Chàng nói với ta rằng chàng sẽ yêu ta cả đời, ta thật ngốc, lại quên mất không hỏi chàng, "Cả đời" mà chàng nói là kiếp này, hay kiếp sau?~~~Tuyết phủ trắng đường, người người nô nức.Thượng thư phủ của Cẩn gia thật may mắn, sinh được một trưởng tử cùng hai nữ tử, trưởng tử là tướng quân công danh hiển hách nơi sa trường, thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ nết na nhu mì được phong làm Thục Phi, út nữ dung nhan thoát tục tựa hoa tuyết trắng chẳng nhiễm bụi trần thông minh tuyệt đỉnh.Đã nửa năm rồi, nàng chưa tiến cung thăm tỉ tỉ của mình, vì sinh thần của nàng ấy sắp tới, nàng cũng liền có dịp tiến cung thăm vị tỉ tỉ của mình. Nàng ngồi vững chắc trên chiếc xe ngựa, tiến về phía hoàng cung rộng lớn. Nhìn tường thành cao lớn, nàng tự hỏi chính mình, làm cung phi có thật sự hạnh phúc chăng?Ngày ngày ngươi đấu ta đá, hậu cung tranh sủng kịch liệt như vậy, trượng phu cũng chẳng phải của riêng mình, cuộc sống như vậy, nàng không hiểu vì sao bao người tranh đoạt muốn có được nó?Xe ngựa được dừng trước…
Chương 30
Chấp Niệm Nhất SinhTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChàng nói với ta rằng chàng sẽ yêu ta cả đời, ta thật ngốc, lại quên mất không hỏi chàng, "Cả đời" mà chàng nói là kiếp này, hay kiếp sau?~~~Tuyết phủ trắng đường, người người nô nức.Thượng thư phủ của Cẩn gia thật may mắn, sinh được một trưởng tử cùng hai nữ tử, trưởng tử là tướng quân công danh hiển hách nơi sa trường, thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ nết na nhu mì được phong làm Thục Phi, út nữ dung nhan thoát tục tựa hoa tuyết trắng chẳng nhiễm bụi trần thông minh tuyệt đỉnh.Đã nửa năm rồi, nàng chưa tiến cung thăm tỉ tỉ của mình, vì sinh thần của nàng ấy sắp tới, nàng cũng liền có dịp tiến cung thăm vị tỉ tỉ của mình. Nàng ngồi vững chắc trên chiếc xe ngựa, tiến về phía hoàng cung rộng lớn. Nhìn tường thành cao lớn, nàng tự hỏi chính mình, làm cung phi có thật sự hạnh phúc chăng?Ngày ngày ngươi đấu ta đá, hậu cung tranh sủng kịch liệt như vậy, trượng phu cũng chẳng phải của riêng mình, cuộc sống như vậy, nàng không hiểu vì sao bao người tranh đoạt muốn có được nó?Xe ngựa được dừng trước… Kết quả của cuộc thi chưa được định, thì huynh trưởng của nàng Cẩn Hạo đã phải xắp xếp hành lý tiếp tục ra sa trường rồi, nàng liền đến trước cổng thành từ biệt hắn, trước khi rời đi hắn còn dặn dò nàng nếu như người chọn nàng làm quân sư không phải là Vân Hi công tử vậy thì phải viết thư cho hắn ngay lập tức, hắn sẽ lập tức xin thánh ý cho nàng làm quân sư dưới trướng hắn, tuyệt không để nàng làm tham mưu dưới trướng những tướng quân khác.