" Mạn Yên, em ăn nhiều vào, nhìn em có vẻ hơi gầy hơn trước rất nhiều". Cao Chí Minh gấp thức ăn đặt vào chén cô vừa nói. Cao Chí Minh chính là người năm xưa hợp tác với mẹ kế của anh để chia cắt anh và cô. Nhưng sau khi sự việc xảy ra, nhìn cô đau khổ khiến Cao Chí Minh cảm thấy hối hận, lúc đó chỉ muốn trả thù anh, nên Cao Chí Minh mới đồng ý hợp tác cùng bà ta. Cao Chí Minh hối hận, quyết tâm bám theo cô để chuộc lại mỗi lỗi lầm, lấy tư cách người bạn chăm sóc cô để bù đắp lại lỗi lầm của bản thân đã gây ra. Lúc đầu Cố Mạn Yên thực sự tức giận, hận không thể một dao đâm chết Cao Chí Minh, nhưng nhìn thấy hắn kiên trì, còn chân thành muốn chuộc lại lỗi lầm như vậy, khiến cô cũng dần siêu lòng tha thứ cho hắn. Còn bạn thân của cô, Tần Tuyết Phi, chính là cô hận một, cô ấy hận mười, nếu như không có cô bên cạnh ngăn cản, chỉ sợ Cao Chí Minh, một thân nằm trong bệnh viện chữa trị lâu rồi. " Mạn Yên cậu thực sự hơi ốm so với trước kia". Tần Tuyết Phi cũng cầm đũa gắp thức ăn để vào chén…

