Tác giả:

Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…

Chương 1489

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 1489Lâm Diệc Hàng híp mắt nhìn Bạch Dương.Bạch Dương lo lắng gật đầu: “Được, tôi ôm anh, anh đừng cử động!”Nói rồi, cô cởi túi xách trên vai xuống rồi ném bừa sang một bên, sau đó ôm lấy vai của Phó Kình Hiên.Phó Kình Hiên thuận thế dựa đầu vào ngực cô, đôi môi mỏng cong lên.Thấy cảnh tượng này, Lâm Diệc Hàng im lặng, cũng từ bỏ ý định vạch trần việc Phó Kình Hiên giả đau với Bạch Dương.Vạch trần làm gì chứ?Kỹ thuật diễn xuất của Phó Kình Hiên vụng về như thế, người sáng suốt một chút là có thể nhìn ra anh đang giả vờ. Cho nên chưa hẳn là cô không biết Phó Kình Hiên đang diễn.Nhưng cô vẫn giả vờ như không biết điều đó, thỏa mãn mong muốn của Phó Kình Hiên.Điều đó có nghĩa là gì?Một người muốn đánh, còn một người sẵn sàng bị đánh chứ sao nữa.Đã vậy mà anh ta còn đi vạch trân, chẳng phải là tự mình chuốc lấy xấu hổ à?Nghĩ vậy, Lâm Diệc Hàng cúi đầu xuống, tiếp tục tháo thạch cao, xem như không biết gì.Bạch Dương ôm vai Phó Kình Hiên: “Anh cố chịu một chút, sẽ xong nhanh thôi.”“Tôi biết rồi. Có em ở đây, tôi sẽ không cử động lung tung đâu.” Phó Kình Hiên nâng †ay phải lên ôm lấy eo cô rồi trả lời.Cơ thể Bạch Dương hơi cứng lại, phản ứng đầu tiên là muốn anh buông tay ra.Nhưng thấy đôi mày nhíu chặt của anh, miệng cô hơi mấp máy nhưng lại không nói nên lời.Thôi, cứ chiều theo anh đi vậy.Dù sao anh cũng là bệnh nhân, nhịn anh một chút.Nghĩ vậy, Bạch Dương lại thả lỏng cơ thể.Cảm nhận được cơ thể của cô mềm ra, Phó Kình Hiên cũng yên tâm ôm cô, không cần lo lắng tay mình sẽ bị cô hất ra.Chưa được một lúc, thạch cao đã được tháo xong.Phó Kình Hiên nhìn cánh tay trái trắng hơn gần một tông so với tay phải, anh không khỏi hơi nhíu mày.“Thử xem có thể cử động cánh tay không?”Lâm Diệc Hàng đặt dụng cụ xuống, nói: “Chỉ cần nâng nhẹ một chút là được, không cần nâng lên hoàn toàn.”“Mau thử đi.’ Bạch Dương cũng thúc giục.Cô là người hy vọng cánh tay của Phó Kình Hiên không có vấn đề gì nhất.Cho nên cô vô cùng chờ mong nghe được †in tốt tay anh đã bình phục.Dưới ánh mắt mong đợi của Bạch Dương, Phó Kình Hiên nhẹ nhàng cử động tay trái, nhấc cánh tay lên một chút.Sau khi cảm thấy đau, anh lập tức ngừng cử động.Lâm Diệc Hàng nhéo nhéo cánh tay của anh, gật đầu nói: “Có thể nâng lên cho thấy xương cốt đã liền lại khá tốt rồi. Không cần bó thạch cao nữa, nhưng vẫn phải treo tiếp.”

CHƯƠNG 1489

Lâm Diệc Hàng híp mắt nhìn Bạch Dương.

Bạch Dương lo lắng gật đầu: “Được, tôi ôm anh, anh đừng cử động!”

Nói rồi, cô cởi túi xách trên vai xuống rồi ném bừa sang một bên, sau đó ôm lấy vai của Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên thuận thế dựa đầu vào ngực cô, đôi môi mỏng cong lên.

Thấy cảnh tượng này, Lâm Diệc Hàng im lặng, cũng từ bỏ ý định vạch trần việc Phó Kình Hiên giả đau với Bạch Dương.

Vạch trần làm gì chứ?

Kỹ thuật diễn xuất của Phó Kình Hiên vụng về như thế, người sáng suốt một chút là có thể nhìn ra anh đang giả vờ. Cho nên chưa hẳn là cô không biết Phó Kình Hiên đang diễn.

Nhưng cô vẫn giả vờ như không biết điều đó, thỏa mãn mong muốn của Phó Kình Hiên.

Điều đó có nghĩa là gì?

Một người muốn đánh, còn một người sẵn sàng bị đánh chứ sao nữa.

Đã vậy mà anh ta còn đi vạch trân, chẳng phải là tự mình chuốc lấy xấu hổ à?

Nghĩ vậy, Lâm Diệc Hàng cúi đầu xuống, tiếp tục tháo thạch cao, xem như không biết gì.

Bạch Dương ôm vai Phó Kình Hiên: “Anh cố chịu một chút, sẽ xong nhanh thôi.”

“Tôi biết rồi. Có em ở đây, tôi sẽ không cử động lung tung đâu.” Phó Kình Hiên nâng †ay phải lên ôm lấy eo cô rồi trả lời.

