Tí tách, tí tách, tí tách. Tiếng giọt nước vang lên trong không gian trống rỗng, không khí nồng nặc mùi ẩm mốc và một số mùi hăng của hóa chất. Ngay khi Dụ Sở vừa mở mắt ra, liền nghe được giọng nữ lạnh lùng gần trong gang tấc: "Ngươi thế mà tỉnh." Dụ Sở chóng mặt không nhìn rõ mọi thứ, đã lâu không làm nhiệm vụ xuyên nhanh, đột nhiên xuyên qua có chút không thích ứng, nhưng cô đã nhanh chóng điều chỉnh tâm trí, híp mắt đánh giá bốn phía. Đây là một phòng thí nghiệm u ám. Chiếc bàn chất đầy dụng cụ hóa chất, những mẫu vật nhợt nhạt treo trên bức tường phía sau, ống truyền dịch tích tắc vài vài giọt nước nhỏ giọt xuống. Vẫn còn một vài người bị nhốt trong lòng ở một góc. Dụ Sở nhìn lướt qua, liền nhận ra lồng bên trong kỳ thực không phải người mà là tang thi. Dù sao cô cũng đã xuyên qua rất nhiều lần vị diện mạt, đối với tang thi loài này cũng rất quen thuộc. Làn da nhợt nhạt, đôi mắt và khuôn mặt cứng đờ, quần áo bẩn thỉu và máu bắn tung tóe trên khuôn mặt, đây đều là những đặt điểm…
Chương 19: Muội Muội Là Nam Hài Tử 19
Đệ Tam Thứ Mười Chín Công LượcTác giả: Ưu KhươngTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTí tách, tí tách, tí tách. Tiếng giọt nước vang lên trong không gian trống rỗng, không khí nồng nặc mùi ẩm mốc và một số mùi hăng của hóa chất. Ngay khi Dụ Sở vừa mở mắt ra, liền nghe được giọng nữ lạnh lùng gần trong gang tấc: "Ngươi thế mà tỉnh." Dụ Sở chóng mặt không nhìn rõ mọi thứ, đã lâu không làm nhiệm vụ xuyên nhanh, đột nhiên xuyên qua có chút không thích ứng, nhưng cô đã nhanh chóng điều chỉnh tâm trí, híp mắt đánh giá bốn phía. Đây là một phòng thí nghiệm u ám. Chiếc bàn chất đầy dụng cụ hóa chất, những mẫu vật nhợt nhạt treo trên bức tường phía sau, ống truyền dịch tích tắc vài vài giọt nước nhỏ giọt xuống. Vẫn còn một vài người bị nhốt trong lòng ở một góc. Dụ Sở nhìn lướt qua, liền nhận ra lồng bên trong kỳ thực không phải người mà là tang thi. Dù sao cô cũng đã xuyên qua rất nhiều lần vị diện mạt, đối với tang thi loài này cũng rất quen thuộc. Làn da nhợt nhạt, đôi mắt và khuôn mặt cứng đờ, quần áo bẩn thỉu và máu bắn tung tóe trên khuôn mặt, đây đều là những đặt điểm… Lão Tam từ xe buýt đi xuống.Dụ Sở sờ chiếc lắc trên tay, đột nhiên có một bàn tay nhỏ trắng nõn duỗi ra, lạnh lùng cầm lấy nó, ném ở mép giường.Muội muội đè cô lại, ngữ khí lạnh như băng: “Tặng lễ vật lại đưa mấy cục đá, không có thành ý.”Dụ Sở có chút buồn bực, liếc mắt nhìn lắc tay huỳnh quang bị ném ở mép giường, “Đưa cục đá thì làm sao?”Duy Âm hơi dừng lại, vẻ mặt ũ rũ, nhíu mày nặng nề nói: “Ngươi không cần dễ bị lừa như vậy, đưa mấy cục đá liền cảm thấy là người tốt sao?”Dụ Sở: “Hắn không phải người xấu.”Lời kia vừa thốt ra, tiểu cô nương cứng đờ, không biết suy nghĩ cái gì, khuôn mặt nhỏ nhắn phồng lên, nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, đột nhiên lật người nằm xuống, dùng chăn bông che lại, cuộn tròn thành một đống không để ý cô.Dụ Sở kinh ngạc: “Ngươi lại không cao hứng?”