Tác giả:

Đầu đau nhức, mắt muốn mở ra cũng không nổi rồi. Lộ Khiết thử cố gắng một chút ai ngờ lại thành công. Cô ngồi dậy vươn vai một chút! Vừa mở mắt ra, trời ơi, đây là đâu vậy? Toàn là những đồ vật của thời cổ đại! Mình vừa đi chơi với bạn cơ mà! Tại sao bây giờ lại ở cái nơi quái quỷ này. Chắc chắn là mình đi lộn phim trường cổ trang nào rồi! Cô đứng dậy quan sát xung quanh thấy bên ngoài cô người, cô nhón chân nhẹ nhàng đi qua đó. Cô mở cửa ra rồi nói:"Cho tôi hỏi, đây là phim trường nào vậy? Phim trường của mấy người hiện đại đến mức không có máy quay và ekip luôn hả? Siêu thế!" Cô gái bên ngoài cửa đột nhiên nhảy cẩng lên vui mừng oà khóc:"Thái tử phi! Rốt cuộc người cũng tỉnh rồi! Huhu...Người đau chỗ nào không...Nhã Thị đó, ra tay cũng quá đáng lắm! Hại người ra nông nỗi này....!" Lộ Khiết cười ha hả nói:"Trời ơi, cô ở đâu mà diễn hay thế! Diễn viên mới hả? Sao tôi chưa bao giờ thấy cô? Mà cô diễn cũng đạt ghê luôn á! Bây giờ tôi chỉ muốn đi ra khỏi chỗ này, cô làm ơn chỉ đường giúp…

Chương 54: Ta Giúp Nàng Nếu Nàng Muốn!

Tất Cả Chỉ Là Lừa Dối!Tác giả: Hàn HuyênTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐầu đau nhức, mắt muốn mở ra cũng không nổi rồi. Lộ Khiết thử cố gắng một chút ai ngờ lại thành công. Cô ngồi dậy vươn vai một chút! Vừa mở mắt ra, trời ơi, đây là đâu vậy? Toàn là những đồ vật của thời cổ đại! Mình vừa đi chơi với bạn cơ mà! Tại sao bây giờ lại ở cái nơi quái quỷ này. Chắc chắn là mình đi lộn phim trường cổ trang nào rồi! Cô đứng dậy quan sát xung quanh thấy bên ngoài cô người, cô nhón chân nhẹ nhàng đi qua đó. Cô mở cửa ra rồi nói:"Cho tôi hỏi, đây là phim trường nào vậy? Phim trường của mấy người hiện đại đến mức không có máy quay và ekip luôn hả? Siêu thế!" Cô gái bên ngoài cửa đột nhiên nhảy cẩng lên vui mừng oà khóc:"Thái tử phi! Rốt cuộc người cũng tỉnh rồi! Huhu...Người đau chỗ nào không...Nhã Thị đó, ra tay cũng quá đáng lắm! Hại người ra nông nỗi này....!" Lộ Khiết cười ha hả nói:"Trời ơi, cô ở đâu mà diễn hay thế! Diễn viên mới hả? Sao tôi chưa bao giờ thấy cô? Mà cô diễn cũng đạt ghê luôn á! Bây giờ tôi chỉ muốn đi ra khỏi chỗ này, cô làm ơn chỉ đường giúp… Nghiên Dương và nhị hoàng tử được cho phép đi đến Thiên Kỳ để làm tang lễ cho Trần quốc công - phụ thân của Nghiên Dương.Hôm nay, Nghiên Dương mặc một bộ y phục màu trắng từ đầu đến chân. Cô lên xe ngựa cùng nhị hoàng tử để quay trở lại Thiên Kỳ. Đi về cũng phải mất một đến hai ngày vì đường cũng dài và khó khăn.Trên xe ngựa, nhị hoàng tử nói với Nghiên Dương:"Nàng cứ dựa đầu vào vai ta! Đường đi còn xa lắm! Mệt thì nói ta kêu người dừng lại!"Nghiên Dương nghi ngờ, tại sao nhị hoàng tử lại đối với mình tốt như thế?? Cô hỏi:"Tốt với ta như thế để làm gì? Ta không còn giá trị gì nữa rồi! Phụ thân ta cũng mất rồi, ta cũng chẳng còn gì nữa. Bây giờ nếu ngươi hưu ta thì ta cũng chẳng trách ngươi đâu!"Nhị hoàng tử vuốt vuốt tóc của Nghiên Dương. Chàng mỉm cười nói:"Không phải ta nói với nàng rồi hay sao! Vì nàng là người mà hắn ta yêu thích! Dù sao thì ta cũng không bỏ nàng đâu! Nàng đừng có mơ, nàng không thoát được!""Ngươi tốt nhất đừng có ý định gì xấu xa! Ta không dễ đụng vào đâu!""Nếu ta nói, ta quả thật yêu nàng ngay từ lần đầu tiên, nàng tin không?"Nghiên Dương nhếch môi cười:"Mấy cái đó chỉ có trong truyện thôi! Ta không tin! Ngươi nghĩ sao cũng được, miễn là đừng đụng tới ta! Nước sông không phạm nước giếng là được!""Lẽ nào nàng không tò mò ai là ngừoi sát hại phụ thân của nàng? Nàng không muốn biết sao? Nàng cũng không muốn trả thù cho phụ thân nàng sao?""Ta là một nữ nhi. Không quyền không thế. Nếu là trước đây, với địa vị như vậy, có thể ta sẽ cần biết! Còn bây giờ, ta còn gì không? Bây giờ ta chỉ muốn sống nốt quãng đời còn lại! Biết nhiều càng đau nhiều!""Bây giờ nàng là thê tử của nhị hoàng tử Bắc Triều, là hoàng túc! Địa vị và quyền thế còn hơn lúc trước! Nếu nàng muốn, ta giúp nàng!""Thực sao?"

