Người dịch: Giang Uyển Quỳnh. Nắng ấm mùa xuân nhẹ nhàng đẩy ra đám mây chỉ chừa lại một tầng mây mỏng. Trong thôn xóm nhỏ rộn ràng, nhốn nháo. Bụi cỏ xanh tươi ướt át lập lòe giọt sương trong suốt. Không giống chốn phồn hoa phức tạp, thôn xóm nhỏ này phải nói là thuần phác, thanh tịnh rất nhiều. Tiếng "kẽo kẹt" vang lên, một đôi tay trắng nhẹ nhàng đẩy cánh cửa được làm bằng trúc ra. Trong lúc nhất thời, bộ thanh thiển bạch y tung lên với mi mắt, chỉ thấy bộ dạng người tới thật tốt, phảng phất như trích tiên phong hoa xuống trần. Đôi mắt Lam Nhiễm nhẹ nhàng nhìn về phía giỏ tre đựng thảo dược ngón tay khẽ chạm nói: "Thảo dược không còn nhiều lắm." Nàng nhàn nhạt dời đi ánh mắt, chậm rãi đi xuống cầu thang. Nàng đưa tay nhẹ nhàng giơ lên sọt thảo dược, mang lên vai, đi ra khỏi phòng. Vạt áo lấp lánh ánh nắng. Nàng bước chậm trên đường nhỏ ở nông thôn, chậm rãi hướng về phía núi mà đi. Lam Nhiễm đang đi về hướng có núi thì chợt nghe thấy tiếng kêu sang sảng chính khí. Lúc này chỉ thấy…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...