Tác giả:

Đời này Thời Lệnh Diễn đã làm hai chuyện vô cùng hối hận. Thứ nhất ︰ Lúc Đường Vũ chết, anh ở nơi xa ngàn dặm. Thứ hai ︰ Ly hôn với Thi Mị. __Trong lúc mơ màng Thời Lệnh Diễn giống như ngửi thấy mùi hương của cô trong trí nhớ. Mùi hương thoang thoảng lành lạnh, đường cong dịu dàng lại xa xa không thể chạm tới, đôi tay non mềm v**t v* cơ ngực anh, mang đến cho anh vui sướng cực hạn. "A Lệnh! " Giọng nói mềm mại ngọt ngào, khiến người ta hồn xiêu phách lạc, ** tận xương, "Em rất nhớ anh! "Là mơ sao?Nhưng tại sao! lại chân thật như vậy. Thời Lệnh Diễn cố gắng níu giữ bóng dáng mờ ảo, khàn giọng hỏi ︰ "Là em sao, Đường Vũ. "Người phụ nữ giống như nở nụ cười, tiếng cười khẽ mà quyến rũ, như hồ ly tinh hại nước hại dân. "Là em, A Lệnh, em đã trở về. "Thời Lệnh Diễn muốn duy trì tỉnh táo, nhưng lại không nhịn được mà trầm luân trong cơ thể mềm mại dưới thân. Anh không nhịn được mà xoay người đè cô xuống bắt nạt, hết lần này đến lần khác gọi tên cô, "Đường Vũ, Đường Vũ! "Một đêm phóng túng.…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...