" Y Bối, là em đánh cô ấy". Thiếu Minh Kiệt đưa mắt lạnh lẽo nhìn cô. " là tôi đánh cô ta". Hà Y Bối thẳng thắng thừa nhận, mắt không quên liếc nhìn cô ta đang ủy khuất dựa vào người hắn. " em.... Ra ngoài chịu phạt". hắn lưỡng lự nhìn cô, có chút khó chịu, tại sao cô không chịu giải thích với hắn. " dạ chủ tử". cô nghe lời hắn, đến sân huấn luyện chịu phạt, một cái liếc nhìn cô cũng không nhìn đến hắn. Nhìn cô khuất sau cánh cửa khiến hắn không khỏi đau lòng. " Kiệt, cô ta thật hung dữ, sau này anh đừng để cô ta đến gần em được không, em sợ". Đường Nhiên cố tình dựa sát b* ng*c vào cánh tay hắn cọ qua cọ lại. " Đường Nhiên em sau này tốt nhất đừng gây chuyện với Y Bối nữa, lần sau anh sẽ không tha cho em đâu". hắn đường đường là lão đại của một bang phái, vì nợ ân tình của ba cô ta, chấp nhận lời thỉnh cầu trước khi mất của ông ấy là chăm sóc tốt cô ta. " Kiệt, em không cố ý". Hắn không để ý đến lời nói của cô ta, sải bước ra ngoài đi đến nơi cô đang chịu phạt, nhìn người con gái…
Chương 28
Mạnh Long Sủng Ái Thê - Lão Đại Xin Kiềm ChếTác giả: Mộc Y Huyết TịchTruyện Ngôn Tình" Y Bối, là em đánh cô ấy". Thiếu Minh Kiệt đưa mắt lạnh lẽo nhìn cô. " là tôi đánh cô ta". Hà Y Bối thẳng thắng thừa nhận, mắt không quên liếc nhìn cô ta đang ủy khuất dựa vào người hắn. " em.... Ra ngoài chịu phạt". hắn lưỡng lự nhìn cô, có chút khó chịu, tại sao cô không chịu giải thích với hắn. " dạ chủ tử". cô nghe lời hắn, đến sân huấn luyện chịu phạt, một cái liếc nhìn cô cũng không nhìn đến hắn. Nhìn cô khuất sau cánh cửa khiến hắn không khỏi đau lòng. " Kiệt, cô ta thật hung dữ, sau này anh đừng để cô ta đến gần em được không, em sợ". Đường Nhiên cố tình dựa sát b* ng*c vào cánh tay hắn cọ qua cọ lại. " Đường Nhiên em sau này tốt nhất đừng gây chuyện với Y Bối nữa, lần sau anh sẽ không tha cho em đâu". hắn đường đường là lão đại của một bang phái, vì nợ ân tình của ba cô ta, chấp nhận lời thỉnh cầu trước khi mất của ông ấy là chăm sóc tốt cô ta. " Kiệt, em không cố ý". Hắn không để ý đến lời nói của cô ta, sải bước ra ngoài đi đến nơi cô đang chịu phạt, nhìn người con gái… Mộc Nghiêm Từ cảm giác người bên cạnh tức giận lập tức xoay người kéo cô ôm vào lòng." bảo bối đừng tức giận, anh gọi Phùng Hiên vào, nếu cậu ta nói em được xuất viện liền xuất viện, có được không". Nhìn cô tức giận anh lo lắng sẽ làm ảnh hưởng đến vết thương, nên đành hòa hoãn với cô." được".Phùng Hiên nghe anh gọi lập tức đi nhanh đến phòng bệnh của cô, đúng trước câu hỏi của anh khiến cậu thực sự khó sử, chủ mẫu thật sự đã hồi phục hoàn toàn có thể xuất viện, nhưng lão đại lại không muốn cô xuất viện, muốn cô phải tịnh dưỡng thêm, nhưng chủ mẫu lại muốn xuất viện về nhà.Đưa mắt nhìn hai con người trước mặt, ai cũng trừng mắt nhìn cậu, ai cậu cũng không dám đắc tội, nhưng lão đại sủng ái chủ mẫu như vậy, chủ mẫu vui vẻ chắc lão đại sẽ không đành tội cậu, cuối cùng cậu đành chốt đáp án." chủ mẫu đã hồi phục, có thể xuất viện".Ai kia vừa nghe kết quả bắn ánh mắt muốn giết người về phía cậu, còn cô thì vui vẻ nhảy nhót.Mộc Nghiêm Từ thấy cô như vậy liền hoảng hốt đem cô kéo trở về, mắt vẫn không quên hung hăng nhìn về phía cậu.Hà Y Bối thấy anh như vậy liền đưa tay nhéo lên mặt anh." không được dọa Phùng