Chương 5

Không Thể Tử Bỏ EmTác giả: Mộc Y Huyết TịchTruyện Ngôn Tình" Mạn Yên, em ăn nhiều vào, nhìn em có vẻ hơi gầy hơn trước rất nhiều". Cao Chí Minh gấp thức ăn đặt vào chén cô vừa nói. Cao Chí Minh chính là người năm xưa hợp tác với mẹ kế của anh để chia cắt anh và cô. Nhưng sau khi sự việc xảy ra, nhìn cô đau khổ khiến Cao Chí Minh cảm thấy hối hận, lúc đó chỉ muốn trả thù anh, nên Cao Chí Minh mới đồng ý hợp tác cùng bà ta. Cao Chí Minh hối hận, quyết tâm bám theo cô để chuộc lại mỗi lỗi lầm, lấy tư cách người bạn chăm sóc cô để bù đắp lại lỗi lầm của bản thân đã gây ra. Lúc đầu Cố Mạn Yên thực sự tức giận, hận không thể một dao đâm chết Cao Chí Minh, nhưng nhìn thấy hắn kiên trì, còn chân thành muốn chuộc lại lỗi lầm như vậy, khiến cô cũng dần siêu lòng tha thứ cho hắn. Còn bạn thân của cô, Tần Tuyết Phi, chính là cô hận một, cô ấy hận mười, nếu như không có cô bên cạnh ngăn cản, chỉ sợ Cao Chí Minh, một thân nằm trong bệnh viện chữa trị lâu rồi. " Mạn Yên cậu thực sự hơi ốm so với trước kia". Tần Tuyết Phi cũng cầm đũa gắp thức ăn để vào chén… Trần Lưu nhanh chóng thông báo tin nhận chức đến cô, cậu thật có chút đau đầu mà.~~~~~~~~~*~~~~~~~~" Thư ký Cố, đem tài liệu này đưa cho các trưởng phòng". Thư ký Tô lên tiếng sai bảo, cô ta chính là ngứa mắt cô, cô vừa chuyển lên làm thư ký chưa được nửa ngày, bị cô ta sai tới sai lui sắp rụng mất hai chân rồi." Vâng". Cố Mạn Yên tuy trong lòng có chút buồn bực nhưng cũng không thể lên tiếng, dù gì người ta cũng đến làm trước cô, tức nhiên có quyền sai bảo cô rồi.Cố Mạn Yên đi không bao lâu, Trần Lưu liền đẩy cửa phòng chủ tịch đi vào." Chủ tịch Âu, cậu đành lòng nhìn người đẹp của mình bị người khác sai bảo vậy sao?". Trần Lưu theo anh từ lúc anh nhận chức chủ tịch, điều hành tập đoàn, huống hồ hai người còn là bạn thân của nhau, nên nói chuyện có lúc cũng đùa giỡn như vậy." Trần Lưu, tôi thấy cậu dạo này rất rảnh rỗi". Anh bắn tia lạnh lẽo về phía cậu." Âu Cung Ngụy, cậu nghĩ xem, tôi đường đường là tổng giám đốc, lại đi thông báo cho nhân viên nhận chức thư ký cho cậu, cậu thật không xem tôi là tổng giám đốc mà"." Đối tác bên Mỹ lần này giao cho cậu". Anh mặt không cảm xúc lên tiếng."Cậu cậu..cậu thật quá đáng, không thèm nói với cậu nữa, à tôi nói cho cậu biết, hình như có người trong tập đoàn đang theo đuổi tiểu Yên thì phải haha, xem ra tiểu Yên thật nhiều người để ý đi". Trần Lưu bỏ lại một câu rồi vui vẻ rời đi, nhìn sắc mặt khó coi của Âu Cung Ngụy xem ra cậu chọn đúng câu truyện rồi.Trần Lưu tâm tình vui vẻ rời đi, cậu phải trở về chuẩn bị bay sang Mỹ giải quyết công việc, nhanh chóng giải quyết để còn trở về xem kịch hay.~~~~~~~*~~~~~~~~" Thư ký Cố pha cho tôi ly cà phê mang vào". Trước khi vào phòng làm việc anh để lại một câu, cũng không đợi cô trả lời, cánh cửa bị anh đóng sầm lại, tay còn ôm người phụ nữ vào lòng, không ai khác chính là Hàn Thiên Như.Cố Mạn Yên đau lòng nhìn cảnh tượng trước mắt, chân nhanh chóng xoay người pha cà phê mang vào cho anh, trên mặt không biết từ lúc nào đã đầy nước mắt.Đứng trước cửa phòng chủ tịch, đưa tay rõ hai cái, đợi người bên trong cho phép mới đẩy cửa bước vào.Cảnh tượng bên trong thật sự khiến cô đau lòng, Hàn Thiên Như đang ngồi trên đùi anh, tay anh cũng ôm chặt lấy cô ta, cố gắng trấn tĩnh bản thân tỏ ra bình thường, đặt 2 ly cà phê lên bàn." Chủ tịch, cà phê của hai người, tôi xin phép ra ngoài làm việc". Cô để lại hai ly cà phê rồi nhanh chóng ra ngoài, cô sợ nếu còn ở lại thêm giây phút nào nữa bản thân sẽ không kiềm chế nổi mà bật khóc trước mặt anh.Cô không ngờ, thời gian lâu như vậy, sự vô tâm của anh vẫn khiến cô đau lòng đến như thế.Cô cố gắng trấn giữ bản thân cầm cự đến lúc tan ca, nhanh chóng đứng dậy đi về, nhưng đi chưa được hai bước cánh cửa phòng chủ tịch mở ra, anh ôm cô ta đến trước mặt cô lên tiếng." Cô chuẩn bị một chút, cùng chúng tôi đi dự tiệc sinh nhật của Chu tổng".Cô lặng người nghe anh nói, chúng tôi, có nghĩa sẽ có cô ta nữa sao, anh muốn cô nhìn hai người họ ân ái sao." Chủ tịch có thể người khác không,hôm nay tôi có chút không khỏe " hôm nay cô thực sự rất khỏe, nếu không phải sáng sớm nhìn hai người họ như vậy, khiến tâm tình cô không được thoải mái, ăn uống không bao nhiêu, khiến dạ dày lại đau, cô đúng là vô dụng mà." Thư ký Cố, cô không biết bổn phận của thư ký là làm gì sao, cô định để tôi tự mình uống rượu sao?.".Anh là đang gây chuyện với cô sao, cô kêu anh đổi người, chứ đâu phải kêu anh đi ên." Chủ tịch xin lỗi, tôi chuẩn bị một lát". Cô cố gắng nhẫn nhịn chịu đau, nhanh chóng đi về phía toilet chỉnh trang lại mình.Xe dừng trước một khách sạn khá lớn, cô nhanh chóng xuống xe mở cửa cho anh và cô ta, rồi lẽo đẽo theo sau lưng hai người họ, nhìn thấy người khác mời rượu anh, cô liền uống thay, đúng là làm thư ký không dễ mà.Tửu lượng của cô rất tốt, nhưng uống nhiều như vậy cô cũng không cầm cự được, huống hồ dạ dày của cô đang không tốt, càng không thể uống nhiều.Cảm thấy bản thân cần không khí, nên tự mình rời bữa tiệc kiếm một chỗ ngồi ngồi xuống, cô ta thấy cô ngồi đó liền đi lại.Cô còn chưa hiểu chuyện gì cô ta đã hét lên, cô ta còn tự tạt rượu lên người.

