" Y Bối, là em đánh cô ấy". Thiếu Minh Kiệt đưa mắt lạnh lẽo nhìn cô. " là tôi đánh cô ta". Hà Y Bối thẳng thắng thừa nhận, mắt không quên liếc nhìn cô ta đang ủy khuất dựa vào người hắn. " em.... Ra ngoài chịu phạt". hắn lưỡng lự nhìn cô, có chút khó chịu, tại sao cô không chịu giải thích với hắn. " dạ chủ tử". cô nghe lời hắn, đến sân huấn luyện chịu phạt, một cái liếc nhìn cô cũng không nhìn đến hắn. Nhìn cô khuất sau cánh cửa khiến hắn không khỏi đau lòng. " Kiệt, cô ta thật hung dữ, sau này anh đừng để cô ta đến gần em được không, em sợ". Đường Nhiên cố tình dựa sát b* ng*c vào cánh tay hắn cọ qua cọ lại. " Đường Nhiên em sau này tốt nhất đừng gây chuyện với Y Bối nữa, lần sau anh sẽ không tha cho em đâu". hắn đường đường là lão đại của một bang phái, vì nợ ân tình của ba cô ta, chấp nhận lời thỉnh cầu trước khi mất của ông ấy là chăm sóc tốt cô ta. " Kiệt, em không cố ý". Hắn không để ý đến lời nói của cô ta, sải bước ra ngoài đi đến nơi cô đang chịu phạt, nhìn người con gái…

Chương 21

Mạnh Long Sủng Ái Thê - Lão Đại Xin Kiềm ChếTác giả: Mộc Y Huyết TịchTruyện Ngôn Tình" Y Bối, là em đánh cô ấy". Thiếu Minh Kiệt đưa mắt lạnh lẽo nhìn cô. " là tôi đánh cô ta". Hà Y Bối thẳng thắng thừa nhận, mắt không quên liếc nhìn cô ta đang ủy khuất dựa vào người hắn. " em.... Ra ngoài chịu phạt". hắn lưỡng lự nhìn cô, có chút khó chịu, tại sao cô không chịu giải thích với hắn. " dạ chủ tử". cô nghe lời hắn, đến sân huấn luyện chịu phạt, một cái liếc nhìn cô cũng không nhìn đến hắn. Nhìn cô khuất sau cánh cửa khiến hắn không khỏi đau lòng. " Kiệt, cô ta thật hung dữ, sau này anh đừng để cô ta đến gần em được không, em sợ". Đường Nhiên cố tình dựa sát b* ng*c vào cánh tay hắn cọ qua cọ lại. " Đường Nhiên em sau này tốt nhất đừng gây chuyện với Y Bối nữa, lần sau anh sẽ không tha cho em đâu". hắn đường đường là lão đại của một bang phái, vì nợ ân tình của ba cô ta, chấp nhận lời thỉnh cầu trước khi mất của ông ấy là chăm sóc tốt cô ta. " Kiệt, em không cố ý". Hắn không để ý đến lời nói của cô ta, sải bước ra ngoài đi đến nơi cô đang chịu phạt, nhìn người con gái… Sau khi dùng thức ăn xong, anh liền đến tập đoàn làm việc, cô cũng nhanh chóng kéo theo Mạc Nhi Nhi ra ngoài, xe dừng trước khu trung tâm mua sắm, mà khu này lại thuộc quyền sở hữu của Mộc Thế, bởi trước khi đi, Mộc Nghiêm Từ đã căn dặn bọn họ, nên tốt nhất vẫn là đưa cô đến địa bàn của mình, vì sợ cô bị ức h**p, mặc dù chẳng ai ức h**p được cô.Bước xuống xe, Hà Y Bối quay lại nhìn đám đàn ông sau lưng, có chút bất đắc dĩ." các anh đi xa tôi một chút, tốt nhất đừng để người khác biết, chuyện gì nguy hiểm mới được ra mặt". nói rồi xoay người kéo Mạc Nhi Nhi đi vào bên trong.Đám thuộc hạ nhìn lại mình một lần nữa, người đau đầu nhất vẫn là bọn họ, trước khi đi cô nhất định bắt bọn họ thay một đồ khác, không được mặc tây trang như vậy sẽ gây chú ý, chủ mẫu bọn họ đúng là biết làm khó người khác.Nhìn cô đi qua cánh cửa bọn họ cũng nhanh chóng đi theo, bắt đầu chia ra mỗi người bảo vệ một phía." tiểu Nhi đến đây". Cô lôi kéo Mạc Nhi Nhi hết chỗ này đến chỗ kia, khiến Mạc Nhi Nhi chóng hết cả mặt." Y Bối, từ từ thôi, chị đừng đi nhanh quá, cẩn thận ngã đó". Mạc Nhi Nhi cảm thấy mình đang đi chung một đứa trẻ chứ không phải chủ nhân cua mình, nhìn cô chạy hết chỗ này đến chỗ kia." tiểu Nhi, đến đây". Cô dừng trước một shop bán đồ dành cho nam, cầm lấy cái áo sơ mi màu đen lên, cô thích nhất nhìn anh mặc áo sơ mi đen, lúc đó anh càng trở nên quyến rũ hơn, cô còn đang tưởng tượng anh bận vào sẽ như thế nào liền bị một cánh tay khác giật lấy." tôi lấy cái này".Hà Y Bối hồi phục tinh thần, nhìn về hướng phát ra tiếng nói, khiến cô giật mình hơi lùi về sau." Đường Nhiên"." Hà Y Bối, cô chưa chết". Đường Nhiên run sợ nhìn cô, cô chưa chết, vậy cuộc sống au này của cô ta làm sao có thể đảm bảo an toàn được chứ.Hà Y Bối bình tĩnh lại, đưa mắt nhìn cô ta lạnh nhạt lên tiếng." nhờ phúc của hai người, tôi sống rất tốt". cô cũng nên cảm ơn hắn, ra lệnh cô cứu người phụ nữ của hắn, nên cô mới gặp được anh." cô,.."." Đường Nhiên, em đã chọn đồ xong chưa". cô ta chưa kịp nói, liền bị một tiếng nói chén ngang, khiến cô ta giật minh quay lại.Thiếu Minh Kiệt hôm nay rảnh rỗi liền bị Đường Nhiên kéo đến dây, lúc này vừa nghe điện thoại, trở lại nhìn thấy cô ta đang đứng đây liền đi đến.Càng đến gần chân mài hắn càng nhíu chặt, đến khi nhìn rõ người trước mặt khiến hắn bất ngờ, Hà Y Bối.

