Chủ nhà của tôi là mỹ nữ Tác giả: Ngọa Nam Trai Chương 1: Bắt được mỹ nữ Người dịch: co_duoi_ga Biên tập: metruye : yuanchuang Sưu tầm: Tại cửa sân bay quốc tế thành phố Tân Hải, nước Trung Hoa, một người đàn ông trẻ tuổi đang đứng. Hắn mặc một chiếc áo jacket màu đen kiểu dáng cũ, bên dưới mặc một chiếc quần bò xanh đã bạc gần như chuyển thành màu trắng. Chân đi một đôi giày cỡ lớn phủ đầy bụi. Trong tay kéo một túi hành lý bằng vải đen! Miệng hắn ngậm một điếu thuốc lá đã tắt ngấm từ bao giờ! Hắn tên là Lăng Phong, hai mươi mốt tuổi. Sáu năm trước, hắn im hơi lặng tiếng rời khỏi thành phố này. Hôm nay, sau sáu năm, hắn lại im hơi lặng tiếng trở về nơi mình đã sinh ra! Rốt cuộc, trong sáu năm qua, hắn đã đi đâu? Hắn đã làm gì? Không người nào biết! Hắn dừng lại ở một góc, hai tay đột nhiên nắm chặt, ngẩng đầu, nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu. Trên khuôn mặt điển trai chợt hiện lên một sự cay nghiệt. Ngực không ngừng phập phồng... hắn tự nhủ. “Ta đã trở về!” Sáu năm trước, bởi vì…
Chương 67: Chương 67: Tôi là người tốt!
Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ NữTác giả: Ngọa Nam TraiTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhChủ nhà của tôi là mỹ nữ Tác giả: Ngọa Nam Trai Chương 1: Bắt được mỹ nữ Người dịch: co_duoi_ga Biên tập: metruye : yuanchuang Sưu tầm: Tại cửa sân bay quốc tế thành phố Tân Hải, nước Trung Hoa, một người đàn ông trẻ tuổi đang đứng. Hắn mặc một chiếc áo jacket màu đen kiểu dáng cũ, bên dưới mặc một chiếc quần bò xanh đã bạc gần như chuyển thành màu trắng. Chân đi một đôi giày cỡ lớn phủ đầy bụi. Trong tay kéo một túi hành lý bằng vải đen! Miệng hắn ngậm một điếu thuốc lá đã tắt ngấm từ bao giờ! Hắn tên là Lăng Phong, hai mươi mốt tuổi. Sáu năm trước, hắn im hơi lặng tiếng rời khỏi thành phố này. Hôm nay, sau sáu năm, hắn lại im hơi lặng tiếng trở về nơi mình đã sinh ra! Rốt cuộc, trong sáu năm qua, hắn đã đi đâu? Hắn đã làm gì? Không người nào biết! Hắn dừng lại ở một góc, hai tay đột nhiên nắm chặt, ngẩng đầu, nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu. Trên khuôn mặt điển trai chợt hiện lên một sự cay nghiệt. Ngực không ngừng phập phồng... hắn tự nhủ. “Ta đã trở về!” Sáu năm trước, bởi vì… Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ NữTác giả: Ngọa Nam TraiChương 67: Tôi là người tốt!- Người trẻ tuổi bây giờ thật sự không hiểu chuyện. Muốn phá thai tại sao không làm từ sớm đi. Loại phẫu thuật này, chúng ta cũng không dám làm đâu. Rất nguy hiểm. Làm không tốt có thể còn nguy hiểm tới tính mạng! Ôi mấy người trẻ tuổi bây giờ!Bác sĩ nhìn Lăng Phong lắc đầu.Hiển nhiên, ông ta đã xem Lăng Phong trở thành bạn trai của Ngô Lệ. Ngô Lệ nhìn cũng chưa đến ba mươi tuổi, cũng biết chăm sóc bản thân. Đúng lúc trông xấp xỉ với tuổi của Lăng Phong. Thật sự đúng là một đôi tình nhân trẻ tuổi.Lăng Phong bị oan, nhưng không muốn khiến Ngô Lệ khó xử, coi như là đền bù cho Ngô Lệ, nên hắn đành phải trầm mặc không nói gì! Đồng thời, hắn cũng học được một điều rất quan trọng trong cuộc sống. Không nên đi cùng bất kỳ người bạn nào mà không phải bạn gái mình tới bệnh viện phá thai!Lúc này, trong bệnh viện đã truyền ra, một người thanh niên dẫn theo bạn gái đã có thai tới 6 tháng đến bệnh viện phá thai!