“Cha ơi, giết hắn đi, chúng ta coi như là báo thù thay cho mẹ”. Trong một nhà xưởng hoang phế có hai người, một cô bé tóc tết thành bím khoảng bảy tuổi đôi tay cầm khẩu súng tự động XM177E2 đã được cải tiến. Lúc này cô bé đang đứng cảnh giới ngoài cửa đôi mắt chăm chú nhìn mục tiêu giọng nói non nớt hướng vào điện thoại thuyết phục cha mình hãy mau chóng hành động. “Đường Đường không được phân tâm, mục tiêu sẽ lập tức tiến hành giao dịch ngay bây giờ”. Ống điện thoại truyền đến giọng nói của người cha. Lúc này bên trong xưởng, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn vẫn luôn giám sát mọi hoạt động của kẻ địch thông qua máy vi tính, quay sang nhấc điện thoại trả lời đứa con gái nhỏ của mình, nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình. Hắn đã chờ ngày này bảy năm nay. Bảy năm trước, hắn là cảnh sát nổi danh trong giới điều tra của Y quốc, lần đó hắn nhận nhiệm vụ phải phá tan kế hoạch buôn lậu súng ống, nhưng chỉ vì nhân viên trong nội bộ để lộ thông tin bí mật dẫn đến…
Chương 44
Tiểu Thái Hậu Tám Tuổi Thật Tà ÁcTác giả: Thiến HềTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Cha ơi, giết hắn đi, chúng ta coi như là báo thù thay cho mẹ”. Trong một nhà xưởng hoang phế có hai người, một cô bé tóc tết thành bím khoảng bảy tuổi đôi tay cầm khẩu súng tự động XM177E2 đã được cải tiến. Lúc này cô bé đang đứng cảnh giới ngoài cửa đôi mắt chăm chú nhìn mục tiêu giọng nói non nớt hướng vào điện thoại thuyết phục cha mình hãy mau chóng hành động. “Đường Đường không được phân tâm, mục tiêu sẽ lập tức tiến hành giao dịch ngay bây giờ”. Ống điện thoại truyền đến giọng nói của người cha. Lúc này bên trong xưởng, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn vẫn luôn giám sát mọi hoạt động của kẻ địch thông qua máy vi tính, quay sang nhấc điện thoại trả lời đứa con gái nhỏ của mình, nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình. Hắn đã chờ ngày này bảy năm nay. Bảy năm trước, hắn là cảnh sát nổi danh trong giới điều tra của Y quốc, lần đó hắn nhận nhiệm vụ phải phá tan kế hoạch buôn lậu súng ống, nhưng chỉ vì nhân viên trong nội bộ để lộ thông tin bí mật dẫn đến… Lời nói của Tuyết phi là có ý gì? Hổ đói còn không ăn thịt con, chẳng lẽ hoàng đế nhi tử bởi vì hận nàng mà đến cả đứa con vừa mới sinh cũng không buông tha sao?Không nên a !Đường Đường ngày trước luôn được pa pa thương yêu nên quả thực không thể hiểu nổi trong lòng Mộ Dung Kiền Dụ lúc này là đang nghĩ cái gì nữa.“Ngươi suy nghĩ nhiều quá, dù sao cũng là con của hắn, hắn làm sao có thể…” Nàng muốn an ủi Tuyết phi.. bất quá thật không biết phải nói cái gì nữa ? Một đứa nhỏ tám tuổi suy nghĩ chưa thông đi an ủi một nữ nhân đã hai mươi mấy, Thật sự rất khôi hài !Nếu là bình thường, Đường Đường chắc chắn nói: “Hắn dám đụng đến con trai ngươi ? Ta sẽ cho hắn đi chết đi!“Thế nhưng, hiện tại Đường Đường là thái hậu ! Nàng nói chuyện luôn phải học theo cung cách cao quý của một đại nhân vật.Ai ! Thực sự rất khó học nha !