“Ta ngủ.” Âm thanh rầu rĩ mềm mại từ trong chăn truyền đến.Khuôn mặt trong chăn biểu tình nghiêm túc, thoáng nhìn thấy viên đá huỳnh quang sáng nhẹ trong góc, Duy Âm cắn chặt môi dưới, vẻ mặt lạnh lùng, dùng một chân đá nó xa hơn.Mình đã nhận người tỷ tỷ này, phải bảo vệ đối phương không thể để cô bị lừa.Huống hồ tỷ tỷ tuổi còn thực trẻ, mới mười mấy tuổi.Cho dù có tỷ phu, cũng không phải hiện tại có đi?…… Nhưng sớm muộn gì vẫn là sẽ có.Duy Âm im lặng nghĩ, trầm mặc không lên tiếng, suy tư trong chốc lát, nghĩ đến từ tỷ phu này, lòng vẫn tràn đầy khó chịu không kiềm chế được, cô liếc nhìn chiếc vòng ở trong góc, đột nhiên duỗi tay ra, đầu ngón tay bốc lửa.Ngọn lửa lặng yên không một tiếng động, mà bao lấy chiếc vòng.Đá huỳnh quang cứng rắn trong phút chốc biến thành hư không, ngay cả mảnh vỡ cũng không còn, biến mất không thấy tăm hơi.Tiểu cô nương tức giận xoay người ngủ.·Ngày hôm sau rời giường.Dụ Sở xuống xe, theo thói quen đứng ở bên cạnh muội muội.Duy Âm lại mặt không biểu tình, đứng ở một bên, rũ mắt không nói lời nào.Một màn này rơi vào trong mắt Tô Ý cách đó không xa, tức khắc lộ ra vẻ vừa lòng tươi cười.Dụ Sở cũng phát hiện muội muội không thích hợp.Cô đem bữa sáng đưa qua, muội muội duỗi tay tiếp được, thường ngày đều sẽ cọ cọ đến bên người mình ăn cơm, lần này lại ngồi cách rất xa.Dụ Sở chuẩn bị váy cho Duy Âm, trước kia cô đều sẽ nghe lời mặc chúng, nhưng hôm nay lại không ngoan ngoãn thay, ngược lại thay đổi thành quần đen dài cùng một chiếc áo khoác đen, rũ mi đứng ở bên cạnh, bộ dáng lại có chút sạch sẽ soái khí.Đặc biệt là khuôn mặt biểu tình lạnh nhạt, đuôi mắt nhọn lộ ra vài phần sắc bén, mỹ nhân không phân biệt được nam hay nữ, môi mỏng mím chặt, lúc cúi đầu ăn cơm lộ ra một chút răng trắng, có khí chất thiếu niên trong sáng.Nhưng Dụ Sở nhìn kỹ xem cần cổ muội muội, cũng không giống như là có hầu kết.Hẳn là vẫn là nữ hài tử đi?Chuyện này sợ là chỉ có cùng nhau tắm rửa mới có thể rõ.Dụ Sở cân nhắc.Ăn sáng xong, mọi người liền tản ra đi tra xét.Đều tới chào hỏi lẫn nhau, và sẽ không cách quá xa doanh địa, để tránh xảy ra chuyện, không kịp cứu viện.===210916.
Lão Tam từ xe buýt đi xuống.
Dụ Sở sờ chiếc lắc trên tay, đột nhiên có một bàn tay nhỏ trắng nõn duỗi ra, lạnh lùng cầm lấy nó, ném ở mép giường.
Muội muội đè cô lại, ngữ khí lạnh như băng: “Tặng lễ vật lại đưa mấy cục đá, không có thành ý.”
Dụ Sở có chút buồn bực, liếc mắt nhìn lắc tay huỳnh quang bị ném ở mép giường, “Đưa cục đá thì làm sao?”
Duy Âm hơi dừng lại, vẻ mặt ũ rũ, nhíu mày nặng nề nói: “Ngươi không cần dễ bị lừa như vậy, đưa mấy cục đá liền cảm thấy là người tốt sao?”
Dụ Sở: “Hắn không phải người xấu.”
Lời kia vừa thốt ra, tiểu cô nương cứng đờ, không biết suy nghĩ cái gì, khuôn mặt nhỏ nhắn phồng lên, nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, đột nhiên lật người nằm xuống, dùng chăn bông che lại, cuộn tròn thành một đống không để ý cô.
Dụ Sở kinh ngạc: “Ngươi lại không cao hứng?”
“Ta ngủ.” Âm thanh rầu rĩ mềm mại từ trong chăn truyền đến.
Khuôn mặt trong chăn biểu tình nghiêm túc, thoáng nhìn thấy viên đá huỳnh quang sáng nhẹ trong góc, Duy Âm cắn chặt môi dưới, vẻ mặt lạnh lùng, dùng một chân đá nó xa hơn.
