Đầu đau nhức, mắt muốn mở ra cũng không nổi rồi. Lộ Khiết thử cố gắng một chút ai ngờ lại thành công. Cô ngồi dậy vươn vai một chút! Vừa mở mắt ra, trời ơi, đây là đâu vậy? Toàn là những đồ vật của thời cổ đại! Mình vừa đi chơi với bạn cơ mà! Tại sao bây giờ lại ở cái nơi quái quỷ này. Chắc chắn là mình đi lộn phim trường cổ trang nào rồi! Cô đứng dậy quan sát xung quanh thấy bên ngoài cô người, cô nhón chân nhẹ nhàng đi qua đó. Cô mở cửa ra rồi nói:"Cho tôi hỏi, đây là phim trường nào vậy? Phim trường của mấy người hiện đại đến mức không có máy quay và ekip luôn hả? Siêu thế!" Cô gái bên ngoài cửa đột nhiên nhảy cẩng lên vui mừng oà khóc:"Thái tử phi! Rốt cuộc người cũng tỉnh rồi! Huhu...Người đau chỗ nào không...Nhã Thị đó, ra tay cũng quá đáng lắm! Hại người ra nông nỗi này....!" Lộ Khiết cười ha hả nói:"Trời ơi, cô ở đâu mà diễn hay thế! Diễn viên mới hả? Sao tôi chưa bao giờ thấy cô? Mà cô diễn cũng đạt ghê luôn á! Bây giờ tôi chỉ muốn đi ra khỏi chỗ này, cô làm ơn chỉ đường giúp…
Chương 51: Lệnh Bài
Tất Cả Chỉ Là Lừa Dối!Tác giả: Hàn HuyênTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐầu đau nhức, mắt muốn mở ra cũng không nổi rồi. Lộ Khiết thử cố gắng một chút ai ngờ lại thành công. Cô ngồi dậy vươn vai một chút! Vừa mở mắt ra, trời ơi, đây là đâu vậy? Toàn là những đồ vật của thời cổ đại! Mình vừa đi chơi với bạn cơ mà! Tại sao bây giờ lại ở cái nơi quái quỷ này. Chắc chắn là mình đi lộn phim trường cổ trang nào rồi! Cô đứng dậy quan sát xung quanh thấy bên ngoài cô người, cô nhón chân nhẹ nhàng đi qua đó. Cô mở cửa ra rồi nói:"Cho tôi hỏi, đây là phim trường nào vậy? Phim trường của mấy người hiện đại đến mức không có máy quay và ekip luôn hả? Siêu thế!" Cô gái bên ngoài cửa đột nhiên nhảy cẩng lên vui mừng oà khóc:"Thái tử phi! Rốt cuộc người cũng tỉnh rồi! Huhu...Người đau chỗ nào không...Nhã Thị đó, ra tay cũng quá đáng lắm! Hại người ra nông nỗi này....!" Lộ Khiết cười ha hả nói:"Trời ơi, cô ở đâu mà diễn hay thế! Diễn viên mới hả? Sao tôi chưa bao giờ thấy cô? Mà cô diễn cũng đạt ghê luôn á! Bây giờ tôi chỉ muốn đi ra khỏi chỗ này, cô làm ơn chỉ đường giúp… Thuộc hạ của quốc công cuối cùng cũng tìm được Nghiên Dương ở Bắc Triều. Ở nơi đây không canh gác nghiêm ngặc như ở Thiên Kỳ nên anh có thể dễ dàng đột nhập vào.Lúc này, Nghiên Dương rãnh chẳng làm gì, cô ngồi uống trà nóng. Bên cạnh cô còn có Hạ Tâm theo hầu.Hạ Tâm và Nghiên Dương nhìn thấy anh, Hạ Tâm mới hỏi:"Hạc Hiên, ngươi sao lại ở đây? Không phải ngươi nên ở lại bảo vệ cho lão gia?"Hạc Hiên th* d*c, anh nhìn xung quanh xem xét tình hình. Sau khi xác định xung quanh không có ai, anh mới lấy trong y phục ra lệnh