EDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,…
Chương 22: NGƯỜI LIỀN PHẢI NHẬP CUNG TUYỂN TÚ…
Hoàng Hậu Xinh Đẹp Siêu Anh TuấnTác giả: Đông Mê ĐịchTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,… Đặc biệt là tính cách nàng, kiêu ngạo, khôi hài, rõ ràng là mang theo tâm tính thích đùa dai, thật thú vị.Chuyến đi ra ngoài này thật không uổng.Hắn muốn bắt lấy chú chim nhỏ hoạt bát kia.Phía bên kia chính thái soái ca cũng ngẩn người nhìn về phía đầu tường.“Công tử, nữ tử vừa rồi thực khôi hài, ta chưa bao giờ thấy qua trong hoàng thành có nữ tử nào kỳ quái như vậy.” Thị vệ Ảm Nguyệt nhịn không được nói.“Ta cũng chưa thấy qua.”Chính thái soái ca kìm lòng không được mà sờ sờ vào má.Chỗ nàng gần gũi qua kia đang có chút nóng lên.“Công tử, sao người lại sờ mặt.”Chính thái soái ca xấu hổ buông tay: “Bị ong đốt thôi.”Ảm Nguyệt khó hiểu: “Bị đốt hẳn là phải sưng lên, công tử thế nào lại cả mặt đều đỏ cả lên.”“Ai cần ngươi quản.” Chính thái buồn bực quát khẽ.Ảm Nguyệt hoàn toàn không rõ mình nói sai cái gì.Chính thái cố dấu đi sự xấu hổ của chính mình, sau đó ra vẻ nghiêm túc: “Đi tìm thúc thúc, ta nghe thám tử báo ông đã tới Thiên Phong thành.”Ảm Nguyệt thấp giọng nói: “Công tử, người ra ngoài cũng được nửa tháng rồi, nước không thể một ngày không có vua. Chuyện tìm Thái Thượng Hoàng, liền giao cho bọn thuộc hạ đi!”“Lần ra ngoài này, tìm thúc thúc chỉ là một mục đích, mặt khác ta cũng muốn lưu lại Thiên Phong thành xem đại hội tỷ thí đệ nhất thiên hạ bốn năm một lần. Đó là một cơ hội tốt để lung lạc nhân tài, tin rằng hoàng đế hai nước kia cũng vì thế mà sớm hành động.”*Lung lạc: chỉ sự ràng buộc…………………………………………………………………“Rốt cuộc cũng thối hôn rồi, sau này liền không có bọn chó điên tới nhà nữa, ta có thể hảo hảo mà ngủ ngon giấc rồi.”Vương Tâm Doanh tràn ngập vui sướng cầm tờ thối hôn thư, xoay người mấy vòng.Nhớ tới bộ mặt thối tức giận đến như muốn nổ tung kia của Ly Liệt Viễn.Liền cảm thấy lòng tràn đầy sảng khoái.Cái thứ nam nhân cặn bã đó, may là thối hôn nhanh, vừa tàn bạo lại vừa tự ình là đúng.Cư nhiên còn muốn ngăn cản nàng thối hôn.Sơ Hạ nhắc nhở nàng: “Tiểu thư, hôn sự thối rồi, người liền phải nhập cung tuyển tú, vậy có thể được sao? Trong cung không phải là cũng rất lộn xộn sao.”Đều nói nhất nhập cung môn thâm tự hải*, ai biết được hậu cung Đông Dục quốc kia thế nào chứ.*Nhất nhập cung môn thâm tự hải: vừa vào cửa cung sâu tựa biểnTuy rằng nghe nói hoàng đế tuổi còn nhỏ, chưa lập phi tần gì, bất quá làm hoàng đế, hậu cung sẽ làm sao thiếu được nữ nhân.Mà dựa theo tình tình này của tiểu thư, tuy không đến mức đi tranh sủng.Nhưng nhất định sẽ thu hút sự chú ý của hoàng đế.
Đặc biệt là tính cách nàng, kiêu ngạo, khôi hài, rõ ràng là mang theo tâm tính thích đùa dai, thật thú vị.
Chuyến đi ra ngoài này thật không uổng.
Hắn muốn bắt lấy chú chim nhỏ hoạt bát kia.
Phía bên kia chính thái soái ca cũng ngẩn người nhìn về phía đầu tường.
“Công tử, nữ tử vừa rồi thực khôi hài, ta chưa bao giờ thấy qua trong hoàng thành có nữ tử nào kỳ quái như vậy.” Thị vệ Ảm Nguyệt nhịn không được nói.
“Ta cũng chưa thấy qua.”
Chính thái soái ca kìm lòng không được mà sờ sờ vào má.
Chỗ nàng gần gũi qua kia đang có chút nóng lên.
“Công tử, sao người lại sờ mặt.”
Chính thái soái ca xấu hổ buông tay: “Bị ong đốt thôi.”
Ảm Nguyệt khó hiểu: “Bị đốt hẳn là phải sưng lên, công tử thế nào lại cả mặt đều đỏ cả lên.”
“Ai cần ngươi quản.” Chính thái buồn bực quát khẽ.
Ảm Nguyệt hoàn toàn không rõ mình nói sai cái gì.
Chính thái cố dấu đi sự xấu hổ của chính mình, sau đó ra vẻ nghiêm túc: “Đi tìm thúc thúc, ta nghe thám tử báo ông đã tới Thiên Phong thành.”
Ảm Nguyệt thấp giọng nói: “Công tử, người ra ngoài cũng được nửa tháng rồi, nước không thể một ngày không có vua. Chuyện tìm Thái Thượng Hoàng, liền giao cho bọn thuộc hạ đi!”