“Thái hậu minh giám. Chẳng lẽ người đã quên nô tỳ trong lúc mang thai đã không biết bao nhiều lần suýt bị hoài thai sớm. Nếu không phải Tiểu nghi cảnh giác cao, sợ là hoàng nhi đã sớm xuống cửu tuyền. Bây giờ, nô tỳ sinh lại sinh hạ một tiểu hoàng tử, hoàng thượng người sẽ tất lo lắng cho tương lai hoàng tử bị thái hậu kiểm soát hoàn toàn, thậm chí điều khiển giang sơn Tĩnh quốc. Hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua đứa bé ! .” Tuyết phi nói, trên mặt lộ ra một tia tuyệt vọng.Thì ra là thế. Nàng quả thực đã không nghĩ đến….Xem ra, sách sử cùng phim kịch trên ti vi nói không sai, hậu cung tranh đấu người chết ta sống, quả nhiên là đúng .Tất cả mọi người đều đeo lên mặt sự ngụy trang hoàn hảo, ngươi lừa ta gạt. Cuối cùng vẫn là đạo lý thắng làm vua thua làm giặc.Giang sơn trong lòng bàn tay, rượu nhạt cụng ly mừng một chén !“Vậy được rồi, ta cho ngươi nghỉ ngơi…. Bất quá, ngươi nếu đã bại lộ thân phận, ở lại nơi này còn có ý nghĩa gì kia chứ?“Đường Đường có điểm nghĩ không ra.Nếu như nói Tuyết phi là gián điệp nằm vùng bên hoàng đế nhi tử, như vậy hiện tại thân phận của nàng ta đã bại lộ, vì sao còn muốn lưu lại ? Nàng chắc chắn là sẽ không còn tin tức hữu dụng từ người Tuyết phi nữa.Tuyết phi nghe Đường Đường nhắc đến vấn đề này sắc mặt đột nhiên biến đổi, nàng ta có chút khó hiểu nhìn Đường Đường nói: “Chẳng lẽ thái hậu đã quên, nếu như nô tỳ biến mất chẳng phải Miên phi sẽ bị hoàng thượng chú ý sao ? Những lời này..thái hậu, mong người giải đáp cho nô tỳ.”Thì ra còn có một gián điệp nằm vùng khác. Đường Đường âm thầm mắng chính mình một câu “Ngu ngốc”, thiếu chút nữa nàng bị bại lộ rồi. Miên phi? Tốt, vậy là nàng có thu hoạch được thêm một tin tức mới.“Được rồi, ta đã biết. Ngươi chỉ cần nhớ kĩ nhiệm vụ của mình là được, an tâm nghỉ ngơi đi, ai gia sẽ cho người chăm sóc tiểu hoàng tử thật cẩn trọng .” Biểu tình trên mặt nàng có chút dịu xuống. Đường Đường bày ra khuôn mặt uy nghiêm nhất có thể, sau đó phẩy ống tay áo, bước về phía cửa phòng.“Nô tì cung tiễn thái hậu.” Nói nhiều lời như thế, Tuyết phi lúc này hô lớn, lớn đến nỗi tất cả mọi người bao gồm cả Mộ Dung Kiền Dụ bên ngoài đều nghe thấy.
Lời nói của Tuyết phi là có ý gì? Hổ đói còn không ăn thịt con, chẳng lẽ hoàng đế nhi tử bởi vì hận nàng mà đến cả đứa con vừa mới sinh cũng không buông tha sao?
Không nên a !
Đường Đường ngày trước luôn được pa pa thương yêu nên quả thực không thể hiểu nổi trong lòng Mộ Dung Kiền Dụ lúc này là đang nghĩ cái gì nữa.
“Ngươi suy nghĩ nhiều quá, dù sao cũng là con của hắn, hắn làm sao có thể…” Nàng muốn an ủi Tuyết phi.. bất quá thật không biết phải nói cái gì nữa ? Một đứa nhỏ tám tuổi suy nghĩ chưa thông đi an ủi một nữ nhân đã hai mươi mấy, Thật sự rất khôi hài !
Nếu là bình thường, Đường Đường chắc chắn nói: “Hắn dám đụng đến con trai ngươi ? Ta sẽ cho hắn đi chết đi!“
Thế nhưng, hiện tại Đường Đường là thái hậu ! Nàng nói chuyện luôn phải học theo cung cách cao quý của một đại nhân vật.
Ai ! Thực sự rất khó học nha !
“Thái hậu minh giám. Chẳng lẽ người đã quên nô tỳ trong lúc mang thai đã không biết bao nhiều lần suýt bị hoài thai sớm. Nếu không phải Tiểu nghi cảnh giác cao, sợ là hoàng nhi đã sớm xuống cửu tuyền. Bây giờ, nô tỳ sinh lại sinh hạ một tiểu hoàng tử, hoàng thượng người sẽ tất lo lắng cho tương lai hoàng tử bị thái hậu kiểm soát hoàn toàn, thậm chí điều khiển giang sơn Tĩnh quốc. Hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua đứa bé ! .” Tuyết phi nói, trên mặt lộ ra một tia tuyệt vọng.
