Thành phố giải trí D, thiên đường cho người say mê rượu vào ban đêm, đèn màu xanh thắp lên khắp nơi, thật ma mị. Nhan Tiểu Ngư đợi ở cửa nhà vệ sinh, đang nhìn đến một chú hơn 50 tuổi, quần áo không chỉnh tề nghiêng người tựa vào trên vách tường phun vòng khói chơi đùa, lấy tiền bạc dụ mời cô tình một đêm, cô không kìm được chính nghĩa trong lòng của mình, bắt đầu truyền bá hệ thống lý luận giáo dục chính thống của Nhan thị. “Lão đồng chí, ông làm loại hành vì này, trên có lỗi với Đảng, dưới thực xin lỗi nhân dân, càng không xứng với người vợ ở nhà chăm sóc con ông. Lão đồng chí, ông có con gái không, nếu ông có con gái, chẳng lẽ ông sẽ tùy tiện để cô ta bị một kẻ say rượu hơn 50 tuổi đến gần gạ tình một đêm sao?Lão đồng chí, ông có cảm thấy nhục nhã không? Nếu không, bây giờ khẩn trương về nhà luyện chữ, viết ngay hai chữ nhục nhã, nhìn ông như thế này, tôi xem chắc phải mười ngàn lần trở lên mới có hiệu quả!Lão đồng chí, nhân dịp trời còn chưa có tối, về nhà đi thôi, biết sai có thể…
Chương 53: 53: Ai Là Ác Bá
Mẹ Cảnh Sát: Con Muốn Người Cha NàyTác giả: Thiển Mạc MặcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngThành phố giải trí D, thiên đường cho người say mê rượu vào ban đêm, đèn màu xanh thắp lên khắp nơi, thật ma mị. Nhan Tiểu Ngư đợi ở cửa nhà vệ sinh, đang nhìn đến một chú hơn 50 tuổi, quần áo không chỉnh tề nghiêng người tựa vào trên vách tường phun vòng khói chơi đùa, lấy tiền bạc dụ mời cô tình một đêm, cô không kìm được chính nghĩa trong lòng của mình, bắt đầu truyền bá hệ thống lý luận giáo dục chính thống của Nhan thị. “Lão đồng chí, ông làm loại hành vì này, trên có lỗi với Đảng, dưới thực xin lỗi nhân dân, càng không xứng với người vợ ở nhà chăm sóc con ông. Lão đồng chí, ông có con gái không, nếu ông có con gái, chẳng lẽ ông sẽ tùy tiện để cô ta bị một kẻ say rượu hơn 50 tuổi đến gần gạ tình một đêm sao?Lão đồng chí, ông có cảm thấy nhục nhã không? Nếu không, bây giờ khẩn trương về nhà luyện chữ, viết ngay hai chữ nhục nhã, nhìn ông như thế này, tôi xem chắc phải mười ngàn lần trở lên mới có hiệu quả!Lão đồng chí, nhân dịp trời còn chưa có tối, về nhà đi thôi, biết sai có thể… "Nam Cung thiếu gia, anh đã nói lời chắc chắn, vậy hạng mục này liền quyết định như vậy, ngày mai tôi sẽ đưa tài liệu cụ thể cùng các công tác tuyên truyền đến, hợp đồng cũng đã nghĩ xong, ngày mai sẽ đưa đi.Nếu như Nam Cung thiếu gia còn yêu cầu nào cứ nói, chỉ cần không trái với nguyên tắc, thì bên chúng tôi sẽ toàn lực phối hợp."Thư kí cuẩ Thị trưởng bên kia đầu điện thoại cười, nói cảm ơn,Nam Cung Thấu gật đầu, nói đôi lời khách sáo, liền tắt điện thoại, trực tiếp đi đến phòng khách---Trong phòng khách, Nhan Tiểu Ngư đang ngồi ngẩn người.Hôm nay cô không mang trang phục người hầu, trên người vẫn đang còn một thân cảnh phục, mái tóc luôn gọn gàng chải ra sau rũ xuống, che kín lông mi mà đôi mắt luôn rạng rỡ, nhìn thấy cô đơn và khổ sở.Vóc dáng Nhan tiểu Ngư không thấp, khoảng chừng một mét sáu tám, nhưng bởi vì đôi mắt to, chiếc mũi nhanh nhẹn, cái miệng nhỏ nhắn, luôn khiến cho người ta có cảm giác lanh lơi, có ý muốn bảo vệ.Đối với Thấu thiếu gia cũng không ngoại lệ, huống chi với chiều cao của Thấu thiếu gia, NHan tiểu thư thật sự nhỏ con.Dĩ nhiên, nếu đem hai chữ bảo vệ xóa đi, anh cũng không phản đối.Chỉ hai giây ngắn ngũi, Thấu thiếu gia đã nhìn rõ tư thái của Nhan Tiểu Ngư từ trên xuống dưới một vòng, áo khoác đặt xuống khuỷa tay, chậm rãi đi qua, thuận thế ngồi xuống, cánh tay dài vươn ra, không nói một lời ôm lấy hông của Nhan tiểu thư!."ANh làm gì đấy!" Nhan Tiểu Ngư đang ảo não, không phát hiện người đến, nhất thời giật mình, nhìn về khuôn mặt anh tuấn trách cứ, "Không có tiếng động liền ôm người, anh là gấu Koala à!""Nhan tiểu thư nghĩ là ý tứ chào hỏi là được rồi?"Thấu thiếu gia trả lời, nhẹ nhàng cười, nhiệt lập tức phả lên gáy cô ngứa ngáyTiểu Ngư như gặp phải nguồn điện, toàn thân cứng đờ, lập tức giãy dụa, muốn hất tay của anh ra, "Buông tay ra, nếu không tôi sẽ không khách khí.""Tiêu Ngư không khách khí như thế nào? Cường hôn tôi như lần trước?" Thấu thiếu gia không chút ngượng ngùng nói, "Nhan tiểu thư, thu hồi lại tâm tư của cô, quan hệ chúng ta chỉ là cấp trên cấp dưới bình thường."! Đồng chí Nhan nhìn trời, người ôm là ai, bây giờ tay anh còn đang ở bên hông cô sờ mó? Mà từ trong miệng của anh lại như kiểu cô mới là người ác bá lưu mah vô lễ rồi vậy?"Nam Cung Thấu không để ý sự giãy dụa của cô, tay từ bên hông cô lấy một vật từ trong túi cô ra, "MỞ máy, sau này không có lệnh của tôi, không được tắt máy.".
