EDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,…
Chương 90: LỘT XÁC…
Hoàng Hậu Xinh Đẹp Siêu Anh TuấnTác giả: Đông Mê ĐịchTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,… EDIT: TỬ SABuông hạ tầm mắt nhỏ giọng hỏi: “Doanh Nhi thích không?”Trong lời nói nhàn nhã mang theo một tia trêu chọc.Vương Tâm Doanh hơi hơi ngẩng đầu lên lẳng lặng nhìn hắn, có điểm không biết làm sao, bất qua vẫn là rất cảm động.“Xem ra ca ca thật sự đã đem gà rừng biến thành phượng hoàng rồi, ngay cả phượng quan đẹp nhất thiên hạ cũng mang đến.”Hắn mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua gò má nàng, dừng ở trên tóc mai nàng:“Ngoại trừ muội, không ai xứng được với nó.”Vương Tâm Doanh buồn cười: “Ca ca, những lời này của huynh nếu bị mọi người nghe thấy, nhất định sẽ bị nước miếng dìm chết.”Vương Lam Phong chuyên chú đem mũ phượng đội lên đầu nàng.Dùng một cây trâm nhỏ để cố định, sau đó hơi để lộ ra nét cười thỏa mãn.Nhướng mày liếc xéo nói: “Vậy hãy để bọn họ xem xem, mắt của bọn họ kém thế nào.”Đối mặt với vị huynh trưởng đại nhân cường đại tự tin như thế.Vương Tâm Doanh cũng không khỏi sôi trào nhiệt huyết, trong lòng tràn đầy sự hăng hái đã lâu không thấy.Đúng, phải để bọn họ xem xem, Vương Tâm Doanh nàng rực rỡ chói sáng thế nào.Tuyệt đối không để ũ phượng làm mất đi phong thái của nàng.Lúc này đây tuyệt đối phải khiến cho con ngươi của mọi người ở Thiên Phong thành rơi hết xuống đất.Vương Lam Phong đỡ nàng đứng dậy.“Đi đi, sự ưu tú của muội sẽ nở rộ trong hôm này.”Vương tâm Doanh tự tin gật gật đầu, theo tán giả trở lại phòng thay đồ.Vài nha hoàn tay chân lanh lợi sớm đã ở đó chờ hầu hạ.Vừa thấy nàng đến.Lập tức xúm lấy, giúp nàng cỡi bỏ y phục, cỡi bỏ váy lụa.Một người cấm yếm lót đỏ tươi, một người cấm váy lụa liễu sắc, hai người mang đến bộ váy ngoài tử sắc đính đầy thủy tinh.Tầng tầng lớp lớp áo váy khoác lên người Vương Tâm Doanh.Đỏ tươi, liễu sắc, huyễn tử ưu nhã cùng xếp chồng lên nhau.Áo gấm lấp lánh hoa lệ, phiếm chút ánh sáng đẹp mắt.Kiểu váy phiền phức nhưng tao nhã, đầy vẻ xa hoa, vô luận là nhìn từ góc độ nào.Đều là hoàn mỹ không tỳ vết.Đồ cũ rơi xuống đất, đồ mới mặc lên người.Nàng như là một cô bướm đuôi phượng phá kén mà ra, để lộ ra một mặt chân thật nhất nằm sau trong tính cách của nàng, cường hãn mà hút người.Ngay cả nha hoàn sau khi thay đồ, chỉnh trang lại cho nàng.Vừa ngẩng đầu nhìn, đã bị loại khí thế lẫm nhiên khác biệt của nàng làm cho sững sờ.Mấy nha hoàn ngây ngốc nhìn nàng.Cảm giác như cái khí chất trên người nàng tản mát ra khó có thể cưỡng lại được.Tựa như bảo thạch lạc trong vũng bùn.
EDIT: TỬ SA
Buông hạ tầm mắt nhỏ giọng hỏi: “Doanh Nhi thích không?”
Trong lời nói nhàn nhã mang theo một tia trêu chọc.
Vương Tâm Doanh hơi hơi ngẩng đầu lên lẳng lặng nhìn hắn, có điểm không biết làm sao, bất qua vẫn là rất cảm động.
“Xem ra ca ca thật sự đã đem gà rừng biến thành phượng hoàng rồi, ngay cả phượng quan đẹp nhất thiên hạ cũng mang đến.”
Hắn mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua gò má nàng, dừng ở trên tóc mai nàng:
“Ngoại trừ muội, không ai xứng được với nó.”
Vương Tâm Doanh buồn cười: “Ca ca, những lời này của huynh nếu bị mọi người nghe thấy, nhất định sẽ bị nước miếng dìm chết.”
Vương Lam Phong chuyên chú đem mũ phượng đội lên đầu nàng.
Dùng một cây trâm nhỏ để cố định, sau đó hơi để lộ ra nét cười thỏa mãn.
Nhướng mày liếc xéo nói: “Vậy hãy để bọn họ xem xem, mắt của bọn họ kém thế nào.”
Đối mặt với vị huynh trưởng đại nhân cường đại tự tin như thế.
Vương Tâm Doanh cũng không khỏi sôi trào nhiệt huyết, trong lòng tràn đầy sự hăng hái đã lâu không thấy.
Đúng, phải để bọn họ xem xem, Vương Tâm Doanh nàng rực rỡ chói sáng thế nào.
Tuyệt đối không để ũ phượng làm mất đi phong thái của nàng.
Lúc này đây tuyệt đối phải khiến cho con ngươi của mọi người ở Thiên Phong thành rơi hết xuống đất.