“Lần ra ngoài này, tìm thúc thúc chỉ là một mục đích, mặt khác ta cũng muốn lưu lại Thiên Phong thành xem đại hội tỷ thí đệ nhất thiên hạ bốn năm một lần. Đó là một cơ hội tốt để lung lạc nhân tài, tin rằng hoàng đế hai nước kia cũng vì thế mà sớm hành động.”
*Lung lạc: chỉ sự ràng buộc
…………………………………………………………………
“Rốt cuộc cũng thối hôn rồi, sau này liền không có bọn chó điên tới nhà nữa, ta có thể hảo hảo mà ngủ ngon giấc rồi.”
Vương Tâm Doanh tràn ngập vui sướng cầm tờ thối hôn thư, xoay người mấy vòng.
Nhớ tới bộ mặt thối tức giận đến như muốn nổ tung kia của Ly Liệt Viễn.
Liền cảm thấy lòng tràn đầy sảng khoái.
Cái thứ nam nhân cặn bã đó, may là thối hôn nhanh, vừa tàn bạo lại vừa tự ình là đúng.
Cư nhiên còn muốn ngăn cản nàng thối hôn.
Sơ Hạ nhắc nhở nàng: “Tiểu thư, hôn sự thối rồi, người liền phải nhập cung tuyển tú, vậy có thể được sao? Trong cung không phải là cũng rất lộn xộn sao.”
Đều nói nhất nhập cung môn thâm tự hải*, ai biết được hậu cung Đông Dục quốc kia thế nào chứ.
*Nhất nhập cung môn thâm tự hải: vừa vào cửa cung sâu tựa biển
Tuy rằng nghe nói hoàng đế tuổi còn nhỏ, chưa lập phi tần gì, bất quá làm hoàng đế, hậu cung sẽ làm sao thiếu được nữ nhân.
Mà dựa theo tình tình này của tiểu thư, tuy không đến mức đi tranh sủng.
Nhưng nhất định sẽ thu hút sự chú ý của hoàng đế.
Hoàng Hậu Xinh Đẹp Siêu Anh TuấnTác giả: Đông Mê ĐịchTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,… Đặc biệt là tính cách nàng, kiêu ngạo, khôi hài, rõ ràng là mang theo tâm tính thích đùa dai, thật thú vị.Chuyến đi ra ngoài này thật không uổng.Hắn muốn bắt lấy chú chim nhỏ hoạt bát kia.Phía bên kia chính thái soái ca cũng ngẩn người nhìn về phía đầu tường.“Công tử, nữ tử vừa rồi thực khôi hài, ta chưa bao giờ thấy qua trong hoàng thành có nữ tử nào kỳ quái như vậy.” Thị vệ Ảm Nguyệt nhịn không được nói.“Ta cũng chưa thấy qua.”Chính thái soái ca kìm lòng không được mà sờ sờ vào má.Chỗ nàng gần gũi qua kia đang có chút nóng lên.“Công tử, sao người lại sờ mặt.”Chính thái soái ca xấu hổ buông tay: “Bị ong đốt thôi.”Ảm Nguyệt khó hiểu: “Bị đốt hẳn là phải sưng lên, công tử thế nào lại cả mặt đều đỏ cả lên.”“Ai cần ngươi quản.” Chính thái buồn bực quát khẽ.Ảm Nguyệt hoàn toàn không rõ mình nói sai cái gì.Chính thái cố dấu đi sự xấu hổ của chính mình, sau đó ra vẻ nghiêm túc: “Đi tìm thúc thúc, ta nghe thám tử báo ông đã tới Thiên Phong thành.”Ảm Nguyệt thấp giọng nói: “Công tử, người ra ngoài cũng được nửa tháng rồi, nước không thể một ngày không có vua. Chuyện tìm Thái Thượng Hoàng, liền giao cho bọn thuộc hạ đi!”“Lần ra ngoài này, tìm thúc thúc chỉ là một mục đích, mặt khác ta cũng muốn lưu lại Thiên Phong thành xem đại hội tỷ thí đệ nhất thiên hạ bốn năm một lần. Đó là một cơ hội tốt để lung lạc nhân tài, tin rằng hoàng đế hai nước kia cũng vì thế mà sớm hành động.”*Lung lạc: chỉ sự ràng buộc…………………………………………………………………“Rốt cuộc cũng thối hôn rồi, sau này liền không có bọn chó điên tới nhà nữa, ta có thể hảo hảo mà ngủ ngon giấc rồi.”Vương Tâm Doanh tràn ngập vui sướng cầm tờ thối hôn thư, xoay người mấy vòng.Nhớ tới bộ mặt thối tức giận đến như muốn nổ tung kia của Ly Liệt Viễn.Liền cảm thấy lòng tràn đầy sảng khoái.Cái thứ nam nhân cặn bã đó, may là thối hôn nhanh, vừa tàn bạo lại vừa tự ình là đúng.Cư nhiên còn muốn ngăn cản nàng thối hôn.Sơ Hạ nhắc nhở nàng: “Tiểu thư, hôn sự thối rồi, người liền phải nhập cung tuyển tú, vậy có thể được sao? Trong cung không phải là cũng rất lộn xộn sao.”Đều nói nhất nhập cung môn thâm tự hải*, ai biết được hậu cung Đông Dục quốc kia thế nào chứ.*Nhất nhập cung môn thâm tự hải: vừa vào cửa cung sâu tựa biểnTuy rằng nghe nói hoàng đế tuổi còn nhỏ, chưa lập phi tần gì, bất quá làm hoàng đế, hậu cung sẽ làm sao thiếu được nữ nhân.Mà dựa theo tình tình này của tiểu thư, tuy không đến mức đi tranh sủng.Nhưng nhất định sẽ thu hút sự chú ý của hoàng đế.