Tác giả:

Tại rừng XXX... Nhạc Phượng Hy đang ở sâu trong rừng, trên tay cầm một cuốn sách, ở trên đó là nhiều hình ảnh cây thuốc, thảo dược... đôi mắt phượng linh hoạt nhìn ngang nhìn dọc xung quanh sau đó.... " A! Cuối cùng thấy mày rồi...tình yêu" Nhạc Phượng Hy vui mừng reo lên khi thấy một loại thảo mộc đang mọc ở vách đá mà... vách đá đó đang nằm sừng sững ở sát bờ vực. Cô không ngại nguy hiểm leo lên hòn đá. Tay cô khi cách cây thảo mộc chỉ còn một gang tay, chỉ một chút thôi, cô cố gắng nhoài người hơn... Chân Nhạc Phượng Hy bất chợt bị chuột rút mà mất thăng bằng sau đó... và sau đó... một màng tối thui bao trùm lên đầu cô. Khi mở mắt ra, Nhạc Phượng Hy phát hiện ra là cô đang bay... đúng! Chính xác là cô đang bay. Thích thú khi mình đang lơ lửng trên cao, làm sát thủ bao nhiêu năm mà cô chưa từng được bay như thế này, nếu như vậy thì muốn đi đâu cũng được, cô cũng không cần mạo hiểm leo lên leo xuống để hái thuốc... khoan đã!? Cô nhớ là mình đang hái thuốc thì bị ngã xuống vực mà...…

Chương 52: Đoan Hiên là ai?

Thần Nữ Ngạo Cuồng Thiên HạTác giả: Giang GieviTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTại rừng XXX... Nhạc Phượng Hy đang ở sâu trong rừng, trên tay cầm một cuốn sách, ở trên đó là nhiều hình ảnh cây thuốc, thảo dược... đôi mắt phượng linh hoạt nhìn ngang nhìn dọc xung quanh sau đó.... " A! Cuối cùng thấy mày rồi...tình yêu" Nhạc Phượng Hy vui mừng reo lên khi thấy một loại thảo mộc đang mọc ở vách đá mà... vách đá đó đang nằm sừng sững ở sát bờ vực. Cô không ngại nguy hiểm leo lên hòn đá. Tay cô khi cách cây thảo mộc chỉ còn một gang tay, chỉ một chút thôi, cô cố gắng nhoài người hơn... Chân Nhạc Phượng Hy bất chợt bị chuột rút mà mất thăng bằng sau đó... và sau đó... một màng tối thui bao trùm lên đầu cô. Khi mở mắt ra, Nhạc Phượng Hy phát hiện ra là cô đang bay... đúng! Chính xác là cô đang bay. Thích thú khi mình đang lơ lửng trên cao, làm sát thủ bao nhiêu năm mà cô chưa từng được bay như thế này, nếu như vậy thì muốn đi đâu cũng được, cô cũng không cần mạo hiểm leo lên leo xuống để hái thuốc... khoan đã!? Cô nhớ là mình đang hái thuốc thì bị ngã xuống vực mà...… Đoan Hiên cùng vài vị giáo đồ dùng quang linh để chữa trị cho mọi người... những áng sáng trắng, xanh cứ thế xoa dịu cơn đau và làm khép miệng vết thương.Chỉ có chút quang linh vậy mà cả đám người dong binh đoàn đã sáng mắt lên như sao, lộ rõ sự ngưỡng mộ, tôn kính.Nhạc Phượng Hy liếc xéo khinh thường đám người ngu ngốc đó... sau đó nàng bỏ ra chỗ khác tự tìm chỗ dựng trại....................Tại sao xung quanh nàng lại có nhiều mặt dày bao vây thế này a~Không phải chỉ qua đêm trong rừng sao? Nhóm ai tự nấy lo chứ?!Vậy mà tình cảnh bây giờ lại là... cả đám ngồi cùng nàng...Lý do cũng dễ hiểu nha!Nhóm nàng gồm 4 người (Hỏa Phụng còn ở trong không gian), tỷ muội An Hiên có vẻ quý nàng nên cũng ngồi chung tán chuyện... chỉ bao nhiêu đây người nàng không để ý, thậm chí rất sảng khoái vui vẻ.Thế nhưng cái người Đoan Hiên gì đó sao lại đến chỗ nàng làm gì? Cả khu rừng đều rất rộng rãi, thiếu gì chỗ trống để nghỉ ngơi.Vậy mà An Nhiên- tiểu muội của An Hiểu lại vô tư cùng ngưỡng mộ hắn mà mời hắn cùng tụ lại. Đây là chỗ của nàng nha!!! Sao nàng lại không được quyết định chứ?!Thôi được! Hắn cũng không sao... nhưng...TẠI SAO CÁI BÀ CHẰN MÀU "HƯỜNG" KIA CŨNG ĐẾN VẬY??? 😬😬😬Ngồi chỗ của nàng thì không nói đi... thế thì còn trưng bộ mặt khinh thường cùng ganh ghét với nàng làm gì a~ >_

Đoan Hiên cùng vài vị giáo đồ dùng quang linh để chữa trị cho mọi người... những áng sáng trắng, xanh cứ thế xoa dịu cơn đau và làm khép miệng vết thương.

