Bóng đêm dần chuyển lạnh, bên một ngôi nhà tranh cũ nát tại biên cảnh Minh Thụy Quốc, một nam tử gầy gò đứng lặng trước cửa sổ ngẩng đầu ngắm vầng trăng sáng trên cao, nhẹ giọng thở dài. “Thanh Lăng, ngươi có khỏe không? Ta li khai ngươi đã sắp ba tháng. Ba tháng này ngươi có hay không từng nhớ đến ta? Nếu ngươi biết trong bụng ta đã mang cốt nhục của ngươi, ngươi có hài lòng không? Ngươi còn muốn đem ta đưa cho Hoa Thần Hạo không?” Đột nhiên, trong bụng khẽ động, tưởng rằng thai nhi không an phận mà xao động, Sở Mộ Hiên nhẹ nhàng nâng tay, ôn nhu xoa xoa cái bụng đã lộ ra, cùng thân thể gầy yếu của hắn thực không tương xứng. “Thanh Lăng, tiểu gia hỏa này thật quậy. Ta nghĩ nó lớn lên sau này nhất định sẽ giống như ngươi, trở thành một nam nhi thiện chiến thật dũng mãnh.” Nhớ tới phụ thân của hài tử, cũng chính là kẻ mình yêu tha thiết, khuôn mặt tuấn dật mà nhợt nhạt của Sở Mộ Hiên trong vô thức khẽ hiện lên một nét cười nhàn nhạt. “Công tử, đêm khuyu nhiều sương không tốt cho người…
Chương 86
Hoa Tàn Hoa KhaiTác giả: swjsaiTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcBóng đêm dần chuyển lạnh, bên một ngôi nhà tranh cũ nát tại biên cảnh Minh Thụy Quốc, một nam tử gầy gò đứng lặng trước cửa sổ ngẩng đầu ngắm vầng trăng sáng trên cao, nhẹ giọng thở dài. “Thanh Lăng, ngươi có khỏe không? Ta li khai ngươi đã sắp ba tháng. Ba tháng này ngươi có hay không từng nhớ đến ta? Nếu ngươi biết trong bụng ta đã mang cốt nhục của ngươi, ngươi có hài lòng không? Ngươi còn muốn đem ta đưa cho Hoa Thần Hạo không?” Đột nhiên, trong bụng khẽ động, tưởng rằng thai nhi không an phận mà xao động, Sở Mộ Hiên nhẹ nhàng nâng tay, ôn nhu xoa xoa cái bụng đã lộ ra, cùng thân thể gầy yếu của hắn thực không tương xứng. “Thanh Lăng, tiểu gia hỏa này thật quậy. Ta nghĩ nó lớn lên sau này nhất định sẽ giống như ngươi, trở thành một nam nhi thiện chiến thật dũng mãnh.” Nhớ tới phụ thân của hài tử, cũng chính là kẻ mình yêu tha thiết, khuôn mặt tuấn dật mà nhợt nhạt của Sở Mộ Hiên trong vô thức khẽ hiện lên một nét cười nhàn nhạt. “Công tử, đêm khuyu nhiều sương không tốt cho người… Lập tức hiểu rõ nhiều chuyện, Sở Mộ Hiên nhất thời cảm thấy nản lòng thoái trí, hóa ra dù có là đại ca mình yêu thương nhất hay là kẻ bản thân ngộ nhận có thể phó thác cả đời như Tư Đồ Lăng Thanh, đều có thể đối đãi như vậy với chính mình, vậy bản thân còn cần thiết ở lại Ánh Nguyệt cung, ở lại bên người Tư Đồ Thanh Lăng?Tuy đã hết hi vọng ở Tư Đồ Thanh Lăng nhưng nếu rời khỏi nơi này, một thân một mình không nơi nương tựa lại đang mang thai, con đường sau này biết đi như thế nào đây.Đang lúc Sở Mộ Hiên buồn rầu không thôi, Cầm Nhi nhẹ nhàng đẩy cửa tiến vào. Từ khi biết Sở Mộ Hiên có thai, Cầm Nhi luôn theo lời Vân Cô Nhạn dặn dò, đúng giờ mang thuốc an thai tới cho Sở Mộ Hiên. Cầm Nhi đi đến bên người Sở Mộ Hiên, thấy y lệ rơi đầy mặt. Vội vàng lấy khăn tay, kinh ngạc lau đi nước mắt trên mặt Sở Mộ Hiên: “ Công tử, có chuyện gì vậy?”