Đầu tiên là các y tá nói chuyện với nhau. Từng nhóm từng nhóm một tới nhìn. Sau đó thậm chí còn có cả bệnh nhân và người nhà đến xem:- Người thanh niên này cũng thật vô trách nhiệm!- Đúng vậy, trên đời này sao lại có loại bạn trai vô lương tâm như vậy chứ!- Đúng là loại đàn ông đáng khinh bỉ nhất trên đời!........Từng nhóm từng nhóm người vây lại xem. Cũng từng nhóm từng nhóm người tới khinh bỉ hắn!Lăng Phong gần như muốn khóc. Hắn thật sự muốn trợn mắt, nói với đám người đang đứng vây xem, không rõ chân tướng này một câu.- Mẹ kiếp, tôi là người tốt! (.- Tôi chỉ có thiện tâm, đưa cô ấy đến bệnh viện mà thôi! Đứa trẻ này thật sự không phải con tôi!Hắn khóc không ra nước mắt.Trong đám y tá đứng xem có một người Lăng Phong quen. Vi Hàm! Đương nhiên, cũng có một khuôn mặt mà Lăng Phong cũng không xa lạ gì. Y tá trưởng. Bà ta thấy được cảnh tượng này, rõ ràng tỏ ra rất hả hê. Hơn nữa, bà ta thấy sắc mặt Vi Hàm cực kém, vừa nhìn liền yên lặng tránh đi nơi khác. Bà ta lại càng hả hê hơn!Sắc mặt Vi Hàm cực kém. Trước giờ cô vẫn có thiện cảm đối với người thanh niên đã giúp cô. Tuy rằng, cô và hắn cũng không quen biết, nhưng cũng không có nghĩa là cô bớt thiện cảm với hắn! Thích một người, không cần hắn phải đồng ý!- Vi Hàm, em làm sao vậy? Trong người cảm thấy không khỏe sao?Chị Lý quan tâm hỏi.- Không sao đâu. Em chỉ thấy có hơi mệt một chút! Chị Lý!Vi Hàm nói cho qua chuyện.Dưới yêu cầu mãnh liệt của Ngô Lệ, đồng thời cô cũng ký vào bản cam kết, nói rõ nếu phát sinh chuyện gì bất ngờ, bệnh viện sẽ không chịu trách nhiệm, cuối cùng bệnh viện cũng đồng ý làm phẫu thuật phá thai cho cô! Đương nhiên, trước đó bác sĩ cũng đã nói rõ, nếu chẳng may có chuyện gì, nhất định phải mổ, lấy đứa trẻ ra!Lăng Phong ngồi ở ngoài cửa chờ. Nói thật, nếu có thể hắn cũng không muốn ở lại đây dù chỉ một phút. Tiếp tục ở lại, sẽ bị nước miếng của toàn bộ người trong bệnh viện này làm cho chết đuối. Hắn chưa từng bị oan uổng đến như vậy! Nếu hiện tại có người tới ôm hắn, hắn thật sự muốn nhào tới khóc rống một hồi!
Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ Nữ
Tác giả: Ngọa Nam Trai
Chương 67: Tôi là người tốt!
- Người trẻ tuổi bây giờ thật sự không hiểu chuyện. Muốn phá thai tại sao không làm từ sớm đi. Loại phẫu thuật này, chúng ta cũng không dám làm đâu. Rất nguy hiểm. Làm không tốt có thể còn nguy hiểm tới tính mạng! Ôi mấy người trẻ tuổi bây giờ!
Bác sĩ nhìn Lăng Phong lắc đầu.
Hiển nhiên, ông ta đã xem Lăng Phong trở thành bạn trai của Ngô Lệ. Ngô Lệ nhìn cũng chưa đến ba mươi tuổi, cũng biết chăm sóc bản thân. Đúng lúc trông xấp xỉ với tuổi của Lăng Phong. Thật sự đúng là một đôi tình nhân trẻ tuổi.
Lăng Phong bị oan, nhưng không muốn khiến Ngô Lệ khó xử, coi như là đền bù cho Ngô Lệ, nên hắn đành phải trầm mặc không nói gì! Đồng thời, hắn cũng học được một điều rất quan trọng trong cuộc sống. Không nên đi cùng bất kỳ người bạn nào mà không phải bạn gái mình tới bệnh viện phá thai!
Lúc này, trong bệnh viện đã truyền ra, một người thanh niên dẫn theo bạn gái đã có thai tới 6 tháng đến bệnh viện phá thai!
