Tác giả:

“Cha ơi, giết hắn đi, chúng ta coi như là báo thù thay cho mẹ”. Trong một nhà xưởng hoang phế có hai người, một cô bé tóc tết thành bím khoảng bảy tuổi đôi tay cầm khẩu súng tự động XM177E2 đã được cải tiến. Lúc này cô bé đang đứng cảnh giới ngoài cửa đôi mắt chăm chú nhìn mục tiêu giọng nói non nớt hướng vào điện thoại thuyết phục cha mình hãy mau chóng hành động. “Đường Đường không được phân tâm, mục tiêu sẽ lập tức tiến hành giao dịch ngay bây giờ”. Ống điện thoại truyền đến giọng nói của người cha. Lúc này bên trong xưởng, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn vẫn luôn giám sát mọi hoạt động của kẻ địch thông qua máy vi tính, quay sang nhấc điện thoại trả lời đứa con gái nhỏ của mình, nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình. Hắn đã chờ ngày này bảy năm nay. Bảy năm trước, hắn là cảnh sát nổi danh trong giới điều tra của Y quốc, lần đó hắn nhận nhiệm vụ phải phá tan kế hoạch buôn lậu súng ống, nhưng chỉ vì nhân viên trong nội bộ để lộ thông tin bí mật dẫn đến…

Chương 3: Chương 3

Tiểu Thái Hậu Tám Tuổi Thật Tà ÁcTác giả: Thiến HềTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Cha ơi, giết hắn đi, chúng ta coi như là báo thù thay cho mẹ”. Trong một nhà xưởng hoang phế có hai người, một cô bé tóc tết thành bím khoảng bảy tuổi đôi tay cầm khẩu súng tự động XM177E2 đã được cải tiến. Lúc này cô bé đang đứng cảnh giới ngoài cửa đôi mắt chăm chú nhìn mục tiêu giọng nói non nớt hướng vào điện thoại thuyết phục cha mình hãy mau chóng hành động. “Đường Đường không được phân tâm, mục tiêu sẽ lập tức tiến hành giao dịch ngay bây giờ”. Ống điện thoại truyền đến giọng nói của người cha. Lúc này bên trong xưởng, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn vẫn luôn giám sát mọi hoạt động của kẻ địch thông qua máy vi tính, quay sang nhấc điện thoại trả lời đứa con gái nhỏ của mình, nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình. Hắn đã chờ ngày này bảy năm nay. Bảy năm trước, hắn là cảnh sát nổi danh trong giới điều tra của Y quốc, lần đó hắn nhận nhiệm vụ phải phá tan kế hoạch buôn lậu súng ống, nhưng chỉ vì nhân viên trong nội bộ để lộ thông tin bí mật dẫn đến… Bồn người ư? Đường Đường cúi người luồn tay vào trong giày rồi đứng dậy, cố sức đẩy chiếc thùng dầu trước mặt, nhàm thẳng về bốn người áo đen, khiến bọn họ bị kinh hoàng trong giây lát, Đường Đường phóng ra những ngọn phi đao bén nhọn….“Phập phập phập phập”. Thanh âm đồng loạt vang lên, bốn luồng sáng trắng b*n r* như chớp, ghim chuẩn xác vào ngực của bốn người…Máu tươi phun trào, thân thể của bốn người chậm rãi ngã xuống, trong con mắt tràn ngập sự kinh ngạc không tài nào tin nổi…Khóe miệng lộ ra nụ cười đắc ý, Đường Đường bước nhanh về phía một hắc y nhân nằm gục trên mặt đất, nhặt khẩu súng trong tay hắn lên, sau đó lại nhằm bắn vào mục tiêu.Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám…Đường Đường kiên định tiến lên từng bước, sau đó lắc mình xuất hiện trước mặt mục tiêu.“Đi tìm chết đi”. Đường Đường chưa kịp giơ súng lên, một tên đàn ông hói đầu điên cuồng lao ra, thét lên điếc tai, bàn tay to nhanh lẹ đè Đường Đường xuống đất.Nhất thời đầu óc Đường Đường mê muội, khẩu súng vẫn nắm chặt trong tay, hung hắng nhằm ngay mặt của mục tiêu để bóp cò. Một tiếng ‘cạch’ vang lên, khẩu súng không còn đạn. tên đàn ông đầu hói nhe răng ra cười, giơ một chân đạp mạnh vào thân thể bé nhỏ của Đường Đường.Đường Đường lăn sang một bên tránh khỏi cái đạp của tên đó, rồi cố đứng dậy nhưng đầu gối lại khụy xuống mặt đất, hơi cúi đầu, trái tim đập bình bịch trong lồng ngực, Đường Đường thở hổn hển.Tên đàn ông hói đầu thấy con nhóc tránh được một đạp của mình, rất không cam lòng, điên cuồng đuổi theo, phi thân tung tiếp một cú đá nữa vào người đứa nhỏ.Đường Đường rùng mình, gương mặt nhỏ nhăn nhó, cắn răng chịu đựng, lấy đà nhảy bật lên tung một quyền vào mặt tên hói.Đôi tay nhỏ nện vào mặt hắn, rồi lôn một vòng qua đầu hắn, thân thể vững vàng rơi xuống đất, thừa dịp tên hói lơ là chưa kịp phản ứng, Đường Đường lanh lẹ như một con rắn nhỏ, bàn tay rút ra khỏi thắt lưng một lưỡi dao mỏng, sau đó nhanh nhẹn nhảy lên bám chặt vào lưng hắn, tay trái bám chặt vào cổ, còn tay phải kề con dao vào yết hầu.“Hừ, con nhóc thối tha…” Lúc Đường Đường chuẩn bị đâm, thì một giọng đàn ông thô lỗ truyền vào tai nó.

