Tác giả:

Biệt thự nhà họ Hoắc đèn điện sáng chưng, cả nhà quây quần bên bàn ăn ăn tối. Ôi cha, bụng tôi đau quá! Mễ Lan, là cô hạ độc vào canh phải không? Hoắc Băng Băng nói xong, bưng bát canh gà nóng lên hất thẳng vào người Mễ Lan. Mễ Lan chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, một chiếc quần bò, chất liệu mỏng manh, đột nhiên bị canh nóng hất lên người, cô không nhịn được mà nhíu mày, hai cánh tay buông xuôi bên người nắm chặt lấy quần áo, đầu ngón tay không tự chủ được mà khẽ run. Đau đớn cứ thế cứ thế ngấm vào, nhưng Mễ Lan vẫn không nhúc nhích, cô khẽ lên tiếng: “Tôi...không có!” Vừa nãy người giúp việc múc một bát canh gà đem đến trước mặt Hoắc Băng Băng, nhưng cô còn không thèm uống lấy một ngụm, tại sao lại có thể nhận định là Mễ Lan hạ độc được chứ? “Bốp” một tiếng, một cái tát chói tai vào mặt Mễ Lan. Không có? Kẻ đê tiện ác độc nhất thiên hạ này, cô nói xếp thứ hai, e rằng không ai dám xếp thứ nhất? Tôi làm sao có thể đổ oan cho cô? Để cho cô ở đây đã là nể mặt cô lắm rồi, lại còn không…

