EDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,…
Chương 41: NGƯƠI KHÔNG BIẾT TA LÀ AI…
Hoàng Hậu Xinh Đẹp Siêu Anh TuấnTác giả: Đông Mê ĐịchTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,… EDIT: TỬ SAHiện tại lại nhảy ra một tên gia hỏa tự cho là đúng, quả thực khó hiểu.“Tìm nam nhân khác?” Nam Kỳ Nghiệp càng giận dữ.Nữ nhân này cư nhiên dám ở trước mặt hắn tìm nam nhân khác.Hắn hơi hơi dùng lực, bóp chặt cánh tay của Vương Tâm Doanh liền phát ra tiếng xương cốt vang lên răng rắc.Vương Tâm Doanh đau đến kêu to: “b**n th**, buông ta ra, Linh Linh Go cứu mạng a, có người muốn giết ta.”Linh Linh Go cùng Linh Linh Khấp ở bên kia lập tức phi thân qua hộ giá.Hai người mỗi người một chưởng, Nam Kỳ Nghiệp buộc phải buông tay Vương Tâm Doanh ra.Vội vàng tránh khỏi chưởng phong của bọn họ.Linh Linh Go cùng Linh Linh Khấp cũng không tiếp tục công kích, chắn ở trước mặt Vương Tâm Doanh.Vương Tâm Doanh đau đến dậm chân, vung tay, than thở năm nay thật xui xẻo, cứ gặp mãi b**n th**.“Vương Tâm Doanh, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Nam Kỳ Nghiệp nén giận.Nữ nhân này luôn có biện pháp khiến hắn tức giận đến muốn nổ tung.“Ta muốn thế nào ư?” Vương Tâm Doanh khó hiểu nhìn hắn.Nàng còn đang muốn hỏi cái tên hỗn đản nửa đường nhảy ra này là muốn làm gì cơ?Đầu năm nay người ác đều được quyền cáo trạng trước sao.Nam Kỳ Nghiệp ôm ngực lạnh lùng giễu cợt: “Khai ra điều kiện của ngươi đi, sau này cũng đừng tới làm phiền ta nữa.”“Được, điều kiện của ta là, ngươi tránh sang một bên, đừng có chắn đường. Kỹ viện này là nhà ngươi mở à, ngăn ở đây làm gì.” Vương Tâm Doanh cũng hừ lạnh.Nam Kỳ Nghiệp hơi thở chợt ngưng, giận tái mặt.“Ngươi còn muốn càn quấy tới khi nào, lực nhẫn nại của ta cũng có giới hạn.”Nàng ta cư nhiên muốn mình cút qua một bên.Đến giờ này mà miệng lưỡi còn bén nhọn như vậy.Nàng chẳng lẽ không biết nam nhân sẽ không thích nữ nhân quá làm càn ư.Vương Tâm Doanh cũng nổi giận, quả thật bị hắn chọc tức đến bùng nổ.Cái tên này tới đây, một bộ dạng tự mình hoa si quấn quít lấy nàng.Nhịn không được thô bạo nói: “Mẹ kiếp, ta mới là muốn hỏi ngươi là muốn càn quấy tới khi nào, lực nhẫn nại của ta cũng có hạn. Ngươi rốt cuộc là ai, thế nào lại một bộ tự cho là đúng chạy đến quản chuyện của bổn tiểu thư, đầu ngươi có vấn đề liền đi xem đại phu đi, ở đây chi chít méo mó cái gì.”Linh Linh Khấp, Linh Linh Go, Nam Kỳ Nghiệp đều là sửng sờ.“Ngươi không biết ta là ai?” Nam Kỳ Nghiệp hoàn toàn không dám tin.Vương Tâm Doanh nghi hoặc nhìn hắn: “Nhìn có điểm quen mắt, hẳn là đã gặp qua rồi. Bất quá nếu không nhớ kỹ, nhất định không phải là nhân vật trọng yếu gì.”
EDIT: TỬ SA
Hiện tại lại nhảy ra một tên gia hỏa tự cho là đúng, quả thực khó hiểu.
“Tìm nam nhân khác?” Nam Kỳ Nghiệp càng giận dữ.
Nữ nhân này cư nhiên dám ở trước mặt hắn tìm nam nhân khác.
Hắn hơi hơi dùng lực, bóp chặt cánh tay của Vương Tâm Doanh liền phát ra tiếng xương cốt vang lên răng rắc.
Vương Tâm Doanh đau đến kêu to: “b**n th**, buông ta ra, Linh Linh Go cứu mạng a, có người muốn giết ta.”
Linh Linh Go cùng Linh Linh Khấp ở bên kia lập tức phi thân qua hộ giá.
Hai người mỗi người một chưởng, Nam Kỳ Nghiệp buộc phải buông tay Vương Tâm Doanh ra.
Vội vàng tránh khỏi chưởng phong của bọn họ.
Linh Linh Go cùng Linh Linh Khấp cũng không tiếp tục công kích, chắn ở trước mặt Vương Tâm Doanh.
Vương Tâm Doanh đau đến dậm chân, vung tay, than thở năm nay thật xui xẻo, cứ gặp mãi b**n th**.
“Vương Tâm Doanh, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Nam Kỳ Nghiệp nén giận.
Nữ nhân này luôn có biện pháp khiến hắn tức giận đến muốn nổ tung.
“Ta muốn thế nào ư?” Vương Tâm Doanh khó hiểu nhìn hắn.
Nàng còn đang muốn hỏi cái tên hỗn đản nửa đường nhảy ra này là muốn làm gì cơ?
Đầu năm nay người ác đều được quyền cáo trạng trước sao.