Mình đã nhận người tỷ tỷ này, phải bảo vệ đối phương không thể để cô bị lừa.
Huống hồ tỷ tỷ tuổi còn thực trẻ, mới mười mấy tuổi.
Cho dù có tỷ phu, cũng không phải hiện tại có đi?
…… Nhưng sớm muộn gì vẫn là sẽ có.
Duy Âm im lặng nghĩ, trầm mặc không lên tiếng, suy tư trong chốc lát, nghĩ đến từ tỷ phu này, lòng vẫn tràn đầy khó chịu không kiềm chế được, cô liếc nhìn chiếc vòng ở trong góc, đột nhiên duỗi tay ra, đầu ngón tay bốc lửa.
Ngọn lửa lặng yên không một tiếng động, mà bao lấy chiếc vòng.
Đá huỳnh quang cứng rắn trong phút chốc biến thành hư không, ngay cả mảnh vỡ cũng không còn, biến mất không thấy tăm hơi.
Tiểu cô nương tức giận xoay người ngủ.
·
Ngày hôm sau rời giường.
Dụ Sở xuống xe, theo thói quen đứng ở bên cạnh muội muội.
Duy Âm lại mặt không biểu tình, đứng ở một bên, rũ mắt không nói lời nào.
Một màn này rơi vào trong mắt Tô Ý cách đó không xa, tức khắc lộ ra vẻ vừa lòng tươi cười.
Dụ Sở cũng phát hiện muội muội không thích hợp.
Cô đem bữa sáng đưa qua, muội muội duỗi tay tiếp được, thường ngày đều sẽ cọ cọ đến bên người mình ăn cơm, lần này lại ngồi cách rất xa.
Dụ Sở chuẩn bị váy cho Duy Âm, trước kia cô đều sẽ nghe lời mặc chúng, nhưng hôm nay lại không ngoan ngoãn thay, ngược lại thay đổi thành quần đen dài cùng một chiếc áo khoác đen, rũ mi đứng ở bên cạnh, bộ dáng lại có chút sạch sẽ soái khí.
Đặc biệt là khuôn mặt biểu tình lạnh nhạt, đuôi mắt nhọn lộ ra vài phần sắc bén, mỹ nhân không phân biệt được nam hay nữ, môi mỏng mím chặt, lúc cúi đầu ăn cơm lộ ra một chút răng trắng, có khí chất thiếu niên trong sáng.
Nhưng Dụ Sở nhìn kỹ xem cần cổ muội muội, cũng không giống như là có hầu kết.
Hẳn là vẫn là nữ hài tử đi?
Chuyện này sợ là chỉ có cùng nhau tắm rửa mới có thể rõ.
Dụ Sở cân nhắc.
Ăn sáng xong, mọi người liền tản ra đi tra xét.
Đều tới chào hỏi lẫn nhau, và sẽ không cách quá xa doanh địa, để tránh xảy ra chuyện, không kịp cứu viện.
===
210916.
Đệ Tam Thứ Mười Chín Công LượcTác giả: Ưu KhươngTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTí tách, tí tách, tí tách. Tiếng giọt nước vang lên trong không gian trống rỗng, không khí nồng nặc mùi ẩm mốc và một số mùi hăng của hóa chất. Ngay khi Dụ Sở vừa mở mắt ra, liền nghe được giọng nữ lạnh lùng gần trong gang tấc: "Ngươi thế mà tỉnh." Dụ Sở chóng mặt không nhìn rõ mọi thứ, đã lâu không làm nhiệm vụ xuyên nhanh, đột nhiên xuyên qua có chút không thích ứng, nhưng cô đã nhanh chóng điều chỉnh tâm trí, híp mắt đánh giá bốn phía. Đây là một phòng thí nghiệm u ám. Chiếc bàn chất đầy dụng cụ hóa chất, những mẫu vật nhợt nhạt treo trên bức tường phía sau, ống truyền dịch tích tắc vài vài giọt nước nhỏ giọt xuống. Vẫn còn một vài người bị nhốt trong lòng ở một góc. Dụ Sở nhìn lướt qua, liền nhận ra lồng bên trong kỳ thực không phải người mà là tang thi. Dù sao cô cũng đã xuyên qua rất nhiều lần vị diện mạt, đối với tang thi loài này cũng rất quen thuộc. Làn da nhợt nhạt, đôi mắt và khuôn mặt cứng đờ, quần áo bẩn thỉu và máu bắn tung tóe