“Cha ơi, giết hắn đi, chúng ta coi như là báo thù thay cho mẹ”. Trong một nhà xưởng hoang phế có hai người, một cô bé tóc tết thành bím khoảng bảy tuổi đôi tay cầm khẩu súng tự động XM177E2 đã được cải tiến. Lúc này cô bé đang đứng cảnh giới ngoài cửa đôi mắt chăm chú nhìn mục tiêu giọng nói non nớt hướng vào điện thoại thuyết phục cha mình hãy mau chóng hành động. “Đường Đường không được phân tâm, mục tiêu sẽ lập tức tiến hành giao dịch ngay bây giờ”. Ống điện thoại truyền đến giọng nói của người cha. Lúc này bên trong xưởng, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn vẫn luôn giám sát mọi hoạt động của kẻ địch thông qua máy vi tính, quay sang nhấc điện thoại trả lời đứa con gái nhỏ của mình, nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình. Hắn đã chờ ngày này bảy năm nay. Bảy năm trước, hắn là cảnh sát nổi danh trong giới điều tra của Y quốc, lần đó hắn nhận nhiệm vụ phải phá tan kế hoạch buôn lậu súng ống, nhưng chỉ vì nhân viên trong nội bộ để lộ thông tin bí mật dẫn đến…
Chương 20: Chương 20
Tiểu Thái Hậu Tám Tuổi Thật Tà ÁcTác giả: Thiến HềTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Cha ơi, giết hắn đi, chúng ta coi như là báo thù thay cho mẹ”. Trong một nhà xưởng hoang phế có hai người, một cô bé tóc tết thành bím khoảng bảy tuổi đôi tay cầm khẩu súng tự động XM177E2 đã được cải tiến. Lúc này cô bé đang đứng cảnh giới ngoài cửa đôi mắt chăm chú nhìn mục tiêu giọng nói non nớt hướng vào điện thoại thuyết phục cha mình hãy mau chóng hành động. “Đường Đường không được phân tâm, mục tiêu sẽ lập tức tiến hành giao dịch ngay bây giờ”. Ống điện thoại truyền đến giọng nói của người cha. Lúc này bên trong xưởng, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn vẫn luôn giám sát mọi hoạt động của kẻ địch thông qua máy vi tính, quay sang nhấc điện thoại trả lời đứa con gái nhỏ của mình, nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình. Hắn đã chờ ngày này bảy năm nay. Bảy năm trước, hắn là cảnh sát nổi danh trong giới điều tra của Y quốc, lần đó hắn nhận nhiệm vụ phải phá tan kế hoạch buôn lậu súng ống, nhưng chỉ vì nhân viên trong nội bộ để lộ thông tin bí mật dẫn đến… Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của Đường Đường, Mộ Dung Kiền Dụ ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm đúng vào ánh mắt Đường Đường đang nhìn hắn, Đường Đường không kịp thu hồi ánh nhìn, dường như tróng ánh mắt của hắn lộ rõ sự căm ghét nàng.Hàn quang trong ánh mắt Mộ Dung Kiền Dụ khiến cả người nàng nổi da gà, nàng biết rõ hắn hận nàng, thế nhưng không ngờ nổi hắn lại hận nàng ghê gớm như vậy.Nhưng Đường Đường cũng không vì vậy mà tránh né, nhìn thẳng lại hắn, ánh mắt nàng cũng lạnh lẽo không thua kém hắn.Đường Đường dùng ánh mắt trực diện đối đầu với địch nhân, chiếc đũa trong tay văng ra, buông một câu lạnh nhạt: “Mấy món ăn này thật khó nuốt”.Thấy Đường Đường tự dưng nổi giận, sắc mặt Mộ Dung Kiền Dụ ngay lập tức biến đổi, Lý Hải đang đứng hầu hạ bên cạnh lập tức tuyên bố: “Ý chỉ của thái hậu, lôi chủ trù ( bếp trưởng) của Ngự Thiện Phòng ra chém đầu”.Cái gì cơ? Chém đầu ấy hả?Chỉ vì một bữa ăn mà giết người hay sao?