Sau khi dùng thức ăn xong, anh liền đến tập đoàn làm việc, cô cũng nhanh chóng kéo theo Mạc Nhi Nhi ra ngoài, xe dừng trước khu trung tâm mua sắm, mà khu này lại thuộc quyền sở hữu của Mộc Thế, bởi trước khi đi, Mộc Nghiêm Từ đã căn dặn bọn họ, nên tốt nhất vẫn là đưa cô đến địa bàn của mình, vì sợ cô bị ức h**p, mặc dù chẳng ai ức h**p được cô.

Bước xuống xe, Hà Y Bối quay lại nhìn đám đàn ông sau lưng, có chút bất đắc dĩ.

" các anh đi xa tôi một chút, tốt nhất đừng để người khác biết, chuyện gì nguy hiểm mới được ra mặt". nói rồi xoay người kéo Mạc Nhi Nhi đi vào bên trong.

Đám thuộc hạ nhìn lại mình một lần nữa, người đau đầu nhất vẫn là bọn họ, trước khi đi cô nhất định bắt bọn họ thay một đồ khác, không được mặc tây trang như vậy sẽ gây chú ý, chủ mẫu bọn họ đúng là biết làm khó người khác.

Nhìn cô đi qua cánh cửa bọn họ cũng nhanh chóng đi theo, bắt đầu chia ra mỗi người bảo vệ một phía.

" tiểu Nhi đến đây". Cô lôi kéo Mạc Nhi Nhi hết chỗ này đến chỗ kia, khiến Mạc Nhi Nhi chóng hết cả mặt.

" Y Bối, từ từ thôi, chị đừng đi nhanh quá, cẩn thận ngã đó". Mạc Nhi Nhi cảm thấy mình đang đi chung một đứa trẻ chứ không phải chủ nhân cua mình, nhìn cô chạy hết chỗ này đến chỗ kia.

" tiểu Nhi, đến đây". Cô dừng trước một shop bán đồ dành cho nam, cầm lấy cái áo sơ mi màu đen lên, cô thích nhất nhìn anh mặc áo sơ mi đen, lúc đó anh càng trở nên quyến rũ hơn, cô còn đang tưởng tượng anh bận vào sẽ như thế nào liền bị một cánh tay khác giật lấy.

" tôi lấy cái này".

Hà Y Bối hồi phục tinh thần, nhìn về hướng phát ra tiếng nói, khiến cô giật mình hơi lùi về sau.

" Đường Nhiên".

" Hà Y Bối, cô chưa chết". Đường Nhiên run sợ nhìn cô, cô chưa chết, vậy cuộc sống au này của cô ta làm sao có thể đảm bảo an toàn được chứ.

Hà Y Bối bình tĩnh lại, đưa mắt nhìn cô ta lạnh nhạt lên tiếng.

" nhờ phúc của hai người, tôi sống rất tốt". cô cũng nên cảm ơn hắn, ra lệnh cô cứu người phụ nữ của hắn, nên cô mới gặp được anh.

" cô,..".

" Đường Nhiên, em đã chọn đồ xong chưa". cô ta chưa kịp nói, liền bị một tiếng nói chén ngang, khiến cô ta giật minh quay lại.

Thiếu Minh Kiệt hôm nay rảnh rỗi liền bị Đường Nhiên kéo đến dây, lúc này vừa nghe điện thoại, trở lại nhìn thấy cô ta đang đứng đây liền đi đến.

Càng đến gần chân mài hắn càng nhíu chặt, đến khi nhìn rõ người trước mặt khiến hắn bất ngờ, Hà Y Bối.