trên khuôn mặt, đây đều là những đặt điểm… Lão Tam từ xe buýt đi xuống.Dụ Sở sờ chiếc lắc trên tay, đột nhiên có một bàn tay nhỏ trắng nõn duỗi ra, lạnh lùng cầm lấy nó, ném ở mép giường.Muội muội đè cô lại, ngữ khí lạnh như băng: “Tặng lễ vật lại đưa mấy cục đá, không có thành ý.”Dụ Sở có chút buồn bực, liếc mắt nhìn lắc tay huỳnh quang bị ném ở mép giường, “Đưa cục đá thì làm sao?”Duy Âm hơi dừng lại, vẻ mặt ũ rũ, nhíu mày nặng nề nói: “Ngươi không cần dễ bị lừa như vậy, đưa mấy cục đá liền cảm thấy là người tốt sao?”Dụ Sở: “Hắn không phải người xấu.”Lời kia vừa thốt ra, tiểu cô nương cứng đờ, không biết suy nghĩ cái gì, khuôn mặt nhỏ nhắn phồng lên, nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, đột nhiên lật người nằm xuống, dùng chăn bông che lại, cuộn tròn thành một đống không để ý cô.Dụ Sở kinh ngạc: “Ngươi lại không cao hứng?”“Ta ngủ.” Âm thanh rầu rĩ mềm mại từ trong chăn truyền đến.Khuôn mặt trong chăn biểu tình nghiêm túc, thoáng nhìn thấy viên đá huỳnh quang sáng nhẹ trong góc, Duy Âm cắn chặt môi dưới, vẻ mặt lạnh lùng, dùng một chân đá nó xa hơn.Mình đã nhận người tỷ tỷ này, phải bảo vệ đối phương không thể để cô bị lừa.Huống hồ tỷ tỷ tuổi còn thực trẻ, mới mười mấy tuổi.Cho dù có tỷ phu, cũng không phải hiện tại có đi?…… Nhưng sớm muộn gì vẫn là sẽ có.Duy Âm im lặng nghĩ, trầm mặc không lên tiếng, suy tư trong chốc lát, nghĩ đến từ tỷ phu này, lòng vẫn tràn đầy khó chịu không kiềm chế được, cô liếc nhìn chiếc vòng ở trong góc, đột nhiên duỗi tay ra, đầu ngón tay bốc lửa.Ngọn lửa lặng yên không một tiếng động, mà bao lấy chiếc vòng.Đá huỳnh quang cứng rắn trong phút chốc biến thành hư không, ngay cả mảnh vỡ cũng không còn, biến mất không thấy tăm hơi.Tiểu cô nương tức giận xoay người ngủ.·Ngày hôm sau rời giường.Dụ Sở xuống xe, theo thói quen đứng ở bên cạnh muội muội.Duy Âm lại mặt không biểu tình, đứng ở một bên, rũ mắt không nói lời nào.Một màn này rơi vào trong mắt Tô Ý cách đó không xa, tức khắc lộ ra vẻ vừa lòng tươi cười.Dụ Sở cũng phát hiện muội muội không thích hợp.Cô đem bữa sáng đưa qua, muội muội duỗi tay tiếp được, thường ngày đều sẽ cọ cọ đến bên người mình ăn cơm, lần này lại ngồi cách rất xa.Dụ Sở chuẩn bị váy cho Duy Âm, trước kia cô đều sẽ nghe lời mặc chúng, nhưng hôm nay lại không ngoan ngoãn thay, ngược lại thay đổi thành quần đen dài cùng một chiếc áo khoác đen, rũ mi đứng ở bên cạnh, bộ dáng lại có chút sạch sẽ soái khí.Đặc biệt là khuôn mặt biểu tình lạnh nhạt, đuôi mắt nhọn lộ ra vài phần sắc bén, mỹ nhân không phân biệt được nam hay nữ, môi mỏng mím chặt, lúc cúi đầu ăn cơm lộ ra một chút răng trắng, có khí chất thiếu niên trong sáng.Nhưng Dụ Sở nhìn kỹ xem cần cổ muội muội, cũng không giống như là có hầu kết.Hẳn là vẫn là nữ hài tử đi?Chuyện này sợ là chỉ có cùng nhau tắm rửa mới có thể rõ.Dụ Sở cân nhắc.Ăn sáng xong, mọi người liền tản ra đi tra xét.Đều tới chào hỏi lẫn nhau, và sẽ không cách quá xa doanh địa, để tránh xảy ra chuyện, không kịp cứu viện.===210916.