"Ầm ầm!" "Ầm ầm ầm ầm!" Tiếng sấm một hồi lại một hồi, không dứt bên tai. Mưa to đánh xuống nóc phòng. BA~ BA~ từng hồi rung động, lúc này ngoài phòng bắt đầu mưa to, trong phòng liền lác đác mưa nhỏ, tiếng tí tách vang lên không ngừng. Hạt mưa tụ thành dòng tựu nướƈ ŧıểυ Đồng tử, chảy đến ống quần thiếu nữ đang ngồi ôm chân bên lò sưởi đặt gần đầu giường. Nước dính lên mắt cá chân, hơi lạnh sưu sưu nhắm đầu khớp xương chui vào. Đúng lúc này, Khương Điềm Điềm rốt cuộc nháy đôi mắt to, dần tỉnh lại. Cô nhận ra bản thân đã xuyên qua sau khi tỉnh lại từ lúc trời tờ mờ sáng. Nhưng cô đã ngồi một ngày, từ sớm đến tối, chờ mãi mà không thấy tình tiết thường thấy trong tiểu thuyết xuyên không. Không có xuất hiện bất kì người nào có thể giải thích cho sự bối rối của cô; cũng như không có xuất hiện kí ức của chủ nhân thân thể này trong đầu cô. Hoàn toàn, không có! Từ sớm đến tối, đến cái rắm cũng không có. "Ọt ọt ọt ọt ọt ọt." lúc này bụng Khương Điềm…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...