Tác giả:

Gần đây Chử Tiểu Du thường trong tình trạng mơ mơ màng màng, hay ngủ gật. Tối hôm qua, Trịnh Tranh đi công tác trở về lập tức đến “Lồng Vàng” thăm cậu. Có lẽ là tâm tình Trịnh Tranh khá tốt, “tiểu biệt thắng tân hôn” mà đem cậu lăn giường. Chử Tiểu Du từ khi bị bao dưỡng đến giờ chưa hưởng thụ qua sự ôn nhu như vậy, cả người thoải mái dễ chịu như trên mây. Sau đó cậu ngủ thiếp đi _(:3ゝ∠)_ Trịnh Tranh xoa đầu cậu một lát, đột nhiên Chử Tiểu Du mở to mắt, nhìn thấy Trịnh Tranh đen mặt hỏi cậu: “Tối hôm qua lại chơi game suốt đêm?” “Không phải…” Chử Tiểu Du không nói dối, vì muốn chào đón kim chủ trở về cậu đã ngủ hẳn một ngày, không hiểu sao càng ngủ lại càng muốn ngủ, cả người đều uể oải, còn lười ăn, cậu cũng buồn bực lắm. Trịnh Tranh xuống giường, vuốt lại tay áo bị nhăn. Chử Tiểu Du sợ tè ra quần, cậu không dám bảo kim chủ ở lại qua đêm, đành phải mặc áo ngủ cúi đầu đi đằng sau Trịnh Tranh, giống như con rùa nhỏ đi tiễn khách vậy. Đến thang máy, Trịnh Tranh liếc mắt cậu một cái, Chử…

Chương 18: Kế hoạch truy thê (3)

Sau Khi Mang Thai Con Của Kim Chủ, Cầu Xin Chia TayTác giả: Thiển TriTruyện Đam MỹGần đây Chử Tiểu Du thường trong tình trạng mơ mơ màng màng, hay ngủ gật. Tối hôm qua, Trịnh Tranh đi công tác trở về lập tức đến “Lồng Vàng” thăm cậu. Có lẽ là tâm tình Trịnh Tranh khá tốt, “tiểu biệt thắng tân hôn” mà đem cậu lăn giường. Chử Tiểu Du từ khi bị bao dưỡng đến giờ chưa hưởng thụ qua sự ôn nhu như vậy, cả người thoải mái dễ chịu như trên mây. Sau đó cậu ngủ thiếp đi _(:3ゝ∠)_ Trịnh Tranh xoa đầu cậu một lát, đột nhiên Chử Tiểu Du mở to mắt, nhìn thấy Trịnh Tranh đen mặt hỏi cậu: “Tối hôm qua lại chơi game suốt đêm?” “Không phải…” Chử Tiểu Du không nói dối, vì muốn chào đón kim chủ trở về cậu đã ngủ hẳn một ngày, không hiểu sao càng ngủ lại càng muốn ngủ, cả người đều uể oải, còn lười ăn, cậu cũng buồn bực lắm. Trịnh Tranh xuống giường, vuốt lại tay áo bị nhăn. Chử Tiểu Du sợ tè ra quần, cậu không dám bảo kim chủ ở lại qua đêm, đành phải mặc áo ngủ cúi đầu đi đằng sau Trịnh Tranh, giống như con rùa nhỏ đi tiễn khách vậy. Đến thang máy, Trịnh Tranh liếc mắt cậu một cái, Chử… Sáng hôm sau Chử Tiểu Du tỉnh dậy đã nhìn thấy Lâm Cận Ngôn mặc tạp dề lau sàn nhà.Chử Tiểu Du chớp mắt mấy lần. Phải biết trước kia Lâm Cận Ngôn kiêu ngạo đến nhường nào, bây giờ lại mặc tạp dề lau sàn nhà. Cậu vội vàng đi lấy chổi lau khác tới giúp, Lâm Cận Ngôn cho cậu một cái liếc mắt: “Chỉ cần làm cho có thôi, đừng làm mệt đứa nhỏ.”Chử Tiểu Du ngoan ngoãn đi theo sau y làm việc, chủ yếu là lau khô sàn: “Anh chú và Lâm Tiếu đâu rồi?”Rốt cuộc thì tối qua Lâm Tiếu cũng bị cha tóm qua ngủ cùng, Chử Tiểu Du ngủ ở phòng khác, Lâm Cận Ngôn ngủ cùng Lâm Cận Chí. Căn nhà này có ba phòng, có vẻ không đáp ứng đủ.Lâm Cận Ngôn tiếp tục lau bàn: “Sáng sớm anh ấy đã ra ngoài rồi, một người đi làm một người tới nhà trẻ… Trên kia có cháo và bánh bao, mau đi ăn đi.”“Vâng.” Chử Tiểu Du vui vẻ đi ăn bánh bao.Trong phòng khách đặt một cái tủ năm tầng bày đủ các thứ linh tinh, Lâm Cận Ngôn dọn từng tầng một, đến tầng thứ tư thì không làm nữa. Chử Tiểu Du vội vàng ngẩng cổ: “Chú Lâm, cháu lấy cho chú cái ghế nhé?”“Lấy ghế làm gì? Anh ý về thì tự dọn.” Lâm Cận Ngôn mặt lạnh không đổi.Chử Tiểu Du bị nghẹn “tình huynh đệ thắm thiết này” nuốt không nổi, Chử Tiểu Du rít gào khóc trong lòng. Mẹ ơi! Anh em nhà này còn biết phân chia việc nhà thay nhau làm. Nếu kim chủ đối xử với cậu như vậy…Thôi quên đi, cậu so sánh làm gì chứ, không có khác biệt thì sẽ không có tổn thương  ~~~~(>_