Chương 23

Yêu Hận Vô BiênTác giả: ChristieTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcBiệt thự nhà họ Hoắc đèn điện sáng chưng, cả nhà quây quần bên bàn ăn ăn tối. Ôi cha, bụng tôi đau quá! Mễ Lan, là cô hạ độc vào canh phải không? Hoắc Băng Băng nói xong, bưng bát canh gà nóng lên hất thẳng vào người Mễ Lan. Mễ Lan chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, một chiếc quần bò, chất liệu mỏng manh, đột nhiên bị canh nóng hất lên người, cô không nhịn được mà nhíu mày, hai cánh tay buông xuôi bên người nắm chặt lấy quần áo, đầu ngón tay không tự chủ được mà khẽ run. Đau đớn cứ thế cứ thế ngấm vào, nhưng Mễ Lan vẫn không nhúc nhích, cô khẽ lên tiếng: “Tôi...không có!” Vừa nãy người giúp việc múc một bát canh gà đem đến trước mặt Hoắc Băng Băng, nhưng cô còn không thèm uống lấy một ngụm, tại sao lại có thể nhận định là Mễ Lan hạ độc được chứ? “Bốp” một tiếng, một cái tát chói tai vào mặt Mễ Lan. Không có? Kẻ đê tiện ác độc nhất thiên hạ này, cô nói xếp thứ hai, e rằng không ai dám xếp thứ nhất? Tôi làm sao có thể đổ oan cho cô? Để cho cô ở đây đã là nể mặt cô lắm rồi, lại còn không… 2523.Mễ Lan bước đến trước mặt Hoắc Văn Sơn, đôi tay chống đỡ lên bàn, nhìn thẳng vào mắt Hoắc Văn Sơn, dằn từng chữ: “Xem ra Hoắc tổng cũng không thực sự ngốc!”Hoắc Văn Sơn hoảng sợ, môi miệng trở nên tái nhợt, cánh tay run run lấy điện thoại để bàn.“Hoắc tổng, muộn rồi! Hợp đồng đã kí xong, nếu như ông phá vỡ hợp đồng, phải bổi thường ít nhất ba lần tiền phá vỡ hợp đồng! Có cần tôi giúp ông tính không, xem tổng cộng mấy trăm tỷ?“Mễ Lan, cô...cô...tại sao cô có thể làm như vậy?”Hoắc Văn Sơn nói xong, hai chân mềm nhũn, chán nản ngồi vào ghế tổng tài, sắc mặt trắng bệch.Ông ta muốn hung ác mà chửi Mễ Lan vài câu, nhưng lại nghĩ đến tất cả nhưng chuyện trước đây nhà họ Hoắc đã đối với cô, đến một từ cũng không nói ra được, ai bắt nhà họ Hoắc có lỗi với người ta trước?“Hoắc tổng, vẫn còn một việc tôi cần nói với ông, con gái ông vừa nhắn tin hỏi tôi địa chỉ của Ôn Minh Lãng, đến bây giờ cô ta cũng không tiếp nhận chân tướng sự việc, vẫn muốn đi tìm hắn ta để nói rõ ngọn ngành! Địa chỉ tôi đã gửi cho cô ta rồi, từ lúc cô ta đi tìm Ôn Minh Lãng, hai người họ có xảy ra chuyện gì, vậy tôi...”Cô còn chưa nói hết liền lập tức rời đi.Cô biết, không cần nói hết, Hoắc Văn Sơn cũng đã lo lắng rồi! Vậy thì cho ông ta có không gian tưởng tượng là rất cần thiết! Hoắc Băng Băng là con gái bảo bối của ông ta, nếu cô ta xảy ra chuyện gì, ông ta nhất định sẽ đau đớn!Mà ông ta, sớm nên thử mùi vị đau đớn!Hôm nay Hoắc Minh Hách không ở đây, Mễ Lan sai hắn đi đàm phán hạng mục, đối phương rất gian xảo, đủ để Hoắc Minh Hách bận một trận rồi.Sau khi rời khỏi phòng làm việc của Hoắc Văn Sơn, cũng vừa đúng lúc tan làm, Mễ Lan trực tiếp rời công ty, trở về nhà Diệp Khâm.Diệp Khâm không ở nhà, Mễ Lan ăn cơm xong, cũng không vội vàng mà về phòng ngủ mà ngồi ở ghế sô pha ở phòng khách.Cô biết, Hoắc Minh Hách nhất định sẽ đến.Quả nhiên, chưa đến tám giờ, Hoắc Minh Hách khí thế hùng hổ xuất hiện.“Mễ Lan, rốt cục em đã nói với cha tôi những gì? Ông vừa trở về nhà bệnh tim lại tái phát phải nhập viện? Còn nữa, Băng Băng đi đâu? Mẹ tôi nói nó từ sáng sớm đã vội vội vàng vàng rời cửa, đến giờ cũng không liên lạc được, cũng là do em làm trò quỷ đúng không?”Mễ Lan liếc hắn một cái, cầm tách cà phê trên khay trà lên, từ từ uống một ngụm, ngữ khí bình thản: “Anh đến chất vấn tôi sao? Cha anh sinh bệnh nằm viện, anh không ở bên cạnh ông ta còn chạy đến chỗ tôi làm gì? Còn em gái anh không thấy nữa, chẳng lẽ tôi đi tìm? Hoắc gia nhà anh có quyền có thế, tìm một người sống sờ sờ khó khăn sao??Thân hình cao lớn của Hoắc Minh Hách khẽ run lên, không thể nói được lời nào.Hắn bỗng nhiên thấy bản thân mình có chút kích động, cha sinh bệnh, em gái mất tích, phản ứng đầu tiên của hắn là, chuyện này do Mễ Lan làm!Không phải luôn cảm thấy bản thân phải tin Mễ Lan sao? Hiện tại rõ ràng hắn không tin tưởng cô!Mễ Lan ngáp, lạnh lùng nói với hắn: “Những lời cần nói đã nói xong chưa? Nói xong rồi thì cút đi cho tôi, Diệp Khâm sắp về rồi, tôi không muốn anh ấy hiểu lầm!”Cô muốn hắn cút đi! Hơn nữa còn không chút lưu tình.Hoắc Minh Hách từng bước từng bước tiến lại gần, đưa tay ra gắt gao kìm chặt bả vai của Mễ Lan, đáy mắt đầy sự ưu thương: “Mễ Lan, ở trong công ty em kêu tôi làm gì tôi làm đó, em vẫn còn muốn tôi thế nào? Phải làm thế nào mới có thể khiến em hài lòng?”Mễ Lan ngẩng đầu, ánh mắt như đao nhọn, trức tiếp đâm vào trái tim Hoắc Minh Hách.“Sự báo thù của tôi với anh và nhà anh mới chỉ bắt đầu thôi, anh đã chịu không nổi rồi sao?”