bài mà quốc công đưa. Anh giao nó cho Nghiên Dương và nói:"Tiểu thư, đây là quốc công giao cho cô cùng với bức thư này! Cô nhất định phải giữ cho kĩ lệnh bài này! Ta không tiện ở lâu, cái còi nhỏ đó, cô chỉ cần thổi, ta sẽ xuất hiện! Cáo lui!"Nghiên Dương nhận lấy lệnh bài đó. Chắc hẳn Hạ Tâm cũng biết đó là lệnh bài gì.Khi nhìn vào lệnh bài của Nghiên Dương, Hạ Tâm lập tức quỳ xuống trước mặt của cô rồi cúi đầu nói:"Thủ lĩnh!"Hạ Tâm làm cho Nghiên Dương bối rối chút xíu nhưng cô cũng hiểu ngay được, lệnh bài mà cô đang giữ có sức ảnh hưởng như nào. Nghiên Dương nói:"Đứng lên đi! Em làm gì vậy?"Nghiên Dương đọc bức thư của cha mình để hiểu rõ hơn nội tình. Sau khi đọc xong, cô hiểu chức năng của lệnh bài này, của cây còi mà quốc công đưa cho cô. Hơn nữa, bây giờ cô hiểu rõ vị trí của mình đang ở đâu, quan trọng như thế nào!Nhưng...bức thư này như là bức thư cuối cùng vậy...Cô có cảm nhận là như vậy. Cô mới nói với Hạ Tâm:"Hạ Tâm, em đi nghe ngóng xem, phụ thân ta có làm sao không? Ta có điểm không lành rồi!""Vâng! Thuộc hạ sẽ làm ngay!"
Thuộc hạ của quốc công cuối cùng cũng tìm được Nghiên Dương ở Bắc Triều. Ở nơi đây không canh gác nghiêm ngặc như ở Thiên Kỳ nên anh có thể dễ dàng đột nhập vào.
Lúc này, Nghiên Dương rãnh chẳng làm gì, cô ngồi uống trà nóng. Bên cạnh cô còn có Hạ Tâm theo hầu.
Hạ Tâm và Nghiên Dương nhìn thấy anh, Hạ Tâm mới hỏi:"Hạc Hiên, ngươi sao lại ở đây? Không phải ngươi nên ở lại bảo vệ cho lão gia?"
Hạc Hiên th* d*c, anh nhìn xung quanh xem xét tình hình. Sau khi xác định xung quanh không có ai, anh mới lấy trong y phục ra lệnh bài mà quốc công đưa. Anh giao nó cho Nghiên Dương và nói:"Tiểu thư, đây là quốc công giao cho cô cùng với bức thư này! Cô nhất định phải giữ cho kĩ lệnh bài này! Ta không tiện ở lâu, cái còi nhỏ đó, cô chỉ cần thổi, ta sẽ xuất hiện! Cáo lui!"
Nghiên Dương nhận lấy lệnh bài đó. Chắc hẳn Hạ Tâm cũng biết đó là lệnh bài gì.
Khi nhìn vào lệnh bài của Nghiên Dương, Hạ Tâm lập tức quỳ xuống trước mặt của cô rồi cúi đầu nói:"Thủ lĩnh!"
Hạ Tâm làm cho Nghiên Dương bối rối chút xíu nhưng cô cũng hiểu ngay được, lệnh bài mà cô đang giữ có sức ảnh hưởng như nào. Nghiên Dương nói:"Đứng lên đi! Em làm gì vậy?"
Nghiên Dương đọc bức thư của cha mình để hiểu rõ hơn nội tình. Sau khi đọc xong, cô hiểu chức năng của lệnh bài này, của cây còi mà quốc công đưa cho cô. Hơn nữa, bây giờ cô hiểu rõ vị trí của mình đang ở đâu, quan trọng như thế nào!
Nhưng...bức thư này như là bức thư cuối cùng vậy...Cô có cảm nhận là như vậy. Cô mới nói với Hạ Tâm:"Hạ Tâm, em đi nghe ngóng xem, phụ thân ta có làm sao không? Ta có điểm không lành rồi!"
"Vâng! Thuộc hạ sẽ làm ngay!"
