Tác giả:

Chàng nói với ta rằng chàng sẽ yêu ta cả đời, ta thật ngốc, lại quên mất không hỏi chàng, "Cả đời" mà chàng nói là kiếp này, hay kiếp sau?~~~Tuyết phủ trắng đường, người người nô nức.Thượng thư phủ của Cẩn gia thật may mắn, sinh được một trưởng tử cùng hai nữ tử, trưởng tử là tướng quân công danh hiển hách nơi sa trường, thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ nết na nhu mì được phong làm Thục Phi, út nữ dung nhan thoát tục tựa hoa tuyết trắng chẳng nhiễm bụi trần thông minh tuyệt đỉnh.Đã nửa năm rồi, nàng chưa tiến cung thăm tỉ tỉ của mình, vì sinh thần của nàng ấy sắp tới, nàng cũng liền có dịp tiến cung thăm vị tỉ tỉ của mình. Nàng ngồi vững chắc trên chiếc xe ngựa, tiến về phía hoàng cung rộng lớn. Nhìn tường thành cao lớn, nàng tự hỏi chính mình, làm cung phi có thật sự hạnh phúc chăng?Ngày ngày ngươi đấu ta đá, hậu cung tranh sủng kịch liệt như vậy, trượng phu cũng chẳng phải của riêng mình, cuộc sống như vậy, nàng không hiểu vì sao bao người tranh đoạt muốn có được nó?Xe ngựa được dừng trước…

Chương 18

Chấp Niệm Nhất SinhTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChàng nói với ta rằng chàng sẽ yêu ta cả đời, ta thật ngốc, lại quên mất không hỏi chàng, "Cả đời" mà chàng nói là kiếp này, hay kiếp sau?~~~Tuyết phủ trắng đường, người người nô nức.Thượng thư phủ của Cẩn gia thật may mắn, sinh được một trưởng tử cùng hai nữ tử, trưởng tử là tướng quân công danh hiển hách nơi sa trường, thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ nết na nhu mì được phong làm Thục Phi, út nữ dung nhan thoát tục tựa hoa tuyết trắng chẳng nhiễm bụi trần thông minh tuyệt đỉnh.Đã nửa năm rồi, nàng chưa tiến cung thăm tỉ tỉ của mình, vì sinh thần của nàng ấy sắp tới, nàng cũng liền có dịp tiến cung thăm vị tỉ tỉ của mình. Nàng ngồi vững chắc trên chiếc xe ngựa, tiến về phía hoàng cung rộng lớn. Nhìn tường thành cao lớn, nàng tự hỏi chính mình, làm cung phi có thật sự hạnh phúc chăng?Ngày ngày ngươi đấu ta đá, hậu cung tranh sủng kịch liệt như vậy, trượng phu cũng chẳng phải của riêng mình, cuộc sống như vậy, nàng không hiểu vì sao bao người tranh đoạt muốn có được nó?Xe ngựa được dừng trước… Cẩn Hạo đứng ở trước cửa chính, hảo hảo nhìn Cẩn Y được Mặc Hàn hộ tống về phủ rồi mới an tâm bước vào hậu viện bên trong.Hắn nhìn từng dải lụa đỏ tươi, từng chiếc đèn lồng đỏ đang đung đưa trước gió, nhìn từng chậu cây cảnh trong nội viện, đây là chính tay muội muội hắn Cẩn Y sắp xếp.A đầu này thật là không biết lượng sức mình, buổi sáng đến tìm hắn học kiếm, buổi chiều chạy đến đây thay hắn xắp xếp phủ, ban đêm còn thắp đèn đọc sách, hôm nay lại còn bận bịu cả một ngày dài, chắc hẳn đã về hậu viện của mình đánh một giấc thật ngon rồi.Bước chân của hắn dừng lại trước căn phòng đang còn thắp đèn sáng, chợt nhận ra hôm nay cũng là đêm động phòng của hắn.Môi mỏng chợt mỉm cười, nếu như Mặc thái sư đã vội vã gả con gái cho hắn như vậy, thì hắn nhất định sẽ chăm sóc nàng ta thật tốt.Cẩn Hạo nhẹ nhàng đưa tay mở ra cánh cửa trước mặt, tiến vào bên trong.Nhìn tân nương giá y đỏ thẫm ngồi ở trên dường, lòng hắn chợt lạnh, nếu như Uyển Đồng kết bái phu thê với hắn, hẳn là nàng sẽ ngồi ở vị trí kia chờ hắn rồi.Hắn cầm lấy gậy ngọc được đặt sẵn trên bàn, lật lên khăn trùm đầu của thê tử kết tóc của hắn, một gương mặt tinh xảo liền nhanh chóng hiện ra trước mặt hắn.Hắn phải công nhận, Mặc Nhã Tịnh thật sự rất đẹp, tựa như một đoá anh túc có độc, quấn người ta vào trong đó, không cách nào thoát ra.Mặc Nhã Tịnh nhìn chiếc khăn trùm đầu của mình được phu quân của mình gỡ xuống, nhìn gương mặt anh tuấn của hắn, nhìn người mà nàng tâm tâm niệm niệm muốn gả cho hắn, hôm nay hắn đã thật sự trở thành phu quân của nàng rồi.Nàng thật sự không hiểu vì sao mình lại yêu hắn như vậy, nàng biết, hắn không yêu nàng, cô nương mà hắn yêu tên là Uyển Đồng, nhưng nàng tin, mưa dầm sẽ thấm lâu, dù gì nàng ấy cũng đã không còn sống ở kinh thành nữa, nàng là người bên hắn về sau này, là vợ kết tóc của hắn, là người thân cận với hắn nhất, nàng tin rồi sẽ có một ngày hắn sẽ yêu nàng mà thôi.Nàng cũng sẽ không thể nào biết được, đêm tân hôn của nàng lúc này sẽ biến thành cơn ác mộng theo nàng mãi về sau..