Trần Lưu nhanh chóng thông báo tin nhận chức đến cô, cậu thật có chút đau đầu mà.

~~~~~~~~~*~~~~~~~~

" Thư ký Cố, đem tài liệu này đưa cho các trưởng phòng". Thư ký Tô lên tiếng sai bảo, cô ta chính là ngứa mắt cô, cô vừa chuyển lên làm thư ký chưa được nửa ngày, bị cô ta sai tới sai lui sắp rụng mất hai chân rồi.

" Vâng". Cố Mạn Yên tuy trong lòng có chút buồn bực nhưng cũng không thể lên tiếng, dù gì người ta cũng đến làm trước cô, tức nhiên có quyền sai bảo cô rồi.

Cố Mạn Yên đi không bao lâu, Trần Lưu liền đẩy cửa phòng chủ tịch đi vào.

" Chủ tịch Âu, cậu đành lòng nhìn người đẹp của mình bị người khác sai bảo vậy sao?". Trần Lưu theo anh từ lúc anh nhận chức chủ tịch, điều hành tập đoàn, huống hồ hai người còn là bạn thân của nhau, nên nói chuyện có lúc cũng đùa giỡn như vậy.

" Trần Lưu, tôi thấy cậu dạo này rất rảnh rỗi". Anh bắn tia lạnh lẽo về phía cậu.

" Âu Cung Ngụy, cậu nghĩ xem, tôi đường đường là tổng giám đốc, lại đi thông báo cho nhân viên nhận chức thư ký cho cậu, cậu thật không xem tôi là tổng giám đốc mà".

" Đối tác bên Mỹ lần này giao cho cậu". Anh mặt không cảm xúc lên tiếng.

"Cậu cậu..cậu thật quá đáng, không thèm nói với cậu nữa, à tôi nói cho cậu biết, hình như có người trong tập đoàn đang theo đuổi tiểu Yên thì phải haha, xem ra tiểu Yên thật nhiều người để ý đi". Trần Lưu bỏ lại một câu rồi vui vẻ rời đi, nhìn sắc mặt khó coi của Âu Cung Ngụy xem ra cậu chọn đúng câu truyện rồi.

Trần Lưu tâm tình vui vẻ rời đi, cậu phải trở về chuẩn bị bay sang Mỹ giải quyết công việc, nhanh chóng giải quyết để còn trở về xem kịch hay.

~~~~~~~*~~~~~~~~

" Thư ký Cố pha cho tôi ly cà phê mang vào". Trước khi vào phòng làm việc anh để lại một câu, cũng không đợi cô trả lời, cánh cửa bị anh đóng sầm lại, tay còn ôm người phụ nữ vào lòng, không ai khác chính là Hàn Thiên Như.

Cố Mạn Yên đau lòng nhìn cảnh tượng trước mắt, chân nhanh chóng xoay người pha cà phê mang vào cho anh, trên mặt không biết từ lúc nào đã đầy nước mắt.

Đứng trước cửa phòng chủ tịch, đưa tay rõ hai cái, đợi người bên trong cho phép mới đẩy cửa bước vào.

Cảnh tượng bên trong thật sự khiến cô đau lòng, Hàn Thiên Như đang ngồi trên đùi anh, tay anh cũng ôm chặt lấy cô ta, cố gắng trấn tĩnh bản thân tỏ ra bình thường, đặt 2 ly cà phê lên bàn.

" Chủ tịch, cà phê của hai người, tôi xin phép ra ngoài làm việc". Cô để lại hai ly cà phê rồi nhanh chóng ra ngoài, cô sợ nếu còn ở lại thêm giây phút nào nữa bản thân sẽ không kiềm chế nổi mà bật khóc trước mặt anh.

Cô không ngờ, thời gian lâu như vậy, sự vô tâm của anh vẫn khiến cô đau lòng đến như thế.

Cô cố gắng trấn giữ bản thân cầm cự đến lúc tan ca, nhanh chóng đứng dậy đi về, nhưng đi chưa được hai bước cánh cửa phòng chủ tịch mở ra, anh ôm cô ta đến trước mặt cô lên tiếng.

" Cô chuẩn bị một chút, cùng chúng tôi đi dự tiệc sinh nhật của Chu tổng".

Cô lặng người nghe anh nói, chúng tôi, có nghĩa sẽ có cô ta nữa sao, anh muốn cô nhìn hai người họ ân ái sao.