Đầu tiên là các y tá nói chuyện với nhau. Từng nhóm từng nhóm một tới nhìn. Sau đó thậm chí còn có cả bệnh nhân và người nhà đến xem:
- Người thanh niên này cũng thật vô trách nhiệm!
- Đúng vậy, trên đời này sao lại có loại bạn trai vô lương tâm như vậy chứ!
- Đúng là loại đàn ông đáng khinh bỉ nhất trên đời!
....
....
Từng nhóm từng nhóm người vây lại xem. Cũng từng nhóm từng nhóm người tới khinh bỉ hắn!
Lăng Phong gần như muốn khóc. Hắn thật sự muốn trợn mắt, nói với đám người đang đứng vây xem, không rõ chân tướng này một câu.
- Mẹ kiếp, tôi là người tốt! (.
- Tôi chỉ có thiện tâm, đưa cô ấy đến bệnh viện mà thôi! Đứa trẻ này thật sự không phải con tôi!
Hắn khóc không ra nước mắt.
Trong đám y tá đứng xem có một người Lăng Phong quen. Vi Hàm! Đương nhiên, cũng có một khuôn mặt mà Lăng Phong cũng không xa lạ gì. Y tá trưởng. Bà ta thấy được cảnh tượng này, rõ ràng tỏ ra rất hả hê. Hơn nữa, bà ta thấy sắc mặt Vi Hàm cực kém, vừa nhìn liền yên lặng tránh đi nơi khác. Bà ta lại càng hả hê hơn!
Sắc mặt Vi Hàm cực kém. Trước giờ cô vẫn có thiện cảm đối với người thanh niên đã giúp cô. Tuy rằng, cô và hắn cũng không quen biết, nhưng cũng không có nghĩa là cô bớt thiện cảm với hắn! Thích một người, không cần hắn phải đồng ý!
- Vi Hàm, em làm sao vậy? Trong người cảm thấy không khỏe sao?
Chị Lý quan tâm hỏi.
- Không sao đâu. Em chỉ thấy có hơi mệt một chút! Chị Lý!
Vi Hàm nói cho qua chuyện.
Dưới yêu cầu mãnh liệt của Ngô Lệ, đồng thời cô cũng ký vào bản cam kết, nói rõ nếu phát sinh chuyện gì bất ngờ, bệnh viện sẽ không chịu trách nhiệm, cuối cùng bệnh viện cũng đồng ý làm phẫu thuật phá thai cho cô! Đương nhiên, trước đó bác sĩ cũng đã nói rõ, nếu chẳng may có chuyện gì, nhất định phải mổ, lấy đứa trẻ ra!
Lăng Phong ngồi ở ngoài cửa chờ. Nói thật, nếu có thể hắn cũng không muốn ở lại đây dù chỉ một phút. Tiếp tục ở lại, sẽ bị nước miếng của toàn bộ người trong bệnh viện này làm cho chết đuối. Hắn chưa từng bị oan uổng đến như vậy! Nếu hiện tại có người tới ôm hắn, hắn thật sự muốn nhào tới khóc rống một hồi!
Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ NữTác giả: Ngọa Nam TraiTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhChủ nhà của tôi là mỹ nữ Tác giả: Ngọa Nam Trai Chương 1: Bắt được mỹ nữ Người dịch: co_duoi_ga Biên tập: metruye : yuanchuang Sưu tầm: Tại cửa sân bay quốc tế thành phố Tân Hải, nước Trung Hoa, một người đàn ông trẻ tuổi đang đứng. Hắn mặc một chiếc áo jacket màu đen kiểu dáng cũ, bên dưới mặc một chiếc quần bò xanh đã bạc gần như chuyển thành màu trắng. Chân đi một đôi giày cỡ lớn phủ đầy bụi. Trong tay kéo một túi hành lý bằng vải đen! Miệng hắn ngậm một điếu thuốc lá đã tắt ngấm từ bao giờ! Hắn tên là Lăng Phong, hai mươi mốt tuổi. Sáu năm trước, hắn im hơi lặng tiếng rời khỏi thành phố này. Hôm nay, sau sáu năm, hắn lại im hơi lặng tiếng trở về nơi mình đã sinh ra! Rốt cuộc, trong sáu năm qua, hắn đã đi đâu? Hắn đã làm gì? Không người nào biết! Hắn dừng lại ở một góc, hai tay đột nhiên nắm chặt, ngẩng đầu, nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu. Trên khuôn mặt điển trai chợt hiện lên một sự cay nghiệt. Ngực không ngừng phập phồng... hắn tự nhủ. “Ta đã trở về!” Sáu năm trước, bởi vì… Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ NữTác giả: Ngọa Nam TraiChương 67: Tôi là người tốt!