Lạnh! Nước lạnh thấu xương chảy ngược vào mũi miệng, không thể hít thở. Tần Lam Nguyệt cảm giác đầu mình bị người ta mạnh mẽ đè xuống, không thể thoát khỏi màn nước lạnh như băng này. Trong lúc vùng vẫy, Tần Lam Nguyệt xuyên thấu qua màn nước, giống như nhìn thấy được một gương mặt dữ tợn đến biến hình, gương mặt kia cười ác độc, đang cố hết sức muốn nhấn chìm nàng xuống nước. Sức lực đang lấy tốc độ nhanh nhất biến mất, dưới sự thiếu không khí trầm trọng, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. Nếu không nghĩ cách, nàng nhất định sẽ chết ở đây. Nàng nín thở, giữ lại chút sức lực cuối cùng, từ bỏ vùng vẫy, mặc kệ cho thân thể chìm dần xuống dưới nước. Nha hoàn đang đè nàng lại, thấy nàng không còn vùng vẫy thì buông tay ra, hướng về phía nữ tử trong đình thủy tạ cười nói: “Vương phi nương nương, nàng đã chết rồi, là bị trượt chân rơi xuống nước mà chết.” “Làm rất tốt, đây đều là do nàng gieo gió gặt bão!” Nữ tử trong đình cười lạnh: “Mau gọi người tới, nói là Thất Vương phi rơi xuống nước rồi.”…
Chương 72
Thần Y Vương Phi Quá Kiều MịTác giả: KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLạnh! Nước lạnh thấu xương chảy ngược vào mũi miệng, không thể hít thở. Tần Lam Nguyệt cảm giác đầu mình bị người ta mạnh mẽ đè xuống, không thể thoát khỏi màn nước lạnh như băng này. Trong lúc vùng vẫy, Tần Lam Nguyệt xuyên thấu qua màn nước, giống như nhìn thấy được một gương mặt dữ tợn đến biến hình, gương mặt kia cười ác độc, đang cố hết sức muốn nhấn chìm nàng xuống nước. Sức lực đang lấy tốc độ nhanh nhất biến mất, dưới sự thiếu không khí trầm trọng, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. Nếu không nghĩ cách, nàng nhất định sẽ chết ở đây. Nàng nín thở, giữ lại chút sức lực cuối cùng, từ bỏ vùng vẫy, mặc kệ cho thân thể chìm dần xuống dưới nước. Nha hoàn đang đè nàng lại, thấy nàng không còn vùng vẫy thì buông tay ra, hướng về phía nữ tử trong đình thủy tạ cười nói: “Vương phi nương nương, nàng đã chết rồi, là bị trượt chân rơi xuống nước mà chết.” “Làm rất tốt, đây đều là do nàng gieo gió gặt bão!” Nữ tử trong đình cười lạnh: “Mau gọi người tới, nói là Thất Vương phi rơi xuống nước rồi.”… “Nếu thuận lợi khâu lại thì nằm chắc được chín phần.Tần Lam Nguyệt nói.“Chín phần?” “Nếu khâu lại thành công, nắm chắc đến chín phần cũng không phải nói quá.” Lục Tu không thể tin được, nắm chắc chín phần, tức là có thể bình phục hoàn toàn.Ngay cả sư huynh của y cũng không dám nói ra như thế.Y hơi nghi ngờ.“Hiện tại có hai vấn đề, một là khử trùng, hai là khâu lại." Tần Lam Nguyệt nói: "Chỉ cần khắc phục được hai điều này, hẳn là không có vấn đề gì." “Cụ thể thì phải làm thế nào?" Lục Tu hỏi."Lục Bảo, lại đây.“Vâng." Giọng Lục run run.“Lần khâu này khác với lần trước.Ta cần dạy lại cho ngươi phương pháp khẩu.Đường khâu gần thì cần phải vững tay, cẩn thận và chính xác.Người không thể phạm sai lầm bất kỳ sai lầm nào.Người chuẩn bị sẵn sàng chưa?" Tần Lam Nguyệt nói.Lục Bảo cần mạnh môi dưới.Khi khâu lại vết thương cho Minh Hồng, toàn là ở những vị trí không đáng kể, nàng ấy đã quen với Minh Hồng, cũng không có gánh nặng tâm lý nào.Tuy nhiên, khi làm giải phẫu khâu lại cho Vương Gia, chỉ được phép thành công, không được phép thất bại, nàng ấy rất lo lắng.“Vương phi nương nương, xin hỏi, nha hoàn của người đã từng học y thuật sao?” Thái dương của Lục Tu run rẩy.Y cứ nghĩ là Vương phi nương nương sẽ tự tay làm, nhưng không ngờ rằng lại để nha hoàn làm thay.