Chỉ có chút quang linh vậy mà cả đám người dong binh đoàn đã sáng mắt lên như sao, lộ rõ sự ngưỡng mộ, tôn kính.

Nhạc Phượng Hy liếc xéo khinh thường đám người ngu ngốc đó... sau đó nàng bỏ ra chỗ khác tự tìm chỗ dựng trại...

.................

Tại sao xung quanh nàng lại có nhiều mặt dày bao vây thế này a~

Không phải chỉ qua đêm trong rừng sao? Nhóm ai tự nấy lo chứ?!

Vậy mà tình cảnh bây giờ lại là... cả đám ngồi cùng nàng...

Lý do cũng dễ hiểu nha!

Nhóm nàng gồm 4 người (Hỏa Phụng còn ở trong không gian), tỷ muội An Hiên có vẻ quý nàng nên cũng ngồi chung tán chuyện... chỉ bao nhiêu đây người nàng không để ý, thậm chí rất sảng khoái vui vẻ.

Thế nhưng cái người Đoan Hiên gì đó sao lại đến chỗ nàng làm gì? Cả khu rừng đều rất rộng rãi, thiếu gì chỗ trống để nghỉ ngơi.

Vậy mà An Nhiên- tiểu muội của An Hiểu lại vô tư cùng ngưỡng mộ hắn mà mời hắn cùng tụ lại. Đây là chỗ của nàng nha!!! Sao nàng lại không được quyết định chứ?!

Thôi được! Hắn cũng không sao... nhưng...

TẠI SAO CÁI BÀ CHẰN MÀU "HƯỜNG" KIA CŨNG ĐẾN VẬY??? 😬😬😬

Ngồi chỗ của nàng thì không nói đi... thế thì còn trưng bộ mặt khinh thường cùng ganh ghét với nàng làm gì a~ >_

Thần Nữ Ngạo Cuồng Thiên HạTác giả: Giang GieviTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTại rừng XXX... Nhạc Phượng Hy đang ở sâu trong rừng, trên tay cầm một cuốn sách, ở trên đó là nhiều hình ảnh cây thuốc, thảo dược... đôi mắt phượng linh hoạt nhìn ngang nhìn dọc xung quanh sau đó.... " A! Cuối cùng thấy mày rồi...tình yêu" Nhạc Phượng Hy vui mừng reo lên khi thấy một loại thảo mộc đang mọc ở vách đá mà... vách đá đó đang nằm sừng sững ở sát bờ vực. Cô không ngại nguy hiểm leo lên hòn đá. Tay cô khi cách cây thảo mộc chỉ còn một gang tay, chỉ một chút thôi, cô cố gắng nhoài người hơn... Chân Nhạc Phượng Hy bất chợt bị chuột rút mà mất thăng bằng sau đó... và sau đó... một màng tối thui bao trùm lên đầu cô. Khi mở mắt ra, Nhạc Phượng Hy phát hiện ra là cô đang bay... đúng! Chính xác là cô đang bay. Thích thú khi mình đang lơ lửng trên cao, làm sát thủ bao nhiêu năm mà cô chưa từng được bay như thế này, nếu như vậy thì muốn đi đâu cũng được, cô cũng không cần mạo hiểm leo lên leo xuống để hái thuốc... khoan đã!? Cô nhớ là mình đang hái thuốc thì bị ngã xuống vực mà...… Đoan Hiên cùng vài vị giáo đồ dùng quang linh để chữa trị cho mọi người... những áng sáng trắng, xanh cứ thế xoa dịu cơn đau và làm khép miệng vết thương.Chỉ có chút quang linh vậy mà cả đám người dong binh đoàn đã sáng mắt lên như sao, lộ rõ sự ngưỡng mộ, tôn kính.Nhạc Phượng Hy liếc xéo khinh thường đám người ngu ngốc đó... sau đó nàng bỏ ra chỗ khác tự tìm chỗ dựng trại....................Tại sao xung quanh nàng lại có nhiều mặt dày bao vây thế này a~Không phải chỉ qua đêm trong rừng sao? Nhóm ai tự nấy lo chứ?!Vậy mà tình cảnh bây giờ lại là... cả đám ngồi cùng nàng...Lý do cũng dễ hiểu nha!Nhóm nàng gồm 4 người (Hỏa Phụng còn ở trong không gian), tỷ muội An Hiên có vẻ quý nàng nên cũng ngồi chung tán chuyện... chỉ bao nhiêu đây người nàng không để ý, thậm chí rất sảng khoái vui vẻ.Thế nhưng cái người Đoan Hiên gì đó sao lại đến chỗ nàng làm gì? Cả khu rừng đều rất rộng rãi, thiếu gì chỗ trống để nghỉ ngơi.Vậy mà An Nhiên- tiểu muội của An Hiểu lại vô tư cùng ngưỡng mộ hắn mà mời hắn cùng tụ lại. Đây là chỗ của nàng nha!!! Sao nàng lại không được quyết định chứ?!Thôi được! Hắn cũng không sao... nhưng...TẠI SAO CÁI BÀ CHẰN MÀU "HƯỜNG" KIA CŨNG ĐẾN VẬY??? 😬😬😬Ngồi chỗ của nàng thì không nói đi... thế thì còn trưng bộ mặt khinh thường cùng ganh ghét với nàng làm gì a~ >_

Chương 52: Đoan Hiên là ai?