- Người trẻ tuổi bây giờ thật sự không hiểu chuyện. Muốn phá thai tại sao không làm từ sớm đi. Loại phẫu thuật này, chúng ta cũng không dám làm đâu. Rất nguy hiểm. Làm không tốt có thể còn nguy hiểm tới tính mạng! Ôi mấy người trẻ tuổi bây giờ!Bác sĩ nhìn Lăng Phong lắc đầu.Hiển nhiên, ông ta đã xem Lăng Phong trở thành bạn trai của Ngô Lệ. Ngô Lệ nhìn cũng chưa đến ba mươi tuổi, cũng biết chăm sóc bản thân. Đúng lúc trông xấp xỉ với tuổi của Lăng Phong. Thật sự đúng là một đôi tình nhân trẻ tuổi.Lăng Phong bị oan, nhưng không muốn khiến Ngô Lệ khó xử, coi như là đền bù cho Ngô Lệ, nên hắn đành phải trầm mặc không nói gì! Đồng thời, hắn cũng học được một điều rất quan trọng trong cuộc sống. Không nên đi cùng bất kỳ người bạn nào mà không phải bạn gái mình tới bệnh viện phá thai!Lúc này, trong bệnh viện đã truyền ra, một người thanh niên dẫn theo bạn gái đã có thai tới 6 tháng đến bệnh viện phá thai!Đầu tiên là các y tá nói chuyện với nhau. Từng nhóm từng nhóm một tới nhìn. Sau đó thậm chí còn có cả bệnh nhân và người nhà đến xem:- Người thanh niên này cũng thật vô trách nhiệm!- Đúng vậy, trên đời này sao lại có loại bạn trai vô lương tâm như vậy chứ!- Đúng là loại đàn ông đáng khinh bỉ nhất trên đời!........Từng nhóm từng nhóm người vây lại xem. Cũng từng nhóm từng nhóm người tới khinh bỉ hắn!Lăng Phong gần như muốn khóc. Hắn thật sự muốn trợn mắt, nói với đám người đang đứng vây xem, không rõ chân tướng này một câu.- Mẹ kiếp, tôi là người tốt! (.- Tôi chỉ có thiện tâm, đưa cô ấy đến bệnh viện mà thôi! Đứa trẻ này thật sự không phải con tôi!Hắn khóc không ra nước mắt.Trong đám y tá đứng xem có một người Lăng Phong quen. Vi Hàm! Đương nhiên, cũng có một khuôn mặt mà Lăng Phong cũng không xa lạ gì. Y tá trưởng. Bà ta thấy được cảnh tượng này, rõ ràng tỏ ra rất hả hê. Hơn nữa, bà ta thấy sắc mặt Vi Hàm cực kém, vừa nhìn liền yên lặng tránh đi nơi khác. Bà ta lại càng hả hê hơn!Sắc mặt Vi Hàm cực kém. Trước giờ cô vẫn có thiện cảm đối với người thanh niên đã giúp cô. Tuy rằng, cô và hắn cũng không quen biết, nhưng cũng không có nghĩa là cô bớt thiện cảm với hắn! Thích một người, không cần hắn phải đồng ý!- Vi Hàm, em làm sao vậy? Trong người cảm thấy không khỏe sao?Chị Lý quan tâm hỏi.- Không sao đâu. Em chỉ thấy có hơi mệt một chút! Chị Lý!Vi Hàm nói cho qua chuyện.Dưới yêu cầu mãnh liệt của Ngô Lệ, đồng thời cô cũng ký vào bản cam kết, nói rõ nếu phát sinh chuyện gì bất ngờ, bệnh viện sẽ không chịu trách nhiệm, cuối cùng bệnh viện cũng đồng ý làm phẫu thuật phá thai cho cô! Đương nhiên, trước đó bác sĩ cũng đã nói rõ, nếu chẳng may có chuyện gì, nhất định phải mổ, lấy đứa trẻ ra!Lăng Phong ngồi ở ngoài cửa chờ. Nói thật, nếu có thể hắn cũng không muốn ở lại đây dù chỉ một phút. Tiếp tục ở lại, sẽ bị nước miếng của toàn bộ người trong bệnh viện này làm cho chết đuối. Hắn chưa từng bị oan uổng đến như vậy! Nếu hiện tại có người tới ôm hắn, hắn thật sự muốn nhào tới khóc rống một hồi!