Tác giả:

Ta tình cờ đi ngang một căn bảo tháp đang rất đông đúc, họ ăn mặc chỉnh chu tỏ vẻ hào nhoáng nhưng cao lắm trong số 7 người họ chỉ có một kẻ là thần. Đám tiên nhân tu vi thấp kém lại hay thích hợp lại dùng tiệc. Theo ta thấy chuyện họ nói đa phần là về ta, kẻ phản bội chính đạo. Ta đứng nép bên góc cây nãy giờ chắc họ không nhận ra. Hai tên béo ú bàn tán gần đó :"Liên Hàn Hàn này quả thật quá xấu xa, tại sao không chết chứ?"Một tên bĩu môi: " Uổng cho ả ta từng là tiên nhân ở Cửu Trùng Thiên, đúng là nổi nhục khó rửa của Lục giới! ".Ta quay đầu đi, nghe tới đây là đủ rồi, dù gì cũng chẳng có câu nào mới. Sở dĩ ta đến là vì muốn gặp bằng hữu xưa, bởi vì có liên can tới ta mà bị giáng xuống canh giữ tháp này nhưng giờ lại không muốn gặp nữa, ta với vị bắng hữu này ân oán rất nhiều, gặp nhau chắc chỉ có đánh 300 hiệp mới giải quyết được hết chuyện.Buổi chiều tà là một màu cam sặc sỡ, phía xa là Cửu Trùng Thiên với ánh sáng chói lóa. Ta ngồi lại dưới một góc đào không hoa, khô cằn đến khó…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...