Bóng đêm dần chuyển lạnh, bên một ngôi nhà tranh cũ nát tại biên cảnh Minh Thụy Quốc, một nam tử gầy gò đứng lặng trước cửa sổ ngẩng đầu ngắm vầng trăng sáng trên cao, nhẹ giọng thở dài. “Thanh Lăng, ngươi có khỏe không? Ta li khai ngươi đã sắp ba tháng. Ba tháng này ngươi có hay không từng nhớ đến ta? Nếu ngươi biết trong bụng ta đã mang cốt nhục của ngươi, ngươi có hài lòng không? Ngươi còn muốn đem ta đưa cho Hoa Thần Hạo không?” Đột nhiên, trong bụng khẽ động, tưởng rằng thai nhi không an phận mà xao động, Sở Mộ Hiên nhẹ nhàng nâng tay, ôn nhu xoa xoa cái bụng đã lộ ra, cùng thân thể gầy yếu của hắn thực không tương xứng. “Thanh Lăng, tiểu gia hỏa này thật quậy. Ta nghĩ nó lớn lên sau này nhất định sẽ giống như ngươi, trở thành một nam nhi thiện chiến thật dũng mãnh.” Nhớ tới phụ thân của hài tử, cũng chính là kẻ mình yêu tha thiết, khuôn mặt tuấn dật mà nhợt nhạt của Sở Mộ Hiên trong vô thức khẽ hiện lên một nét cười nhàn nhạt. “Công tử, đêm khuyu nhiều sương không tốt cho người…
Chương 34
Hoa Tàn Hoa KhaiTác giả: swjsaiTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcBóng đêm dần chuyển lạnh, bên một ngôi nhà tranh cũ nát tại biên cảnh Minh Thụy Quốc, một nam tử gầy gò đứng lặng trước cửa sổ ngẩng đầu ngắm vầng trăng sáng trên cao, nhẹ giọng thở dài. “Thanh Lăng, ngươi có khỏe không? Ta li khai ngươi đã sắp ba tháng. Ba tháng này ngươi có hay không từng nhớ đến ta? Nếu ngươi biết trong bụng ta đã mang cốt nhục của ngươi, ngươi có hài lòng không? Ngươi còn muốn đem ta đưa cho Hoa Thần Hạo không?” Đột nhiên, trong bụng khẽ động, tưởng rằng thai nhi không an phận mà xao động, Sở Mộ Hiên nhẹ nhàng nâng tay, ôn nhu xoa xoa cái bụng đã lộ ra, cùng thân thể gầy yếu của hắn thực không tương xứng. “Thanh Lăng, tiểu gia hỏa này thật quậy. Ta nghĩ nó lớn lên sau này nhất định sẽ giống như ngươi, trở thành một nam nhi thiện chiến thật dũng mãnh.” Nhớ tới phụ thân của hài tử, cũng chính là kẻ mình yêu tha thiết, khuôn mặt tuấn dật mà nhợt nhạt của Sở Mộ Hiên trong vô thức khẽ hiện lên một nét cười nhàn nhạt. “Công tử, đêm khuyu nhiều sương không tốt cho người… Lúc này Sở Mộ Hiên cảm thấy toàn thân lạnh toát, mồ hôi lạnh vã ra, nếu Vân Cô Nhạn chẩn đoán không lầm, như vậy bản thân hiện tại đang có mang? Hơn nữa, phụ thân của đứa nhỏ trong bụng lại chính là Tư Đồ Thanh Lăng, thiên đại cừu nhân của Sở gia?!Không! Điều này sao có thể! Sở Mộ Hiên cắn chặt môi, cúi đầu, tạm thời chưa thể chấp nhận sự thật tàn khốc này.