Bồn người ư? Đường Đường cúi người luồn tay vào trong giày rồi đứng dậy, cố sức đẩy chiếc thùng dầu trước mặt, nhàm thẳng về bốn người áo đen, khiến bọn họ bị kinh hoàng trong giây lát, Đường Đường phóng ra những ngọn phi đao bén nhọn….

“Phập phập phập phập”. Thanh âm đồng loạt vang lên, bốn luồng sáng trắng b*n r* như chớp, ghim chuẩn xác vào ngực của bốn người…

Máu tươi phun trào, thân thể của bốn người chậm rãi ngã xuống, trong con mắt tràn ngập sự kinh ngạc không tài nào tin nổi…

Khóe miệng lộ ra nụ cười đắc ý, Đường Đường bước nhanh về phía một hắc y nhân nằm gục trên mặt đất, nhặt khẩu súng trong tay hắn lên, sau đó lại nhằm bắn vào mục tiêu.

Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám…

Đường Đường kiên định tiến lên từng bước, sau đó lắc mình xuất hiện trước mặt mục tiêu.

“Đi tìm chết đi”. Đường Đường chưa kịp giơ súng lên, một tên đàn ông hói đầu điên cuồng lao ra, thét lên điếc tai, bàn tay to nhanh lẹ đè Đường Đường xuống đất.

Nhất thời đầu óc Đường Đường mê muội, khẩu súng vẫn nắm chặt trong tay, hung hắng nhằm ngay mặt của mục tiêu để bóp cò. Một tiếng ‘cạch’ vang lên, khẩu súng không còn đạn. tên đàn ông đầu hói nhe răng ra cười, giơ một chân đạp mạnh vào thân thể bé nhỏ của Đường Đường.

Đường Đường lăn sang một bên tránh khỏi cái đạp của tên đó, rồi cố đứng dậy nhưng đầu gối lại khụy xuống mặt đất, hơi cúi đầu, trái tim đập bình bịch trong lồng ngực, Đường Đường thở hổn hển.

Tên đàn ông hói đầu thấy con nhóc tránh được một đạp của mình, rất không cam lòng, điên cuồng đuổi theo, phi thân tung tiếp một cú đá nữa vào người đứa nhỏ.

Đường Đường rùng mình, gương mặt nhỏ nhăn nhó, cắn răng chịu đựng, lấy đà nhảy bật lên tung một quyền vào mặt tên hói.

Đôi tay nhỏ nện vào mặt hắn, rồi lôn một vòng qua đầu hắn, thân thể vững vàng rơi xuống đất, thừa dịp tên hói lơ là chưa kịp phản ứng, Đường Đường lanh lẹ như một con rắn nhỏ, bàn tay rút ra khỏi thắt lưng một lưỡi dao mỏng, sau đó nhanh nhẹn nhảy lên bám chặt vào lưng hắn, tay trái bám chặt vào cổ, còn tay phải kề con dao vào yết hầu.

“Hừ, con nhóc thối tha…” Lúc Đường Đường chuẩn bị đâm, thì một giọng đàn ông thô lỗ truyền vào tai nó.