Nam Kỳ Nghiệp ôm ngực lạnh lùng giễu cợt: “Khai ra điều kiện của ngươi đi, sau này cũng đừng tới làm phiền ta nữa.”
“Được, điều kiện của ta là, ngươi tránh sang một bên, đừng có chắn đường. Kỹ viện này là nhà ngươi mở à, ngăn ở đây làm gì.” Vương Tâm Doanh cũng hừ lạnh.
Nam Kỳ Nghiệp hơi thở chợt ngưng, giận tái mặt.
“Ngươi còn muốn càn quấy tới khi nào, lực nhẫn nại của ta cũng có giới hạn.”
Nàng ta cư nhiên muốn mình cút qua một bên.
Đến giờ này mà miệng lưỡi còn bén nhọn như vậy.
Nàng chẳng lẽ không biết nam nhân sẽ không thích nữ nhân quá làm càn ư.
Vương Tâm Doanh cũng nổi giận, quả thật bị hắn chọc tức đến bùng nổ.
Cái tên này tới đây, một bộ dạng tự mình hoa si quấn quít lấy nàng.
Nhịn không được thô bạo nói: “Mẹ kiếp, ta mới là muốn hỏi ngươi là muốn càn quấy tới khi nào, lực nhẫn nại của ta cũng có hạn. Ngươi rốt cuộc là ai, thế nào lại một bộ tự cho là đúng chạy đến quản chuyện của bổn tiểu thư, đầu ngươi có vấn đề liền đi xem đại phu đi, ở đây chi chít méo mó cái gì.”
Linh Linh Khấp, Linh Linh Go, Nam Kỳ Nghiệp đều là sửng sờ.
“Ngươi không biết ta là ai?” Nam Kỳ Nghiệp hoàn toàn không dám tin.
Vương Tâm Doanh nghi hoặc nhìn hắn: “Nhìn có điểm quen mắt, hẳn là đã gặp qua rồi. Bất quá nếu không nhớ kỹ, nhất định không phải là nhân vật trọng yếu gì.”
Hoàng Hậu Xinh Đẹp Siêu Anh TuấnTác giả: Đông Mê ĐịchTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,… EDIT: TỬ SAHiện tại lại nhảy ra một tên gia hỏa tự cho là đúng, quả thực khó hiểu.“Tìm nam nhân khác?” Nam Kỳ Nghiệp càng giận dữ.Nữ nhân này cư nhiên dám ở trước mặt hắn tìm nam nhân khác.Hắn hơi hơi dùng lực, bóp chặt cánh tay của Vương Tâm Doanh liền phát ra tiếng xương cốt vang lên răng rắc.Vương Tâm Doanh đau đến kêu to: “b**n th**, buông ta ra, Linh Linh Go cứu mạng a, có người muốn giết ta.”Linh Linh Go cùng Linh Linh Khấp ở bên kia lập tức phi thân qua hộ giá.Hai người mỗi người một chưởng, Nam Kỳ Nghiệp buộc phải buông tay Vương Tâm Doanh ra.Vội vàng tránh khỏi chưởng phong của bọn họ.Linh Linh Go cùng Linh Linh Khấp cũng không tiếp tục công kích, chắn ở trước mặt Vương Tâm Doanh.Vương Tâm Doanh đau đến dậm chân, vung tay, than thở năm nay thật xui xẻo, cứ gặp mãi b**n th**.“Vương Tâm Doanh, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Nam Kỳ Nghiệp nén giận.Nữ nhân này luôn có biện pháp khiến hắn tức giận đến muốn nổ tung.“Ta muốn thế nào ư?” Vương Tâm Doanh khó hiểu nhìn hắn.Nàng còn đang muốn hỏi cái tên hỗn đản nửa đường nhảy ra này là muốn làm gì cơ?Đầu năm nay người ác đều được quyền cáo trạng trước sao.Nam Kỳ Nghiệp ôm ngực lạnh lùng giễu cợt: “Khai ra điều kiện của ngươi đi, sau này cũng đừng tới làm phiền ta nữa.”“Được, điều kiện của ta là, ngươi tránh sang một bên, đừng có chắn đường. Kỹ viện này là nhà ngươi mở à, ngăn ở đây làm gì.” Vương Tâm Doanh cũng hừ lạnh.Nam Kỳ Nghiệp hơi thở chợt ngưng, giận tái mặt.“Ngươi còn muốn càn quấy tới khi nào, lực nhẫn nại của ta cũng có giới hạn.”Nàng ta cư nhiên muốn mình cút qua một bên.Đến giờ này mà miệng lưỡi còn bén nhọn như vậy.Nàng chẳng lẽ không biết nam nhân sẽ không thích nữ nhân quá làm càn ư.Vương Tâm Doanh cũng nổi giận, quả thật bị hắn chọc tức đến bùng nổ.Cái tên này tới đây, một bộ dạng tự mình hoa si quấn quít lấy nàng.Nhịn không được thô bạo nói: “Mẹ kiếp, ta mới là muốn hỏi ngươi là muốn càn quấy tới khi nào, lực nhẫn nại của ta cũng có hạn. Ngươi rốt cuộc là ai, thế nào lại một bộ tự cho là đúng chạy đến quản chuyện của bổn tiểu thư, đầu ngươi có vấn đề liền đi xem đại phu đi, ở đây chi chít méo mó cái gì.”Linh Linh Khấp, Linh Linh Go, Nam Kỳ Nghiệp đều là sửng sờ.“Ngươi không biết ta là ai?” Nam Kỳ Nghiệp hoàn toàn không dám tin.Vương Tâm Doanh nghi hoặc nhìn hắn: “Nhìn có điểm quen mắt, hẳn là đã gặp qua rồi. Bất quá nếu không nhớ kỹ, nhất định không phải là nhân vật trọng yếu gì.”