“Ngươi không sao chứ?” Vân Cô Nhạn nhận thấy sắc mặt tái nhợt của Sở Mộ Hiên, cảm xúc kích động, vội vàng hỏi.“Ta…Ta không muốn, ta muốn xóa sạch nó! Nhất định phải xóa sạch nghiệt chủng này!” Sở Mộ Hiên bắt đầu nói năng lộn xộn.“Ngươi bình tĩnh một chút! Nói cho ta mọi chuyện rốt cuộc là thế nào? Ngươi không phải thật sự mang thai chứ?”Vân Cô Nhạn cố gắng trấn an Sở Mộ Hiên, hắn nhất định phải hỏi mọi chuyện cho rõ ràng.“Ta…Ta…” Sở Mộ Hiên ấp a ấp úng.“Ngươi thật sự có sao? Tuy rằng ta tin tưởng chẩn đoán của chính mình, nhưng nói sao thì nói, ngươi vẫn là nam nhân!” Vân Cô Nhạn vội vàng muốn biết Sở Mộ Hiên có thật sự mang thai hay không.“…” Sở Mộ Hiên không nói gì.“Nói đi! Chuyện là thế nào? Nói cho ta, ta mới có thể giúp ngươi chứ!”Hồi lâu sau, Sở Mộ Hiên mới hạ quyết tâm, hắn nhìn chăm chăm Vân Cô Nhạn, sâu kín nói: “Ta nói cho ngươi, nhưng ngươi không được nói cho bất kì ai, nhất là…nhất là Tư Đồ Thanh Lăng!”“Ta đáp ứng ngươi! Ngươi nói đi!”“Ta…Ta là người Lạc Nhân tộc…”“Cái gì? Lạc Nhân tộc? Đến bây giờ vẫn còn người Lạc Nhân tộc sao? Ta vẫn nghĩ chủng tộc này đã bị diệt chủng từ lâu!” Vân Cô Nhạn chấn động.Sở Mộ Hiên còn sửng sốt hơn Vân Cô Nhạn, hắn vội nắm lấy tay Vân Cô Nhạn, vội vàng hỏi: “Ngươi…Ngươi đã nghe nói tới Lạc Nhân tộc?”Vân Cô Nhạn gật đầu, nói: “Ta từng đọc được vài cuốn sách cổ trong tàng thư của sư phụ liên quan đến Lạc Nhân tộc, nếu ngươi thật sự là người Lạc Nhân tộc, vậy tình huống trước mắt dễ hiểu rồi. Ngươi tuyệt đối là đã có mang! Hơn nữa, theo như ta bắt mạch, đại khái ngươi đã có thai hơn một tháng rồi.”Hơn một tháng trước? Trong đầu Sở Mộ Hiên chợt vụt qua tình cảnh lúc đó. Đúng! Là hơn một tháng trước, Tư Đồ Thanh Lăng lần thứ hai chiếm lấy mình. Không nghĩ tới, lần ** *n đó, lại khiến mình hoài thượng đứa nhỏ này!Nghĩ đến đây, hắn gằn từng tiếng nói với Vân Cô Nhạn: “Ta, muốn, xóa, sạch, hài, tử, này!”“Cái gì!” Vân Cô Nhạn kinh hãi, hắn vạn lần không ngờ Sở Mộ Hiên lại có thể không cần đứa bé, đứa bé ấy dù sao cũng là thân sinh cốt nhục của hắn! Hắn sao có thể quyết tuyệt như vậy!