Tiểu Thái Hậu Tám Tuổi Thật Tà ÁcTác giả: Thiến HềTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Cha ơi, giết hắn đi, chúng ta coi như là báo thù thay cho mẹ”. Trong một nhà xưởng hoang phế có hai người, một cô bé tóc tết thành bím khoảng bảy tuổi đôi tay cầm khẩu súng tự động XM177E2 đã được cải tiến. Lúc này cô bé đang đứng cảnh giới ngoài cửa đôi mắt chăm chú nhìn mục tiêu giọng nói non nớt hướng vào điện thoại thuyết phục cha mình hãy mau chóng hành động. “Đường Đường không được phân tâm, mục tiêu sẽ lập tức tiến hành giao dịch ngay bây giờ”. Ống điện thoại truyền đến giọng nói của người cha. Lúc này bên trong xưởng, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn vẫn luôn giám sát mọi hoạt động của kẻ địch thông qua máy vi tính, quay sang nhấc điện thoại trả lời đứa con gái nhỏ của mình, nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình. Hắn đã chờ ngày này bảy năm nay. Bảy năm trước, hắn là cảnh sát nổi danh trong giới điều tra của Y quốc, lần đó hắn nhận nhiệm vụ phải phá tan kế hoạch buôn lậu súng ống, nhưng chỉ vì nhân viên trong nội bộ để lộ thông tin bí mật dẫn đến… Bồn người ư? Đường Đường cúi người luồn tay vào trong giày rồi đứng dậy, cố sức đẩy chiếc thùng dầu trước mặt, nhàm thẳng về bốn người áo đen, khiến bọn họ bị kinh hoàng trong giây lát, Đường Đường phóng ra những ngọn phi đao bén nhọn….“Phập phập phập phập”. Thanh âm đồng loạt vang lên, bốn luồng sáng trắng b*n r* như chớp, ghim chuẩn xác vào ngực của bốn người…Máu tươi phun trào, thân thể của bốn người chậm rãi ngã xuống, trong con mắt tràn ngập sự kinh ngạc không tài nào tin nổi…Khóe miệng lộ ra nụ cười đắc ý, Đường Đường bước nhanh về phía một hắc y nhân nằm gục trên mặt đất, nhặt khẩu súng trong tay hắn lên, sau đó lại nhằm bắn vào mục tiêu.Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám…Đường Đường kiên định tiến lên từng bước, sau đó lắc mình xuất hiện trước mặt mục tiêu.“Đi tìm chết đi”. Đường Đường chưa kịp giơ súng lên, một tên đàn ông hói đầu điên cuồng lao ra, thét lên điếc tai, bàn tay to nhanh lẹ đè Đường Đường xuống đất.Nhất thời đầu óc Đường Đường mê muội, khẩu súng vẫn nắm chặt trong tay, hung hắng nhằm ngay mặt của mục tiêu để bóp cò. Một tiếng ‘cạch’ vang lên, khẩu súng không còn đạn. tên đàn ông đầu hói nhe răng ra cười, giơ một chân đạp mạnh vào thân thể bé nhỏ của Đường Đường.Đường Đường lăn sang một bên tránh khỏi cái đạp của tên đó, rồi cố đứng dậy nhưng đầu gối lại khụy xuống mặt đất, hơi cúi đầu, trái tim đập bình bịch trong lồng ngực, Đường Đường thở hổn hển.Tên đàn ông hói đầu thấy con nhóc tránh được một đạp của mình, rất không cam lòng, điên cuồng đuổi theo, phi thân tung tiếp một cú đá nữa vào người đứa nhỏ.Đường Đường rùng mình, gương mặt nhỏ nhăn nhó, cắn răng chịu đựng, lấy đà nhảy bật lên tung một quyền vào mặt tên hói.Đôi tay nhỏ nện vào mặt hắn, rồi lôn một vòng qua đầu hắn, thân thể vững vàng rơi xuống đất, thừa dịp tên hói lơ là chưa kịp phản ứng, Đường Đường lanh lẹ như một con rắn nhỏ, bàn tay rút ra khỏi thắt lưng một lưỡi dao mỏng, sau đó nhanh nhẹn nhảy lên bám chặt vào lưng hắn, tay trái bám chặt vào cổ, còn tay phải kề con dao vào yết hầu.“Hừ, con nhóc thối tha…” Lúc Đường Đường chuẩn bị đâm, thì một giọng đàn ông thô lỗ truyền vào tai nó.

Chương 3: Chương 3