Cẩn Hạo đứng ở trước cửa chính, hảo hảo nhìn Cẩn Y được Mặc Hàn hộ tống về phủ rồi mới an tâm bước vào hậu viện bên trong.

Hắn nhìn từng dải lụa đỏ tươi, từng chiếc đèn lồng đỏ đang đung đưa trước gió, nhìn từng chậu cây cảnh trong nội viện, đây là chính tay muội muội hắn Cẩn Y sắp xếp.

A đầu này thật là không biết lượng sức mình, buổi sáng đến tìm hắn học kiếm, buổi chiều chạy đến đây thay hắn xắp xếp phủ, ban đêm còn thắp đèn đọc sách, hôm nay lại còn bận bịu cả một ngày dài, chắc hẳn đã về hậu viện của mình đánh một giấc thật ngon rồi.

Bước chân của hắn dừng lại trước căn phòng đang còn thắp đèn sáng, chợt nhận ra hôm nay cũng là đêm động phòng của hắn.

Môi mỏng chợt mỉm cười, nếu như Mặc thái sư đã vội vã gả con gái cho hắn như vậy, thì hắn nhất định sẽ chăm sóc nàng ta thật tốt.

Cẩn Hạo nhẹ nhàng đưa tay mở ra cánh cửa trước mặt, tiến vào bên trong.

Nhìn tân nương giá y đỏ thẫm ngồi ở trên dường, lòng hắn chợt lạnh, nếu như Uyển Đồng kết bái phu thê với hắn, hẳn là nàng sẽ ngồi ở vị trí kia chờ hắn rồi.

Hắn cầm lấy gậy ngọc được đặt sẵn trên bàn, lật lên khăn trùm đầu của thê tử kết tóc của hắn, một gương mặt tinh xảo liền nhanh chóng hiện ra trước mặt hắn.

Hắn phải công nhận, Mặc Nhã Tịnh thật sự rất đẹp, tựa như một đoá anh túc có độc, quấn người ta vào trong đó, không cách nào thoát ra.

Mặc Nhã Tịnh nhìn chiếc khăn trùm đầu của mình được phu quân của mình gỡ xuống, nhìn gương mặt anh tuấn của hắn, nhìn người mà nàng tâm tâm niệm niệm muốn gả cho hắn, hôm nay hắn đã thật sự trở thành phu quân của nàng rồi.

Nàng thật sự không hiểu vì sao mình lại yêu hắn như vậy, nàng biết, hắn không yêu nàng, cô nương mà hắn yêu tên là Uyển Đồng, nhưng nàng tin, mưa dầm sẽ thấm lâu, dù gì nàng ấy cũng đã không còn sống ở kinh thành nữa, nàng là người bên hắn về sau này, là vợ kết tóc của hắn, là người thân cận với hắn nhất, nàng tin rồi sẽ có một ngày hắn sẽ yêu nàng mà thôi.

Nàng cũng sẽ không thể nào biết được, đêm tân hôn của nàng lúc này sẽ biến thành cơn ác mộng theo nàng mãi về sau.

.