Lúc này Sở Mộ Hiên cảm thấy toàn thân lạnh toát, mồ hôi lạnh vã ra, nếu Vân Cô Nhạn chẩn đoán không lầm, như vậy bản thân hiện tại đang có mang? Hơn nữa, phụ thân của đứa nhỏ trong bụng lại chính là Tư Đồ Thanh Lăng, thiên đại cừu nhân của Sở gia?! Không! Điều này sao có thể! Sở Mộ Hiên cắn chặt môi, cúi đầu, tạm thời chưa thể chấp nhận sự thật tàn khốc này. “Ngươi không sao chứ?” Vân Cô Nhạn nhận thấy sắc mặt tái nhợt của Sở Mộ Hiên, cảm xúc kích động, vội vàng hỏi. “Ta…Ta không muốn, ta muốn xóa sạch nó! Nhất định phải xóa sạch nghiệt chủng này!” Sở Mộ Hiên bắt đầu nói năng lộn xộn. “Ngươi bình tĩnh một chút! Nói cho ta mọi chuyện rốt cuộc là thế nào? Ngươi không phải thật sự mang thai chứ?” Vân Cô Nhạn cố gắng trấn an Sở Mộ Hiên, hắn nhất định phải hỏi mọi chuyện cho rõ ràng. “Ta…Ta…” Sở Mộ Hiên ấp a ấp úng. “Ngươi thật sự có sao? Tuy rằng ta tin tưởng chẩn đoán của chính mình, nhưng nói sao thì nói, ngươi vẫn là nam nhân!” Vân Cô Nhạn vội vàng muốn biết Sở Mộ Hiên có thật sự mang thai hay không. “…” Sở Mộ Hiên không nói gì. “Nói đi! Chuyện là thế nào? Nói cho ta, ta mới có thể giúp ngươi chứ!” Hồi lâu sau, Sở Mộ Hiên mới hạ quyết tâm, hắn nhìn chăm chăm Vân Cô Nhạn, sâu kín nói: “Ta nói cho ngươi, nhưng ngươi không được nói cho bất kì ai, nhất là…nhất là Tư Đồ Thanh Lăng!” “Ta đáp ứng ngươi! Ngươi nói đi!” “Ta…Ta là người Lạc Nhân tộc…” “Cái gì? Lạc Nhân tộc? Đến bây giờ vẫn còn người Lạc Nhân tộc sao? Ta vẫn nghĩ chủng tộc này đã bị diệt chủng từ lâu!” Vân Cô Nhạn chấn động. Sở Mộ Hiên còn sửng sốt hơn Vân Cô Nhạn, hắn vội nắm lấy tay Vân Cô Nhạn, vội vàng hỏi: “Ngươi…Ngươi đã nghe nói tới Lạc Nhân tộc?” Vân Cô Nhạn gật đầu, nói: “Ta từng đọc được vài cuốn sách cổ trong tàng thư của sư phụ liên quan đến Lạc Nhân tộc, nếu ngươi thật sự là người Lạc Nhân tộc, vậy tình huống trước mắt dễ hiểu rồi. Ngươi tuyệt đối là đã có mang! Hơn nữa, theo như ta bắt mạch, đại khái ngươi đã có thai hơn một tháng rồi.” Hơn một tháng trước? Trong đầu Sở Mộ Hiên chợt vụt qua tình cảnh lúc đó. Đúng! Là hơn một tháng trước, Tư Đồ Thanh Lăng lần thứ hai chiếm lấy mình. Không nghĩ tới, lần ** *n đó, lại khiến mình hoài thượng đứa nhỏ này! Nghĩ đến đây, hắn gằn từng tiếng nói với Vân Cô Nhạn: “Ta, muốn, xóa, sạch, hài, tử, này!” “Cái gì!” Vân Cô Nhạn kinh hãi, hắn vạn lần không ngờ Sở Mộ Hiên lại có thể không cần đứa bé, đứa bé ấy dù sao cũng là thân sinh cốt nhục của hắn! Hắn sao có thể quyết tuyệt như vậy!
Hoa Tàn Hoa KhaiTác giả: swjsaiTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcBóng đêm dần chuyển lạnh, bên một ngôi nhà tranh cũ nát tại biên cảnh Minh Thụy Quốc, một nam tử gầy gò đứng lặng trước cửa sổ ngẩng đầu ngắm vầng trăng sáng trên cao, nhẹ giọng thở dài. “Thanh Lăng, ngươi có khỏe không? Ta li khai ngươi đã sắp ba tháng. Ba tháng này ngươi có hay không từng nhớ đến ta? Nếu ngươi biết trong bụng ta đã mang cốt nhục của ngươi, ngươi có hài lòng không? Ngươi còn muốn đem ta đưa cho Hoa Thần Hạo không?” Đột