" Chủ tịch có thể người khác không,hôm nay tôi có chút không khỏe " hôm nay cô thực sự rất khỏe, nếu không phải sáng sớm nhìn hai người họ như vậy, khiến tâm tình cô không được thoải mái, ăn uống không bao nhiêu, khiến dạ dày lại đau, cô đúng là vô dụng mà.

" Thư ký Cố, cô không biết bổn phận của thư ký là làm gì sao, cô định để tôi tự mình uống rượu sao?.".

Anh là đang gây chuyện với cô sao, cô kêu anh đổi người, chứ đâu phải kêu anh đi ên.

" Chủ tịch xin lỗi, tôi chuẩn bị một lát". Cô cố gắng nhẫn nhịn chịu đau, nhanh chóng đi về phía toilet chỉnh trang lại mình.

Xe dừng trước một khách sạn khá lớn, cô nhanh chóng xuống xe mở cửa cho anh và cô ta, rồi lẽo đẽo theo sau lưng hai người họ, nhìn thấy người khác mời rượu anh, cô liền uống thay, đúng là làm thư ký không dễ mà.

Tửu lượng của cô rất tốt, nhưng uống nhiều như vậy cô cũng không cầm cự được, huống hồ dạ dày của cô đang không tốt, càng không thể uống nhiều.

Cảm thấy bản thân cần không khí, nên tự mình rời bữa tiệc kiếm một chỗ ngồi ngồi xuống, cô ta thấy cô ngồi đó liền đi lại.

Cô còn chưa hiểu chuyện gì cô ta đã hét lên, cô ta còn tự tạt rượu lên người.

