“Cha ơi, giết hắn đi, chúng ta coi như là báo thù thay cho mẹ”. Trong một nhà xưởng hoang phế có hai người, một cô bé tóc tết thành bím khoảng bảy tuổi đôi tay cầm khẩu súng tự động XM177E2 đã được cải tiến. Lúc này cô bé đang đứng cảnh giới ngoài cửa đôi mắt chăm chú nhìn mục tiêu giọng nói non nớt hướng vào điện thoại thuyết phục cha mình hãy mau chóng hành động. “Đường Đường không được phân tâm, mục tiêu sẽ lập tức tiến hành giao dịch ngay bây giờ”. Ống điện thoại truyền đến giọng nói của người cha. Lúc này bên trong xưởng, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn vẫn luôn giám sát mọi hoạt động của kẻ địch thông qua máy vi tính, quay sang nhấc điện thoại trả lời đứa con gái nhỏ của mình, nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình. Hắn đã chờ ngày này bảy năm nay. Bảy năm trước, hắn là cảnh sát nổi danh trong giới điều tra của Y quốc, lần đó hắn nhận nhiệm vụ phải phá tan kế hoạch buôn lậu súng ống, nhưng chỉ vì nhân viên trong nội bộ để lộ thông tin bí mật dẫn đến…
Chương 34: Chương 34
Tiểu Thái Hậu Tám Tuổi Thật Tà ÁcTác giả: Thiến HềTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Cha ơi, giết hắn đi, chúng ta coi như là báo thù thay cho mẹ”. Trong một nhà xưởng hoang phế có hai người, một cô bé tóc tết thành bím khoảng bảy tuổi đôi tay cầm khẩu súng tự động XM177E2 đã được cải tiến. Lúc này cô bé đang đứng cảnh giới ngoài cửa đôi mắt chăm chú nhìn mục tiêu giọng nói non nớt hướng vào điện thoại thuyết phục cha mình hãy mau chóng hành động. “Đường Đường không được phân tâm, mục tiêu sẽ lập tức tiến hành giao dịch ngay bây giờ”. Ống điện thoại truyền đến giọng nói của người cha. Lúc này bên trong xưởng, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn vẫn luôn giám sát mọi hoạt động của kẻ địch thông qua máy vi tính, quay sang nhấc điện thoại trả lời đứa con gái nhỏ của mình, nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình. Hắn đã chờ ngày này bảy năm nay. Bảy năm trước, hắn là cảnh sát nổi danh trong giới điều tra của Y quốc, lần đó hắn nhận nhiệm vụ phải phá tan kế hoạch buôn lậu súng ống, nhưng chỉ vì nhân viên trong nội bộ để lộ thông tin bí mật dẫn đến… “Chuyện này… Thái hậu ! Nam sủng cùng thái giám không giống với nhau, thái giám là hoạn quan, mà nam sủng là nam nhân bình thường ! Nam sủng hầu hạ thái hậu cũng giống như..các phi tần hầu hạ cho hoàng thượng. Chỉ bất quá hoàng thượng nạp phi là lẽ dĩ nhiên, còn thái hậu tự ý nuôi nam sủng là thiên lý bất dung. Nếu không có bối cảnh cường đại chống đỡ thì chuyện người nuôi nam sủng trong hậu cung đã bị ban cho tội chết rồi.” Tử Ngọc biết dù sao Đường Đường của hiện tại không giống với trước đây, quan hệ hiện tại của các nàng là hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau, nếu quá mức hàm súc giải thích cho nàng chi bằng dứt khoát nói với nàng, làm cho nàng có thể minh bạch tất cả.Lúc này Đường Đường, ở trước mặt nàng đối với mọi việc trong cung bao gồm mọi chuyện tình thế giới này đều hoàn toàn không hiểu. Cũng may nàng rất bình tĩnh, hơn nữa rất giỏi nhẵn nãi, vì thế, người bình thường rất khó phát hiện.Điểm quan trọng chính là trên người Đường Đường mang một khí chất lạnh lùng lãnh ngạo, làm cho người ta không dám nghi vấn về quyền uy của nàng. Nếu không phải nàng ở trước mặt mình cố ý lộ ra kẽ hở, nàng nhất định là vô pháp phát hiện Đường Đường cùng thái hậu trước kia là khác biệt.