~~~Cẩn Y bây giờ rất nhàn rỗi, nàng không cần học dùng kiếm, cũng không cần đọc binh thư mãnh liệt như những ngày trước nữa, trong thời gian chờ kết quả nàng có thể đi dạo một chút để cho đầu óc được thanh tịnh một chút.Nhưng ngẫm đi ngẫm lại nàng cũng không có khuê mật nào thân thiết ngoài tên ngốc Mặc Hàn đó, nghĩ một chút vẫn là nên đến phủ của ca ca thăm tẩu tẩu.Không chừng sắp tới nàng lại có một tiểu bảo bảo để ôm ôm.Bước vào phủ chấn quốc tướng quân, gia bộc hầu như đều nhận ra nàng mà cúi chào một tiếng tam tiểu thư.Quản gia hiện tại ở trong phủ là một người vô cùng thật thà chất phác do chính tay tàng tuyển chọn."Thiếu phu nhân đâu rồi" Cẩn Y lên tiếng hỏi."Thiếu phu nhân đang chăm hoa ở trong tiểu viện Tịnh Các thưa tam tiểu thư"Cẩn Y gật đầu xem như đã biết, bước chân không nhanh không chậm hướng đến tiểu viện Tịnh Các, bước vào trong nàng đã thấy một nữ nhân mặc trên người một bộ váy màu tím nhẹ, đang chăm chú dùng kéo bạc tỉa cây lá ngoài vườn, bên cạnh nàng có một chú chó nhỏ lông trắng muốt trông rất đáng yêu, nàng nhớ nó tên là Cát Cát, đã được tẩu tẩu nuôi vào hai năm trước.Cẩn Y tinh nghịch nhảy tới ôm tiểu Cát Cát nhỏ từ phía sau, bước chân của nàng nhẹ tới nỗi tiểu Cát Cát không hay biết gì liền gâu gâu hai tiếng kinh sợ, Mặc Nhã Tịnh cũng giật mình quay ra phía sau liền bắt gặp bạch y nữ tử đang ôm tiểu Cát Cát trong lòng, gương mặt nàng cũng hiện lên vẻ hiền hoà vô cùng..
Kết quả của cuộc thi chưa được định, thì huynh trưởng của nàng Cẩn Hạo đã phải xắp xếp hành lý tiếp tục ra sa trường rồi, nàng liền đến trước cổng thành từ biệt hắn, trước khi rời đi hắn còn dặn dò nàng nếu như người chọn nàng làm quân sư không phải là Vân Hi công tử vậy thì phải viết thư cho hắn ngay lập tức, hắn sẽ lập tức xin thánh ý cho nàng làm quân sư dưới trướng hắn, tuyệt không để nàng làm tham mưu dưới trướng những tướng quân khác.
~~~Cẩn Y bây giờ rất nhàn rỗi, nàng không cần học dùng kiếm, cũng không cần đọc binh thư mãnh liệt như những ngày trước nữa, trong thời gian chờ kết quả nàng có thể đi dạo một chút để cho đầu óc được thanh tịnh một chút.
Nhưng ngẫm đi ngẫm lại nàng cũng không có khuê mật nào thân thiết ngoài tên ngốc Mặc Hàn đó, nghĩ một chút vẫn là nên đến phủ của ca ca thăm tẩu tẩu.
Không chừng sắp tới nàng lại có một tiểu bảo bảo để ôm ôm.
Bước vào phủ chấn quốc tướng quân, gia bộc hầu như đều nhận ra nàng mà cúi chào một tiếng tam tiểu thư.
Quản gia hiện tại ở trong phủ là một người vô cùng thật thà chất phác do chính tay tàng tuyển chọn.
"Thiếu phu nhân đâu rồi" Cẩn Y lên tiếng hỏi.
"Thiếu phu nhân đang chăm hoa ở trong tiểu viện Tịnh Các thưa tam tiểu thư"Cẩn Y gật đầu xem như đã biết, bước chân không nhanh không chậm hướng đến tiểu viện Tịnh Các, bước vào trong nàng đã thấy một nữ nhân mặc trên người một bộ váy màu tím nhẹ, đang chăm chú dùng kéo bạc tỉa cây lá ngoài vườn, bên cạnh nàng có một chú chó nhỏ lông trắng muốt trông rất đáng yêu, nàng nhớ nó tên là Cát Cát, đã được tẩu tẩu nuôi vào hai năm trước.
Cẩn Y tinh nghịch nhảy tới ôm tiểu Cát Cát nhỏ từ phía sau, bước chân của nàng nhẹ tới nỗi tiểu Cát Cát không hay biết gì liền gâu gâu hai tiếng kinh sợ, Mặc Nhã Tịnh cũng giật mình quay ra phía sau liền bắt gặp bạch y nữ tử đang ôm tiểu Cát Cát trong lòng, gương mặt nàng cũng hiện lên vẻ hiền hoà vô cùng.