“ Không…Không có g씓 Công tử! Trước kia không phải ngài bảo rằng Cầm Nhi không phải là tức nhân mà là bằng hữu tri tâm sao? Còn nhớ lúc đấy Cầm Nhi vui mừng biết bao nhiêu, hiện tại người có tâm sự vì cớ gì lại không chia sẻ với Cầm Nhi?”Nghe được tình chân ý thiết qua lời nói của Cầm Nhi, lại nghĩ tới Tư Đồ Thanh Lăng vô tình vô nghĩa, Sở Mộ Hiên thật sự không nhịn được, vừa khóc vừa kể lại toàn bộ sự tình cho Cầm Nhi.“ Cái gì? Bệ hạ muốn giao công tử cho Hoa Thần Hạo cho dù công tử đang mang thai? Sao có thể như thế được?” Cầm Nhi nghe xong lòng đầy căm phẫn, tức giận nói: “ Công tử vì người trả giá nhiều như vậy, người lại đối xử với công tử như thế, Cầm Nhi quả thực không thể đứng nhìn”.“ Do lão thiên khiến ta yêu sai người thôi” Sở Mộ Hiên thở dài nói.“ Công tử ngài không thể oán trời trách đất, ngài phải phản kháng lại. Không bằng ngài đem hài tử xóa sạch để hắn hảo hảo hối hận”“ Không” Sở Mộ Hiên vội vàng lắc đầu. “ Nói thế nào ta cũng không xóa sạch đứa nhỏ này”.“ Tại sao vậy?” Cầm Nhi khó hiểu.“ Bởi vì…bởi vì ta thương hắn. Mặc kệ hắn đối xử với ta như thế nào, tình này của ta đối với hắn đã vô cùng sâu đậm. Hài tử là cốt nhục của ta và hắn, ta sao có thể nhẫn tâm. Cho dù cái giá phải trả to lớn đến đâu ta cũng quyết sinh hạ hài tử”.“ Công tử, “ yêu” trong lời người nói Cầm Nhi không hiểu lắm, bất quá nếu người muốn sinh hạ hài tử Cầm Nhi nguyện ý giúp người”.“ Thật vậy sao? Đa tạ ngươi, Cầm Nhi. Ta cầu ngươi giúp ta một chuyện, mang ta rời khỏi hoàng cung”“ Rời khỏi hoàng cung? Vì Sao?”“ Ta sợ, ta sợ Tư Đồ Thanh Lăng biết ta có thai sẽ ép ta xóa sạch đứa nhỏ. Ta còn sợ hắn đem ta cho Hoa Thần Hạo, như vậy hài tử cũng không đảm bảo cho nên chỉ có một cách, rời đi càng xa càng tốt. Tìm một địa phương thanh tĩnh, an ổn sinh hài tử rồi cùng nó bình yên trải qua cuộc sống hàng ngày. Ngươi có thể giúp ta không?”“ Cầm Nhi hiểu, công tử yên tâm Cầm Nhi nhất định làm được”.
Lập tức hiểu rõ nhiều chuyện, Sở Mộ Hiên nhất thời cảm thấy nản lòng thoái trí, hóa ra dù có là đại ca mình yêu thương nhất hay là kẻ bản thân ngộ nhận có thể phó thác cả đời như Tư Đồ Lăng Thanh, đều có thể đối đãi như vậy với chính mình, vậy bản thân còn cần thiết ở lại Ánh Nguyệt cung, ở lại bên người Tư Đồ Thanh Lăng?
Tuy đã hết hi vọng ở Tư Đồ Thanh Lăng nhưng nếu rời khỏi nơi này, một thân một mình không nơi nương tựa lại đang mang thai, con đường sau này biết đi như thế nào đây.
Đang lúc Sở Mộ Hiên buồn rầu không thôi, Cầm Nhi nhẹ nhàng đẩy cửa tiến vào. Từ khi biết Sở Mộ Hiên có thai, Cầm Nhi luôn theo lời Vân Cô Nhạn dặn dò, đúng giờ mang thuốc an thai tới cho Sở Mộ Hiên. Cầm Nhi đi đến bên người Sở Mộ Hiên, thấy y lệ rơi đầy mặt. Vội vàng lấy khăn tay, kinh ngạc lau đi nước mắt trên mặt Sở Mộ Hiên: “ Công tử, có chuyện gì vậy?”
