Dưới ánh nắng mặt trời gay gắt của mùa hạ,trong một toà cao ốc đồ sộ, một bóng hình thiếu nữ hiên ngang, lạnh lùng mà cao quý.Đôi mắt sáng trong, đen láy nhưng sâu hun hút,lúc nào cũng ánh lên những tia sáng khác lạ. Đôi môi mọng nước đang thưởng thức rượu vang đỏ trong ly thủy tinh cao cấp được đặt riêng từ Pháp.Những lọn tóc được chăm chút tỉ mỉ rũ xuống bờ vai nhỏ bé trắng như tuyết.Chiếc đầm xanh dương được thiết kế tỉ mỉ từ những thợ thủ công nổi tiếng nhất của Ý càng làm tôn lên vòng eo thon gọn,cặp chân dài không tì vết của cô.Bàn tay ngọc đang v**t v* thành cốc sáng bóng. Đột nhiên, giọng nói trầm ấm của đàn ông vang lên bên ngoài hành lang: "Chị! Tại sao bây giờ chị mới về.Em nhớ chị chết mất." Rồi cánh cửa bị một bàn chân thon dài đá bật ra.Tiếp đó là một gương mặt đào hoa hiện ra: đôi mắt hẹp dài, lông mày sắc bén, tóc ngắn chuốt về phía sau, trên môi nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời để lộ ra cái răng nanh tình quái.Anh vào phòng, rảo bước về phía người con gái,dang hai…
Chương 184: Một Đấu Một
Yêu Chiều Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Tổng Tài Bá ĐạoTác giả: Bí Ngô NhỏTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngDưới ánh nắng mặt trời gay gắt của mùa hạ,trong một toà cao ốc đồ sộ, một bóng hình thiếu nữ hiên ngang, lạnh lùng mà cao quý.Đôi mắt sáng trong, đen láy nhưng sâu hun hút,lúc nào cũng ánh lên những tia sáng khác lạ. Đôi môi mọng nước đang thưởng thức rượu vang đỏ trong ly thủy tinh cao cấp được đặt riêng từ Pháp.Những lọn tóc được chăm chút tỉ mỉ rũ xuống bờ vai nhỏ bé trắng như tuyết.Chiếc đầm xanh dương được thiết kế tỉ mỉ từ những thợ thủ công nổi tiếng nhất của Ý càng làm tôn lên vòng eo thon gọn,cặp chân dài không tì vết của cô.Bàn tay ngọc đang v**t v* thành cốc sáng bóng. Đột nhiên, giọng nói trầm ấm của đàn ông vang lên bên ngoài hành lang: "Chị! Tại sao bây giờ chị mới về.Em nhớ chị chết mất." Rồi cánh cửa bị một bàn chân thon dài đá bật ra.Tiếp đó là một gương mặt đào hoa hiện ra: đôi mắt hẹp dài, lông mày sắc bén, tóc ngắn chuốt về phía sau, trên môi nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời để lộ ra cái răng nanh tình quái.Anh vào phòng, rảo bước về phía người con gái,dang hai… "..."- Trong một góc tối, Tử Uyên đang cẩn thận đề phòng.Súng trường trong lúc chạy trốn đã bỏ đi, mang theo nó, chẳng khác gì mang theo hòn than nóng, rất khó ẩn thân.Đạn liên tục bay đến, cô đành phải chấp nhận đẩy gánh nặng đó ra ngoài.Hiện tại, Lộng Ảnh và cô đều ở trong tình huống cân bằng, cứ trốn chạy mãi không phải cách.Bên phía Lộng Ảnh, còn có thuộc hạ hỗ trợ, tuy cô có thể giải quyết bọn họ nhưng cũng cần có thời gian.Trong lúc ấy, Lộng Ảnh chắc chắn sẽ không ngồi yên.Chi bằng hiện tại, cứ cược lớn một phen..." Tốt! Nói thuộc hạ của cô lùi lại."