2523.

Mễ Lan bước đến trước mặt Hoắc Văn Sơn, đôi tay chống đỡ lên bàn, nhìn thẳng vào mắt Hoắc Văn Sơn, dằn từng chữ: “Xem ra Hoắc tổng cũng không thực sự ngốc!”

Hoắc Văn Sơn hoảng sợ, môi miệng trở nên tái nhợt, cánh tay run run lấy điện thoại để bàn.

“Hoắc tổng, muộn rồi! Hợp đồng đã kí xong, nếu như ông phá vỡ hợp đồng, phải bổi thường ít nhất ba lần tiền phá vỡ hợp đồng! Có cần tôi giúp ông tính không, xem tổng cộng mấy trăm tỷ?

“Mễ Lan, cô...cô...tại sao cô có thể làm như vậy?”

Hoắc Văn Sơn nói xong, hai chân mềm nhũn, chán nản ngồi vào ghế tổng tài, sắc mặt trắng bệch.

Ông ta muốn hung ác mà chửi Mễ Lan vài câu, nhưng lại nghĩ đến tất cả nhưng chuyện trước đây nhà họ Hoắc đã đối với cô, đến một từ cũng không nói ra được, ai bắt nhà họ Hoắc có lỗi với người ta trước?

“Hoắc tổng, vẫn còn một việc tôi cần nói với ông, con gái ông vừa nhắn tin hỏi tôi địa chỉ của Ôn Minh Lãng, đến bây giờ cô ta cũng không tiếp nhận chân tướng sự việc, vẫn muốn đi tìm hắn ta để nói rõ ngọn ngành! Địa chỉ tôi đã gửi cho cô ta rồi, từ lúc cô ta đi tìm Ôn Minh Lãng, hai người họ có xảy ra chuyện gì, vậy tôi...”

Cô còn chưa nói hết liền lập tức rời đi.

Cô biết, không cần nói hết, Hoắc Văn Sơn cũng đã lo lắng rồi! Vậy thì cho ông ta có không gian tưởng tượng là rất cần thiết! Hoắc Băng Băng là con gái bảo bối của ông ta, nếu cô ta xảy ra chuyện gì, ông ta nhất định sẽ đau đớn!

Mà ông ta, sớm nên thử mùi vị đau đớn!

Hôm nay Hoắc Minh Hách không ở đây, Mễ Lan sai hắn đi đàm phán hạng mục, đối phương rất gian xảo, đủ để Hoắc Minh Hách bận một trận rồi.

Sau khi rời khỏi phòng làm việc của Hoắc Văn Sơn, cũng vừa đúng lúc tan làm, Mễ Lan trực tiếp rời công ty, trở về nhà Diệp Khâm.

Diệp Khâm không ở nhà, Mễ Lan ăn cơm xong, cũng không vội vàng mà về phòng ngủ mà ngồi ở ghế sô pha ở phòng khách.

Cô biết, Hoắc Minh Hách nhất định sẽ đến.

Quả nhiên, chưa đến tám giờ, Hoắc Minh Hách khí thế hùng hổ xuất hiện.

“Mễ Lan, rốt cục em đã nói với cha tôi những gì? Ông vừa trở về nhà bệnh tim lại tái phát phải nhập viện? Còn nữa, Băng Băng đi đâu? Mẹ tôi nói nó từ sáng sớm đã vội vội vàng vàng rời cửa, đến giờ cũng không liên lạc được, cũng là do em làm trò quỷ đúng không?”

Mễ Lan liếc hắn một cái, cầm tách cà phê trên khay trà lên, từ từ uống một ngụm, ngữ khí bình thản: “Anh đến chất vấn tôi sao? Cha anh sinh bệnh nằm viện, anh không ở bên cạnh ông ta còn chạy đến chỗ tôi làm gì? Còn em gái anh không thấy nữa, chẳng lẽ tôi đi tìm? Hoắc gia nhà anh có quyền có thế, tìm một người sống sờ sờ khó khăn sao??

Thân hình cao lớn của Hoắc Minh Hách khẽ run lên, không thể nói được lời nào.

