Tác giả:

8 giờ tối. Ngọn đèn trong khu nhà tập thể sáng trưng. Lật Hạ lấy cái đàn ghi ta trong thùng đàn ra, ngồi trên giường thử âm, sau đó quay mặt về phía ban công, bắt đầu tự đàn tự hát ca khúc nhạc nền kinh điển của phim hoạt hình: “Là lá la! La lá là, cảnh sát trưởng mèo đen…” Đang tự ôn thi tiến sĩ Vật Lý, Hứa Thành Mộ bị từng hồi nhạc này quấy rầy đến đau cả đầu. Anh lục tai nghe, đeo lên tai. Nhưng chẳng được bao lâu, âm thanh xuyên qua tai nghe truyền đến – “Mèo Ba Tư, híp đôi mắt…” Hứa Thành Mộ bị làm ồn đến khó chịu, lại lấy bịt tai ra phủ bên ngoài tai nghe. Cũng chẳng lâu lắm, lại có âm thanh truyền tới – “Chúng ta cùng học tiếng mèo kêu, cùng kêu meo meo meo, ở trước mặt người ta, vung cái đuôi, ôi meo meo meo…” … Nhà bên cạnh có cô gái tràn đầy sức sống như vậy từ bao giờ vậy nhỉ? Cơ mà giọng hát cũng không khó nghe, lại còn khiến anh thấy hơi buồn ngủ. Hứa Thành Mộ đã mất ngủ mấy ngày liên tục, anh buông bút, nhân lúc đang cơn buồn ngủ bèn nằm lên giường đắp kín chăn, nhắm mắt…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...