“ Không…Không có gì”
“ Công tử! Trước kia không phải ngài bảo rằng Cầm Nhi không phải là tức nhân mà là bằng hữu tri tâm sao? Còn nhớ lúc đấy Cầm Nhi vui mừng biết bao nhiêu, hiện tại người có tâm sự vì cớ gì lại không chia sẻ với Cầm Nhi?”
Nghe được tình chân ý thiết qua lời nói của Cầm Nhi, lại nghĩ tới Tư Đồ Thanh Lăng vô tình vô nghĩa, Sở Mộ Hiên thật sự không nhịn được, vừa khóc vừa kể lại toàn bộ sự tình cho Cầm Nhi.
“ Cái gì? Bệ hạ muốn giao công tử cho Hoa Thần Hạo cho dù công tử đang mang thai? Sao có thể như thế được?” Cầm Nhi nghe xong lòng đầy căm phẫn, tức giận nói: “ Công tử vì người trả giá nhiều như vậy, người lại đối xử với công tử như thế, Cầm Nhi quả thực không thể đứng nhìn”.
“ Do lão thiên khiến ta yêu sai người thôi” Sở Mộ Hiên thở dài nói.
“ Công tử ngài không thể oán trời trách đất, ngài phải phản kháng lại. Không bằng ngài đem hài tử xóa sạch để hắn hảo hảo hối hận”
“ Không” Sở Mộ Hiên vội vàng lắc đầu. “ Nói thế nào ta cũng không xóa sạch đứa nhỏ này”.
“ Tại sao vậy?” Cầm Nhi khó hiểu.
“ Bởi vì…bởi vì ta thương hắn. Mặc kệ hắn đối xử với ta như thế nào, tình này của ta đối với hắn đã vô cùng sâu đậm. Hài tử là cốt nhục của ta và hắn, ta sao có thể nhẫn tâm. Cho dù cái giá phải trả to lớn đến đâu ta cũng quyết sinh hạ hài tử”.
“ Công tử, “ yêu” trong lời người nói Cầm Nhi không hiểu lắm, bất quá nếu người muốn sinh hạ hài tử Cầm Nhi nguyện ý giúp người”.
“ Thật vậy sao? Đa tạ ngươi, Cầm Nhi. Ta cầu ngươi giúp ta một chuyện, mang ta rời khỏi hoàng cung”
“ Rời khỏi hoàng cung? Vì Sao?”
“ Ta sợ, ta sợ Tư Đồ Thanh Lăng biết ta có thai sẽ ép ta xóa sạch đứa nhỏ. Ta còn sợ hắn đem ta cho Hoa Thần Hạo, như vậy hài tử cũng không đảm bảo cho nên chỉ có một cách, rời đi càng xa càng tốt. Tìm một địa phương thanh tĩnh, an ổn sinh hài tử rồi cùng nó bình yên trải qua cuộc sống hàng ngày. Ngươi có thể giúp ta không?”
“ Cầm Nhi hiểu, công tử yên tâm Cầm Nhi nhất định làm được”.
Hoa Tàn Hoa KhaiTác giả: swjsaiTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcBóng đêm dần chuyển lạnh, bên một ngôi nhà tranh cũ nát tại biên cảnh Minh Thụy Quốc, một nam tử gầy gò đứng lặng trước cửa sổ ngẩng đầu ngắm vầng trăng sáng trên cao, nhẹ giọng thở dài. “Thanh Lăng, ngươi có khỏe không? Ta li khai ngươi đã sắp ba tháng. Ba tháng này ngươi có hay không từng nhớ đến ta? Nếu ngươi biết trong bụng ta đã mang cốt nhục của ngươi, ngươi có hài lòng không? Ngươi còn muốn đem ta đưa cho Hoa Thần Hạo không?” Đột nhiên, trong bụng khẽ động, tưởng rằng thai nhi không an phận mà xao động, Sở Mộ Hiên nhẹ nhàng nâng tay, ôn nhu xoa xoa cái bụng đã lộ ra, cùng thân thể gầy yếu của hắn thực không tương xứng. “Thanh Lăng, tiểu gia hỏa này thật quậy. Ta nghĩ nó lớn lên sau này nhất định sẽ giống như ngươi, trở thành một nam nhi thiện chiến thật dũng mãnh.” Nhớ tới phụ thân của hài tử, cũng chính là kẻ mình yêu tha thiết, khuôn mặt tuấn dật mà