" Y Bối, là em đánh cô ấy". Thiếu Minh Kiệt đưa mắt lạnh lẽo nhìn cô. " là tôi đánh cô ta". Hà Y Bối thẳng thắng thừa nhận, mắt không quên liếc nhìn cô ta đang ủy khuất dựa vào người hắn. " em.... Ra ngoài chịu phạt". hắn lưỡng lự nhìn cô, có chút khó chịu, tại sao cô không chịu giải thích với hắn. " dạ chủ tử". cô nghe lời hắn, đến sân huấn luyện chịu phạt, một cái liếc nhìn cô cũng không nhìn đến hắn. Nhìn cô khuất sau cánh cửa khiến hắn không khỏi đau lòng. " Kiệt, cô ta thật hung dữ, sau này anh đừng để cô ta đến gần em được không, em sợ". Đường Nhiên cố tình dựa sát b* ng*c vào cánh tay hắn cọ qua cọ lại. " Đường Nhiên em sau này tốt nhất đừng gây chuyện với Y Bối nữa, lần sau anh sẽ không tha cho em đâu". hắn đường đường là lão đại của một bang phái, vì nợ ân tình của ba cô ta, chấp nhận lời thỉnh cầu trước khi mất của ông ấy là chăm sóc tốt cô ta. " Kiệt, em không cố ý". Hắn không để ý đến lời nói của cô ta, sải bước ra ngoài đi đến nơi cô đang chịu phạt, nhìn người con gái…

Chương 32

Mạnh Long Sủng Ái Thê - Lão Đại Xin Kiềm ChếTác giả: Mộc Y Huyết TịchTruyện Ngôn Tình" Y Bối, là em đánh cô ấy". Thiếu Minh Kiệt đưa mắt lạnh lẽo nhìn cô. " là tôi đánh cô ta". Hà Y Bối thẳng thắng thừa nhận, mắt không quên liếc nhìn cô ta đang ủy khuất dựa vào người hắn. " em.... Ra ngoài chịu phạt". hắn lưỡng lự nhìn cô, có chút khó chịu, tại sao cô không chịu giải thích với hắn. " dạ chủ tử". cô nghe lời hắn, đến sân huấn luyện chịu phạt, một cái liếc nhìn cô cũng không nhìn đến hắn. Nhìn cô khuất sau cánh cửa khiến hắn không khỏi đau lòng. " Kiệt, cô ta thật hung dữ, sau này anh đừng để cô ta đến gần em được không, em sợ". Đường Nhiên cố tình dựa sát b* ng*c vào cánh tay hắn cọ qua cọ lại. " Đường Nhiên em sau này tốt nhất đừng gây chuyện với Y Bối nữa, lần sau anh sẽ không tha cho em đâu". hắn đường đường là lão đại của một bang phái, vì nợ ân tình của ba cô ta, chấp nhận lời thỉnh cầu trước khi mất của ông ấy là chăm sóc tốt cô ta. " Kiệt, em không cố ý". Hắn không để ý đến lời nói của cô ta, sải bước ra ngoài đi đến nơi cô đang chịu phạt, nhìn người con gái… " Y Bối, anh xin lỗi, không phải anh không muốn em có thai, anh sợ em sẽ bị ảnh hưởng sức khỏe". từ ngày cô bị tai nạn đến giờ, sức khỏe cô không còn như trước, điều đó thực sự khiến anh lo lắng." nếu không phải tại anh nhiều khí lực như vậy, tôi cũng không bị mất sức phải ngủ suốt trên giường". còn nói lo cho sức khỏe của cô, chẳng phải đêm nào cũng bắt cô vận dộng với anh đến sáng sao.Mộc Nghiêm Từ nghe cô nói như đánh trúng tim đen của anh, nhất thời im lặng, cô nói không sai, đêm anh không cho cô ngủ, ban ngày cô ngủ bù cũng phải, nhưng không để bản thân thua cô, nhất quyết lên tiếng." nhưng em cũng phải đến bệnh viện kiểm tra, nếu có thai, chúng ta biết sớm sẽ cẩn thận hơn".Cô nghe anh nói đúng, nên im lặng để anh ôm ra ngoài.Phùng Hiên, Tô Hạo nãy giờ im lặng nhìn hai người, lão đại bọn họ đúng là yêu đến điên rồi, cũng không quên đứng dậy đi theo hai người ra ngoài, Tô Hạo cũng nhanh chóng trở lại tập đoàn làm việc.Nhìn kết quả kiểm tra khiến anh hoàn toàn hài lòng, cô không có thai, cũng may những ngày qua anh và cô điêu vận động rơi vào nhưng ngày an toàn, sau việc này anh sẽ đề phòng và chú ý hơn.Cô nhìn khuôn mặt tĩnh lặng của anh, cũng không biết anh đang nghĩ gì, duy chỉ có Phùng Hiên là biết, anh chính là kiềm nén vui mừng, để không thể mất kiểm soát mà nhảy lên." bảo bối, kết quả em vẫn chưa có thai, cho nên chúng ta cần cố gắng hơn". Không để cô kịp hiểu, anh liền anh chóng ôm cô đi ra ngoài, nhanh chóng trở về.Đến khi cô hiểu ra, đã bị anh ném vào phòng, một bước đem cô đẩy lên giường, thuận thế nằm đề lên cô." cầm thú, buông em ra". Mặc dù biết anh sẽ không đứng dậy, nhưng cô vẫn muốn la." em để dành sức lát nữa rồi hãy la".Mặc cô phản kháng, tay thuần thục c** s*ch đồ hai người, anh chính là không cưỡng lại cơ thể cô, con người cô.~~~~~~~~~*~~~~~~~~" Phó tổng, đây là tài liệu anh cần". Lưu An Nhiên đặt tài liệu lên bàn, có chút e sợ nhìn người đàn ông trước mặt." cô để đó rồi ra ngoài làm việc đi". Tô Hạo mặt vẫn chú tâm đọc tài liệu trả lời." vâng".Lưu An Nhiên nhanh chóng xoay người ra ngoài, cánh cửa vừa khép lại, cô thở phào một cái, đúng là hù chết người ta.Xoay người nhanh chóng tiếp tục làm việc, để còn nhanh chóng tan làm, hôm nay cô có hẹn đi chơi với mấy người bạn.

