Gần đây thầy La dạy nguyên lý mạch điện gặp phải sự cố. Thầy ấy bị gãy chân khi chơi trượt ván với cậu con trai út của mình, vì vậy thầy đành cử học sinh cưng của mình đến dạy thay. Lớp học chưa được mấy tiết, danh tiếng đã nổi khắp đám sinh viên năm hai. Trình Văn Khải khăng khăng kéo Vương Tùng Tuấn đi xem mỹ nhân mới được. “Chúng nó bảo người ta đẹp lắm, hoa nhường nguyệt thẹn cơ, nhưng tiếc là cô ấy lại là một mỹ nhân băng giá. Người đến làm quen đều phải ôm tim đau đớn quay về, Tuấn, có muốn thử không?” Hôm qua Vương Tùng Tuấn chơi game thâu đêm, giờ mắt díp hết cả lại, anh uể oải nói: “Tao không có hứng thú với tình chị em.” Chuông vào lớp vang lên, một người con gái cao gầy, một tay cầm máy tính xách tay bước vào cửa. Cô mặc một chiếc váy dài đến đầu gối màu xanh lục sẫm, mái tóc dài xõa ngang lưng, hai màu tương phản, tóc đen như mực, da trắng hơn tuyết. Chờ khi thấy rõ mặt, Trình Văn Khải thụi mạnh vào cùi chỏ của Vương Tùng Tuấn, “Tuấn, mở to mắt mà nhìn, người trên bục 100…

Truyện chữ