- Mặc dù đồng ý với yêu cầu của đối thủ nhưng Tử Uyên vẫn nhất nhất đề phòng.Cô không nắm chắc điểm yếu đối phương nhưng ít nhất phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho bản thân." Lùi lại, tuyệt đối không được ra tay."- Lộng Ảnh dứt khoát ra lệnh.Cô không phải người tốt nhưng cũng chẳng phải kẻ hèn hạ, luật chơi đã định, không cần nói, cô cũng sẽ tự giác tuân thủ.Lần này, không một ai lên tiếng phản đối, tất cả dần dần lùi lại, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.Không một ai lên tiếng, không gian bắt đầu trở nên yên tĩnh lạ thường.Từng nhịp thở đều đều, tiếng súng trường ma sát với y phục,....mọi thứ đều được Tử Uyên và Lộng Ảnh thu vào đại não, cẩn thận chắt lọc.Đột nhiên, phía Tử Uyên có hành động.Từ bình phong lớn phía tả chính diện, một thân ảo ảnh xuất hiện, dùng tốc độ nhanh nhất để tiến lại phía Lộng Ảnh.Chân trái dùng lực cân bằng làm trụ, chân phải mạnh mẽ hạ một đòn sát thủ xuống gáy đối phương.Đương nhiên, Lộng Ảnh cũng không dễ dàng đầu hàng, hai tay nâng lên tạo một góc nghiêng 90 độ đón lực tiếp xục.Thân thể cũng dần dần hạ thấp, hạn chế tác động của ngoại lực đồng thời ổn định cơ thể, dùng vị trí tốt nhất để đánh trả.Không ngoài dự đoán, Lộng Ảnh liền "trả đũa" bằng một đòn đấm kép, tấn công thẳng vào yết hầu của Tử Uyên.Chân phải sớm đã trở thành một gọng kìm chắc khoẻ, cầm chặt tay phải của cô.Đòn này...vô cùng hiểm độc...Tử Uyên nhíu mày, mi tâm chuyển động, ánh mắt sắc bén luôn quan sát từng cử động nhỏ nhất của Lộng Ảnh.Đòn hiểm vừa tung ra, Tử Uyên đã lách thân để tránh, xoay người 360 độ, ổn định hai vòng sau lưng Lộng Ảnh, trực tiếp dùng khủy tay hạ đòn vào sườn đối thủ.Lộng Ảnh không kịp phòng bị, lập tức chịu đau, khoé mắt nheo lại tìm sơ hở của đối phương.Mỗi một đòn Lộng Ảnh hạ xuống đều tấn công vào nhược điểm chí mạng của Tử Uyên nhưng cô đều giải quyết được, ngược lại, có phần dễ dàng, thong thả hơn.Cứ thế, hai người liên tục đọ sức, với thể lực cao cộng thêm thân thủ vô cùng tốt, cơ hồ không phân thắng bại.Mỗi người đều có điểm mạnh yếu khác nhau nhưng nếu cứ kéo dài như vậy, tất sẽ lưỡng bại câu thương, cả hai đều mình đầy thương tích.Nhận rõ thế cục, Lộng Ảnh đương nhiên sẽ không chịu để yên, tâm trí dao động nhưng toàn thân đều cật lực lách đòn.Đột nhiên, Lộng Ảnh tách khỏi Tử Uyên, cô dùng tư thế nửa quỳ,sử dụng lưng và bả vai che khuất tầm nhìn của Tử Uyên trong vài giây đồng hồ.Đáy mắt âm độc khẽ dao chuyển, bàn tay vừa động liền lột một lớp da dài trên cánh tay trái.Thì ra, là da giả.Lớp màng nhựa silicon vừa tháo ra, một con dao găm sắc bén xuất hiện.Thân đao thon dài, lưỡi dao sắc nhọn, dù thiết kế nhỏ gọn và đơn giản nhất có thể nhưng cũng không thể phủ định được loại vũ khí cực phẩm này.Chưa kể đến khả năng ngụy trang, vũ khí nguy hiểm này ngụy trang trên da, nếu có bất kì sơ xuất nào, chắc chắn sẽ gây nên tổn thương không nhỏ..
