“Khải, ôm chặt em. . . . . .” Một âm thanh nũng nịu vang lên. “Bảo bối, em thật đẹp”. Mộc Trạch Khải ôm cô gái trong ngực, giọng nói ngày càng đầy d*c v*ng, giống như sắp đem cô hòa tan trong biển t*nh d*c của anh. “Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!” Bỗng vang lên một tràng tiếng gõ cửa. Một cô bé khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, khuôn mặt nhỏ bé thanh thuần, má lúm đồng tiền đang ở bên ngoài gõ cửa. Mộc Trạch Khải vẫn bao trùm lên trên thân thể cô gái, nhiệt tình ôm hôn, như không nghe thấy gì. “Mộc Trạch Khải, em đang nói với anh đấy! Anh dám không mở cửa ra, em sẽ tự mở”. Cô bé cười hắc hắc, nụ cười giảo hoạt và bỉ ổi không hợp với tuổi, đùa giỡn trên giường, thật mong đợi! Mộc Trạch Khải từ trên người cô gái kia lật xuống, nằm thở hổn hển, nổi giận gầm lên một tiếng: “Kim Tiểu Ốc, không được đi vào. Cút đi cho tôi”. “Được, em cút”. Nhưng là cút vào trong phòng, cô bé một phát đá văng cánh cửa, sau đó ngồi xổm xuống lăn đến mép giường. “Kim Tiểu Ốc, em lại đá hỏng cửa phòng tôi”. Đáng…
Chương 266: Tất Cả Lực Khí
Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận Cô Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ BéTác giả: Tiền Tiểu BạchTruyện Ngôn Tình“Khải, ôm chặt em. . . . . .” Một âm thanh nũng nịu vang lên. “Bảo bối, em thật đẹp”. Mộc Trạch Khải ôm cô gái trong ngực, giọng nói ngày càng đầy d*c v*ng, giống như sắp đem cô hòa tan trong biển t*nh d*c của anh. “Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!” Bỗng vang lên một tràng tiếng gõ cửa. Một cô bé khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, khuôn mặt nhỏ bé thanh thuần, má lúm đồng tiền đang ở bên ngoài gõ cửa. Mộc Trạch Khải vẫn bao trùm lên trên thân thể cô gái, nhiệt tình ôm hôn, như không nghe thấy gì. “Mộc Trạch Khải, em đang nói với anh đấy! Anh dám không mở cửa ra, em sẽ tự mở”. Cô bé cười hắc hắc, nụ cười giảo hoạt và bỉ ổi không hợp với tuổi, đùa giỡn trên giường, thật mong đợi! Mộc Trạch Khải từ trên người cô gái kia lật xuống, nằm thở hổn hển, nổi giận gầm lên một tiếng: “Kim Tiểu Ốc, không được đi vào. Cút đi cho tôi”. “Được, em cút”. Nhưng là cút vào trong phòng, cô bé một phát đá văng cánh cửa, sau đó ngồi xổm xuống lăn đến mép giường. “Kim Tiểu Ốc, em lại đá hỏng cửa phòng tôi”. Đáng… Người nọ dẫn cô đi ra ngoài rồi đưa thẻ mở cửa phòng cho cô, nói: “Trên lầu phòng 305, chúc ngài chơi vui vẻ, một chút thức ăn sẽ lập tức được đưa lên."“Hy vọng là vậy đi!" Tiểu Ốc với vẻ mặt lãnh khốc, đưa tay nhận lấy thẻ mở cửa phòng rồi đi thang máy lên lầu.Vào phòng, thấy trong phòng không có ai, Tiểu Ốc âm thầm giấu camera ở góc tường.Trong phòng có chút nóng bức nên Tiểu Ốc mở máy điều hòa cho mát.Chưa được vài phút đã nghe có người gõ cửa, Tiểu Ốc cảnh giác đi đến mở cửa.Tiến vào cũng không phải cô gái, mà là hai tên đàn ông bị người ta đánh lúc trước, Tiểu Ốc trong nháy mắt tỉnh ngộ lại: “Các ngươi muốn như thế nào? Trả thù tôi sao? Chỉ bằng hai người các ngươi?"Một người trong đó vừa chen vào cửa vừa cười đến hết sức bỉ ổi, đi về phía cô:“Đừng nghĩ chúng ta không dậy nổi, có tin hay không chúng ta cho cô hưởng khoái lạc? Cô có cảm giác chóng mặt đúng không?"“Các người bỏ thuốc tôi!" Tiểu Ốc là cảm thấy đầu hơi choáng váng, thân thể giống như trở nên nóng hơn, nhưng trong phòng không nghe bất kỳ mùi kỳ quái nào, bọn họ làm sao làm được?Hai người đàn ông này liếc nhìn nhau, cười dâm: “Không như vậy, thế nào chế phục cô? Đồ đ* nhỏ! Xem cô còn dám hay không giả bộ thanh thuần, lại cho người đánh chúng ta? Hừ! Chúng ta muốn cô hôm nay tìm không thấy lối ra cánh cửa này."Dược hình như rất mạnh, Tiểu Ốc đột nhiên cảm thấy tứ chi vô lực, nghĩ muốn đưa tay ra chiêu, nhưng hoàn toàn không làm được gì.Thân thể mềm mại của cô cơ hồ đứng không vững, dường như sắp ngã.Một người trong đó đưa tay ra vịn cô, ném cô lên giường.Hiệu quả cách âm của gian phòng này không tệ, dù cô có kêu rát cổ họng cũng sẽ không có người nghe được.Tên còn lại cũng nhanh chóng cởi áo, bò lên giường, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng a!Loại xuân dược này rất kỳ quái, vừa làm cho người ta toàn thân vô lực, nhưng vẫn có thể nhìn rõ tất cả những gì xảy ra xung quanh.Tiểu Ốc nửa mở mắt, cảm thấy một tên trong đó sờ bắp đùi của cô.Cô rất muốn cho hắn một quyền, nhưng toàn thân cô mềm nhũn, không làm được gì.Chỉ có thể trơ mắt nhìn hai tên đàn ông ghê tởm này ở trước mặt cô c** s*ch trơn.Nhưng với kinh nghiệm quanh năm xông xáo giang hồ của mình, giờ phút này, cô phải càng tỉnh táo hơn.Cô làm bộ như đang sợ hãi, ánh mắt trống rỗng nhìn bọn hắn.Vừa lúc một tên trong số chúng muốn đụng mặt của cô, Tiểu Ốc dùng hết tất cả lực khí còn sót lại, ngẩng đầu cắn lỗ tai của hắn.
