“Hồng Kiệt, Hồng Kiệt cứu em…”Ban đêm trên biển lạnh kinh khủng, Thẩm Niệm trong bộ lễ phục bó sát nổi bập bềnh giữa biển. Nếu như không bám được khúc gỗ thì dù có bơi giỏi cỡ nào cô cũng khó mà sống nổi.Cách đó không xa, Thẩm Tư sợ hãi ra sức vẫy tay với Ngụy Hồng Kiệt.Tình hình của Thẩm Tư đỡ hơn cô, ít nhất nhân viên cứu hộ cũng nhìn thấy và đã đưa phao cứu sinh cho cô ta. Theo lý mà nói sẽ không có nguy hiểm tới tính mạng.Tối nay là lễ đính hôn của Thẩm Niệm và Ngụy Hồng Kiệt. Ban ngày đã tổ chức tiệc tại khách sạn của Ngụy gia. Tối nay là tiệc dành cho người trẻ tuổi trên du thuyền.“Tư Tư, đừng sợ anh đến cứu em ngay đây!”Toàn thân Thẩm Niệm run lên trong gió lạnh, cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông vốn dĩ không bị rơi khỏi du thuyền, lúc này đây đang dũng cảm nhảy xuống biển.Trên người anh ta còn đang mặc lễ phục đính hôn, chiếc cà vạt anh ta đeo là tự tay cô thắt. Khuôn mặt điển trai lúc này đầy vẻ lo lắng, tìm kiếm một vòng giữa biển nước đen tối, sau khi xác định được mục tiêu…

Truyện chữ