" Y Bối, anh xin lỗi, không phải anh không muốn em có thai, anh sợ em sẽ bị ảnh hưởng sức khỏe". từ ngày cô bị tai nạn đến giờ, sức khỏe cô không còn như trước, điều đó thực sự khiến anh lo lắng.

" nếu không phải tại anh nhiều khí lực như vậy, tôi cũng không bị mất sức phải ngủ suốt trên giường". còn nói lo cho sức khỏe của cô, chẳng phải đêm nào cũng bắt cô vận dộng với anh đến sáng sao.

Mộc Nghiêm Từ nghe cô nói như đánh trúng tim đen của anh, nhất thời im lặng, cô nói không sai, đêm anh không cho cô ngủ, ban ngày cô ngủ bù cũng phải, nhưng không để bản thân thua cô, nhất quyết lên tiếng.

" nhưng em cũng phải đến bệnh viện kiểm tra, nếu có thai, chúng ta biết sớm sẽ cẩn thận hơn".

Cô nghe anh nói đúng, nên im lặng để anh ôm ra ngoài.

Phùng Hiên, Tô Hạo nãy giờ im lặng nhìn hai người, lão đại bọn họ đúng là yêu đến điên rồi, cũng không quên đứng dậy đi theo hai người ra ngoài, Tô Hạo cũng nhanh chóng trở lại tập đoàn làm việc.

Nhìn kết quả kiểm tra khiến anh hoàn toàn hài lòng, cô không có thai, cũng may những ngày qua anh và cô điêu vận động rơi vào nhưng ngày an toàn, sau việc này anh sẽ đề phòng và chú ý hơn.

Cô nhìn khuôn mặt tĩnh lặng của anh, cũng không biết anh đang nghĩ gì, duy chỉ có Phùng Hiên là biết, anh chính là kiềm nén vui mừng, để không thể mất kiểm soát mà nhảy lên.

" bảo bối, kết quả em vẫn chưa có thai, cho nên chúng ta cần cố gắng hơn". Không để cô kịp hiểu, anh liền anh chóng ôm cô đi ra ngoài, nhanh chóng trở về.

Đến khi cô hiểu ra, đã bị anh ném vào phòng, một bước đem cô đẩy lên giường, thuận thế nằm đề lên cô.

" cầm thú, buông em ra". Mặc dù biết anh sẽ không đứng dậy, nhưng cô vẫn muốn la.

" em để dành sức lát nữa rồi hãy la".

