Tác giả:

Chàng nói với ta rằng chàng sẽ yêu ta cả đời, ta thật ngốc, lại quên mất không hỏi chàng, "Cả đời" mà chàng nói là kiếp này, hay kiếp sau?~~~Tuyết phủ trắng đường, người người nô nức.Thượng thư phủ của Cẩn gia thật may mắn, sinh được một trưởng tử cùng hai nữ tử, trưởng tử là tướng quân công danh hiển hách nơi sa trường, thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ nết na nhu mì được phong làm Thục Phi, út nữ dung nhan thoát tục tựa hoa tuyết trắng chẳng nhiễm bụi trần thông minh tuyệt đỉnh.Đã nửa năm rồi, nàng chưa tiến cung thăm tỉ tỉ của mình, vì sinh thần của nàng ấy sắp tới, nàng cũng liền có dịp tiến cung thăm vị tỉ tỉ của mình. Nàng ngồi vững chắc trên chiếc xe ngựa, tiến về phía hoàng cung rộng lớn. Nhìn tường thành cao lớn, nàng tự hỏi chính mình, làm cung phi có thật sự hạnh phúc chăng?Ngày ngày ngươi đấu ta đá, hậu cung tranh sủng kịch liệt như vậy, trượng phu cũng chẳng phải của riêng mình, cuộc sống như vậy, nàng không hiểu vì sao bao người tranh đoạt muốn có được nó?Xe ngựa được dừng trước…

Chương 52

Chấp Niệm Nhất SinhTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChàng nói với ta rằng chàng sẽ yêu ta cả đời, ta thật ngốc, lại quên mất không hỏi chàng, "Cả đời" mà chàng nói là kiếp này, hay kiếp sau?~~~Tuyết phủ trắng đường, người người nô nức.Thượng thư phủ của Cẩn gia thật may mắn, sinh được một trưởng tử cùng hai nữ tử, trưởng tử là tướng quân công danh hiển hách nơi sa trường, thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ nết na nhu mì được phong làm Thục Phi, út nữ dung nhan thoát tục tựa hoa tuyết trắng chẳng nhiễm bụi trần thông minh tuyệt đỉnh.Đã nửa năm rồi, nàng chưa tiến cung thăm tỉ tỉ của mình, vì sinh thần của nàng ấy sắp tới, nàng cũng liền có dịp tiến cung thăm vị tỉ tỉ của mình. Nàng ngồi vững chắc trên chiếc xe ngựa, tiến về phía hoàng cung rộng lớn. Nhìn tường thành cao lớn, nàng tự hỏi chính mình, làm cung phi có thật sự hạnh phúc chăng?Ngày ngày ngươi đấu ta đá, hậu cung tranh sủng kịch liệt như vậy, trượng phu cũng chẳng phải của riêng mình, cuộc sống như vậy, nàng không hiểu vì sao bao người tranh đoạt muốn có được nó?Xe ngựa được dừng trước… Cẩn Y có chút ngây ngốc nhìn nam tử bạch y đang uống rượu cùng mình bỗng nhiên có chút thất thần, thầm nghĩ không ngờ Vân Hi quân trong truyền thuyết này cũng thật sự có lúc thất thần.Vân Hi cũng chợt bừng tỉnh giữa đống hồi ức năm xưa, ái ngại nhìn nàng."Chút chuyện cũ đột nhiên hiện lên trong đầu, mau ăn nếu không sẽ muội mất" Vân Hi mỉm cười nói, lại gắp cho nàng một chút nấm xào lúc này mới cầm chén cơm mà nàng bới cho hắn bắt đầu ăn.Một bữa cơm này cả hai người đều ăn rất ngon miệng, được ăn cùng với người trong lòng của mình không ngon làm sao mà được.Vân Hi thích Cẩn Yên, Mặc Hạo biết nhưng Cẩn Yên không biết.Cẩn Yên thích Vân Hi, mọi người đều biết chỉ có Vân Hi là không biết.~~~Buổi tối ở Tây Châu thật sự rất đẹp, bạch y nổi bật giữa phố chợ huyên náo.Cẩn Y nhìn ngắm cả một con đường dài đều được treo đèn lồng đỏ để thắp sáng, lại nhìn dòng người nô nức cùng nhau dạo chợ đêm, lại nhìn bạch y nam tử đang sánh bước bên cạnh mình.Tây Châu thật sự rất đẹp, hắn cũng rất đẹp."Vân Hi ca, muội không ngờ buổi tối ở đây còn náo nhiệt hơn ở kinh thành" Cẩn Y cảm thán cất lời."Để ta dẫn muội đến một nơi".Ngưng một lúc hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng rồi cất lời: "Như vậy sẽ không lạc""Nhưng muội đang mặc nam trang" kinh hỉ đến quá đỗi bất ngờ, nàng có chút ngượng ngùng."Không sao"Mười ngón tay đan vào thật chặt, cùng nhau chen chúc qua dòng người nô nức nơi chợ đêm.Lúc này không còn Vân Hi quân cao cao tại thượng, cũng không còn tam tiểu thư phủ thượng thư, chỉ đơn giản là một cặp tình nhân đang hẹn hò mà thôi.Nơi hắn muốn đưa nàng đến chính là tường thành cao lớn bao quanh Tây Châu, có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh đẹp mà ở kinh thành không thể nhìn thấy được.Binh lính canh giữ vô cùng ngạc nhiên khi thấy người tới là Vân Hi quân liền nhanh chóng hành lễ, nhưng điều chúng binh lính thắc mắc hơn chính là Vân Hi quân của bọn hắn lại đang nắm tay một tiểu thư sinh, hơn nữa lại còn là mười ngón tay đan chặt.Binh lính canh giữ tường thành lúc ấy liền có chút hoài nghi nhân sinh, không nhẽ tin đồn Vân Hi quân của bọn chúng đoạn tụ là sự thật?.