Đường đường nhìn sang Lý Hải, khẽ cau mày hỏi: “ Ngươi vừa mới nói cái gì? Lập lại lần nữa xem”.“Chuyện này….”Lý Hải không thể hiểu nổi thái hậu, hắn chỉ hành xử theo phương pháp bình thường mà thái hậu hay làm, thế nhưng hôm nay cớ gì thái hậu lại lêu hắn lập lại, thái hậu có ý gì nhỉ? Hắn không cách nào phỏng đoán ra nổi.“Nếu thích giết người như thế, thì ngươi hãy tự cầm đao giết mình trước đi”. Mắt Lý Hải trợn trắng, còn Đường Đường thản nhiên đứng dậy, sau đó đi ra cửa. Khi đến bên cạnh Tử Ngọc, nàng thầm nói nhỏ: “Ngươi theo ta đi dạo một lát, kêu những người khác không được đi theo”.Tử Ngọc nghe vậy, lập tức gật đầu. Lúc đầu đám cung nữ thấy Đường Đường bỏ đi lập tức vội vã chen nhau đuổi theo, Tử Ngọc đưa tay ngăn lại, nhỏ nhẹ nói: “Thái hậu muốn yên tĩnh một mình, không cần đi theo”.Sau khi nói xong, nàng hói hả nhanh chân đuổi theo Đường Đường.Đường Đường ra cửa, bên trong Mộ Dung Kiền Dụ và Lý Hải, cùng toàn bộ phi tần nhất loạt hóa đá.Bọn họ hoàn toàn không hiểu thái hậu làm sao vậy.“Cung nữ kia là ai?”. Mộ Dung Kiền Dụ phản ứng đầu tiên, hắn nghiêng đầu hỏi Lý Hải vẫn đang đứng đờ đẫn.Trong ấn tượng của hắn hình như bên cạnh thái hậu chưa thấy người này bao giờ.Thế nhưng đối với tình huống vừa rồi có thể thấy rõ, thái hậu rất sủng ái nàng ta.“Khởi bẩm hoàng thượng, đó là cung nữ của Phượng Loan điện, tên Tử Ngọc. Thế nhưng từ trước tới nay luôn hầu hạ bên ngoài điện không hiểu sao hôm nay lại được hầu hạ bên cạnh thái hậu”. Lý Hải đương nhiên biết rõ Tử Ngọc, việc đưa nàng sang Phượng Loan điện hầu hạ là do một tay hắn sắp xếp. Bữa nay Tử Ngọc đột nhiên được sủng ái, trong lòng hắn cũng thấy có gì đó rất kỳ quái.“Tử Ngọc à? Mau điều tra toàn bộ bối cảnh lẫn thân thế của nàng ta cho trẫm”. Đột nhiên thấy rất có hứng thú với Tử Ngọc, Mộ Dung Kiền Dụ mày kiếm nhếch lên, sau đó bình thản ra lệnh.
Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của Đường Đường, Mộ Dung Kiền Dụ ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm đúng vào ánh mắt Đường Đường đang nhìn hắn, Đường Đường không kịp thu hồi ánh nhìn, dường như tróng ánh mắt của hắn lộ rõ sự căm ghét nàng.
Hàn quang trong ánh mắt Mộ Dung Kiền Dụ khiến cả người nàng nổi da gà, nàng biết rõ hắn hận nàng, thế nhưng không ngờ nổi hắn lại hận nàng ghê gớm như vậy.
Nhưng Đường Đường cũng không vì vậy mà tránh né, nhìn thẳng lại hắn, ánh mắt nàng cũng lạnh lẽo không thua kém hắn.
Đường Đường dùng ánh mắt trực diện đối đầu với địch nhân, chiếc đũa trong tay văng ra, buông một câu lạnh nhạt: “Mấy món ăn này thật khó nuốt”.
Thấy Đường Đường tự dưng nổi giận, sắc mặt Mộ Dung Kiền Dụ ngay lập tức biến đổi, Lý Hải đang đứng hầu hạ bên cạnh lập tức tuyên bố: “Ý chỉ của thái hậu, lôi chủ trù ( bếp trưởng) của Ngự Thiện Phòng ra chém đầu”.
Cái gì cơ? Chém đầu ấy hả?
Chỉ vì một bữa ăn mà giết người hay sao?
Đường đường nhìn sang Lý Hải, khẽ cau mày hỏi: “ Ngươi vừa mới nói cái gì? Lập lại lần nữa xem”.