“Không” Tần Lam Nguyệt đáp.“Vậy không phải là càn quấy quá sao?” Giọng nói của Lục Tu lạnh đi: “Để một nha hoàn chưa từng học y thuật khâu vết thương cho Vương Gia thì còn ra thể thống gì nữa?” Y dừng lại một chút, sau đó hỏi Lục Bảo: “Ngươi đã từng khâu vết thương bao giờ chưa?” Lục Bảo gật đầu: “Từng khâu rồi.” “Mấy lần?” “Một lần” Mặt Lục Tu đen lại như muốn giết người, y còn tưởng у rằng Vương phi nương nương có chút bản lĩnh, không ngờ lại là trò đùa như thế này, y lập tức lạnh lùng nói: “Vương phi nương nương, đây không phải trò đùa, ta sẽ tự nghĩ cách chữa lành cổ tay cho Vương Gia, mời người trở về” “Ta biết chuyện này có chút không ổn.” Tần Lam Nguyệt cúi đầu nhìn đôi tay của mình, nhưng đôi tay đó hoàn toàn không nghe lời.“Nếu có thể, ta sẽ không bao giờ để Lục Bảo thay thế."Bây giờ ta hoàn toàn không thể khâu được một cách tinh tế.Lục tiên sinh, nếu không khâu lại, vết đứt gần sẽ không lành.Xin ngươi hãy tin tưởng ở ta Việc để người không có kinh nghiệm như Lục Bảo khẩu lại là một cuộc đánh cược liều lĩnh.Dù sao thì ở đây cũng không có kính hiển vi, không thể nào khâu lại dưới kính hiển vi, mọi việc đều phải có sự chit đạo của nàng.Nếu thông thạo về dược thuật và hiểu rõ hướng đi của kinh mạch, khâu nối hợp lý, vậy thì tốt quá rồi."Bảo phòng bếp mang ít thịt heo tới đây.” Tần Lam Nguyệt nói: "Không, đưa cả một con heo tới.".
“Nếu thuận lợi khâu lại thì nằm chắc được chín phần.
Tần Lam Nguyệt nói.
“Chín phần?” “Nếu khâu lại thành công, nắm chắc đến chín phần cũng không phải nói quá.” Lục Tu không thể tin được, nắm chắc chín phần, tức là có thể bình phục hoàn toàn.
Ngay cả sư huynh của y cũng không dám nói ra như thế.
Y hơi nghi ngờ.
“Hiện tại có hai vấn đề, một là khử trùng, hai là khâu lại." Tần Lam Nguyệt nói: "Chỉ cần khắc phục được hai điều này, hẳn là không có vấn đề gì." “Cụ thể thì phải làm thế nào?" Lục Tu hỏi.
"Lục Bảo, lại đây.
“Vâng." Giọng Lục run run.
“Lần khâu này khác với lần trước.
Ta cần dạy lại cho ngươi phương pháp khẩu.
Đường khâu gần thì cần phải vững tay, cẩn thận và chính xác.
Người không thể phạm sai lầm bất kỳ sai lầm nào.
Người chuẩn bị sẵn sàng chưa?" Tần Lam Nguyệt nói.
Lục Bảo cần mạnh môi dưới.
Khi khâu lại vết thương cho Minh Hồng, toàn là ở những vị trí không đáng kể, nàng ấy đã quen với Minh Hồng, cũng không có gánh nặng tâm lý nào.
Tuy nhiên, khi làm giải phẫu khâu lại cho Vương Gia, chỉ được phép thành công, không được phép thất bại, nàng ấy rất lo lắng.
“Vương phi nương nương, xin hỏi, nha hoàn của người đã từng học y thuật sao?” Thái dương của Lục Tu run rẩy.
Y cứ nghĩ là Vương phi nương nương sẽ tự tay làm, nhưng không ngờ rằng lại để nha hoàn làm thay.
“Không” Tần Lam Nguyệt đáp.
“Vậy không phải là càn quấy quá sao?” Giọng nói của Lục Tu lạnh đi: “Để một nha hoàn chưa từng học y thuật khâu vết thương cho Vương Gia thì còn ra thể thống gì nữa?” Y dừng lại một chút, sau đó hỏi Lục Bảo: “Ngươi đã từng khâu vết thương bao giờ chưa?” Lục Bảo gật đầu: “Từng khâu rồi.” “Mấy lần?” “Một lần” Mặt Lục Tu đen lại như muốn giết người, y còn tưởng у rằng Vương phi nương nương có chút bản lĩnh, không ngờ lại là trò đùa như thế này, y lập tức lạnh lùng nói: “Vương phi nương nương, đây không phải trò đùa, ta sẽ tự nghĩ cách chữa lành cổ tay cho Vương Gia, mời người trở về” “Ta biết chuyện này có chút không ổn.” Tần Lam Nguyệt cúi đầu nhìn đôi tay của mình, nhưng đôi tay đó hoàn toàn không nghe lời.