Hắn bỗng nhiên thấy bản thân mình có chút kích động, cha sinh bệnh, em gái mất tích, phản ứng đầu tiên của hắn là, chuyện này do Mễ Lan làm!

Không phải luôn cảm thấy bản thân phải tin Mễ Lan sao? Hiện tại rõ ràng hắn không tin tưởng cô!

Mễ Lan ngáp, lạnh lùng nói với hắn: “Những lời cần nói đã nói xong chưa? Nói xong rồi thì cút đi cho tôi, Diệp Khâm sắp về rồi, tôi không muốn anh ấy hiểu lầm!”

Cô muốn hắn cút đi! Hơn nữa còn không chút lưu tình.

Hoắc Minh Hách từng bước từng bước tiến lại gần, đưa tay ra gắt gao kìm chặt bả vai của Mễ Lan, đáy mắt đầy sự ưu thương: “Mễ Lan, ở trong công ty em kêu tôi làm gì tôi làm đó, em vẫn còn muốn tôi thế nào? Phải làm thế nào mới có thể khiến em hài lòng?”

Mễ Lan ngẩng đầu, ánh mắt như đao nhọn, trức tiếp đâm vào trái tim Hoắc Minh Hách.

“Sự báo thù của tôi với anh và nhà anh mới chỉ bắt đầu thôi, anh đã chịu không nổi rồi sao?”