Thì ra là thế. Nàng quả thực đã không nghĩ đến….
Xem ra, sách sử cùng phim kịch trên ti vi nói không sai, hậu cung tranh đấu người chết ta sống, quả nhiên là đúng .
Tất cả mọi người đều đeo lên mặt sự ngụy trang hoàn hảo, ngươi lừa ta gạt. Cuối cùng vẫn là đạo lý thắng làm vua thua làm giặc.
Giang sơn trong lòng bàn tay, rượu nhạt cụng ly mừng một chén !
“Vậy được rồi, ta cho ngươi nghỉ ngơi…. Bất quá, ngươi nếu đã bại lộ thân phận, ở lại nơi này còn có ý nghĩa gì kia chứ?“
Đường Đường có điểm nghĩ không ra.
Nếu như nói Tuyết phi là gián điệp nằm vùng bên hoàng đế nhi tử, như vậy hiện tại thân phận của nàng ta đã bại lộ, vì sao còn muốn lưu lại ? Nàng chắc chắn là sẽ không còn tin tức hữu dụng từ người Tuyết phi nữa.
Tuyết phi nghe Đường Đường nhắc đến vấn đề này sắc mặt đột nhiên biến đổi, nàng ta có chút khó hiểu nhìn Đường Đường nói: “Chẳng lẽ thái hậu đã quên, nếu như nô tỳ biến mất chẳng phải Miên phi sẽ bị hoàng thượng chú ý sao ? Những lời này..thái hậu, mong người giải đáp cho nô tỳ.”
Thì ra còn có một gián điệp nằm vùng khác. Đường Đường âm thầm mắng chính mình một câu “Ngu ngốc”, thiếu chút nữa nàng bị bại lộ rồi. Miên phi? Tốt, vậy là nàng có thu hoạch được thêm một tin tức mới.
“Được rồi, ta đã biết. Ngươi chỉ cần nhớ kĩ nhiệm vụ của mình là được, an tâm nghỉ ngơi đi, ai gia sẽ cho người chăm sóc tiểu hoàng tử thật cẩn trọng .” Biểu tình trên mặt nàng có chút dịu xuống. Đường Đường bày ra khuôn mặt uy nghiêm nhất có thể, sau đó phẩy ống tay áo, bước về phía cửa phòng.
“Nô tì cung tiễn thái hậu.” Nói nhiều lời như thế, Tuyết phi lúc này hô lớn, lớn đến nỗi tất cả mọi người bao gồm cả Mộ Dung Kiền Dụ bên ngoài đều nghe thấy.
Tiểu Thái Hậu Tám Tuổi Thật Tà ÁcTác giả: Thiến HềTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Cha ơi, giết hắn đi, chúng ta coi như là báo thù thay cho mẹ”. Trong một nhà xưởng hoang phế có hai người, một cô bé tóc tết thành bím khoảng bảy tuổi đôi tay cầm khẩu súng tự động XM177E2 đã được cải tiến. Lúc này cô bé đang đứng cảnh giới ngoài cửa đôi mắt chăm chú nhìn mục tiêu giọng nói non nớt hướng vào điện thoại thuyết phục cha mình hãy mau chóng hành động. “Đường Đường không được phân tâm, mục tiêu sẽ lập tức tiến hành giao dịch ngay bây giờ”. Ống điện thoại truyền đến giọng nói của người cha. Lúc này bên trong xưởng, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn vẫn luôn giám sát mọi hoạt động của kẻ địch thông qua máy vi tính, quay sang nhấc điện thoại trả lời đứa con gái nhỏ của mình, nhưng mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình. Hắn đã chờ ngày này bảy năm nay. Bảy năm trước, hắn là cảnh sát nổi danh trong giới điều tra của Y quốc, lần đó hắn nhận nhiệm vụ phải phá tan kế hoạch buôn lậu súng ống, nhưng chỉ vì nhân viên trong nội bộ để lộ thông tin bí mật dẫn đến… Lời nói của Tuyết phi là có ý gì? Hổ đói còn không ăn thịt con, chẳng lẽ hoàng đế nhi tử bởi vì hận nàng mà đến cả đứa con vừa mới sinh cũng không buông tha sao?Không nên a !