.
Chấp Niệm Nhất SinhTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChàng nói với ta rằng chàng sẽ yêu ta cả đời, ta thật ngốc, lại quên mất không hỏi chàng, "Cả đời" mà chàng nói là kiếp này, hay kiếp sau?~~~Tuyết phủ trắng đường, người người nô nức.Thượng thư phủ của Cẩn gia thật may mắn, sinh được một trưởng tử cùng hai nữ tử, trưởng tử là tướng quân công danh hiển hách nơi sa trường, thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ nết na nhu mì được phong làm Thục Phi, út nữ dung nhan thoát tục tựa hoa tuyết trắng chẳng nhiễm bụi trần thông minh tuyệt đỉnh.Đã nửa năm rồi, nàng chưa tiến cung thăm tỉ tỉ của mình, vì sinh thần của nàng ấy sắp tới, nàng cũng liền có dịp tiến cung thăm vị tỉ tỉ của mình. Nàng ngồi vững chắc trên chiếc xe ngựa, tiến về phía hoàng cung rộng lớn. Nhìn tường thành cao lớn, nàng tự hỏi chính mình, làm cung phi có thật sự hạnh phúc chăng?Ngày ngày ngươi đấu ta đá, hậu cung tranh sủng kịch liệt như vậy, trượng phu cũng chẳng phải của riêng mình, cuộc sống như vậy, nàng không hiểu vì sao bao người tranh đoạt muốn có được nó?Xe ngựa được dừng trước… Kết quả của cuộc thi chưa được định, thì huynh trưởng của nàng Cẩn Hạo đã phải xắp xếp hành lý tiếp tục ra sa trường rồi, nàng liền đến trước cổng thành từ biệt hắn, trước khi rời đi hắn còn dặn dò nàng nếu như người chọn nàng làm quân sư không phải là Vân Hi công tử vậy thì phải viết thư cho hắn ngay lập tức, hắn sẽ lập tức xin thánh ý cho nàng làm quân sư dưới trướng hắn, tuyệt không để nàng làm tham mưu dưới trướng những tướng quân khác.~~~Cẩn Y bây giờ rất nhàn rỗi, nàng không cần học dùng kiếm, cũng không cần đọc binh thư mãnh liệt như những ngày trước nữa, trong thời gian chờ kết quả nàng có thể đi dạo một chút để cho đầu óc được thanh tịnh một chút.Nhưng ngẫm đi ngẫm lại nàng cũng không có khuê mật nào thân thiết ngoài tên ngốc Mặc Hàn đó, nghĩ một chút vẫn là nên đến phủ của ca ca thăm tẩu tẩu.Không chừng sắp tới nàng lại có một tiểu bảo bảo để ôm ôm.Bước vào phủ chấn quốc tướng quân, gia bộc hầu như đều nhận ra nàng mà cúi chào một tiếng tam tiểu thư.Quản gia hiện tại ở trong phủ là một người vô cùng thật thà chất phác do chính tay tàng tuyển chọn."Thiếu phu nhân đâu rồi" Cẩn Y lên tiếng hỏi."Thiếu phu nhân đang chăm hoa ở trong tiểu viện Tịnh Các thưa tam tiểu thư"Cẩn Y gật đầu xem như đã biết, bước chân không nhanh không chậm hướng đến tiểu viện Tịnh Các, bước vào trong nàng đã thấy một nữ nhân mặc trên người một bộ váy màu tím nhẹ, đang chăm chú dùng kéo bạc tỉa cây lá ngoài vườn, bên cạnh nàng có một chú chó nhỏ lông trắng muốt trông rất đáng yêu, nàng nhớ nó tên là Cát Cát, đã được tẩu tẩu nuôi vào hai năm trước.Cẩn Y tinh nghịch nhảy tới ôm tiểu Cát Cát nhỏ từ phía sau, bước chân của nàng nhẹ tới nỗi tiểu Cát Cát không hay biết gì liền gâu gâu hai tiếng kinh sợ, Mặc Nhã Tịnh cũng giật mình quay ra phía sau liền bắt gặp bạch y nữ tử đang ôm tiểu Cát Cát trong lòng, gương mặt nàng cũng hiện lên vẻ hiền hoà vô cùng..