"..."- Trong một góc tối, Tử Uyên đang cẩn thận đề phòng.
Súng trường trong lúc chạy trốn đã bỏ đi, mang theo nó, chẳng khác gì mang theo hòn than nóng, rất khó ẩn thân.
Đạn liên tục bay đến, cô đành phải chấp nhận đẩy gánh nặng đó ra ngoài.
Hiện tại, Lộng Ảnh và cô đều ở trong tình huống cân bằng, cứ trốn chạy mãi không phải cách.
Bên phía Lộng Ảnh, còn có thuộc hạ hỗ trợ, tuy cô có thể giải quyết bọn họ nhưng cũng cần có thời gian.
Trong lúc ấy, Lộng Ảnh chắc chắn sẽ không ngồi yên.
Chi bằng hiện tại, cứ cược lớn một phen...
" Tốt! Nói thuộc hạ của cô lùi lại."- Mặc dù đồng ý với yêu cầu của đối thủ nhưng Tử Uyên vẫn nhất nhất đề phòng.
Cô không nắm chắc điểm yếu đối phương nhưng ít nhất phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho bản thân.
" Lùi lại, tuyệt đối không được ra tay."- Lộng Ảnh dứt khoát ra lệnh.
Cô không phải người tốt nhưng cũng chẳng phải kẻ hèn hạ, luật chơi đã định, không cần nói, cô cũng sẽ tự giác tuân thủ.
Lần này, không một ai lên tiếng phản đối, tất cả dần dần lùi lại, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.
Không một ai lên tiếng, không gian bắt đầu trở nên yên tĩnh lạ thường.
Từng nhịp thở đều đều, tiếng súng trường ma sát với y phục,....mọi thứ đều được Tử Uyên và Lộng Ảnh thu vào đại não, cẩn thận chắt lọc.
Đột nhiên, phía Tử Uyên có hành động.
Từ bình phong lớn phía tả chính diện, một thân ảo ảnh xuất hiện, dùng tốc độ nhanh nhất để tiến lại phía Lộng Ảnh.
Chân trái dùng lực cân bằng làm trụ, chân phải mạnh mẽ hạ một đòn sát thủ xuống gáy đối phương.
Đương nhiên, Lộng Ảnh cũng không dễ dàng đầu hàng, hai tay nâng lên tạo một góc nghiêng 90 độ đón lực tiếp xục.
Thân thể cũng dần dần hạ thấp, hạn chế tác động của ngoại lực đồng thời ổn định cơ thể, dùng vị trí tốt nhất để đánh trả.
Không ngoài dự đoán, Lộng Ảnh liền "trả đũa" bằng một đòn đấm kép, tấn công thẳng vào yết hầu của Tử Uyên.
Chân phải sớm đã trở thành một gọng kìm chắc khoẻ, cầm chặt tay phải của cô.
Đòn này...vô cùng hiểm độc...
Tử Uyên nhíu mày, mi tâm chuyển động, ánh mắt sắc bén luôn quan sát từng cử động nhỏ nhất của Lộng Ảnh.
Đòn hiểm vừa tung ra, Tử Uyên đã lách thân để tránh, xoay người 360 độ, ổn định hai vòng sau lưng Lộng Ảnh, trực tiếp dùng khủy tay hạ đòn vào sườn đối thủ.
Lộng Ảnh không kịp phòng bị, lập tức chịu đau, khoé mắt nheo lại tìm sơ hở của đối phương.
Mỗi một đòn Lộng Ảnh hạ xuống đều tấn công vào nhược điểm chí mạng của Tử Uyên nhưng cô đều giải quyết được, ngược lại, có phần dễ dàng, thong thả hơn.
Cứ thế, hai người liên tục đọ sức, với thể lực cao cộng thêm thân thủ vô cùng tốt, cơ hồ không phân thắng bại.