Hiên"." được được, anh không dọa cậu ta nữa". Mộc Nghiêm Từ sợ cô tức giận đành thu hồi ánh mắt của mình lại, cưng chiều nhìn cô.Phùng Hiên thở phào nhẹ nhuỗm, xem ra cậu theo đúng người rồi." chúng ta về, em muốn ăn đùi gà, đùi gá"." được, chúng ta ăn đùi gà". Cho cô về nhà cũng tốt, cùng anh vận động sẽ giúp cơ thể mau khỏe hơn, anh cũng bị cấm dục một tháng rồi, bây giờ nên được thả ra.Anh yêu thương ôm cô ra ngoài, nhanh chóng trở về Mộc viên.Cô vừa về đến nhà liền có đùi gà chuẩn bị sẵn cho cô, cô cũng không để ý anh, nhanh chóng ngồi vào bàn ăn, cả tháng nay, cô điều phải ăn món thanh đạm, ngày nào cũng phải ăn theo thực đơn chuẩn bị sẵn, khiến cô thực sự ngán đến sắp chết rồi.Anh nhìn cô ăn ngon miệng như vậy, đi đến ngồi bên cạnh giúp cô lao vết bẩn trên mặt, đợi cô ăn xong không nói hai lời liền ôm cô đi lên lầu." bảo bối, em ăn nó rồi, bây giờ đến lượt anh ăn". Anh vô sỉ nói.Đến khi cô hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị anh quăn cả người vào bồn tắm." A, Mộc Nghiêm Từ, vô sỉ, buôn em ra".
Mộc Nghiêm Từ cảm giác người bên cạnh tức giận lập tức xoay người kéo cô ôm vào lòng.
" bảo bối đừng tức giận, anh gọi Phùng Hiên vào, nếu cậu ta nói em được xuất viện liền xuất viện, có được không". Nhìn cô tức giận anh lo lắng sẽ làm ảnh hưởng đến vết thương, nên đành hòa hoãn với cô.
" được".
Phùng Hiên nghe anh gọi lập tức đi nhanh đến phòng bệnh của cô, đúng trước câu hỏi của anh khiến cậu thực sự khó sử, chủ mẫu thật sự đã hồi phục hoàn toàn có thể xuất viện, nhưng lão đại lại không muốn cô xuất viện, muốn cô phải tịnh dưỡng thêm, nhưng chủ mẫu lại muốn xuất viện về nhà.
Đưa mắt nhìn hai con người trước mặt, ai cũng trừng mắt nhìn cậu, ai cậu cũng không dám đắc tội, nhưng lão đại sủng ái chủ mẫu như vậy, chủ mẫu vui vẻ chắc lão đại sẽ không đành tội cậu, cuối cùng cậu đành chốt đáp án.
" chủ mẫu đã hồi phục, có thể xuất viện".
Ai kia vừa nghe kết quả bắn ánh mắt muốn giết người về phía cậu, còn cô thì vui vẻ nhảy nhót.
Mộc Nghiêm Từ thấy cô như vậy liền hoảng hốt đem cô kéo trở về, mắt vẫn không quên hung hăng nhìn về phía cậu.
Hà Y Bối thấy anh như vậy liền đưa tay nhéo lên mặt anh.
" không được dọa Phùng Hiên".
" được được, anh không dọa cậu ta nữa". Mộc Nghiêm Từ sợ cô tức giận đành thu hồi ánh mắt của mình lại, cưng chiều nhìn cô.
Phùng Hiên thở phào nhẹ nhuỗm, xem ra cậu theo đúng người rồi.
" chúng ta về, em muốn ăn đùi gà, đùi gá".
" được, chúng ta ăn đùi gà". Cho cô về nhà cũng tốt, cùng anh vận động sẽ giúp cơ thể mau khỏe hơn, anh cũng bị cấm dục một tháng rồi, bây giờ nên được thả ra.
Anh yêu thương ôm cô ra ngoài, nhanh chóng trở về Mộc viên.
Cô vừa về đến nhà liền có đùi gà chuẩn bị sẵn cho cô, cô cũng không để ý anh, nhanh chóng ngồi vào bàn ăn, cả tháng nay, cô điều phải ăn món thanh đạm, ngày nào cũng phải ăn theo thực đơn chuẩn bị sẵn, khiến cô thực sự ngán đến sắp chết rồi.
Anh nhìn cô ăn ngon miệng như vậy, đi đến ngồi bên cạnh giúp cô lao vết bẩn trên mặt, đợi cô ăn xong không nói hai lời liền ôm cô đi lên lầu.
" bảo bối, em ăn nó rồi, bây giờ đến lượt anh ăn". Anh vô sỉ nói.
Đến khi cô hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị anh quăn cả người vào bồn tắm.
" A, Mộc Nghiêm Từ, vô sỉ, buôn em ra".