Nghiên Dương và nhị hoàng tử được cho phép đi đến Thiên Kỳ để làm tang lễ cho Trần quốc công - phụ thân của Nghiên Dương.

Hôm nay, Nghiên Dương mặc một bộ y phục màu trắng từ đầu đến chân. Cô lên xe ngựa cùng nhị hoàng tử để quay trở lại Thiên Kỳ. Đi về cũng phải mất một đến hai ngày vì đường cũng dài và khó khăn.

Trên xe ngựa, nhị hoàng tử nói với Nghiên Dương:"Nàng cứ dựa đầu vào vai ta! Đường đi còn xa lắm! Mệt thì nói ta kêu người dừng lại!"

Nghiên Dương nghi ngờ, tại sao nhị hoàng tử lại đối với mình tốt như thế?? Cô hỏi:"Tốt với ta như thế để làm gì? Ta không còn giá trị gì nữa rồi! Phụ thân ta cũng mất rồi, ta cũng chẳng còn gì nữa. Bây giờ nếu ngươi hưu ta thì ta cũng chẳng trách ngươi đâu!"

Nhị hoàng tử vuốt vuốt tóc của Nghiên Dương. Chàng mỉm cười nói:"Không phải ta nói với nàng rồi hay sao! Vì nàng là người mà hắn ta yêu thích! Dù sao thì ta cũng không bỏ nàng đâu! Nàng đừng có mơ, nàng không thoát được!"

"Ngươi tốt nhất đừng có ý định gì xấu xa! Ta không dễ đụng vào đâu!"

"Nếu ta nói, ta quả thật yêu nàng ngay từ lần đầu tiên, nàng tin không?"

Nghiên Dương nhếch môi cười:"Mấy cái đó chỉ có trong truyện thôi! Ta không tin! Ngươi nghĩ sao cũng được, miễn là đừng đụng tới ta! Nước sông không phạm nước giếng là được!"

"Lẽ nào nàng không tò mò ai là ngừoi sát hại phụ thân của nàng? Nàng không muốn biết sao? Nàng cũng không muốn trả thù cho phụ thân nàng sao?"

"Ta là một nữ nhi. Không quyền không thế. Nếu là trước đây, với địa vị như vậy, có thể ta sẽ cần biết! Còn bây giờ, ta còn gì không? Bây giờ ta chỉ muốn sống nốt quãng đời còn lại! Biết nhiều càng đau nhiều!"

"Bây giờ nàng là thê tử của nhị hoàng tử Bắc Triều, là hoàng túc! Địa vị và quyền thế còn hơn lúc trước! Nếu nàng muốn, ta giúp nàng!"

"Thực sao?"