Sáng hôm sau Chử Tiểu Du tỉnh dậy đã nhìn thấy Lâm Cận Ngôn mặc tạp dề lau sàn nhà.

Chử Tiểu Du chớp mắt mấy lần. Phải biết trước kia Lâm Cận Ngôn kiêu ngạo đến nhường nào, bây giờ lại mặc tạp dề lau sàn nhà. Cậu vội vàng đi lấy chổi lau khác tới giúp, Lâm Cận Ngôn cho cậu một cái liếc mắt: “Chỉ cần làm cho có thôi, đừng làm mệt đứa nhỏ.”

Chử Tiểu Du ngoan ngoãn đi theo sau y làm việc, chủ yếu là lau khô sàn: “Anh chú và Lâm Tiếu đâu rồi?”

Rốt cuộc thì tối qua Lâm Tiếu cũng bị cha tóm qua ngủ cùng, Chử Tiểu Du ngủ ở phòng khác, Lâm Cận Ngôn ngủ cùng Lâm Cận Chí. Căn nhà này có ba phòng, có vẻ không đáp ứng đủ.

Lâm Cận Ngôn tiếp tục lau bàn: “Sáng sớm anh ấy đã ra ngoài rồi, một người đi làm một người tới nhà trẻ… Trên kia có cháo và bánh bao, mau đi ăn đi.”

“Vâng.” Chử Tiểu Du vui vẻ đi ăn bánh bao.

Trong phòng khách đặt một cái tủ năm tầng bày đủ các thứ linh tinh, Lâm Cận Ngôn dọn từng tầng một, đến tầng thứ tư thì không làm nữa. Chử Tiểu Du vội vàng ngẩng cổ: “Chú Lâm, cháu lấy cho chú cái ghế nhé?”

“Lấy ghế làm gì? Anh ý về thì tự dọn.” Lâm Cận Ngôn mặt lạnh không đổi.