nhiên, trong bụng khẽ động, tưởng rằng thai nhi không an phận mà xao động, Sở Mộ Hiên nhẹ nhàng nâng tay, ôn nhu xoa xoa cái bụng đã lộ ra, cùng thân thể gầy yếu của hắn thực không tương xứng. “Thanh Lăng, tiểu gia hỏa này thật quậy. Ta nghĩ nó lớn lên sau này nhất định sẽ giống như ngươi, trở thành một nam nhi thiện chiến thật dũng mãnh.” Nhớ tới phụ thân của hài tử, cũng chính là kẻ mình yêu tha thiết, khuôn mặt tuấn dật mà nhợt nhạt của Sở Mộ Hiên trong vô thức khẽ hiện lên một nét cười nhàn nhạt. “Công tử, đêm khuyu nhiều sương không tốt cho người… Lúc này Sở Mộ Hiên cảm thấy toàn thân lạnh toát, mồ hôi lạnh vã ra, nếu Vân Cô Nhạn chẩn đoán không lầm, như vậy bản thân hiện tại đang có mang? Hơn nữa, phụ thân của đứa nhỏ trong bụng lại chính là Tư Đồ Thanh Lăng, thiên đại cừu nhân của Sở gia?!Không! Điều này sao có thể! Sở Mộ Hiên cắn chặt môi, cúi đầu, tạm thời chưa thể chấp nhận sự thật tàn khốc này.“Ngươi không sao chứ?” Vân Cô Nhạn nhận thấy sắc mặt tái nhợt của Sở Mộ Hiên, cảm xúc kích động, vội vàng hỏi.“Ta…Ta không muốn, ta muốn xóa sạch nó! Nhất định phải xóa sạch nghiệt chủng này!” Sở Mộ Hiên bắt đầu nói năng lộn xộn.“Ngươi bình tĩnh một chút! Nói cho ta mọi chuyện rốt cuộc là thế nào? Ngươi không phải thật sự mang thai chứ?”Vân Cô Nhạn cố gắng trấn an Sở Mộ Hiên, hắn nhất định phải hỏi mọi chuyện cho rõ ràng.“Ta…Ta…” Sở Mộ Hiên ấp a ấp úng.“Ngươi thật sự có sao? Tuy rằng ta tin tưởng chẩn đoán của chính mình, nhưng nói sao thì nói, ngươi vẫn là nam nhân!” Vân Cô Nhạn vội vàng muốn biết Sở Mộ Hiên có thật sự mang thai hay không.“…” Sở Mộ Hiên không nói gì.“Nói đi! Chuyện là thế nào? Nói cho ta, ta mới có thể giúp ngươi chứ!”Hồi lâu sau, Sở Mộ Hiên mới hạ quyết tâm, hắn nhìn chăm chăm Vân Cô Nhạn, sâu kín nói: “Ta nói cho ngươi, nhưng ngươi không được nói cho bất kì ai, nhất là…nhất là Tư Đồ Thanh Lăng!”“Ta đáp ứng ngươi! Ngươi nói đi!”“Ta…Ta là người Lạc Nhân tộc…”“Cái gì? Lạc Nhân tộc? Đến bây giờ vẫn còn người Lạc Nhân tộc sao? Ta vẫn nghĩ chủng tộc này đã bị diệt chủng từ lâu!” Vân Cô Nhạn chấn động.Sở Mộ Hiên còn sửng sốt hơn Vân Cô Nhạn, hắn vội nắm lấy tay Vân Cô Nhạn, vội vàng hỏi: “Ngươi…Ngươi đã nghe nói tới Lạc Nhân tộc?”Vân Cô Nhạn gật đầu, nói: “Ta từng đọc được vài cuốn sách cổ trong tàng thư của sư phụ liên quan đến Lạc Nhân tộc, nếu ngươi thật sự là người Lạc Nhân tộc, vậy tình huống trước mắt dễ hiểu rồi. Ngươi tuyệt đối là đã có mang! Hơn nữa, theo như ta bắt mạch, đại khái ngươi đã có thai hơn một tháng rồi.”Hơn một tháng trước? Trong đầu Sở Mộ Hiên chợt vụt qua tình cảnh lúc đó. Đúng! Là hơn một tháng trước, Tư Đồ Thanh Lăng lần thứ hai chiếm lấy mình. Không nghĩ tới, lần ** *n đó, lại khiến mình hoài thượng đứa nhỏ này!Nghĩ đến đây, hắn gằn từng tiếng nói với Vân Cô Nhạn: “Ta, muốn, xóa, sạch, hài, tử, này!”“Cái gì!” Vân Cô Nhạn kinh hãi, hắn vạn lần không ngờ Sở Mộ Hiên lại có thể không cần đứa bé, đứa bé ấy dù sao cũng là thân sinh cốt nhục của hắn! Hắn sao có thể quyết tuyệt như vậy!