Mạnh Long Sủng Ái Thê - Lão Đại Xin Kiềm ChếTác giả: Mộc Y Huyết TịchTruyện Ngôn Tình" Y Bối, là em đánh cô ấy". Thiếu Minh Kiệt đưa mắt lạnh lẽo nhìn cô. " là tôi đánh cô ta". Hà Y Bối thẳng thắng thừa nhận, mắt không quên liếc nhìn cô ta đang ủy khuất dựa vào người hắn. " em.... Ra ngoài chịu phạt". hắn lưỡng lự nhìn cô, có chút khó chịu, tại sao cô không chịu giải thích với hắn. " dạ chủ tử". cô nghe lời hắn, đến sân huấn luyện chịu phạt, một cái liếc nhìn cô cũng không nhìn đến hắn. Nhìn cô khuất sau cánh cửa khiến hắn không khỏi đau lòng. " Kiệt, cô ta thật hung dữ, sau này anh đừng để cô ta đến gần em được không, em sợ". Đường Nhiên cố tình dựa sát b* ng*c vào cánh tay hắn cọ qua cọ lại. " Đường Nhiên em sau này tốt nhất đừng gây chuyện với Y Bối nữa, lần sau anh sẽ không tha cho em đâu". hắn đường đường là lão đại của một bang phái, vì nợ ân tình của ba cô ta, chấp nhận lời thỉnh cầu trước khi mất của ông ấy là chăm sóc tốt cô ta. " Kiệt, em không cố ý". Hắn không để ý đến lời nói của cô ta, sải bước ra ngoài đi đến nơi cô đang chịu phạt, nhìn người con gái… Mộc Nghiêm Từ cảm giác người bên cạnh tức giận lập tức xoay người kéo cô ôm vào lòng." bảo bối đừng tức giận, anh gọi Phùng Hiên vào, nếu cậu ta nói em được xuất viện liền xuất viện, có được không". Nhìn cô tức giận anh lo lắng sẽ làm ảnh hưởng đến vết thương, nên đành hòa hoãn với cô." được".Phùng Hiên nghe anh gọi lập tức đi nhanh đến phòng bệnh của cô, đúng trước câu hỏi của anh khiến cậu thực sự khó sử, chủ mẫu thật sự đã hồi phục hoàn toàn có thể xuất viện, nhưng lão đại lại không muốn cô xuất viện, muốn cô phải tịnh dưỡng thêm, nhưng chủ mẫu lại muốn xuất viện về nhà.Đưa mắt nhìn hai con người trước mặt, ai cũng trừng mắt nhìn cậu, ai cậu cũng không dám đắc tội, nhưng lão đại sủng ái chủ mẫu như vậy, chủ mẫu vui vẻ chắc lão đại sẽ không đành tội cậu, cuối cùng cậu đành chốt đáp án." chủ mẫu đã hồi phục, có thể xuất viện".Ai kia vừa nghe kết quả bắn ánh mắt muốn giết người về phía cậu, còn cô thì vui vẻ nhảy nhót.Mộc Nghiêm Từ thấy cô như vậy liền hoảng hốt đem cô kéo trở về, mắt vẫn không quên hung hăng nhìn về phía cậu.Hà Y Bối thấy anh như vậy liền đưa tay nhéo lên mặt anh." không được dọa Phùng Hiên"." được được, anh không dọa cậu ta nữa". Mộc Nghiêm Từ sợ cô tức giận đành thu hồi ánh mắt của mình lại, cưng chiều nhìn cô.Phùng Hiên thở phào nhẹ nhuỗm, xem ra cậu theo đúng người rồi." chúng ta về, em muốn ăn đùi gà, đùi gá"." được, chúng ta ăn đùi gà". Cho cô về nhà cũng tốt, cùng anh vận động sẽ giúp cơ thể mau khỏe hơn, anh cũng bị cấm dục một tháng rồi, bây giờ nên được thả ra.Anh yêu thương ôm cô ra ngoài, nhanh chóng trở về Mộc viên.Cô vừa về đến nhà liền có đùi gà chuẩn bị sẵn cho cô, cô cũng không để ý anh, nhanh chóng ngồi vào bàn ăn, cả tháng nay, cô điều phải ăn món thanh đạm, ngày nào cũng phải ăn theo thực đơn chuẩn bị sẵn, khiến cô thực sự ngán đến sắp chết rồi.Anh nhìn cô ăn ngon miệng như vậy, đi đến ngồi bên cạnh giúp cô lao vết bẩn trên mặt, đợi cô ăn xong không nói hai lời liền ôm cô đi lên lầu." bảo bối, em ăn nó rồi, bây giờ đến lượt anh ăn". Anh vô sỉ nói.Đến khi cô hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị anh quăn cả người vào bồn tắm." A, Mộc Nghiêm Từ, vô sỉ, buôn em ra".