Tất Cả Chỉ Là Lừa Dối!Tác giả: Hàn HuyênTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐầu đau nhức, mắt muốn mở ra cũng không nổi rồi. Lộ Khiết thử cố gắng một chút ai ngờ lại thành công. Cô ngồi dậy vươn vai một chút! Vừa mở mắt ra, trời ơi, đây là đâu vậy? Toàn là những đồ vật của thời cổ đại! Mình vừa đi chơi với bạn cơ mà! Tại sao bây giờ lại ở cái nơi quái quỷ này. Chắc chắn là mình đi lộn phim trường cổ trang nào rồi! Cô đứng dậy quan sát xung quanh thấy bên ngoài cô người, cô nhón chân nhẹ nhàng đi qua đó. Cô mở cửa ra rồi nói:"Cho tôi hỏi, đây là phim trường nào vậy? Phim trường của mấy người hiện đại đến mức không có máy quay và ekip luôn hả? Siêu thế!" Cô gái bên ngoài cửa đột nhiên nhảy cẩng lên vui mừng oà khóc:"Thái tử phi! Rốt cuộc người cũng tỉnh rồi! Huhu...Người đau chỗ nào không...Nhã Thị đó, ra tay cũng quá đáng lắm! Hại người ra nông nỗi này....!" Lộ Khiết cười ha hả nói:"Trời ơi, cô ở đâu mà diễn hay thế! Diễn viên mới hả? Sao tôi chưa bao giờ thấy cô? Mà cô diễn cũng đạt ghê luôn á! Bây giờ tôi chỉ muốn đi ra khỏi chỗ này, cô làm ơn chỉ đường giúp… Thuộc hạ của quốc công cuối cùng cũng tìm được Nghiên Dương ở Bắc Triều. Ở nơi đây không canh gác nghiêm ngặc như ở Thiên Kỳ nên anh có thể dễ dàng đột nhập vào.Lúc này, Nghiên Dương rãnh chẳng làm gì, cô ngồi uống trà nóng. Bên cạnh cô còn có Hạ Tâm theo hầu.Hạ Tâm và Nghiên Dương nhìn thấy anh, Hạ Tâm mới hỏi:"Hạc Hiên, ngươi sao lại ở đây? Không phải ngươi nên ở lại bảo vệ cho lão gia?"Hạc Hiên th* d*c, anh nhìn xung quanh xem xét tình hình. Sau khi xác định xung quanh không có ai, anh mới lấy trong y phục ra lệnh bài mà quốc công đưa. Anh giao nó cho Nghiên Dương và nói:"Tiểu thư, đây là quốc công giao cho cô cùng với bức thư này! Cô nhất định phải giữ cho kĩ lệnh bài này! Ta không tiện ở lâu, cái còi nhỏ đó, cô chỉ cần thổi, ta sẽ xuất hiện! Cáo lui!"Nghiên Dương nhận lấy lệnh bài đó. Chắc hẳn Hạ Tâm cũng biết đó là lệnh bài gì.Khi nhìn vào lệnh bài của Nghiên Dương, Hạ Tâm lập tức quỳ xuống trước mặt của cô rồi cúi đầu nói:"Thủ lĩnh!"Hạ Tâm làm cho Nghiên Dương bối rối chút xíu nhưng cô cũng hiểu ngay được, lệnh bài mà cô đang giữ có sức ảnh hưởng như nào. Nghiên Dương nói:"Đứng lên đi! Em làm gì vậy?"Nghiên Dương đọc bức thư của cha mình để hiểu rõ hơn nội tình. Sau khi đọc xong, cô hiểu chức năng của lệnh bài này, của cây còi mà quốc công đưa cho cô. Hơn nữa, bây giờ cô hiểu rõ vị trí của mình đang ở đâu, quan trọng như thế nào!Nhưng...bức thư này như là bức thư cuối cùng vậy...Cô có cảm nhận là như vậy. Cô mới nói với Hạ Tâm:"Hạ Tâm, em đi nghe ngóng xem, phụ thân ta có làm sao không? Ta có điểm không lành rồi!""Vâng! Thuộc hạ sẽ làm ngay!"