Đại Ngụy năm thứ tư, Mặt trời rạng sáng dần sau chân núi, Cánh hoa cuối cùng trên cành đào khô từ từ rụng xuống, mùa đông lạnh giá qua đi, mùa xuân lại đến, muôn vật nảy nở, sinh sôi. Tại nơi thành đô ồn ào náo nhiệt, mái ngói cùng đèn lồng đỏ xen kẽ nhau, xếp chồng lên từng lớp, từng lớp. Trên đường lớn Hoàng Thành, có một tửu lâu to lớn nằm đó, cực kì nổi tiếng, danh chấn khắp chốn, Tỏa Nguyệt lâu. Đồ ăn ở đây không chỉ hấp dẫn, ngon miệng mà lại luôn thay đổi một cách kì lạ, đặc sắc, Chính vì vậy mà tửu lâu này luôn luôn không ngớt người đến người đi. Sâu bên trong, tại gian phòng bếp, Mọi người bận rộn, nhanh chóng hoàn thành món ăn. Một tiếng nói mềm mại vang lên, ngữ điệu nhẹ nhàng chỉ bảo, "Sai rồi, câu làm như vậy không được. Khoai tây chiên phải chiên ngập dầu mới có thể chín hết." Nữ tử dung mạo thanh tú, khoác một thân y phục màu lam nhạt, mái tóc đen dài cột lại cẩn thận đằng sau, khuôn mặt tràn đầy nghiêm túc. Nàng xắn cao tay áo, đổ dầu ngập vào chảo, cắt nhỏ khoai tây…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...