"Nam Cung thiếu gia, anh đã nói lời chắc chắn, vậy hạng mục này liền quyết định như vậy, ngày mai tôi sẽ đưa tài liệu cụ thể cùng các công tác tuyên truyền đến, hợp đồng cũng đã nghĩ xong, ngày mai sẽ đưa đi.
Nếu như Nam Cung thiếu gia còn yêu cầu nào cứ nói, chỉ cần không trái với nguyên tắc, thì bên chúng tôi sẽ toàn lực phối hợp.
"Thư kí cuẩ Thị trưởng bên kia đầu điện thoại cười, nói cảm ơn,Nam Cung Thấu gật đầu, nói đôi lời khách sáo, liền tắt điện thoại, trực tiếp đi đến phòng khách---Trong phòng khách, Nhan Tiểu Ngư đang ngồi ngẩn người.
Hôm nay cô không mang trang phục người hầu, trên người vẫn đang còn một thân cảnh phục, mái tóc luôn gọn gàng chải ra sau rũ xuống, che kín lông mi mà đôi mắt luôn rạng rỡ, nhìn thấy cô đơn và khổ sở.
Vóc dáng Nhan tiểu Ngư không thấp, khoảng chừng một mét sáu tám, nhưng bởi vì đôi mắt to, chiếc mũi nhanh nhẹn, cái miệng nhỏ nhắn, luôn khiến cho người ta có cảm giác lanh lơi, có ý muốn bảo vệ.
Đối với Thấu thiếu gia cũng không ngoại lệ, huống chi với chiều cao của Thấu thiếu gia, NHan tiểu thư thật sự nhỏ con.
Dĩ nhiên, nếu đem hai chữ bảo vệ xóa đi, anh cũng không phản đối.
Chỉ hai giây ngắn ngũi, Thấu thiếu gia đã nhìn rõ tư thái của Nhan Tiểu Ngư từ trên xuống dưới một vòng, áo khoác đặt xuống khuỷa tay, chậm rãi đi qua, thuận thế ngồi xuống, cánh tay dài vươn ra, không nói một lời ôm lấy hông của Nhan tiểu thư!.
"ANh làm gì đấy!" Nhan Tiểu Ngư đang ảo não, không phát hiện người đến, nhất thời giật mình, nhìn về khuôn mặt anh tuấn trách cứ, "Không có tiếng động liền ôm người, anh là gấu Koala à!""Nhan tiểu thư nghĩ là ý tứ chào hỏi là được rồi?"Thấu thiếu gia trả lời, nhẹ nhàng cười, nhiệt lập tức phả lên gáy cô ngứa ngáyTiểu Ngư như gặp phải nguồn điện, toàn thân cứng đờ, lập tức giãy dụa, muốn hất tay của anh ra, "Buông tay ra, nếu không tôi sẽ không khách khí.
""Tiêu Ngư không khách khí như thế nào? Cường hôn tôi như lần trước?" Thấu thiếu gia không chút ngượng ngùng nói, "Nhan tiểu thư, thu hồi lại tâm tư của cô, quan hệ chúng ta chỉ là cấp trên cấp dưới bình thường.
"! Đồng chí Nhan nhìn trời, người ôm là ai, bây giờ tay anh còn đang ở bên hông cô sờ mó? Mà từ trong miệng của anh lại như kiểu cô mới là người ác bá lưu mah vô lễ rồi vậy?"Nam Cung Thấu không để ý sự giãy dụa của cô, tay từ bên hông cô lấy một vật từ trong túi cô ra, "MỞ máy, sau này không có lệnh của tôi, không được tắt máy.
".