Đường Đường ngày trước luôn được pa pa thương yêu nên quả thực không thể hiểu nổi trong lòng Mộ Dung Kiền Dụ lúc này là đang nghĩ cái gì nữa.“Ngươi suy nghĩ nhiều quá, dù sao cũng là con của hắn, hắn làm sao có thể…” Nàng muốn an ủi Tuyết phi.. bất quá thật không biết phải nói cái gì nữa ? Một đứa nhỏ tám tuổi suy nghĩ chưa thông đi an ủi một nữ nhân đã hai mươi mấy, Thật sự rất khôi hài !Nếu là bình thường, Đường Đường chắc chắn nói: “Hắn dám đụng đến con trai ngươi ? Ta sẽ cho hắn đi chết đi!“Thế nhưng, hiện tại Đường Đường là thái hậu ! Nàng nói chuyện luôn phải học theo cung cách cao quý của một đại nhân vật.Ai ! Thực sự rất khó học nha !“Thái hậu minh giám. Chẳng lẽ người đã quên nô tỳ trong lúc mang thai đã không biết bao nhiều lần suýt bị hoài thai sớm. Nếu không phải Tiểu nghi cảnh giác cao, sợ là hoàng nhi đã sớm xuống cửu tuyền. Bây giờ, nô tỳ sinh lại sinh hạ một tiểu hoàng tử, hoàng thượng người sẽ tất lo lắng cho tương lai hoàng tử bị thái hậu kiểm soát hoàn toàn, thậm chí điều khiển giang sơn Tĩnh quốc. Hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua đứa bé ! .” Tuyết phi nói, trên mặt lộ ra một tia tuyệt vọng.Thì ra là thế. Nàng quả thực đã không nghĩ đến….Xem ra, sách sử cùng phim kịch trên ti vi nói không sai, hậu cung tranh đấu người chết ta sống, quả nhiên là đúng .Tất cả mọi người đều đeo lên mặt sự ngụy trang hoàn hảo, ngươi lừa ta gạt. Cuối cùng vẫn là đạo lý thắng làm vua thua làm giặc.Giang sơn trong lòng bàn tay, rượu nhạt cụng ly mừng một chén !“Vậy được rồi, ta cho ngươi nghỉ ngơi…. Bất quá, ngươi nếu đã bại lộ thân phận, ở lại nơi này còn có ý nghĩa gì kia chứ?“Đường Đường có điểm nghĩ không ra.Nếu như nói Tuyết phi là gián điệp nằm vùng bên hoàng đế nhi tử, như vậy hiện tại thân phận của nàng ta đã bại lộ, vì sao còn muốn lưu lại ? Nàng chắc chắn là sẽ không còn tin tức hữu dụng từ người Tuyết phi nữa.Tuyết phi nghe Đường Đường nhắc đến vấn đề này sắc mặt đột nhiên biến đổi, nàng ta có chút khó hiểu nhìn Đường Đường nói: “Chẳng lẽ thái hậu đã quên, nếu như nô tỳ biến mất chẳng phải Miên phi sẽ bị hoàng thượng chú ý sao ? Những lời này..thái hậu, mong người giải đáp cho nô tỳ.”Thì ra còn có một gián điệp nằm vùng khác. Đường Đường âm thầm mắng chính mình một câu “Ngu ngốc”, thiếu chút nữa nàng bị bại lộ rồi. Miên phi? Tốt, vậy là nàng có thu hoạch được thêm một tin tức mới.“Được rồi, ta đã biết. Ngươi chỉ cần nhớ kĩ nhiệm vụ của mình là được, an tâm nghỉ ngơi đi, ai gia sẽ cho người chăm sóc tiểu hoàng tử thật cẩn trọng .” Biểu tình trên mặt nàng có chút dịu xuống. Đường Đường bày ra khuôn mặt uy nghiêm nhất có thể, sau đó phẩy ống tay áo, bước về phía cửa phòng.“Nô tì cung tiễn thái hậu.” Nói nhiều lời như thế, Tuyết phi lúc này hô lớn, lớn đến nỗi tất cả mọi người bao gồm cả Mộ Dung Kiền Dụ bên ngoài đều nghe thấy.