Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…
Chương 1494
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 1494Nhưng trợ lý cũng không để ý nhiều, nhún vai sau đó xoay người đi vào văn phòng của Bạch Dương.“Tổng giám đốc Bạch, tôi tới lấy tư liệu.”Trợ lý đi về phía Bạch Dương, nói với cô.Bạch Dương kéo ngăn kéo ra, lấy một tập văn kiện rồi đưa qua: “Đây, sau khi dùng xong nhớ phải lưu lại hồ sơ.”“Vâng ạ, Tổng giám đốc Bạch cứ yên tâm.”Trợ lý cười đồng ý.Bạch Dương mấp máy đôi môi đỏ mọng, còn đang định nói gì đó thì điện thoại đột nhiên vang lên.Nhìn thông báo trên điện thoại, cô mỉm cười, sau đó phất tay nói với trợ lý: “Cô ra ngoài trước đi.”“Vâng.” Trợ lý gật đầu, xoay người đi ra ngoài.Bạch Dương áp điện thoại vào tai, nghe điện thoại: ‘Chào bác gái ạ.”“Dương Dương, không quấy rầy con làm việc chứ?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói thân thiết hòa nhã của bà Lục.Bạch Dương mỉm cười lắc đầu: “Đương nhiên là không rồi.”“Vậy là tốt rồi.” Bà Lục nhẹ nhàng thở phào.Bạch Dương tò mò hỏi: “Bác gái, bác gọi điện thoại cho con vào giờ này là có chuyện gì ạ?”Đầu kia điện thoại, bà Lục thở dài nhìn căn phòng trên lầu: “Đúng là có chút việc.Dương Dương à, cháu có thể ra ngoài một chút không? Bác gái có chuyện muốn nói với con.”“Được ạ. Nhưng mà bác gái, bác muốn nói chuyện gì thế?”Bà Lục mỉm cười: “Đến lúc đó con sẽ biết.”“Như vậy ạ, vậy được rồi.” Không nhận được đáp án cụ thể nhưng Bạch Dương cũng không thấy mất mát gì hết, cô gật đầu đồng ý.“Một giờ sau gặp ở quán cà phê Vương Tước nhé.” Bà Lục lại nói, định ra địa chỉ gặp mặt.“Con biết rồi ạ.” Bạch Dương cười đồng ý.Ngắt điện thoại, cô buông điện thoại xuống, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên mặt bàn làm việc, ý cười trên mặt từ từ thu lại biến thành vẻ phức tạp.Thật ra cho dù bà Lục không trả lời là muốn nói chuyện gì nhưng cô cũng có thể lờ mờ đoán ra được.Chắc là chuyện liên quan tới A Khởi rồi.Chuyện gì nên tới thì sớm hay muộn gì cũng sẽ tới. Ngoài trừ chấp nhận ra thì Bạch Dương cũng không còn lựa chọn nào khác.Sau đó, cô xoa xoa huyệt thái dương rồi đứng lên, cầm túi xách đi ra ngoài.Nửa giờ sau, Bạch Dương đi tới quán cà phê Vương Tước mà bà Lục.Bởi vì cô tới sớm hơn nửa giờ nên lúc này bà Lục vẫn chưa tới.Bạch Dương đi tới ngồi xuống một chỗ gần cửa sổ dưới sự dẫn dắt của nhân viên phục vụ. Cô gọi hai ly cà phê, vừa uống vừa chờ bà Lục xuất hiện.Đợi được một lúc thì đột nhiên cô nghe thấy phía sau truyền đến một giọng nói quen thuộc.Là Lý Thất!Bạch Dương đặt cà phê xuống, quay đầu nhìn ra phía sau.
CHƯƠNG 1494
Nhưng trợ lý cũng không để ý nhiều, nhún vai sau đó xoay người đi vào văn phòng của Bạch Dương.
“Tổng giám đốc Bạch, tôi tới lấy tư liệu.”
Trợ lý đi về phía Bạch Dương, nói với cô.
Bạch Dương kéo ngăn kéo ra, lấy một tập văn kiện rồi đưa qua: “Đây, sau khi dùng xong nhớ phải lưu lại hồ sơ.”
“Vâng ạ, Tổng giám đốc Bạch cứ yên tâm.”
Trợ lý cười đồng ý.
Bạch Dương mấp máy đôi môi đỏ mọng, còn đang định nói gì đó thì điện thoại đột nhiên vang lên.
Nhìn thông báo trên điện thoại, cô mỉm cười, sau đó phất tay nói với trợ lý: “Cô ra ngoài trước đi.”
“Vâng.” Trợ lý gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Bạch Dương áp điện thoại vào tai, nghe điện thoại: ‘Chào bác gái ạ.”
“Dương Dương, không quấy rầy con làm việc chứ?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói thân thiết hòa nhã của bà Lục.
Bạch Dương mỉm cười lắc đầu: “Đương nhiên là không rồi.”
“Vậy là tốt rồi.” Bà Lục nhẹ nhàng thở phào.
Bạch Dương tò mò hỏi: “Bác gái, bác gọi điện thoại cho con vào giờ này là có chuyện gì ạ?”
Đầu kia điện thoại, bà Lục thở dài nhìn căn phòng trên lầu: “Đúng là có chút việc.
Dương Dương à, cháu có thể ra ngoài một chút không? Bác gái có chuyện muốn nói với con.”
“Được ạ. Nhưng mà bác gái, bác muốn nói chuyện gì thế?”