Chử Tiểu Du bị nghẹn “tình huynh đệ thắm thiết này” nuốt không nổi, Chử Tiểu Du rít gào khóc trong lòng. Mẹ ơi! Anh em nhà này còn biết phân chia việc nhà thay nhau làm. Nếu kim chủ đối xử với cậu như vậy…

Thôi quên đi, cậu so sánh làm gì chứ, không có khác biệt thì sẽ không có tổn thương  ~~~~(>_

Sau Khi Mang Thai Con Của Kim Chủ, Cầu Xin Chia TayTác giả: Thiển TriTruyện Đam MỹGần đây Chử Tiểu Du thường trong tình trạng mơ mơ màng màng, hay ngủ gật. Tối hôm qua, Trịnh Tranh đi công tác trở về lập tức đến “Lồng Vàng” thăm cậu. Có lẽ là tâm tình Trịnh Tranh khá tốt, “tiểu biệt thắng tân hôn” mà đem cậu lăn giường. Chử Tiểu Du từ khi bị bao dưỡng đến giờ chưa hưởng thụ qua sự ôn nhu như vậy, cả người thoải mái dễ chịu như trên mây. Sau đó cậu ngủ thiếp đi _(:3ゝ∠)_ Trịnh Tranh xoa đầu cậu một lát, đột nhiên Chử Tiểu Du mở to mắt, nhìn thấy Trịnh Tranh đen mặt hỏi cậu: “Tối hôm qua lại chơi game suốt đêm?” “Không phải…” Chử Tiểu Du không nói dối, vì muốn chào đón kim chủ trở về cậu đã ngủ hẳn một ngày, không hiểu sao càng ngủ lại càng muốn ngủ, cả người đều uể oải, còn lười ăn, cậu cũng buồn bực lắm. Trịnh Tranh xuống giường, vuốt lại tay áo bị nhăn. Chử Tiểu Du sợ tè ra quần, cậu không dám bảo kim chủ ở lại qua đêm, đành phải mặc áo ngủ cúi đầu đi đằng sau Trịnh Tranh, giống như con rùa nhỏ đi tiễn khách vậy. Đến thang máy, Trịnh Tranh liếc mắt cậu một cái, Chử… Sáng hôm sau Chử Tiểu Du tỉnh dậy đã nhìn thấy Lâm Cận Ngôn mặc tạp dề lau sàn nhà.Chử Tiểu Du chớp mắt mấy lần. Phải biết trước kia Lâm Cận Ngôn kiêu ngạo đến nhường nào, bây giờ lại mặc tạp dề lau sàn nhà. Cậu vội vàng đi lấy chổi lau khác tới giúp, Lâm Cận Ngôn cho cậu một cái liếc mắt: “Chỉ cần làm cho có thôi, đừng làm mệt đứa nhỏ.”Chử Tiểu Du ngoan ngoãn đi theo sau y làm việc, chủ yếu là lau khô sàn: “Anh chú và Lâm Tiếu đâu rồi?”Rốt cuộc thì tối qua Lâm Tiếu cũng bị cha tóm qua ngủ cùng, Chử Tiểu Du ngủ ở phòng khác, Lâm Cận Ngôn ngủ cùng Lâm Cận Chí. Căn nhà này có ba phòng, có vẻ không đáp ứng đủ.Lâm Cận Ngôn tiếp tục lau bàn: “Sáng sớm anh ấy đã ra ngoài rồi, một người đi làm một người tới nhà trẻ… Trên kia có cháo và bánh bao, mau đi ăn đi.”“Vâng.” Chử Tiểu Du vui vẻ đi ăn bánh bao.Trong phòng khách đặt một cái tủ năm tầng bày đủ các thứ linh tinh, Lâm Cận Ngôn dọn từng tầng một, đến tầng thứ tư thì không làm nữa. Chử Tiểu Du vội vàng ngẩng cổ: “Chú Lâm, cháu lấy cho chú cái ghế nhé?”“Lấy ghế làm gì? Anh ý về thì tự dọn.” Lâm Cận Ngôn mặt lạnh không đổi.Chử Tiểu Du bị nghẹn “tình huynh đệ thắm thiết này” nuốt không nổi, Chử Tiểu Du rít gào khóc trong lòng. Mẹ ơi! Anh em nhà này còn biết phân chia việc nhà thay nhau làm. Nếu kim chủ đối xử với cậu như vậy…Thôi quên đi, cậu so sánh làm gì chứ, không có khác biệt thì sẽ không có tổn thương  ~~~~(>_

Chương 18: Kế hoạch truy thê (3)