Tất Cả Chỉ Là Lừa Dối!Tác giả: Hàn HuyênTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐầu đau nhức, mắt muốn mở ra cũng không nổi rồi. Lộ Khiết thử cố gắng một chút ai ngờ lại thành công. Cô ngồi dậy vươn vai một chút! Vừa mở mắt ra, trời ơi, đây là đâu vậy? Toàn là những đồ vật của thời cổ đại! Mình vừa đi chơi với bạn cơ mà! Tại sao bây giờ lại ở cái nơi quái quỷ này. Chắc chắn là mình đi lộn phim trường cổ trang nào rồi! Cô đứng dậy quan sát xung quanh thấy bên ngoài cô người, cô nhón chân nhẹ nhàng đi qua đó. Cô mở cửa ra rồi nói:"Cho tôi hỏi, đây là phim trường nào vậy? Phim trường của mấy người hiện đại đến mức không có máy quay và ekip luôn hả? Siêu thế!" Cô gái bên ngoài cửa đột nhiên nhảy cẩng lên vui mừng oà khóc:"Thái tử phi! Rốt cuộc người cũng tỉnh rồi! Huhu...Người đau chỗ nào không...Nhã Thị đó, ra tay cũng quá đáng lắm! Hại người ra nông nỗi này....!" Lộ Khiết cười ha hả nói:"Trời ơi, cô ở đâu mà diễn hay thế! Diễn viên mới hả? Sao tôi chưa bao giờ thấy cô? Mà cô diễn cũng đạt ghê luôn á! Bây giờ tôi chỉ muốn đi ra khỏi chỗ này, cô làm ơn chỉ đường giúp… Nghiên Dương và nhị hoàng tử được cho phép đi đến Thiên Kỳ để làm tang lễ cho Trần quốc công - phụ thân của Nghiên Dương.Hôm nay, Nghiên Dương mặc một bộ y phục màu trắng từ đầu đến chân. Cô lên xe ngựa cùng nhị hoàng tử để quay trở lại Thiên Kỳ. Đi về cũng phải mất một đến hai ngày vì đường cũng dài và khó khăn.Trên xe ngựa, nhị hoàng tử nói với Nghiên Dương:"Nàng cứ dựa đầu vào vai ta! Đường đi còn xa lắm! Mệt thì nói ta kêu người dừng lại!"Nghiên Dương nghi ngờ, tại sao nhị hoàng tử lại đối với mình tốt như thế?? Cô hỏi:"Tốt với ta như thế để làm gì? Ta không còn giá trị gì nữa rồi! Phụ thân ta cũng mất rồi, ta cũng chẳng còn gì nữa. Bây giờ nếu ngươi hưu ta thì ta cũng chẳng trách ngươi đâu!"Nhị hoàng tử vuốt vuốt tóc của Nghiên Dương. Chàng mỉm cười nói:"Không phải ta nói với nàng rồi hay sao! Vì nàng là người mà hắn ta yêu thích! Dù sao thì ta cũng không bỏ nàng đâu! Nàng đừng có mơ, nàng không thoát được!""Ngươi tốt nhất đừng có ý định gì xấu xa! Ta không dễ đụng vào đâu!""Nếu ta nói, ta quả thật yêu nàng ngay từ lần đầu tiên, nàng tin không?"Nghiên Dương nhếch môi cười:"Mấy cái đó chỉ có trong truyện thôi! Ta không tin! Ngươi nghĩ sao cũng được, miễn là đừng đụng tới ta! Nước sông không phạm nước giếng là được!""Lẽ nào nàng không tò mò ai là ngừoi sát hại phụ thân của nàng? Nàng không muốn biết sao? Nàng cũng không muốn trả thù cho phụ thân nàng sao?""Ta là một nữ nhi. Không quyền không thế. Nếu là trước đây, với địa vị như vậy, có thể ta sẽ cần biết! Còn bây giờ, ta còn gì không? Bây giờ ta chỉ muốn sống nốt quãng đời còn lại! Biết nhiều càng đau nhiều!""Bây giờ nàng là thê tử của nhị hoàng tử Bắc Triều, là hoàng túc! Địa vị và quyền thế còn hơn lúc trước! Nếu nàng muốn, ta giúp nàng!""Thực sao?"

Chương 54: Ta Giúp Nàng Nếu Nàng Muốn!