Cẩn Y có chút ngây ngốc nhìn nam tử bạch y đang uống rượu cùng mình bỗng nhiên có chút thất thần, thầm nghĩ không ngờ Vân Hi quân trong truyền thuyết này cũng thật sự có lúc thất thần.

Vân Hi cũng chợt bừng tỉnh giữa đống hồi ức năm xưa, ái ngại nhìn nàng."Chút chuyện cũ đột nhiên hiện lên trong đầu, mau ăn nếu không sẽ muội mất" Vân Hi mỉm cười nói, lại gắp cho nàng một chút nấm xào lúc này mới cầm chén cơm mà nàng bới cho hắn bắt đầu ăn.Một bữa cơm này cả hai người đều ăn rất ngon miệng, được ăn cùng với người trong lòng của mình không ngon làm sao mà được.

Vân Hi thích Cẩn Yên, Mặc Hạo biết nhưng Cẩn Yên không biết.

Cẩn Yên thích Vân Hi, mọi người đều biết chỉ có Vân Hi là không biết.~~~Buổi tối ở Tây Châu thật sự rất đẹp, bạch y nổi bật giữa phố chợ huyên náo.

Cẩn Y nhìn ngắm cả một con đường dài đều được treo đèn lồng đỏ để thắp sáng, lại nhìn dòng người nô nức cùng nhau dạo chợ đêm, lại nhìn bạch y nam tử đang sánh bước bên cạnh mình.Tây Châu thật sự rất đẹp, hắn cũng rất đẹp."Vân Hi ca, muội không ngờ buổi tối ở đây còn náo nhiệt hơn ở kinh thành" Cẩn Y cảm thán cất lời."Để ta dẫn muội đến một nơi".

Ngưng một lúc hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng rồi cất lời: "Như vậy sẽ không lạc""Nhưng muội đang mặc nam trang" kinh hỉ đến quá đỗi bất ngờ, nàng có chút ngượng ngùng."Không sao"Mười ngón tay đan vào thật chặt, cùng nhau chen chúc qua dòng người nô nức nơi chợ đêm.

Lúc này không còn Vân Hi quân cao cao tại thượng, cũng không còn tam tiểu thư phủ thượng thư, chỉ đơn giản là một cặp tình nhân đang hẹn hò mà thôi.Nơi hắn muốn đưa nàng đến chính là tường thành cao lớn bao quanh Tây Châu, có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh đẹp mà ở kinh thành không thể nhìn thấy được.Binh lính canh giữ vô cùng ngạc nhiên khi thấy người tới là Vân Hi quân liền nhanh chóng hành lễ, nhưng điều chúng binh lính thắc mắc hơn chính là Vân Hi quân của bọn hắn lại đang nắm tay một tiểu thư sinh, hơn nữa lại còn là mười ngón tay đan chặt.Binh lính canh giữ tường thành lúc ấy liền có chút hoài nghi nhân sinh, không nhẽ tin đồn Vân Hi quân của bọn chúng đoạn tụ là sự thật?.