Cơ thể Bạch Dương hơi cứng lại, phản ứng đầu tiên là muốn anh buông tay ra.

Nhưng thấy đôi mày nhíu chặt của anh, miệng cô hơi mấp máy nhưng lại không nói nên lời.

Thôi, cứ chiều theo anh đi vậy.

Dù sao anh cũng là bệnh nhân, nhịn anh một chút.

Nghĩ vậy, Bạch Dương lại thả lỏng cơ thể.

Cảm nhận được cơ thể của cô mềm ra, Phó Kình Hiên cũng yên tâm ôm cô, không cần lo lắng tay mình sẽ bị cô hất ra.

Chưa được một lúc, thạch cao đã được tháo xong.

Phó Kình Hiên nhìn cánh tay trái trắng hơn gần một tông so với tay phải, anh không khỏi hơi nhíu mày.

“Thử xem có thể cử động cánh tay không?”

Lâm Diệc Hàng đặt dụng cụ xuống, nói: “Chỉ cần nâng nhẹ một chút là được, không cần nâng lên hoàn toàn.”

“Mau thử đi.’ Bạch Dương cũng thúc giục.

Cô là người hy vọng cánh tay của Phó Kình Hiên không có vấn đề gì nhất.

Cho nên cô vô cùng chờ mong nghe được †in tốt tay anh đã bình phục.

Dưới ánh mắt mong đợi của Bạch Dương, Phó Kình Hiên nhẹ nhàng cử động tay trái, nhấc cánh tay lên một chút.

Sau khi cảm thấy đau, anh lập tức ngừng cử động.

Lâm Diệc Hàng nhéo nhéo cánh tay của anh, gật đầu nói: “Có thể nâng lên cho thấy xương cốt đã liền lại khá tốt rồi. Không cần bó thạch cao nữa, nhưng vẫn phải treo tiếp.”

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 1489Lâm Diệc Hàng híp mắt nhìn Bạch Dương.Bạch Dương lo lắng gật đầu: “Được, tôi ôm anh, anh đừng cử động!”Nói rồi, cô cởi túi xách trên vai xuống rồi ném bừa sang một bên, sau đó ôm lấy vai của Phó Kình Hiên.Phó Kình Hiên thuận thế dựa đầu vào ngực cô, đôi môi mỏng cong lên.Thấy cảnh tượng này, Lâm Diệc Hàng im lặng, cũng từ bỏ ý định vạch trần việc Phó Kình Hiên giả đau với Bạch Dương.Vạch trần làm gì chứ?Kỹ thuật diễn xuất của Phó Kình Hiên vụng về như thế, người sáng suốt một chút là có thể nhìn ra anh đang giả vờ. Cho nên chưa hẳn là cô không biết Phó Kình Hiên đang diễn.Nhưng cô vẫn giả vờ như không biết điều đó, thỏa mãn mong muốn của Phó Kình Hiên.Điều đó có nghĩa là gì?Một người muốn đánh, còn một người sẵn sàng bị đánh chứ sao nữa.Đã vậy mà anh ta còn đi vạch trân, chẳng phải là tự mình chuốc lấy xấu hổ à?Nghĩ vậy, Lâm Diệc Hàng cúi đầu xuống, tiếp tục tháo thạch cao, xem như không biết gì.Bạch Dương ôm vai Phó Kình Hiên: “Anh cố chịu một chút, sẽ xong nhanh thôi.”“Tôi biết rồi. Có em ở đây, tôi sẽ không cử động lung tung đâu.” Phó Kình Hiên nâng †ay phải lên ôm lấy eo cô rồi trả lời.Cơ thể Bạch Dương hơi cứng lại, phản ứng đầu tiên là muốn anh buông tay ra.Nhưng thấy đôi mày nhíu chặt của anh, miệng cô hơi mấp máy nhưng lại không nói nên lời.Thôi, cứ chiều theo anh đi vậy.Dù sao anh cũng là bệnh nhân, nhịn anh một chút.Nghĩ vậy, Bạch Dương lại thả lỏng cơ thể.Cảm nhận được cơ thể của cô mềm ra, Phó Kình Hiên cũng yên tâm ôm cô, không cần lo lắng tay mình sẽ bị cô hất ra.Chưa được một lúc, thạch cao đã được tháo xong.Phó Kình Hiên nhìn cánh tay trái trắng hơn gần một tông so với tay phải, anh không khỏi hơi nhíu mày.“Thử xem có thể cử động cánh tay không?”Lâm Diệc Hàng đặt dụng cụ xuống, nói: “Chỉ cần nâng nhẹ một chút là được, không cần nâng lên hoàn toàn.”“Mau thử đi.’ Bạch Dương cũng thúc giục.Cô là người hy vọng cánh tay của Phó Kình Hiên không có vấn đề gì nhất.Cho nên cô vô cùng chờ mong nghe được †in tốt tay anh đã bình phục.Dưới ánh mắt mong đợi của Bạch Dương, Phó Kình Hiên nhẹ nhàng cử động tay trái, nhấc cánh tay lên một chút.Sau khi cảm thấy đau, anh lập tức ngừng cử động.Lâm Diệc Hàng nhéo nhéo cánh tay của anh, gật đầu nói: “Có thể nâng lên cho thấy xương cốt đã liền lại khá tốt rồi. Không cần bó thạch cao nữa, nhưng vẫn phải treo tiếp.”

Chương 1489