Người nọ dẫn cô đi ra ngoài rồi đưa thẻ mở cửa phòng cho cô, nói: “Trên lầu phòng 305, chúc ngài chơi vui vẻ, một chút thức ăn sẽ lập tức được đưa lên."
“Hy vọng là vậy đi!" Tiểu Ốc với vẻ mặt lãnh khốc, đưa tay nhận lấy thẻ mở cửa phòng rồi đi thang máy lên lầu.
Vào phòng, thấy trong phòng không có ai, Tiểu Ốc âm thầm giấu camera ở góc tường.
Trong phòng có chút nóng bức nên Tiểu Ốc mở máy điều hòa cho mát.
Chưa được vài phút đã nghe có người gõ cửa, Tiểu Ốc cảnh giác đi đến mở cửa.
Tiến vào cũng không phải cô gái, mà là hai tên đàn ông bị người ta đánh lúc trước, Tiểu Ốc trong nháy mắt tỉnh ngộ lại: “Các ngươi muốn như thế nào? Trả thù tôi sao? Chỉ bằng hai người các ngươi?"
Một người trong đó vừa chen vào cửa vừa cười đến hết sức bỉ ổi, đi về phía cô:
“Đừng nghĩ chúng ta không dậy nổi, có tin hay không chúng ta cho cô hưởng khoái lạc? Cô có cảm giác chóng mặt đúng không?"
“Các người bỏ thuốc tôi!" Tiểu Ốc là cảm thấy đầu hơi choáng váng, thân thể giống như trở nên nóng hơn, nhưng trong phòng không nghe bất kỳ mùi kỳ quái nào, bọn họ làm sao làm được?
Hai người đàn ông này liếc nhìn nhau, cười dâm: “Không như vậy, thế nào chế phục cô? Đồ đ* nhỏ! Xem cô còn dám hay không giả bộ thanh thuần, lại cho người đánh chúng ta? Hừ! Chúng ta muốn cô hôm nay tìm không thấy lối ra cánh cửa này."
Dược hình như rất mạnh, Tiểu Ốc đột nhiên cảm thấy tứ chi vô lực, nghĩ muốn đưa tay ra chiêu, nhưng hoàn toàn không làm được gì.
Thân thể mềm mại của cô cơ hồ đứng không vững, dường như sắp ngã.
Một người trong đó đưa tay ra vịn cô, ném cô lên giường.
Hiệu quả cách âm của gian phòng này không tệ, dù cô có kêu rát cổ họng cũng sẽ không có người nghe được.
Tên còn lại cũng nhanh chóng cởi áo, bò lên giường, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng a!
Loại xuân dược này rất kỳ quái, vừa làm cho người ta toàn thân vô lực, nhưng vẫn có thể nhìn rõ tất cả những gì xảy ra xung quanh.
Tiểu Ốc nửa mở mắt, cảm thấy một tên trong đó sờ bắp đùi của cô.
Cô rất muốn cho hắn một quyền, nhưng toàn thân cô mềm nhũn, không làm được gì.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn hai tên đàn ông ghê tởm này ở trước mặt cô c** s*ch trơn.
Nhưng với kinh nghiệm quanh năm xông xáo giang hồ của mình, giờ phút này, cô phải càng tỉnh táo hơn.
Cô làm bộ như đang sợ hãi, ánh mắt trống rỗng nhìn bọn hắn.
Vừa lúc một tên trong số chúng muốn đụng mặt của cô, Tiểu Ốc dùng hết tất cả lực khí còn sót lại, ngẩng đầu cắn lỗ tai của hắn.
Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận Cô Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ BéTác giả: Tiền Tiểu BạchTruyện Ngôn Tình“Khải, ôm chặt em. . . . . .” Một âm thanh nũng nịu vang lên. “Bảo bối, em thật đẹp”. Mộc Trạch Khải ôm cô gái trong ngực, giọng nói ngày càng đầy d*c v*ng, giống như sắp đem cô hòa tan trong biển t*nh d*c của anh. “Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!” Bỗng vang lên một tràng tiếng gõ cửa. Một cô bé khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, khuôn mặt nhỏ bé thanh thuần, má lúm đồng tiền đang ở bên ngoài gõ cửa. Mộc Trạch Khải vẫn bao trùm lên trên thân thể cô gái, nhiệt tình ôm hôn, như không nghe thấy gì. “Mộc Trạch Khải, em đang nói với anh đấy! Anh dám không mở cửa ra, em sẽ tự mở”. Cô bé cười hắc hắc, nụ cười giảo hoạt và bỉ ổi không hợp với tuổi, đùa giỡn trên giường, thật mong đợi! Mộc Trạch Khải từ trên người cô gái kia lật xuống, nằm thở hổn hển, nổi giận gầm lên một tiếng: “Kim Tiểu Ốc, không được đi vào. Cút đi cho tôi”. “Được, em cút”. Nhưng là cút vào trong phòng, cô bé một phát đá văng cánh cửa, sau đó ngồi xổm xuống lăn đến mép giường. “Kim Tiểu Ốc, em lại đá hỏng cửa phòng tôi”. Đáng… Người nọ dẫn cô đi ra ngoài rồi đưa thẻ mở cửa phòng cho cô, nói: “Trên lầu phòng 305, chúc ngài chơi vui vẻ, một chút thức ăn sẽ lập tức được đưa lên."“Hy vọng là vậy đi!" Tiểu Ốc với vẻ mặt lãnh khốc, đưa tay nhận lấy thẻ mở cửa phòng rồi đi thang máy lên lầu.Vào phòng, thấy trong phòng không có ai, Tiểu Ốc âm thầm giấu camera ở góc tường.Trong phòng có chút nóng bức nên Tiểu Ốc mở máy điều hòa cho mát.Chưa được vài phút đã nghe có người gõ cửa, Tiểu Ốc cảnh giác đi đến mở cửa.Tiến vào cũng không phải cô gái, mà là hai tên đàn ông bị người ta đánh lúc trước, Tiểu Ốc trong nháy mắt tỉnh ngộ lại: “Các ngươi muốn như thế nào? Trả thù tôi sao? Chỉ bằng hai người các ngươi?"Một người trong đó vừa chen vào cửa vừa cười đến hết sức bỉ ổi, đi về phía cô:“Đừng nghĩ chúng ta không dậy nổi, có tin hay không chúng ta cho cô hưởng khoái lạc? Cô có cảm giác chóng mặt đúng không?"“Các người bỏ thuốc tôi!" Tiểu Ốc là cảm thấy đầu hơi choáng váng, thân thể giống như trở nên nóng hơn, nhưng trong phòng không nghe bất kỳ mùi kỳ quái nào, bọn họ làm sao làm được?Hai người đàn ông này liếc nhìn nhau, cười dâm: “Không như vậy, thế nào chế phục cô? Đồ đ* nhỏ! Xem cô còn dám hay không giả bộ thanh thuần, lại cho người đánh chúng ta? Hừ! Chúng ta muốn cô hôm nay tìm không thấy lối ra cánh cửa này."Dược hình như rất mạnh, Tiểu Ốc đột nhiên cảm thấy tứ chi vô lực, nghĩ muốn đưa tay ra chiêu, nhưng hoàn toàn không làm được gì.Thân thể mềm mại của cô cơ hồ đứng không vững, dường như sắp ngã.Một người trong đó đưa tay ra vịn cô, ném cô lên giường.Hiệu quả cách âm của gian phòng này không tệ, dù cô có kêu rát cổ họng cũng sẽ không có người nghe được.Tên còn lại cũng nhanh chóng cởi áo, bò lên giường, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng a!Loại xuân dược này rất kỳ quái, vừa làm cho người ta toàn thân vô lực, nhưng vẫn có thể nhìn rõ tất cả những gì xảy ra xung quanh.Tiểu Ốc nửa mở mắt, cảm thấy một tên trong đó sờ bắp đùi của cô.Cô rất muốn cho hắn một quyền, nhưng toàn thân cô mềm nhũn, không làm được gì.Chỉ có thể trơ mắt nhìn hai tên đàn ông ghê tởm này ở trước mặt cô c** s*ch trơn.Nhưng với kinh nghiệm quanh năm xông xáo giang hồ của mình, giờ phút này, cô phải càng tỉnh táo hơn.Cô làm bộ như đang sợ hãi, ánh mắt trống rỗng nhìn bọn hắn.Vừa lúc một tên trong số chúng muốn đụng mặt của cô, Tiểu Ốc dùng hết tất cả lực khí còn sót lại, ngẩng đầu cắn lỗ tai của hắn.