Tác giả:

Một cảnh được quay xong, diễn viên đang dần tản ra, Hạ Ảnh ngồi tại chỗ nghỉ ngơi, ánh nắng xuyên qua dòng người, rất nhanh đã tìm được hình bóng của người đó. Người đó rất cao, trên một mét tám, đi kế bên đạo diễn cũng cao hơn ông ấy nửa cái đầu. Từ hướng của cô nhìn quá, chỉ thấy góc nghiêng của người đó, gương mặt của người đó có sự thanh thoát, trên người mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc hơi bẩn, đó là do lúc nãy quay phim và trận đánh đó gây nên. Anh lúc này dù trông có chút lúng túng, nhưng trong mắt của Hạ Ảnh anh vẫn có mị lực như vậy. Trợ lý Tiểu Lâm qua đó đưa cho cô một chai nước, thuận tay lắc vài vòng xung quanh cô, nhìn cô mà cười, “Hạ tỷ, cậu cứ như vậy mà nhìn chằm chằm Chu ảnh đế, không sợ người ta phát hiện sao?” Hạ Ảnh cầm nước liếc cô ấy một cái, mặc kệ cô ấy. Tiểu Lâm ngồi bên cạnh cô, nhìn qua hướng của Chu Lịch Sâm, sau đó quay đầu nhìn Hạ Ảnh, thần sắc trông như trầm cảm, “Hạ tỷ, cậu xuất đạo nhiều năm như vậy,nhan sắc nào mà chị chưa thấy qua, tại sao lại không…

Truyện chữ