Mỗi người đều có điểm mạnh yếu khác nhau nhưng nếu cứ kéo dài như vậy, tất sẽ lưỡng bại câu thương, cả hai đều mình đầy thương tích.
Nhận rõ thế cục, Lộng Ảnh đương nhiên sẽ không chịu để yên, tâm trí dao động nhưng toàn thân đều cật lực lách đòn.
Đột nhiên, Lộng Ảnh tách khỏi Tử Uyên, cô dùng tư thế nửa quỳ,
sử dụng lưng và bả vai che khuất tầm nhìn của Tử Uyên trong vài giây đồng hồ.
Đáy mắt âm độc khẽ dao chuyển, bàn tay vừa động liền lột một lớp da dài trên cánh tay trái.
Thì ra, là da giả.
Lớp màng nhựa silicon vừa tháo ra, một con dao găm sắc bén xuất hiện.
Thân đao thon dài, lưỡi dao sắc nhọn, dù thiết kế nhỏ gọn và đơn giản nhất có thể nhưng cũng không thể phủ định được loại vũ khí cực phẩm này.
Chưa kể đến khả năng ngụy trang, vũ khí nguy hiểm này ngụy trang trên da, nếu có bất kì sơ xuất nào, chắc chắn sẽ gây nên tổn thương không nhỏ..
Yêu Chiều Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Tổng Tài Bá ĐạoTác giả: Bí Ngô NhỏTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngDưới ánh nắng mặt trời gay gắt của mùa hạ,trong một toà cao ốc đồ sộ, một bóng hình thiếu nữ hiên ngang, lạnh lùng mà cao quý.Đôi mắt sáng trong, đen láy nhưng sâu hun hút,lúc nào cũng ánh lên những tia sáng khác lạ. Đôi môi mọng nước đang thưởng thức rượu vang đỏ trong ly thủy tinh cao cấp được đặt riêng từ Pháp.Những lọn tóc được chăm chút tỉ mỉ rũ xuống bờ vai nhỏ bé trắng như tuyết.Chiếc đầm xanh dương được thiết kế tỉ mỉ từ những thợ thủ công nổi tiếng nhất của Ý càng làm tôn lên vòng eo thon gọn,cặp chân dài không tì vết của cô.Bàn tay ngọc đang v**t v* thành cốc sáng bóng. Đột nhiên, giọng nói trầm ấm của đàn ông vang lên bên ngoài hành lang: "Chị! Tại sao bây giờ chị mới về.Em nhớ chị chết mất." Rồi cánh cửa bị một bàn chân thon dài đá bật ra.Tiếp đó là một gương mặt đào hoa hiện ra: đôi mắt hẹp dài, lông mày sắc bén, tóc ngắn chuốt về phía sau, trên môi nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời để lộ ra cái răng nanh tình quái.Anh vào phòng, rảo bước về phía người con gái,dang hai… "..."- Trong một góc tối, Tử Uyên đang cẩn thận đề phòng.Súng trường trong lúc chạy trốn đã bỏ đi, mang theo nó, chẳng khác gì mang theo hòn than nóng, rất khó ẩn thân.Đạn liên tục bay đến, cô đành phải chấp nhận đẩy gánh nặng đó ra ngoài.Hiện tại, Lộng Ảnh và cô đều ở trong tình huống cân bằng, cứ trốn chạy mãi không phải cách.Bên phía Lộng Ảnh, còn có thuộc hạ hỗ trợ, tuy cô có thể giải quyết bọn họ nhưng cũng cần có thời gian.Trong lúc ấy, Lộng Ảnh chắc chắn sẽ không ngồi yên.Chi bằng hiện tại, cứ cược lớn một phen..." Tốt! Nói thuộc hạ của cô lùi lại."- Mặc dù đồng ý với yêu cầu của đối thủ nhưng Tử Uyên vẫn nhất nhất đề phòng.Cô không nắm chắc điểm yếu đối phương nhưng ít nhất phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho bản thân." Lùi lại, tuyệt đối không được ra tay."