“Thì ra là thế, này thái hậu thật đúng là…” Mặc dù đối với chuyện nam nữ Đường Đường hoàn toàn không rõ, nhưng nhờ các sách lịch sử, thỉnh thoảng vẫn đọc lướt qua một ít dã sử bí truyền các chuyện về hậu cung nên cũng có hiểu sơ qua. Hoàng thượng nạp phi chính là vì sinh sôi nảy nở con cháu, về phần thái hậu nuôi nam sủng thôi, nàng thật đúng là chưa nghe nói qua, dù sao cũng nhất định là không được phép .“Cái người tên Thanh Mặc , chính là nam sủng của ta đúng không?” Đột nhiên nhớ tới nam nhân bị nàng đạp một cước kia, nàng vội hỏi lại Tử Ngọc.“Người đã gặp Thanh Mặc? Không sai, hắn là nam sủng được người sủng ái trước kia.” Tử Ngọc thấy Đường Đường nhắc đến Thanh Mặc liền đem vài người nam sủng trước kia của nàng nói qua.Khi nàng nói đến Vương Hài cùng Lý Dạng, Đường Đường từ trên ghế nhảy dựng lên: “Nguyên lai hai người bọn họ là bị bắt đưa vào cung à? Sao thái hậu có thể quân phiệt như vậy ? Chỉ nghe nói qua quân phiệt cướp nữ nhân, nhưng thật chưa nghe người ta nói thái hậu cướp nam nhân. Xem ra, nàng so với Từ Hi thái hậu còn lợi hại hơn.”” Quân phiệt là gì? Từ Hi thái hậu là ai?” Đường Đường đột nhiên nêu ra những từ lạ khiến Tử Ngọc phải nhíu mày.“Ủa, ta quên mất, ngươi không có học qua lịch sử. Được rồi, chúng ta không phải đang nói về Lý quý nhân sao? Còn cái tên Lý Duyệt nữa, ngươi nói tiếp đi.” Khoát khoát tay thẳng thắn lựa chọn chuyển hướng về nội dung trọng tâm của câu chuyện.Tử Ngọc thấy nàng không muốn nói, cũng không miễn cưỡng, chỉ hơi nghi hoặc một chút, rồi tiếp tục nói: “Lý Duyệt ngay khi thái hậu bị trúng độc đến ngày thứ hai thì tự vận. Theo nô tỳ biết, ngày ấy người trúng độc là do hắn hầu hạ.”“Lời này là có ý gì?” Đường Đường nhăn mày lại: “Chẳng lẽ, ngươi muốn nói, ta trúng độc, là Lý Duyệt làm?”“Rất có thể, hơn nữa, nô tỳ còn tra được…” Tử Ngọc ghé vào tai Đường Đường nói nhỏ: “Lý Duyệt tựa hồ là do hoàng thượng an bài bên cạnh thái hậu.”
“Chuyện này… Thái hậu ! Nam sủng cùng thái giám không giống với nhau, thái giám là hoạn quan, mà nam sủng là nam nhân bình thường ! Nam sủng hầu hạ thái hậu cũng giống như..các phi tần hầu hạ cho hoàng thượng. Chỉ bất quá hoàng thượng nạp phi là lẽ dĩ nhiên, còn thái hậu tự ý nuôi nam sủng là thiên lý bất dung. Nếu không có bối cảnh cường đại chống đỡ thì chuyện người nuôi nam sủng trong hậu cung đã bị ban cho tội chết rồi.” Tử Ngọc biết dù sao Đường Đường của hiện tại không giống với trước đây, quan hệ hiện tại của các nàng là hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau, nếu quá mức hàm súc giải thích cho nàng chi bằng dứt khoát nói với nàng, làm cho nàng có thể minh bạch tất cả.
Lúc này Đường Đường, ở trước mặt nàng đối với mọi việc trong cung bao gồm mọi chuyện tình thế giới này đều hoàn toàn không hiểu. Cũng may nàng rất bình tĩnh, hơn nữa rất giỏi nhẵn nãi, vì thế, người bình thường rất khó phát hiện.
Điểm quan trọng chính là trên người Đường Đường mang một khí chất lạnh lùng lãnh ngạo, làm cho người ta không dám nghi vấn về quyền uy của nàng. Nếu không phải nàng ở trước mặt mình cố ý lộ ra kẽ hở, nàng nhất định là vô pháp phát hiện Đường Đường cùng thái hậu trước kia là khác biệt.