Mạnh Long Sủng Ái Thê - Lão Đại Xin Kiềm ChếTác giả: Mộc Y Huyết TịchTruyện Ngôn Tình" Y Bối, là em đánh cô ấy". Thiếu Minh Kiệt đưa mắt lạnh lẽo nhìn cô. " là tôi đánh cô ta". Hà Y Bối thẳng thắng thừa nhận, mắt không quên liếc nhìn cô ta đang ủy khuất dựa vào người hắn. " em.... Ra ngoài chịu phạt". hắn lưỡng lự nhìn cô, có chút khó chịu, tại sao cô không chịu giải thích với hắn. " dạ chủ tử". cô nghe lời hắn, đến sân huấn luyện chịu phạt, một cái liếc nhìn cô cũng không nhìn đến hắn. Nhìn cô khuất sau cánh cửa khiến hắn không khỏi đau lòng. " Kiệt, cô ta thật hung dữ, sau này anh đừng để cô ta đến gần em được không, em sợ". Đường Nhiên cố tình dựa sát b* ng*c vào cánh tay hắn cọ qua cọ lại. " Đường Nhiên em sau này tốt nhất đừng gây chuyện với Y Bối nữa, lần sau anh sẽ không tha cho em đâu". hắn đường đường là lão đại của một bang phái, vì nợ ân tình của ba cô ta, chấp nhận lời thỉnh cầu trước khi mất của ông ấy là chăm sóc tốt cô ta. " Kiệt, em không cố ý". Hắn không để ý đến lời nói của cô ta, sải bước ra ngoài đi đến nơi cô đang chịu phạt, nhìn người con gái… Sau khi dùng thức ăn xong, anh liền đến tập đoàn làm việc, cô cũng nhanh chóng kéo theo Mạc Nhi Nhi ra ngoài, xe dừng trước khu trung tâm mua sắm, mà khu này lại thuộc quyền sở hữu của Mộc Thế, bởi trước khi đi, Mộc Nghiêm Từ đã căn dặn bọn họ, nên tốt nhất vẫn là đưa cô đến địa bàn của mình, vì sợ cô bị ức h**p, mặc dù chẳng ai ức h**p được cô.Bước xuống xe, Hà Y Bối quay lại nhìn đám đàn ông sau lưng, có chút bất đắc dĩ." các anh đi xa tôi một chút, tốt nhất đừng để người khác biết, chuyện gì nguy hiểm mới được ra mặt". nói rồi xoay người kéo Mạc Nhi Nhi đi vào bên trong.Đám thuộc hạ nhìn lại mình một lần nữa, người đau đầu nhất vẫn là bọn họ, trước khi đi cô nhất định bắt bọn họ thay một đồ khác, không được mặc tây trang như vậy sẽ gây chú ý, chủ mẫu bọn họ đúng là biết làm khó người khác.Nhìn cô đi qua cánh cửa bọn họ cũng nhanh chóng đi theo, bắt đầu chia ra mỗi người bảo vệ một phía." tiểu Nhi đến đây". Cô lôi kéo Mạc Nhi Nhi hết chỗ này đến chỗ kia, khiến Mạc Nhi Nhi chóng hết cả mặt." Y Bối, từ từ thôi, chị đừng đi nhanh quá, cẩn thận ngã đó". Mạc Nhi Nhi cảm thấy mình đang đi chung một đứa trẻ chứ không phải chủ nhân cua mình, nhìn cô chạy hết chỗ này đến chỗ kia." tiểu Nhi, đến đây". Cô dừng trước một shop bán đồ dành cho nam, cầm lấy cái áo sơ mi màu đen lên, cô thích nhất nhìn anh mặc áo sơ mi đen, lúc đó anh càng trở nên quyến rũ hơn, cô còn đang tưởng tượng anh bận vào sẽ như thế nào liền bị một cánh tay khác giật lấy." tôi lấy cái này".Hà Y Bối hồi phục tinh thần, nhìn về hướng phát ra tiếng nói, khiến cô giật mình hơi lùi về sau." Đường Nhiên"." Hà Y Bối, cô chưa chết". Đường Nhiên run sợ nhìn cô, cô chưa chết, vậy cuộc sống au này của cô ta làm sao có thể đảm bảo an toàn được chứ.Hà Y Bối bình tĩnh lại, đưa mắt nhìn cô ta lạnh nhạt lên tiếng." nhờ phúc của hai người, tôi sống rất tốt". cô cũng nên cảm ơn hắn, ra lệnh cô cứu người phụ nữ của hắn, nên cô mới gặp được anh." cô,.."." Đường Nhiên, em đã chọn đồ xong chưa". cô ta chưa kịp nói, liền bị một tiếng nói chén ngang, khiến cô ta giật minh quay lại.Thiếu Minh Kiệt hôm nay rảnh rỗi liền bị Đường Nhiên kéo đến dây, lúc này vừa nghe điện thoại, trở lại nhìn thấy cô ta đang đứng đây liền đi đến.Càng đến gần chân mài hắn càng nhíu chặt, đến khi nhìn rõ người trước mặt khiến hắn bất ngờ, Hà Y Bối.

Chương 21