“Chuyện này….”Lý Hải không thể hiểu nổi thái hậu, hắn chỉ hành xử theo phương pháp bình thường mà thái hậu hay làm, thế nhưng hôm nay cớ gì thái hậu lại lêu hắn lập lại, thái hậu có ý gì nhỉ? Hắn không cách nào phỏng đoán ra nổi.
“Nếu thích giết người như thế, thì ngươi hãy tự cầm đao giết mình trước đi”. Mắt Lý Hải trợn trắng, còn Đường Đường thản nhiên đứng dậy, sau đó đi ra cửa. Khi đến bên cạnh Tử Ngọc, nàng thầm nói nhỏ: “Ngươi theo ta đi dạo một lát, kêu những người khác không được đi theo”.
Tử Ngọc nghe vậy, lập tức gật đầu. Lúc đầu đám cung nữ thấy Đường Đường bỏ đi lập tức vội vã chen nhau đuổi theo, Tử Ngọc đưa tay ngăn lại, nhỏ nhẹ nói: “Thái hậu muốn yên tĩnh một mình, không cần đi theo”.
Sau khi nói xong, nàng hói hả nhanh chân đuổi theo Đường Đường.
Đường Đường ra cửa, bên trong Mộ Dung Kiền Dụ và Lý Hải, cùng toàn bộ phi tần nhất loạt hóa đá.
Bọn họ hoàn toàn không hiểu thái hậu làm sao vậy.
“Cung nữ kia là ai?”. Mộ Dung Kiền Dụ phản ứng đầu tiên, hắn nghiêng đầu hỏi Lý Hải vẫn đang đứng đờ đẫn.
Trong ấn tượng của hắn hình như bên cạnh thái hậu chưa thấy người này bao giờ.
Thế nhưng đối với tình huống vừa rồi có thể thấy rõ, thái hậu rất sủng ái nàng ta.
“Khởi bẩm hoàng thượng, đó là cung nữ của Phượng Loan điện, tên Tử Ngọc. Thế nhưng từ trước tới nay luôn hầu hạ bên ngoài điện không hiểu sao hôm nay lại được hầu hạ bên cạnh thái hậu”. Lý Hải đương nhiên biết rõ Tử Ngọc, việc đưa nàng sang Phượng Loan điện hầu hạ là do một tay hắn sắp xếp. Bữa nay Tử Ngọc đột nhiên được sủng ái, trong lòng hắn cũng thấy có gì đó rất kỳ quái.
“Tử Ngọc à? Mau điều tra toàn bộ bối cảnh lẫn thân thế của nàng ta cho trẫm”. Đột nhiên thấy rất có hứng thú với Tử Ngọc, Mộ Dung Kiền Dụ mày kiếm nhếch lên, sau đó bình thản ra lệnh.
Tiểu Thái Hậu Tám Tuổi Thật Tà ÁcTác giả: Thiến HềTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Cha ơi, giết hắn đi, chúng ta coi như là báo thù thay cho mẹ”. Trong một nhà xưởng hoang phế có hai người, một cô bé tóc tết thành bím khoảng bảy tuổi đôi tay cầm khẩu súng tự động XM177E2 đã được cải tiến. Lúc này cô bé đang đứng cảnh giới ngoài cửa đôi mắt chăm chú nhìn mục tiêu giọng nói non nớt hướng vào điện thoại thuyết phục cha mình hãy mau chóng hành động. “Đường Đường không được phân tâm, mục tiêu sẽ lập tức tiến hành giao dịch ngay bây giờ”. Ống điện thoại truyền đến giọng nói của người cha. Lúc này bên trong xưởng, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn vẫn luôn giám sát mọi hoạt động của kẻ địch thông qua máy vi tính, quay sang nhấc điện thoại trả lời đứa con gái nhỏ của mình, nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình. Hắn đã chờ ngày này bảy năm nay. Bảy năm trước, hắn là cảnh sát nổi danh trong giới điều tra của Y quốc, lần đó hắn nhận nhiệm vụ phải phá tan kế hoạch buôn lậu súng ống, nhưng chỉ vì nhân viên trong nội bộ để