“Thì ra là thế, này thái hậu thật đúng là…” Mặc dù đối với chuyện nam nữ Đường Đường hoàn toàn không rõ, nhưng nhờ các sách lịch sử, thỉnh thoảng vẫn đọc lướt qua một ít dã sử bí truyền các chuyện về hậu cung nên cũng có hiểu sơ qua. Hoàng thượng nạp phi chính là vì sinh sôi nảy nở con cháu, về phần thái hậu nuôi nam sủng thôi, nàng thật đúng là chưa nghe nói qua, dù sao cũng nhất định là không được phép .
“Cái người tên Thanh Mặc , chính là nam sủng của ta đúng không?” Đột nhiên nhớ tới nam nhân bị nàng đạp một cước kia, nàng vội hỏi lại Tử Ngọc.
“Người đã gặp Thanh Mặc? Không sai, hắn là nam sủng được người sủng ái trước kia.” Tử Ngọc thấy Đường Đường nhắc đến Thanh Mặc liền đem vài người nam sủng trước kia của nàng nói qua.
Khi nàng nói đến Vương Hài cùng Lý Dạng, Đường Đường từ trên ghế nhảy dựng lên: “Nguyên lai hai người bọn họ là bị bắt đưa vào cung à? Sao thái hậu có thể quân phiệt như vậy ? Chỉ nghe nói qua quân phiệt cướp nữ nhân, nhưng thật chưa nghe người ta nói thái hậu cướp nam nhân. Xem ra, nàng so với Từ Hi thái hậu còn lợi hại hơn.”
” Quân phiệt là gì? Từ Hi thái hậu là ai?” Đường Đường đột nhiên nêu ra những từ lạ khiến Tử Ngọc phải nhíu mày.
“Ủa, ta quên mất, ngươi không có học qua lịch sử. Được rồi, chúng ta không phải đang nói về Lý quý nhân sao? Còn cái tên Lý Duyệt nữa, ngươi nói tiếp đi.” Khoát khoát tay thẳng thắn lựa chọn chuyển hướng về nội dung trọng tâm của câu chuyện.
Tử Ngọc thấy nàng không muốn nói, cũng không miễn cưỡng, chỉ hơi nghi hoặc một chút, rồi tiếp tục nói: “Lý Duyệt ngay khi thái hậu bị trúng độc đến ngày thứ hai thì tự vận. Theo nô tỳ biết, ngày ấy người trúng độc là do hắn hầu hạ.”
“Lời này là có ý gì?” Đường Đường nhăn mày lại: “Chẳng lẽ, ngươi muốn nói, ta trúng độc, là Lý Duyệt làm?”
“Rất có thể, hơn nữa, nô tỳ còn tra được…” Tử Ngọc ghé vào tai Đường Đường nói nhỏ: “Lý Duyệt tựa hồ là do hoàng thượng an bài bên cạnh thái hậu.”
Tiểu Thái Hậu Tám Tuổi Thật Tà ÁcTác giả: Thiến HềTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Cha ơi, giết hắn đi, chúng ta coi như là báo thù thay cho mẹ”. Trong một nhà xưởng hoang phế có hai người, một cô bé tóc tết thành bím khoảng bảy tuổi đôi tay cầm khẩu súng tự động XM177E2 đã được cải tiến. Lúc này cô bé đang đứng cảnh giới ngoài cửa đôi mắt chăm chú nhìn mục tiêu giọng nói non nớt hướng vào điện thoại thuyết phục cha mình hãy mau chóng hành động. “Đường Đường không được phân tâm, mục tiêu sẽ lập tức tiến hành giao dịch ngay bây giờ”. Ống điện thoại truyền đến giọng nói của người cha. Lúc này bên trong xưởng, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn vẫn luôn giám sát mọi hoạt động của kẻ địch thông qua máy vi tính, quay sang nhấc điện thoại trả lời đứa con gái nhỏ của mình, nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình. Hắn đã chờ ngày này bảy năm nay. Bảy năm trước, hắn là cảnh sát nổi danh trong giới điều tra của Y quốc, lần đó hắn nhận nhiệm vụ phải phá tan kế hoạch buôn lậu súng ống, nhưng chỉ vì nhân viên trong nội bộ để lộ thông tin bí mật dẫn đến… “Chuyện này… Thái hậu ! Nam sủng cùng thái giám