Không Thể Tử Bỏ EmTác giả: Mộc Y Huyết TịchTruyện Ngôn Tình" Mạn Yên, em ăn nhiều vào, nhìn em có vẻ hơi gầy hơn trước rất nhiều". Cao Chí Minh gấp thức ăn đặt vào chén cô vừa nói. Cao Chí Minh chính là người năm xưa hợp tác với mẹ kế của anh để chia cắt anh và cô. Nhưng sau khi sự việc xảy ra, nhìn cô đau khổ khiến Cao Chí Minh cảm thấy hối hận, lúc đó chỉ muốn trả thù anh, nên Cao Chí Minh mới đồng ý hợp tác cùng bà ta. Cao Chí Minh hối hận, quyết tâm bám theo cô để chuộc lại mỗi lỗi lầm, lấy tư cách người bạn chăm sóc cô để bù đắp lại lỗi lầm của bản thân đã gây ra. Lúc đầu Cố Mạn Yên thực sự tức giận, hận không thể một dao đâm chết Cao Chí Minh, nhưng nhìn thấy hắn kiên trì, còn chân thành muốn chuộc lại lỗi lầm như vậy, khiến cô cũng dần siêu lòng tha thứ cho hắn. Còn bạn thân của cô, Tần Tuyết Phi, chính là cô hận một, cô ấy hận mười, nếu như không có cô bên cạnh ngăn cản, chỉ sợ Cao Chí Minh, một thân nằm trong bệnh viện chữa trị lâu rồi. " Mạn Yên cậu thực sự hơi ốm so với trước kia". Tần Tuyết Phi cũng cầm đũa gắp thức ăn để vào chén… Trần Lưu nhanh chóng thông báo tin nhận chức đến cô, cậu thật có chút đau đầu mà.~~~~~~~~~*~~~~~~~~" Thư ký Cố, đem tài liệu này đưa cho các trưởng phòng". Thư ký Tô lên tiếng sai bảo, cô ta chính là ngứa mắt cô, cô vừa chuyển lên làm thư ký chưa được nửa ngày, bị cô ta sai tới sai lui sắp rụng mất hai chân rồi." Vâng". Cố Mạn Yên tuy trong lòng có chút buồn bực nhưng cũng không thể lên tiếng, dù gì người ta cũng đến làm trước cô, tức nhiên có quyền sai bảo cô rồi.Cố Mạn Yên đi không bao lâu, Trần Lưu liền đẩy cửa phòng chủ tịch đi vào." Chủ tịch Âu, cậu đành lòng nhìn người đẹp của mình bị người khác sai bảo vậy sao?". Trần Lưu theo anh từ lúc anh nhận chức chủ tịch, điều hành tập đoàn, huống hồ hai người còn là bạn thân của nhau, nên nói chuyện có lúc cũng đùa giỡn như vậy." Trần Lưu, tôi thấy cậu dạo này rất rảnh rỗi". Anh bắn tia lạnh lẽo về phía cậu." Âu Cung Ngụy, cậu nghĩ xem, tôi đường đường là tổng giám đốc, lại đi thông báo cho nhân viên nhận chức thư ký cho cậu, cậu thật không xem tôi là tổng giám đốc mà"." Đối tác bên Mỹ lần này giao cho cậu". Anh mặt không cảm xúc lên tiếng."Cậu cậu..cậu thật quá đáng, không thèm nói với cậu nữa, à tôi nói cho cậu biết, hình như có người trong tập đoàn đang theo đuổi tiểu Yên thì phải haha, xem ra tiểu Yên thật nhiều người để ý đi". Trần Lưu bỏ lại một câu rồi vui vẻ rời đi, nhìn sắc mặt khó coi của Âu Cung Ngụy xem ra cậu chọn đúng câu truyện rồi.Trần Lưu tâm tình vui vẻ rời đi, cậu phải trở về chuẩn bị bay sang Mỹ giải quyết công việc, nhanh chóng giải quyết để còn trở về xem kịch hay.~~~~~~~*~~~~~~~~" Thư ký Cố pha cho tôi ly cà phê mang vào". Trước khi vào phòng làm việc anh để lại một câu, cũng không đợi cô trả lời, cánh cửa bị anh đóng sầm lại, tay còn ôm người phụ nữ vào lòng, không ai khác chính là Hàn Thiên Như.Cố Mạn Yên đau lòng nhìn cảnh tượng trước mắt, chân nhanh chóng xoay người pha cà phê mang vào cho anh, trên mặt không biết từ lúc nào đã đầy nước mắt.Đứng trước cửa phòng chủ tịch, đưa tay rõ hai cái, đợi người bên trong cho phép mới đẩy cửa bước vào.Cảnh tượng bên trong thật sự khiến cô đau lòng, Hàn Thiên Như đang ngồi trên đùi anh, tay anh cũng ôm chặt lấy cô ta, cố gắng trấn tĩnh bản thân tỏ ra bình thường, đặt 2 ly cà phê lên bàn." Chủ tịch, cà phê của hai người, tôi xin phép ra ngoài làm việc". Cô để lại hai ly cà phê rồi nhanh chóng ra ngoài, cô sợ nếu còn ở lại thêm giây phút nào nữa bản thân sẽ không kiềm chế nổi mà bật khóc trước mặt anh.Cô không ngờ, thời gian lâu như vậy, sự vô tâm của anh vẫn khiến cô đau lòng đến như thế.Cô cố gắng trấn giữ bản thân cầm cự đến lúc tan ca, nhanh chóng đứng dậy đi về, nhưng đi chưa được hai bước cánh cửa phòng chủ tịch mở ra, anh ôm cô ta đến trước mặt cô lên tiếng." Cô chuẩn bị một chút, cùng chúng tôi đi dự tiệc sinh nhật của Chu tổng".Cô lặng người nghe anh nói, chúng tôi, có nghĩa sẽ có cô ta nữa sao, anh muốn cô nhìn hai người họ ân ái sao." Chủ tịch có thể người khác không,hôm nay tôi có chút không khỏe " hôm nay cô thực sự rất khỏe, nếu không phải sáng sớm nhìn hai người họ như vậy, khiến tâm tình cô không được thoải mái, ăn uống không bao nhiêu, khiến dạ dày lại đau, cô đúng là vô dụng mà." Thư ký Cố, cô không biết bổn phận của thư ký là làm gì sao, cô định để tôi tự mình uống rượu sao?.".Anh là đang gây chuyện với cô sao, cô kêu anh đổi người, chứ đâu phải kêu anh đi ên." Chủ tịch xin lỗi, tôi chuẩn bị một lát". Cô cố gắng nhẫn nhịn chịu đau, nhanh chóng đi về phía toilet chỉnh trang lại mình.Xe dừng trước một khách sạn khá lớn, cô nhanh chóng xuống xe mở cửa cho anh và cô ta, rồi lẽo đẽo theo sau lưng hai người họ, nhìn thấy người khác mời rượu anh, cô liền uống thay, đúng là làm thư ký không dễ mà.Tửu lượng của cô rất tốt, nhưng uống nhiều như vậy cô cũng không cầm cự được, huống hồ dạ dày của cô đang không tốt, càng không thể uống nhiều.Cảm thấy bản thân cần không khí, nên tự mình rời bữa tiệc kiếm một chỗ ngồi ngồi xuống, cô ta thấy cô ngồi đó liền đi lại.Cô còn chưa hiểu chuyện gì cô ta đã hét lên, cô ta còn tự tạt rượu lên người.

Chương 5