Yêu Hận Vô BiênTác giả: ChristieTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcBiệt thự nhà họ Hoắc đèn điện sáng chưng, cả nhà quây quần bên bàn ăn ăn tối. Ôi cha, bụng tôi đau quá! Mễ Lan, là cô hạ độc vào canh phải không? Hoắc Băng Băng nói xong, bưng bát canh gà nóng lên hất thẳng vào người Mễ Lan. Mễ Lan chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, một chiếc quần bò, chất liệu mỏng manh, đột nhiên bị canh nóng hất lên người, cô không nhịn được mà nhíu mày, hai cánh tay buông xuôi bên người nắm chặt lấy quần áo, đầu ngón tay không tự chủ được mà khẽ run. Đau đớn cứ thế cứ thế ngấm vào, nhưng Mễ Lan vẫn không nhúc nhích, cô khẽ lên tiếng: “Tôi...không có!” Vừa nãy người giúp việc múc một bát canh gà đem đến trước mặt Hoắc Băng Băng, nhưng cô còn không thèm uống lấy một ngụm, tại sao lại có thể nhận định là Mễ Lan hạ độc được chứ? “Bốp” một tiếng, một cái tát chói tai vào mặt Mễ Lan. Không có? Kẻ đê tiện ác độc nhất thiên hạ này, cô nói xếp thứ hai, e rằng không ai dám xếp thứ nhất? Tôi làm sao có thể đổ oan cho cô? Để cho cô ở đây đã là nể mặt cô lắm rồi, lại còn không… 2523.Mễ Lan bước đến trước mặt Hoắc Văn Sơn, đôi tay chống đỡ lên bàn, nhìn thẳng vào mắt Hoắc Văn Sơn, dằn từng chữ: “Xem ra Hoắc tổng cũng không thực sự ngốc!”Hoắc Văn Sơn hoảng sợ, môi miệng trở nên tái nhợt, cánh tay run run lấy điện thoại để bàn.“Hoắc tổng, muộn rồi! Hợp đồng đã kí xong, nếu như ông phá vỡ hợp đồng, phải bổi thường ít nhất ba lần tiền phá vỡ hợp đồng! Có cần tôi giúp ông tính không, xem tổng cộng mấy trăm tỷ?“Mễ Lan, cô...cô...tại sao cô có thể làm như vậy?”Hoắc Văn Sơn nói xong, hai chân mềm nhũn, chán nản ngồi vào ghế tổng tài, sắc mặt trắng bệch.Ông ta muốn hung ác mà chửi Mễ Lan vài câu, nhưng lại nghĩ đến tất cả nhưng chuyện trước đây nhà họ Hoắc đã đối với cô, đến một từ cũng không nói ra được, ai bắt nhà họ Hoắc có lỗi với người ta trước?“Hoắc tổng, vẫn còn một việc tôi cần nói với ông, con gái ông vừa nhắn tin hỏi tôi địa chỉ của Ôn Minh Lãng, đến bây giờ cô ta cũng không tiếp nhận chân tướng sự việc, vẫn muốn đi tìm hắn ta để nói rõ ngọn ngành! Địa chỉ tôi đã gửi cho cô ta rồi, từ lúc cô ta đi tìm Ôn Minh Lãng, hai người họ có xảy ra chuyện gì, vậy tôi...”Cô còn chưa nói hết liền lập tức rời đi.Cô biết, không cần nói hết, Hoắc Văn Sơn cũng đã lo lắng rồi! Vậy thì cho ông ta có không gian tưởng tượng là rất cần thiết! Hoắc Băng Băng là con gái bảo bối của ông ta, nếu cô ta xảy ra chuyện gì, ông ta nhất định sẽ đau đớn!Mà ông ta, sớm nên thử mùi vị đau đớn!Hôm nay Hoắc Minh Hách không ở đây, Mễ Lan sai hắn đi đàm phán hạng mục, đối phương rất gian xảo, đủ để Hoắc Minh Hách bận một trận rồi.Sau khi rời khỏi phòng làm việc của Hoắc Văn Sơn, cũng vừa đúng lúc tan làm, Mễ Lan trực tiếp rời công ty, trở về nhà Diệp Khâm.Diệp Khâm không ở nhà, Mễ Lan ăn cơm xong, cũng không vội vàng mà về phòng ngủ mà ngồi ở ghế sô pha ở phòng khách.Cô biết, Hoắc Minh Hách nhất định sẽ đến.Quả nhiên, chưa đến tám giờ, Hoắc Minh Hách khí thế hùng hổ xuất hiện.“Mễ Lan, rốt cục em đã nói với cha tôi những gì? Ông vừa trở về nhà bệnh tim lại tái phát phải nhập viện? Còn nữa, Băng Băng đi đâu? Mẹ tôi nói nó từ sáng sớm đã vội vội vàng vàng rời cửa, đến giờ cũng không liên lạc được, cũng là do em làm trò quỷ đúng không?”Mễ Lan liếc hắn một cái, cầm tách cà phê trên khay trà lên, từ từ uống một ngụm, ngữ khí bình thản: “Anh đến chất vấn tôi sao? Cha anh sinh bệnh nằm viện, anh không ở bên cạnh ông ta còn chạy đến chỗ tôi làm gì? Còn em gái anh không thấy nữa, chẳng lẽ tôi đi tìm? Hoắc gia nhà anh có quyền có thế, tìm một người sống sờ sờ khó khăn sao??Thân hình cao lớn của Hoắc Minh Hách khẽ run lên, không thể nói được lời nào.Hắn bỗng nhiên thấy bản thân mình có chút kích động, cha sinh bệnh, em gái mất tích, phản ứng đầu tiên của hắn là, chuyện này do Mễ Lan làm!Không phải luôn cảm thấy bản thân phải tin Mễ Lan sao? Hiện tại rõ ràng hắn không tin tưởng cô!Mễ Lan ngáp, lạnh lùng nói với hắn: “Những lời cần nói đã nói xong chưa? Nói xong rồi thì cút đi cho tôi, Diệp Khâm sắp về rồi, tôi không muốn anh ấy hiểu lầm!”Cô muốn hắn cút đi! Hơn nữa còn không chút lưu tình.Hoắc Minh Hách từng bước từng bước tiến lại gần, đưa tay ra gắt gao kìm chặt bả vai của Mễ Lan, đáy mắt đầy sự ưu thương: “Mễ Lan, ở trong công ty em kêu tôi làm gì tôi làm đó, em vẫn còn muốn tôi thế nào? Phải làm thế nào mới có thể khiến em hài lòng?”Mễ Lan ngẩng đầu, ánh mắt như đao nhọn, trức tiếp đâm vào trái tim Hoắc Minh Hách.“Sự báo thù của tôi với anh và nhà anh mới chỉ bắt đầu thôi, anh đã chịu không nổi rồi sao?”

Chương 23