Chấp Niệm Nhất SinhTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChàng nói với ta rằng chàng sẽ yêu ta cả đời, ta thật ngốc, lại quên mất không hỏi chàng, "Cả đời" mà chàng nói là kiếp này, hay kiếp sau?~~~Tuyết phủ trắng đường, người người nô nức.Thượng thư phủ của Cẩn gia thật may mắn, sinh được một trưởng tử cùng hai nữ tử, trưởng tử là tướng quân công danh hiển hách nơi sa trường, thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ nết na nhu mì được phong làm Thục Phi, út nữ dung nhan thoát tục tựa hoa tuyết trắng chẳng nhiễm bụi trần thông minh tuyệt đỉnh.Đã nửa năm rồi, nàng chưa tiến cung thăm tỉ tỉ của mình, vì sinh thần của nàng ấy sắp tới, nàng cũng liền có dịp tiến cung thăm vị tỉ tỉ của mình. Nàng ngồi vững chắc trên chiếc xe ngựa, tiến về phía hoàng cung rộng lớn. Nhìn tường thành cao lớn, nàng tự hỏi chính mình, làm cung phi có thật sự hạnh phúc chăng?Ngày ngày ngươi đấu ta đá, hậu cung tranh sủng kịch liệt như vậy, trượng phu cũng chẳng phải của riêng mình, cuộc sống như vậy, nàng không hiểu vì sao bao người tranh đoạt muốn có được nó?Xe ngựa được dừng trước… Cẩn Y có chút ngây ngốc nhìn nam tử bạch y đang uống rượu cùng mình bỗng nhiên có chút thất thần, thầm nghĩ không ngờ Vân Hi quân trong truyền thuyết này cũng thật sự có lúc thất thần.Vân Hi cũng chợt bừng tỉnh giữa đống hồi ức năm xưa, ái ngại nhìn nàng."Chút chuyện cũ đột nhiên hiện lên trong đầu, mau ăn nếu không sẽ muội mất" Vân Hi mỉm cười nói, lại gắp cho nàng một chút nấm xào lúc này mới cầm chén cơm mà nàng bới cho hắn bắt đầu ăn.Một bữa cơm này cả hai người đều ăn rất ngon miệng, được ăn cùng với người trong lòng của mình không ngon làm sao mà được.Vân Hi thích Cẩn Yên, Mặc Hạo biết nhưng Cẩn Yên không biết.Cẩn Yên thích Vân Hi, mọi người đều biết chỉ có Vân Hi là không biết.~~~Buổi tối ở Tây Châu thật sự rất đẹp, bạch y nổi bật giữa phố chợ huyên náo.Cẩn Y nhìn ngắm cả một con đường dài đều được treo đèn lồng đỏ để thắp sáng, lại nhìn dòng người nô nức cùng nhau dạo chợ đêm, lại nhìn bạch y nam tử đang sánh bước bên cạnh mình.Tây Châu thật sự rất đẹp, hắn cũng rất đẹp."Vân Hi ca, muội không ngờ buổi tối ở đây còn náo nhiệt hơn ở kinh thành" Cẩn Y cảm thán cất lời."Để ta dẫn muội đến một nơi".Ngưng một lúc hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng rồi cất lời: "Như vậy sẽ không lạc""Nhưng muội đang mặc nam trang" kinh hỉ đến quá đỗi bất ngờ, nàng có chút ngượng ngùng."Không sao"Mười ngón tay đan vào thật chặt, cùng nhau chen chúc qua dòng người nô nức nơi chợ đêm.Lúc này không còn Vân Hi quân cao cao tại thượng, cũng không còn tam tiểu thư phủ thượng thư, chỉ đơn giản là một cặp tình nhân đang hẹn hò mà thôi.Nơi hắn muốn đưa nàng đến chính là tường thành cao lớn bao quanh Tây Châu, có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh đẹp mà ở kinh thành không thể nhìn thấy được.Binh lính canh giữ vô cùng ngạc nhiên khi thấy người tới là Vân Hi quân liền nhanh chóng hành lễ, nhưng điều chúng binh lính thắc mắc hơn chính là Vân Hi quân của bọn hắn lại đang nắm tay một tiểu thư sinh, hơn nữa lại còn là mười ngón tay đan chặt.Binh lính canh giữ tường thành lúc ấy liền có chút hoài nghi nhân sinh, không nhẽ tin đồn Vân Hi quân của bọn chúng đoạn tụ là sự thật?.

Chương 52