Tác giả:

"Tư Viện, mình muốn ăn món cá chua ngọt cậu làm, thịt chua ngọt, còn có phật nhảy tường nữa." Vừa vào cửa Mễ Lạc đá giày cao gót trên chân xuống, tháo đôi bông tai kim cương lóng lánh, nằm phịch xuống ghế sô pha, lười nhác chẳng buồn nhúc nhích. Chiếc váy hai dây màu đen ôm trọn b* ng*c đẫy đà căng tròn của cô ấy. Cô xinh đẹp, kiều diễm tươi sáng, mỗi khi làm nũng thì tựa như chú chim hoàng oanh chọc người thương mến. Bộ váy đen càng làm nổi bật lên làn da trắng như tuyết, nhìn đầy cám dỗ. Tư Viện gập máy tính lại, đi tới kéo làn váy của cô ấy xuống. "Ngay cả không có ai thì cũng đừng như vậy." Mễ Lạc cong cong mắt, cười rộ lên: "Tư Viện, cậu cứ bảo thủ như thế, trách không được bạn trai chạy theo người khác." Nói xong không khí lập tức đóng băng lại. Mễ Lạc tự biết mình nói sai, nhưng cô ấy đã quen nói thẳng như vậy rồi, cũng không định xin lỗi. Trái lại Tư Viện châm chọc tự giễu: "Cậu nói rất đúng, quả thực mình quá cổ hủ." Cô cũng không tức giận, đi đến phòng bếp mặc tạp dề, lấy…

Truyện chữ