Chấp Niệm Nhất SinhTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChàng nói với ta rằng chàng sẽ yêu ta cả đời, ta thật ngốc, lại quên mất không hỏi chàng, "Cả đời" mà chàng nói là kiếp này, hay kiếp sau?~~~Tuyết phủ trắng đường, người người nô nức.Thượng thư phủ của Cẩn gia thật may mắn, sinh được một trưởng tử cùng hai nữ tử, trưởng tử là tướng quân công danh hiển hách nơi sa trường, thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ nết na nhu mì được phong làm Thục Phi, út nữ dung nhan thoát tục tựa hoa tuyết trắng chẳng nhiễm bụi trần thông minh tuyệt đỉnh.Đã nửa năm rồi, nàng chưa tiến cung thăm tỉ tỉ của mình, vì sinh thần của nàng ấy sắp tới, nàng cũng liền có dịp tiến cung thăm vị tỉ tỉ của mình. Nàng ngồi vững chắc trên chiếc xe ngựa, tiến về phía hoàng cung rộng lớn. Nhìn tường thành cao lớn, nàng tự hỏi chính mình, làm cung phi có thật sự hạnh phúc chăng?Ngày ngày ngươi đấu ta đá, hậu cung tranh sủng kịch liệt như vậy, trượng phu cũng chẳng phải của riêng mình, cuộc sống như vậy, nàng không hiểu vì sao bao người tranh đoạt muốn có được nó?Xe ngựa được dừng trước… Cẩn Hạo đứng ở trước cửa chính, hảo hảo nhìn Cẩn Y được Mặc Hàn hộ tống về phủ rồi mới an tâm bước vào hậu viện bên trong.Hắn nhìn từng dải lụa đỏ tươi, từng chiếc đèn lồng đỏ đang đung đưa trước gió, nhìn từng chậu cây cảnh trong nội viện, đây là chính tay muội muội hắn Cẩn Y sắp xếp.A đầu này thật là không biết lượng sức mình, buổi sáng đến tìm hắn học kiếm, buổi chiều chạy đến đây thay hắn xắp xếp phủ, ban đêm còn thắp đèn đọc sách, hôm nay lại còn bận bịu cả một ngày dài, chắc hẳn đã về hậu viện của mình đánh một giấc thật ngon rồi.Bước chân của hắn dừng lại trước căn phòng đang còn thắp đèn sáng, chợt nhận ra hôm nay cũng là đêm động phòng của hắn.Môi mỏng chợt mỉm cười, nếu như Mặc thái sư đã vội vã gả con gái cho hắn như vậy, thì hắn nhất định sẽ chăm sóc nàng ta thật tốt.Cẩn Hạo nhẹ nhàng đưa tay mở ra cánh cửa trước mặt, tiến vào bên trong.Nhìn tân nương giá y đỏ thẫm ngồi ở trên dường, lòng hắn chợt lạnh, nếu như Uyển Đồng kết bái phu thê với hắn, hẳn là nàng sẽ ngồi ở vị trí kia chờ hắn rồi.Hắn cầm lấy gậy ngọc được đặt sẵn trên bàn, lật lên khăn trùm đầu của thê tử kết tóc của hắn, một gương mặt tinh xảo liền nhanh chóng hiện ra trước mặt hắn.Hắn phải công nhận, Mặc Nhã Tịnh thật sự rất đẹp, tựa như một đoá anh túc có độc, quấn người ta vào trong đó, không cách nào thoát ra.Mặc Nhã Tịnh nhìn chiếc khăn trùm đầu của mình được phu quân của mình gỡ xuống, nhìn gương mặt anh tuấn của hắn, nhìn người mà nàng tâm tâm niệm niệm muốn gả cho hắn, hôm nay hắn đã thật sự trở thành phu quân của nàng rồi.Nàng thật sự không hiểu vì sao mình lại yêu hắn như vậy, nàng biết, hắn không yêu nàng, cô nương mà hắn yêu tên là Uyển Đồng, nhưng nàng tin, mưa dầm sẽ thấm lâu, dù gì nàng ấy cũng đã không còn sống ở kinh thành nữa, nàng là người bên hắn về sau này, là vợ kết tóc của hắn, là người thân cận với hắn nhất, nàng tin rồi sẽ có một ngày hắn sẽ yêu nàng mà thôi.Nàng cũng sẽ không thể nào biết được, đêm tân hôn của nàng lúc này sẽ biến thành cơn ác mộng theo nàng mãi về sau..

Chương 18