Mẹ Cảnh Sát: Con Muốn Người Cha NàyTác giả: Thiển Mạc MặcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngThành phố giải trí D, thiên đường cho người say mê rượu vào ban đêm, đèn màu xanh thắp lên khắp nơi, thật ma mị. Nhan Tiểu Ngư đợi ở cửa nhà vệ sinh, đang nhìn đến một chú hơn 50 tuổi, quần áo không chỉnh tề nghiêng người tựa vào trên vách tường phun vòng khói chơi đùa, lấy tiền bạc dụ mời cô tình một đêm, cô không kìm được chính nghĩa trong lòng của mình, bắt đầu truyền bá hệ thống lý luận giáo dục chính thống của Nhan thị. “Lão đồng chí, ông làm loại hành vì này, trên có lỗi với Đảng, dưới thực xin lỗi nhân dân, càng không xứng với người vợ ở nhà chăm sóc con ông. Lão đồng chí, ông có con gái không, nếu ông có con gái, chẳng lẽ ông sẽ tùy tiện để cô ta bị một kẻ say rượu hơn 50 tuổi đến gần gạ tình một đêm sao?Lão đồng chí, ông có cảm thấy nhục nhã không? Nếu không, bây giờ khẩn trương về nhà luyện chữ, viết ngay hai chữ nhục nhã, nhìn ông như thế này, tôi xem chắc phải mười ngàn lần trở lên mới có hiệu quả!Lão đồng chí, nhân dịp trời còn chưa có tối, về nhà đi thôi, biết sai có thể… "Nam Cung thiếu gia, anh đã nói lời chắc chắn, vậy hạng mục này liền quyết định như vậy, ngày mai tôi sẽ đưa tài liệu cụ thể cùng các công tác tuyên truyền đến, hợp đồng cũng đã nghĩ xong, ngày mai sẽ đưa đi.Nếu như Nam Cung thiếu gia còn yêu cầu nào cứ nói, chỉ cần không trái với nguyên tắc, thì bên chúng tôi sẽ toàn lực phối hợp."Thư kí cuẩ Thị trưởng bên kia đầu điện thoại cười, nói cảm ơn,Nam Cung Thấu gật đầu, nói đôi lời khách sáo, liền tắt điện thoại, trực tiếp đi đến phòng khách---Trong phòng khách, Nhan Tiểu Ngư đang ngồi ngẩn người.Hôm nay cô không mang trang phục người hầu, trên người vẫn đang còn một thân cảnh phục, mái tóc luôn gọn gàng chải ra sau rũ xuống, che kín lông mi mà đôi mắt luôn rạng rỡ, nhìn thấy cô đơn và khổ sở.Vóc dáng Nhan tiểu Ngư không thấp, khoảng chừng một mét sáu tám, nhưng bởi vì đôi mắt to, chiếc mũi nhanh nhẹn, cái miệng nhỏ nhắn, luôn khiến cho người ta có cảm giác lanh lơi, có ý muốn bảo vệ.Đối với Thấu thiếu gia cũng không ngoại lệ, huống chi với chiều cao của Thấu thiếu gia, NHan tiểu thư thật sự nhỏ con.Dĩ nhiên, nếu đem hai chữ bảo vệ xóa đi, anh cũng không phản đối.Chỉ hai giây ngắn ngũi, Thấu thiếu gia đã nhìn rõ tư thái của Nhan Tiểu Ngư từ trên xuống dưới một vòng, áo khoác đặt xuống khuỷa tay, chậm rãi đi qua, thuận thế ngồi xuống, cánh tay dài vươn ra, không nói một lời ôm lấy hông của Nhan tiểu thư!."ANh làm gì đấy!" Nhan Tiểu Ngư đang ảo não, không phát hiện người đến, nhất thời giật mình, nhìn về khuôn mặt anh tuấn trách cứ, "Không có tiếng động liền ôm người, anh là gấu Koala à!""Nhan tiểu thư nghĩ là ý tứ chào hỏi là được rồi?"Thấu thiếu gia trả lời, nhẹ nhàng cười, nhiệt lập tức phả lên gáy cô ngứa ngáyTiểu Ngư như gặp phải nguồn điện, toàn thân cứng đờ, lập tức giãy dụa, muốn hất tay của anh ra, "Buông tay ra, nếu không tôi sẽ không khách khí.""Tiêu Ngư không khách khí như thế nào? Cường hôn tôi như lần trước?" Thấu thiếu gia không chút ngượng ngùng nói, "Nhan tiểu thư, thu hồi lại tâm tư của cô, quan hệ chúng ta chỉ là cấp trên cấp dưới bình thường."! Đồng chí Nhan nhìn trời, người ôm là ai, bây giờ tay anh còn đang ở bên hông cô sờ mó? Mà từ trong miệng của anh lại như kiểu cô mới là người ác bá lưu mah vô lễ rồi vậy?"Nam Cung Thấu không để ý sự giãy dụa của cô, tay từ bên hông cô lấy một vật từ trong túi cô ra, "MỞ máy, sau này không có lệnh của tôi, không được tắt máy.".