Bà Lục mỉm cười: “Đến lúc đó con sẽ biết.”
“Như vậy ạ, vậy được rồi.” Không nhận được đáp án cụ thể nhưng Bạch Dương cũng không thấy mất mát gì hết, cô gật đầu đồng ý.
“Một giờ sau gặp ở quán cà phê Vương Tước nhé.” Bà Lục lại nói, định ra địa chỉ gặp mặt.
“Con biết rồi ạ.” Bạch Dương cười đồng ý.
Ngắt điện thoại, cô buông điện thoại xuống, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên mặt bàn làm việc, ý cười trên mặt từ từ thu lại biến thành vẻ phức tạp.
Thật ra cho dù bà Lục không trả lời là muốn nói chuyện gì nhưng cô cũng có thể lờ mờ đoán ra được.
Chắc là chuyện liên quan tới A Khởi rồi.
Chuyện gì nên tới thì sớm hay muộn gì cũng sẽ tới. Ngoài trừ chấp nhận ra thì Bạch Dương cũng không còn lựa chọn nào khác.
Sau đó, cô xoa xoa huyệt thái dương rồi đứng lên, cầm túi xách đi ra ngoài.
Nửa giờ sau, Bạch Dương đi tới quán cà phê Vương Tước mà bà Lục.
Bởi vì cô tới sớm hơn nửa giờ nên lúc này bà Lục vẫn chưa tới.
Bạch Dương đi tới ngồi xuống một chỗ gần cửa sổ dưới sự dẫn dắt của nhân viên phục vụ. Cô gọi hai ly cà phê, vừa uống vừa chờ bà Lục xuất hiện.
Đợi được một lúc thì đột nhiên cô nghe thấy phía sau truyền đến một giọng nói quen thuộc.
Là Lý Thất!
Bạch Dương đặt cà phê xuống, quay đầu nhìn ra phía sau.
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 1494Nhưng trợ lý cũng không để ý nhiều, nhún vai sau đó xoay người đi vào văn phòng của Bạch Dương.“Tổng giám đốc Bạch, tôi tới lấy tư liệu.”Trợ lý đi về phía Bạch Dương, nói với cô.Bạch Dương kéo ngăn kéo ra, lấy một tập văn kiện rồi đưa qua: “Đây, sau khi dùng xong nhớ phải lưu lại hồ sơ.”“Vâng ạ, Tổng giám đốc Bạch cứ yên tâm.”Trợ lý cười đồng ý.Bạch Dương mấp máy đôi môi đỏ mọng, còn đang định nói gì đó thì điện thoại đột nhiên vang lên.Nhìn thông báo trên điện thoại, cô mỉm cười, sau đó phất tay nói với trợ lý: “Cô ra ngoài trước đi.”“Vâng.” Trợ lý gật đầu, xoay người đi ra ngoài.Bạch Dương áp điện thoại vào tai, nghe điện thoại: ‘Chào bác gái ạ.”“Dương Dương, không quấy rầy con làm việc chứ?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói thân thiết hòa nhã của bà Lục.Bạch Dương mỉm cười lắc đầu: “Đương nhiên là không rồi.”“Vậy là tốt rồi.” Bà Lục nhẹ nhàng thở phào.Bạch Dương tò mò hỏi: “Bác gái, bác gọi điện thoại cho con vào giờ này là có chuyện gì ạ?”Đầu kia điện thoại, bà Lục thở dài nhìn căn phòng trên lầu: “Đúng là có chút việc.Dương Dương à, cháu có thể ra ngoài một chút không? Bác gái có chuyện muốn nói với con.”“Được ạ. Nhưng mà bác gái, bác muốn nói chuyện gì thế?”Bà Lục mỉm cười: “Đến lúc đó con sẽ biết.”“Như vậy ạ, vậy được rồi.” Không nhận được đáp án cụ thể nhưng Bạch Dương cũng không thấy mất mát gì hết, cô gật đầu đồng ý.“Một giờ sau gặp ở quán cà phê Vương Tước nhé.” Bà Lục lại nói, định ra địa chỉ gặp mặt.“Con biết rồi ạ.” Bạch Dương cười đồng ý.Ngắt điện thoại, cô buông điện thoại xuống, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên mặt bàn làm việc, ý cười trên mặt từ từ thu lại biến thành vẻ phức tạp.Thật ra cho dù bà Lục không trả lời là muốn nói chuyện gì nhưng cô cũng có thể lờ mờ đoán ra được.Chắc là chuyện liên quan tới A Khởi rồi.Chuyện gì nên tới thì sớm hay muộn gì cũng sẽ tới. Ngoài trừ chấp nhận ra thì Bạch Dương cũng không còn lựa chọn nào khác.Sau đó, cô xoa xoa huyệt thái dương rồi đứng lên, cầm túi xách đi ra ngoài.Nửa giờ sau, Bạch Dương đi tới quán cà phê Vương Tước mà bà Lục.Bởi vì cô tới sớm hơn nửa giờ nên lúc này bà Lục vẫn chưa tới.Bạch Dương đi tới ngồi xuống một chỗ gần cửa sổ dưới sự dẫn dắt của nhân viên phục vụ. Cô gọi hai ly cà phê, vừa uống vừa chờ bà Lục xuất hiện.Đợi được một lúc thì đột nhiên cô nghe thấy phía sau truyền đến một giọng nói quen thuộc.Là Lý Thất!Bạch Dương đặt cà phê xuống, quay đầu nhìn ra phía sau.