưa tay ra đón: “Cảm ơn.”“Không có gì đâu, em thích ăn nó đã là lời cảm ơn lớn nhất với tôi rồi.” Phó Kình Hiên nhìn cô, trả lời bằng chất giọng trầm khàn.Hai bên tai của Bạch Dương bỗng chốc đỏ lên, cúi đầu chẳng nói gì.Phó Kình Hiên thấy cô ngại ngùng như vậy, chỉ cười nhẹ một cái rồi nói sang chuyện khác: “Chúng ta đi thôi.”Bạch Dương và anh đi ra khỏi văn phòng làm việc, cùng hướng đến thang máy.Lúc đến trước thang máy, Phó Kình Hiên ấn mở cửa: ‘À, em đỗ xe ở đâu vậy?”“Ở trước cổng công ty của anh.” Bạch Dương xách hộp bánh kem rồi nói.Lúc đến đây cô thấy bãi đỗ xe ở chỗ đó còn trống nên mới đậu xe ở đó.Phó Kình Hiên gật đầu, tỏ ý đã hiểu.Ting!Cửa thang máy mở ra.Phó Kình Hiên nhường cho cô vào trước, đợi cô vào rồi mới vào sau.Trợ lý Trương đi sau cùng, phụ trách đóng cửa thang máy.Bên trong thang máy, chẳng ai nói với ai câu nào, bầu không khí cực kỳ yên tĩnh.Cho đến khi ra khỏi thang máy, đi đến chiếc xe đang đậu bên lề đường, Bạch Dương mới mở lời đánh tan bầu không khí yên tĩnh: “Tôi phải đi rồi, tổng giám đốc Phó hãy qua về đi.”Một tay của Phó Kình Hiên vẫn đút trong †úi quần: “Không vội, khi nào tôi thấy em lên xe lái đi rồi mới quay về.”Bạch Dương thấy anh kiên quyết như vậy thì cũng không nói gì nữa, lấy chìa khoá từ trong túi xách ra khởi động xe.“Vậy tôi đi trước nhé, tạm biệt!” Cô vẫy tay với anh.Phó Kình Hiên cũng ừm một tiếng: “Tạm biệt.”Bạch Dương mở cửa xe ra, định xoay người ngồi vào xe.Thì bỗng một tiếng phanh xe đột ngột từ đằng sau truyền đến.Phó Kình Hiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đó là một chiếc xe màu đen của Nhật, dùng tốc độ không bình thường lao về phía bọn họ, hiển nhiên muốn tông vào hai người.Nhận thức được vấn đề, sắc mặt Phó Kình Hiên chuyển biến, anh dùng sức kéo cánh †ay cô ra sau.“Cẩn thận!” Phó Kiên Hiên căng thẳng hét lên.“Sao vậy?” Bạch Dương vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bị anh kéo đột ngột như vậy khiến hộp bánh kem bị rơi xuống đất do không cầm chắc.Mà cả người cô cũng bị anh kéo vào lòng.