không giống với nhau, thái giám là hoạn quan, mà nam sủng là nam nhân bình thường ! Nam sủng hầu hạ thái hậu cũng giống như..các phi tần hầu hạ cho hoàng thượng. Chỉ bất quá hoàng thượng nạp phi là lẽ dĩ nhiên, còn thái hậu tự ý nuôi nam sủng là thiên lý bất dung. Nếu không có bối cảnh cường đại chống đỡ thì chuyện người nuôi nam sủng trong hậu cung đã bị ban cho tội chết rồi.” Tử Ngọc biết dù sao Đường Đường của hiện tại không giống với trước đây, quan hệ hiện tại của các nàng là hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau, nếu quá mức hàm súc giải thích cho nàng chi bằng dứt khoát nói với nàng, làm cho nàng có thể minh bạch tất cả.Lúc này Đường Đường, ở trước mặt nàng đối với mọi việc trong cung bao gồm mọi chuyện tình thế giới này đều hoàn toàn không hiểu. Cũng may nàng rất bình tĩnh, hơn nữa rất giỏi nhẵn nãi, vì thế, người bình thường rất khó phát hiện.Điểm quan trọng chính là trên người Đường Đường mang một khí chất lạnh lùng lãnh ngạo, làm cho người ta không dám nghi vấn về quyền uy của nàng. Nếu không phải nàng ở trước mặt mình cố ý lộ ra kẽ hở, nàng nhất định là vô pháp phát hiện Đường Đường cùng thái hậu trước kia là khác biệt.“Thì ra là thế, này thái hậu thật đúng là…” Mặc dù đối với chuyện nam nữ Đường Đường hoàn toàn không rõ, nhưng nhờ các sách lịch sử, thỉnh thoảng vẫn đọc lướt qua một ít dã sử bí truyền các chuyện về hậu cung nên cũng có hiểu sơ qua. Hoàng thượng nạp phi chính là vì sinh sôi nảy nở con cháu, về phần thái hậu nuôi nam sủng thôi, nàng thật đúng là chưa nghe nói qua, dù sao cũng nhất định là không được phép .“Cái người tên Thanh Mặc , chính là nam sủng của ta đúng không?” Đột nhiên nhớ tới nam nhân bị nàng đạp một cước kia, nàng vội hỏi lại Tử Ngọc.“Người đã gặp Thanh Mặc? Không sai, hắn là nam sủng được người sủng ái trước kia.” Tử Ngọc thấy Đường Đường nhắc đến Thanh Mặc liền đem vài người nam sủng trước kia của nàng nói qua.Khi nàng nói đến Vương Hài cùng Lý Dạng, Đường Đường từ trên ghế nhảy dựng lên: “Nguyên lai hai người bọn họ là bị bắt đưa vào cung à? Sao thái hậu có thể quân phiệt như vậy ? Chỉ nghe nói qua quân phiệt cướp nữ nhân, nhưng thật chưa nghe người ta nói thái hậu cướp nam nhân. Xem ra, nàng so với Từ Hi thái hậu còn lợi hại hơn.”” Quân phiệt là gì? Từ Hi thái hậu là ai?” Đường Đường đột nhiên nêu ra những từ lạ khiến Tử Ngọc phải nhíu mày.“Ủa, ta quên mất, ngươi không có học qua lịch sử. Được rồi, chúng ta không phải đang nói về Lý quý nhân sao? Còn cái tên Lý Duyệt nữa, ngươi nói tiếp đi.” Khoát khoát tay thẳng thắn lựa chọn chuyển hướng về nội dung trọng tâm của câu chuyện.Tử Ngọc thấy nàng không muốn nói, cũng không miễn cưỡng, chỉ hơi nghi hoặc một chút, rồi tiếp tục nói: “Lý Duyệt ngay khi thái hậu bị trúng độc đến ngày thứ hai thì tự vận. Theo nô tỳ biết, ngày ấy người trúng độc là do hắn hầu hạ.”“Lời này là có ý gì?” Đường Đường nhăn mày lại: “Chẳng lẽ, ngươi muốn nói, ta trúng độc, là Lý Duyệt làm?”“Rất có thể, hơn nữa, nô tỳ còn tra được…” Tử Ngọc ghé vào tai Đường Đường nói nhỏ: “Lý Duyệt tựa hồ là do hoàng thượng an bài bên cạnh thái hậu.”