nhợt nhạt của Sở Mộ Hiên trong vô thức khẽ hiện lên một nét cười nhàn nhạt. “Công tử, đêm khuyu nhiều sương không tốt cho người… Lập tức hiểu rõ nhiều chuyện, Sở Mộ Hiên nhất thời cảm thấy nản lòng thoái trí, hóa ra dù có là đại ca mình yêu thương nhất hay là kẻ bản thân ngộ nhận có thể phó thác cả đời như Tư Đồ Lăng Thanh, đều có thể đối đãi như vậy với chính mình, vậy bản thân còn cần thiết ở lại Ánh Nguyệt cung, ở lại bên người Tư Đồ Thanh Lăng?Tuy đã hết hi vọng ở Tư Đồ Thanh Lăng nhưng nếu rời khỏi nơi này, một thân một mình không nơi nương tựa lại đang mang thai, con đường sau này biết đi như thế nào đây.Đang lúc Sở Mộ Hiên buồn rầu không thôi, Cầm Nhi nhẹ nhàng đẩy cửa tiến vào. Từ khi biết Sở Mộ Hiên có thai, Cầm Nhi luôn theo lời Vân Cô Nhạn dặn dò, đúng giờ mang thuốc an thai tới cho Sở Mộ Hiên. Cầm Nhi đi đến bên người Sở Mộ Hiên, thấy y lệ rơi đầy mặt. Vội vàng lấy khăn tay, kinh ngạc lau đi nước mắt trên mặt Sở Mộ Hiên: “ Công tử, có chuyện gì vậy?”“ Không…Không có g씓 Công tử! Trước kia không phải ngài bảo rằng Cầm Nhi không phải là tức nhân mà là bằng hữu tri tâm sao? Còn nhớ lúc đấy Cầm Nhi vui mừng biết bao nhiêu, hiện tại người có tâm sự vì cớ gì lại không chia sẻ với Cầm Nhi?”Nghe được tình chân ý thiết qua lời nói của Cầm Nhi, lại nghĩ tới Tư Đồ Thanh Lăng vô tình vô nghĩa, Sở Mộ Hiên thật sự không nhịn được, vừa khóc vừa kể lại toàn bộ sự tình cho Cầm Nhi.“ Cái gì? Bệ hạ muốn giao công tử cho Hoa Thần Hạo cho dù công tử đang mang thai? Sao có thể như thế được?” Cầm Nhi nghe xong lòng đầy căm phẫn, tức giận nói: “ Công tử vì người trả giá nhiều như vậy, người lại đối xử với công tử như thế, Cầm Nhi quả thực không thể đứng nhìn”.“ Do lão thiên khiến ta yêu sai người thôi” Sở Mộ Hiên thở dài nói.“ Công tử ngài không thể oán trời trách đất, ngài phải phản kháng lại. Không bằng ngài đem hài tử xóa sạch để hắn hảo hảo hối hận”“ Không” Sở Mộ Hiên vội vàng lắc đầu. “ Nói thế nào ta cũng không xóa sạch đứa nhỏ này”.“ Tại sao vậy?” Cầm Nhi khó hiểu.“ Bởi vì…bởi vì ta thương hắn. Mặc kệ hắn đối xử với ta như thế nào, tình này của ta đối với hắn đã vô cùng sâu đậm. Hài tử là cốt nhục của ta và hắn, ta sao có thể nhẫn tâm. Cho dù cái giá phải trả to lớn đến đâu ta cũng quyết sinh hạ hài tử”.“ Công tử, “ yêu” trong lời người nói Cầm Nhi không hiểu lắm, bất quá nếu người muốn sinh hạ hài tử Cầm Nhi nguyện ý giúp người”.“ Thật vậy sao? Đa tạ ngươi, Cầm Nhi. Ta cầu ngươi giúp ta một chuyện, mang ta rời khỏi hoàng cung”“ Rời khỏi hoàng cung? Vì Sao?”“ Ta sợ, ta sợ Tư Đồ Thanh Lăng biết ta có thai sẽ ép ta xóa sạch đứa nhỏ. Ta còn sợ hắn đem ta cho Hoa Thần Hạo, như vậy hài tử cũng không đảm bảo cho nên chỉ có một cách, rời đi càng xa càng tốt. Tìm một địa phương thanh tĩnh, an ổn sinh hài tử rồi cùng nó bình yên trải qua cuộc sống hàng ngày. Ngươi có thể giúp ta không?”“ Cầm Nhi hiểu, công tử yên tâm Cầm Nhi nhất định làm được”.