Mặc cô phản kháng, tay thuần thục c** s*ch đồ hai người, anh chính là không cưỡng lại cơ thể cô, con người cô.

~~~~~~~~~*~~~~~~~~

" Phó tổng, đây là tài liệu anh cần". Lưu An Nhiên đặt tài liệu lên bàn, có chút e sợ nhìn người đàn ông trước mặt.

" cô để đó rồi ra ngoài làm việc đi". Tô Hạo mặt vẫn chú tâm đọc tài liệu trả lời.

" vâng".

Lưu An Nhiên nhanh chóng xoay người ra ngoài, cánh cửa vừa khép lại, cô thở phào một cái, đúng là hù chết người ta.

Xoay người nhanh chóng tiếp tục làm việc, để còn nhanh chóng tan làm, hôm nay cô có hẹn đi chơi với mấy người bạn.

Mạnh Long Sủng Ái Thê - Lão Đại Xin Kiềm ChếTác giả: Mộc Y Huyết TịchTruyện Ngôn Tình" Y Bối, là em đánh cô ấy". Thiếu Minh Kiệt đưa mắt lạnh lẽo nhìn cô. " là tôi đánh cô ta". Hà Y Bối thẳng thắng thừa nhận, mắt không quên liếc nhìn cô ta đang ủy khuất dựa vào người hắn. " em.... Ra ngoài chịu phạt". hắn lưỡng lự nhìn cô, có chút khó chịu, tại sao cô không chịu giải thích với hắn. " dạ chủ tử". cô nghe lời hắn, đến sân huấn luyện chịu phạt, một cái liếc nhìn cô cũng không nhìn đến hắn. Nhìn cô khuất sau cánh cửa khiến hắn không khỏi đau lòng. " Kiệt, cô ta thật hung dữ, sau này anh đừng để cô ta đến gần em được không, em sợ". Đường Nhiên cố tình dựa sát b* ng*c vào cánh tay hắn cọ qua cọ lại. " Đường Nhiên em sau này tốt nhất đừng gây chuyện với Y Bối nữa, lần sau anh sẽ không tha cho em đâu". hắn đường đường là lão đại của một bang phái, vì nợ ân tình của ba cô ta, chấp nhận lời thỉnh cầu trước khi mất của ông ấy là chăm sóc tốt cô ta. " Kiệt, em không cố ý". Hắn không để ý đến lời nói của cô ta, sải bước ra ngoài đi đến nơi cô đang chịu phạt, nhìn người con gái… " Y Bối, anh xin lỗi, không phải anh không muốn em có thai, anh sợ em sẽ bị ảnh hưởng sức khỏe". từ ngày cô bị tai nạn đến giờ, sức khỏe cô không còn như trước, điều đó thực sự khiến anh lo lắng." nếu không phải tại anh nhiều khí lực như vậy, tôi cũng không bị mất sức phải ngủ suốt trên giường". còn nói lo cho sức khỏe của cô, chẳng phải đêm nào cũng bắt cô vận dộng với anh đến sáng sao.Mộc Nghiêm Từ nghe cô nói như đánh trúng tim đen của anh, nhất thời im lặng, cô nói không sai, đêm anh không cho cô ngủ, ban ngày cô ngủ bù cũng phải, nhưng không để bản thân thua cô, nhất quyết lên tiếng." nhưng em cũng phải đến bệnh viện kiểm tra, nếu có thai, chúng ta biết sớm sẽ cẩn thận hơn".Cô nghe anh nói đúng, nên im lặng để anh ôm ra ngoài.Phùng Hiên, Tô Hạo nãy giờ im lặng nhìn hai người, lão đại bọn họ đúng là yêu đến điên rồi, cũng không quên đứng dậy đi theo hai người ra ngoài, Tô Hạo cũng nhanh chóng trở lại tập đoàn làm việc.Nhìn kết quả kiểm tra khiến anh hoàn toàn hài lòng, cô không có thai, cũng may những ngày qua anh và cô điêu vận động rơi vào nhưng ngày an toàn, sau việc này anh sẽ đề phòng và chú ý hơn.Cô nhìn khuôn mặt tĩnh lặng của anh, cũng không biết anh đang nghĩ gì, duy chỉ có Phùng Hiên là biết, anh chính là kiềm nén vui mừng, để không thể mất kiểm soát mà nhảy lên." bảo bối, kết quả em vẫn chưa có thai, cho nên chúng ta cần cố gắng hơn". Không để cô kịp hiểu, anh liền anh chóng ôm cô đi ra ngoài, nhanh chóng trở về.Đến khi cô hiểu ra, đã bị anh ném vào phòng, một bước đem cô đẩy lên giường, thuận thế nằm đề lên cô." cầm thú, buông em ra". Mặc dù biết anh sẽ không đứng dậy, nhưng cô vẫn muốn la." em để dành sức lát nữa rồi hãy la".Mặc cô phản kháng, tay thuần thục c** s*ch đồ hai người, anh chính là không cưỡng lại cơ thể cô, con người cô.~~~~~~~~~*~~~~~~~~" Phó tổng, đây là tài liệu anh cần". Lưu An Nhiên đặt tài liệu lên bàn, có chút e sợ nhìn người đàn ông trước mặt." cô để đó rồi ra ngoài làm việc đi". Tô Hạo mặt vẫn chú tâm đọc tài liệu trả lời." vâng".Lưu An Nhiên nhanh chóng xoay người ra ngoài, cánh cửa vừa khép lại, cô thở phào một cái, đúng là hù chết người ta.Xoay người nhanh chóng tiếp tục làm việc, để còn nhanh chóng tan làm, hôm nay cô có hẹn đi chơi với mấy người bạn.

Chương 32