- Lộng Ảnh dứt khoát ra lệnh.Cô không phải người tốt nhưng cũng chẳng phải kẻ hèn hạ, luật chơi đã định, không cần nói, cô cũng sẽ tự giác tuân thủ.Lần này, không một ai lên tiếng phản đối, tất cả dần dần lùi lại, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.Không một ai lên tiếng, không gian bắt đầu trở nên yên tĩnh lạ thường.Từng nhịp thở đều đều, tiếng súng trường ma sát với y phục,....mọi thứ đều được Tử Uyên và Lộng Ảnh thu vào đại não, cẩn thận chắt lọc.Đột nhiên, phía Tử Uyên có hành động.Từ bình phong lớn phía tả chính diện, một thân ảo ảnh xuất hiện, dùng tốc độ nhanh nhất để tiến lại phía Lộng Ảnh.Chân trái dùng lực cân bằng làm trụ, chân phải mạnh mẽ hạ một đòn sát thủ xuống gáy đối phương.Đương nhiên, Lộng Ảnh cũng không dễ dàng đầu hàng, hai tay nâng lên tạo một góc nghiêng 90 độ đón lực tiếp xục.Thân thể cũng dần dần hạ thấp, hạn chế tác động của ngoại lực đồng thời ổn định cơ thể, dùng vị trí tốt nhất để đánh trả.Không ngoài dự đoán, Lộng Ảnh liền "trả đũa" bằng một đòn đấm kép, tấn công thẳng vào yết hầu của Tử Uyên.Chân phải sớm đã trở thành một gọng kìm chắc khoẻ, cầm chặt tay phải của cô.Đòn này...vô cùng hiểm độc...Tử Uyên nhíu mày, mi tâm chuyển động, ánh mắt sắc bén luôn quan sát từng cử động nhỏ nhất của Lộng Ảnh.Đòn hiểm vừa tung ra, Tử Uyên đã lách thân để tránh, xoay người 360 độ, ổn định hai vòng sau lưng Lộng Ảnh, trực tiếp dùng khủy tay hạ đòn vào sườn đối thủ.Lộng Ảnh không kịp phòng bị, lập tức chịu đau, khoé mắt nheo lại tìm sơ hở của đối phương.Mỗi một đòn Lộng Ảnh hạ xuống đều tấn công vào nhược điểm chí mạng của Tử Uyên nhưng cô đều giải quyết được, ngược lại, có phần dễ dàng, thong thả hơn.Cứ thế, hai người liên tục đọ sức, với thể lực cao cộng thêm thân thủ vô cùng tốt, cơ hồ không phân thắng bại.Mỗi người đều có điểm mạnh yếu khác nhau nhưng nếu cứ kéo dài như vậy, tất sẽ lưỡng bại câu thương, cả hai đều mình đầy thương tích.Nhận rõ thế cục, Lộng Ảnh đương nhiên sẽ không chịu để yên, tâm trí dao động nhưng toàn thân đều cật lực lách đòn.Đột nhiên, Lộng Ảnh tách khỏi Tử Uyên, cô dùng tư thế nửa quỳ,sử dụng lưng và bả vai che khuất tầm nhìn của Tử Uyên trong vài giây đồng hồ.Đáy mắt âm độc khẽ dao chuyển, bàn tay vừa động liền lột một lớp da dài trên cánh tay trái.Thì ra, là da giả.Lớp màng nhựa silicon vừa tháo ra, một con dao găm sắc bén xuất hiện.Thân đao thon dài, lưỡi dao sắc nhọn, dù thiết kế nhỏ gọn và đơn giản nhất có thể nhưng cũng không thể phủ định được loại vũ khí cực phẩm này.Chưa kể đến khả năng ngụy trang, vũ khí nguy hiểm này ngụy trang trên da, nếu có bất kì sơ xuất nào, chắc chắn sẽ gây nên tổn thương không nhỏ..