Kiều Mạn Phàm bị một trận cãi nhau ầm ĩ làm bừng tỉnh, cố gắng mở to đôi mắt mờ mịt, phát hiện một đám người đang vây quanh giường cô. Có… có chuyện gì thế? Kiều Mạn Phàm còn mơ màng chưa tỉnh ngủ, hoang mang tại sao phòng của mình lại tới nhiều người như vậy. "Bốp…" Một cái tát vang dội đập trên mặt Kiều Mạn Phàm, làm mặt cô lệch đi. Đau đớn làm cô thanh tỉnh lại, đầu ong ong ong, gương mặt nóng rát. Ôi! Thằng khốn nạn nào dám đánh tôi, không muốn sống nữa đúng không hả? Thức cả đêm để làm xong offer, vừa mới nằm xuống chưa được bao lâu, chẳng lẽ bây giờ, những người dưới đáy xã hội* như cô, ngay cả việc ngủ bốn giờ cũng không được phép? *Nguyên văn: 社畜, xã súc, động vật xã hội, là một thuật ngữ xúc phạm được sử dụng ở Nhật Bản để mô tả nhân viên văn phòng, dùng để chỉ những nhân viên làm việc ngoan ngoãn trong công ty và bị công ty chèn ép như súc vật. Chưa gì đã muốn đánh người à? Kiều Mạn Phàm lập tức bật dậy, tỏ vẻ bực bội với người phụ nữ xinh đẹp ở trước mặt, "Bác gái, bác muốn…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...