Vương Lam Phong đỡ nàng đứng dậy.
“Đi đi, sự ưu tú của muội sẽ nở rộ trong hôm này.”
Vương tâm Doanh tự tin gật gật đầu, theo tán giả trở lại phòng thay đồ.
Vài nha hoàn tay chân lanh lợi sớm đã ở đó chờ hầu hạ.
Vừa thấy nàng đến.
Lập tức xúm lấy, giúp nàng cỡi bỏ y phục, cỡi bỏ váy lụa.
Một người cấm yếm lót đỏ tươi, một người cấm váy lụa liễu sắc, hai người mang đến bộ váy ngoài tử sắc đính đầy thủy tinh.
Tầng tầng lớp lớp áo váy khoác lên người Vương Tâm Doanh.
Đỏ tươi, liễu sắc, huyễn tử ưu nhã cùng xếp chồng lên nhau.
Áo gấm lấp lánh hoa lệ, phiếm chút ánh sáng đẹp mắt.
Kiểu váy phiền phức nhưng tao nhã, đầy vẻ xa hoa, vô luận là nhìn từ góc độ nào.
Đều là hoàn mỹ không tỳ vết.
Đồ cũ rơi xuống đất, đồ mới mặc lên người.
Nàng như là một cô bướm đuôi phượng phá kén mà ra, để lộ ra một mặt chân thật nhất nằm sau trong tính cách của nàng, cường hãn mà hút người.
Ngay cả nha hoàn sau khi thay đồ, chỉnh trang lại cho nàng.
Vừa ngẩng đầu nhìn, đã bị loại khí thế lẫm nhiên khác biệt của nàng làm cho sững sờ.
Mấy nha hoàn ngây ngốc nhìn nàng.
Cảm giác như cái khí chất trên người nàng tản mát ra khó có thể cưỡng lại được.
Tựa như bảo thạch lạc trong vũng bùn.
Hoàng Hậu Xinh Đẹp Siêu Anh TuấnTác giả: Đông Mê ĐịchTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,… EDIT: TỬ SABuông hạ tầm mắt nhỏ giọng hỏi: “Doanh Nhi thích không?”Trong lời nói nhàn nhã mang theo một tia trêu chọc.Vương Tâm Doanh hơi hơi ngẩng đầu lên lẳng lặng nhìn hắn, có điểm không biết làm sao, bất qua vẫn là rất cảm động.“Xem ra ca ca thật sự đã đem gà rừng biến thành phượng hoàng rồi, ngay cả phượng quan đẹp nhất thiên hạ cũng mang đến.”Hắn mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua gò má nàng, dừng ở trên tóc mai nàng:“Ngoại trừ muội, không ai xứng được với nó.”Vương Tâm Doanh buồn cười: “Ca ca, những lời này của huynh nếu bị mọi người nghe thấy, nhất định sẽ bị nước miếng dìm chết.”Vương Lam Phong chuyên chú đem mũ phượng đội lên đầu nàng.Dùng một cây trâm nhỏ để cố định, sau đó hơi để lộ ra nét cười thỏa mãn.Nhướng mày liếc xéo nói: “Vậy hãy để bọn họ xem xem, mắt của bọn họ kém thế nào.”Đối mặt với vị huynh trưởng đại nhân cường đại tự tin như thế.Vương Tâm Doanh cũng không khỏi sôi trào nhiệt huyết, trong lòng tràn đầy sự hăng hái đã lâu không thấy.Đúng, phải để bọn họ xem xem, Vương Tâm Doanh nàng rực rỡ chói sáng thế nào.Tuyệt đối không để ũ phượng làm mất đi phong thái của nàng.Lúc này đây tuyệt đối phải khiến cho con ngươi của mọi người ở Thiên Phong thành rơi hết xuống đất.Vương Lam Phong đỡ nàng đứng dậy.“Đi đi, sự ưu tú của muội sẽ nở rộ trong hôm này.”Vương tâm Doanh tự tin gật gật đầu, theo tán giả trở lại phòng thay đồ.Vài nha hoàn tay chân lanh lợi sớm đã ở đó chờ hầu hạ.Vừa thấy nàng đến.Lập tức xúm lấy, giúp nàng cỡi bỏ y phục, cỡi bỏ váy lụa.Một người cấm yếm lót đỏ tươi, một người cấm váy lụa liễu sắc, hai người mang đến bộ váy ngoài tử sắc đính đầy thủy tinh.Tầng tầng lớp lớp áo váy khoác lên người Vương Tâm Doanh.Đỏ tươi, liễu sắc, huyễn tử ưu nhã cùng xếp chồng lên nhau.Áo gấm lấp lánh hoa lệ, phiếm chút ánh sáng đẹp mắt.Kiểu váy phiền phức nhưng tao nhã, đầy vẻ xa hoa, vô luận là nhìn từ góc độ nào.Đều là hoàn mỹ không tỳ vết.Đồ cũ rơi xuống đất, đồ mới mặc lên người.Nàng như là một cô bướm đuôi phượng phá kén mà ra, để lộ ra một mặt chân thật nhất nằm sau trong tính cách của nàng, cường hãn mà hút người.Ngay cả nha hoàn sau khi thay đồ, chỉnh trang lại cho nàng.Vừa ngẩng đầu nhìn, đã bị loại khí thế lẫm nhiên khác biệt của nàng làm cho sững sờ.Mấy nha hoàn ngây ngốc nhìn nàng.Cảm giác như cái khí chất trên người nàng tản mát ra khó có thể cưỡng lại được.Tựa như bảo thạch lạc trong vũng bùn.