lộ thông tin bí mật dẫn đến… Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của Đường Đường, Mộ Dung Kiền Dụ ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm đúng vào ánh mắt Đường Đường đang nhìn hắn, Đường Đường không kịp thu hồi ánh nhìn, dường như tróng ánh mắt của hắn lộ rõ sự căm ghét nàng.Hàn quang trong ánh mắt Mộ Dung Kiền Dụ khiến cả người nàng nổi da gà, nàng biết rõ hắn hận nàng, thế nhưng không ngờ nổi hắn lại hận nàng ghê gớm như vậy.Nhưng Đường Đường cũng không vì vậy mà tránh né, nhìn thẳng lại hắn, ánh mắt nàng cũng lạnh lẽo không thua kém hắn.Đường Đường dùng ánh mắt trực diện đối đầu với địch nhân, chiếc đũa trong tay văng ra, buông một câu lạnh nhạt: “Mấy món ăn này thật khó nuốt”.Thấy Đường Đường tự dưng nổi giận, sắc mặt Mộ Dung Kiền Dụ ngay lập tức biến đổi, Lý Hải đang đứng hầu hạ bên cạnh lập tức tuyên bố: “Ý chỉ của thái hậu, lôi chủ trù ( bếp trưởng) của Ngự Thiện Phòng ra chém đầu”.Cái gì cơ? Chém đầu ấy hả?Chỉ vì một bữa ăn mà giết người hay sao?Đường đường nhìn sang Lý Hải, khẽ cau mày hỏi: “ Ngươi vừa mới nói cái gì? Lập lại lần nữa xem”.“Chuyện này….”Lý Hải không thể hiểu nổi thái hậu, hắn chỉ hành xử theo phương pháp bình thường mà thái hậu hay làm, thế nhưng hôm nay cớ gì thái hậu lại lêu hắn lập lại, thái hậu có ý gì nhỉ? Hắn không cách nào phỏng đoán ra nổi.“Nếu thích giết người như thế, thì ngươi hãy tự cầm đao giết mình trước đi”. Mắt Lý Hải trợn trắng, còn Đường Đường thản nhiên đứng dậy, sau đó đi ra cửa. Khi đến bên cạnh Tử Ngọc, nàng thầm nói nhỏ: “Ngươi theo ta đi dạo một lát, kêu những người khác không được đi theo”.Tử Ngọc nghe vậy, lập tức gật đầu. Lúc đầu đám cung nữ thấy Đường Đường bỏ đi lập tức vội vã chen nhau đuổi theo, Tử Ngọc đưa tay ngăn lại, nhỏ nhẹ nói: “Thái hậu muốn yên tĩnh một mình, không cần đi theo”.Sau khi nói xong, nàng hói hả nhanh chân đuổi theo Đường Đường.Đường Đường ra cửa, bên trong Mộ Dung Kiền Dụ và Lý Hải, cùng toàn bộ phi tần nhất loạt hóa đá.Bọn họ hoàn toàn không hiểu thái hậu làm sao vậy.“Cung nữ kia là ai?”. Mộ Dung Kiền Dụ phản ứng đầu tiên, hắn nghiêng đầu hỏi Lý Hải vẫn đang đứng đờ đẫn.Trong ấn tượng của hắn hình như bên cạnh thái hậu chưa thấy người này bao giờ.Thế nhưng đối với tình huống vừa rồi có thể thấy rõ, thái hậu rất sủng ái nàng ta.“Khởi bẩm hoàng thượng, đó là cung nữ của Phượng Loan điện, tên Tử Ngọc. Thế nhưng từ trước tới nay luôn hầu hạ bên ngoài điện không hiểu sao hôm nay lại được hầu hạ bên cạnh thái hậu”. Lý Hải đương nhiên biết rõ Tử Ngọc, việc đưa nàng sang Phượng Loan điện hầu hạ là do một tay hắn sắp xếp. Bữa nay Tử Ngọc đột nhiên được sủng ái, trong lòng hắn cũng thấy có gì đó rất kỳ quái.“Tử Ngọc à? Mau điều tra toàn bộ bối cảnh lẫn thân thế của nàng ta cho trẫm”. Đột nhiên thấy rất có hứng thú với Tử Ngọc, Mộ Dung Kiền Dụ mày kiếm nhếch lên, sau đó bình thản ra lệnh.