“Nếu có thể, ta sẽ không bao giờ để Lục Bảo thay thế.
"Bây giờ ta hoàn toàn không thể khâu được một cách tinh tế.
Lục tiên sinh, nếu không khâu lại, vết đứt gần sẽ không lành.
Xin ngươi hãy tin tưởng ở ta Việc để người không có kinh nghiệm như Lục Bảo khẩu lại là một cuộc đánh cược liều lĩnh.
Dù sao thì ở đây cũng không có kính hiển vi, không thể nào khâu lại dưới kính hiển vi, mọi việc đều phải có sự chit đạo của nàng.
Nếu thông thạo về dược thuật và hiểu rõ hướng đi của kinh mạch, khâu nối hợp lý, vậy thì tốt quá rồi.
"Bảo phòng bếp mang ít thịt heo tới đây.” Tần Lam Nguyệt nói: "Không, đưa cả một con heo tới.".
Thần Y Vương Phi Quá Kiều MịTác giả: KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLạnh! Nước lạnh thấu xương chảy ngược vào mũi miệng, không thể hít thở. Tần Lam Nguyệt cảm giác đầu mình bị người ta mạnh mẽ đè xuống, không thể thoát khỏi màn nước lạnh như băng này. Trong lúc vùng vẫy, Tần Lam Nguyệt xuyên thấu qua màn nước, giống như nhìn thấy được một gương mặt dữ tợn đến biến hình, gương mặt kia cười ác độc, đang cố hết sức muốn nhấn chìm nàng xuống nước. Sức lực đang lấy tốc độ nhanh nhất biến mất, dưới sự thiếu không khí trầm trọng, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. Nếu không nghĩ cách, nàng nhất định sẽ chết ở đây. Nàng nín thở, giữ lại chút sức lực cuối cùng, từ bỏ vùng vẫy, mặc kệ cho thân thể chìm dần xuống dưới nước. Nha hoàn đang đè nàng lại, thấy nàng không còn vùng vẫy thì buông tay ra, hướng về phía nữ tử trong đình thủy tạ cười nói: “Vương phi nương nương, nàng đã chết rồi, là bị trượt chân rơi xuống nước mà chết.” “Làm rất tốt, đây đều là do nàng gieo gió gặt bão!” Nữ tử trong đình cười lạnh: “Mau gọi người tới, nói là Thất Vương phi rơi xuống nước rồi.”… “Nếu thuận lợi khâu lại thì nằm chắc được chín phần.Tần Lam Nguyệt nói.“Chín phần?” “Nếu khâu lại thành công, nắm chắc đến chín phần cũng không phải nói quá.” Lục Tu không thể tin được, nắm chắc chín phần, tức là có thể bình phục hoàn toàn.Ngay cả sư huynh của y cũng không dám nói ra như thế.Y hơi nghi ngờ.“Hiện tại có hai vấn đề, một là khử trùng, hai là khâu lại." Tần Lam Nguyệt nói: "Chỉ cần khắc phục được hai điều này, hẳn là không có vấn đề gì." “Cụ thể thì phải làm thế nào?" Lục Tu hỏi."Lục Bảo, lại đây.“Vâng." Giọng Lục run run.“Lần khâu này khác với lần trước.Ta cần dạy lại cho ngươi phương pháp khẩu.Đường khâu gần thì cần phải vững tay, cẩn thận và chính xác.Người không thể phạm sai lầm bất kỳ sai lầm nào.Người chuẩn bị sẵn sàng chưa?" Tần Lam Nguyệt nói.Lục Bảo cần mạnh môi dưới.Khi khâu lại vết thương cho Minh Hồng, toàn là ở những vị trí không đáng kể, nàng ấy đã quen với Minh Hồng, cũng không có gánh nặng tâm lý nào.Tuy nhiên, khi làm giải phẫu khâu lại cho Vương Gia, chỉ được phép thành công, không được phép thất bại, nàng ấy rất lo lắng.“Vương phi nương nương, xin hỏi, nha hoàn của người đã từng học y thuật sao?” Thái dương của Lục Tu run rẩy.Y cứ nghĩ là Vương phi nương nương sẽ tự tay làm, nhưng không ngờ rằng lại để nha hoàn làm thay.“Không” Tần Lam Nguyệt đáp.“Vậy không phải là càn quấy quá sao?” Giọng nói của Lục Tu lạnh đi: “Để một nha hoàn chưa từng học y thuật khâu vết thương cho Vương Gia thì còn ra thể thống gì nữa?” Y dừng lại một chút, sau đó hỏi Lục Bảo: “Ngươi đã từng khâu vết thương bao giờ chưa?” Lục Bảo gật đầu: “Từng khâu rồi.” “Mấy lần?” “Một lần” Mặt Lục Tu đen lại như muốn giết người, y còn tưởng у rằng Vương phi nương nương có chút bản lĩnh, không ngờ lại là trò đùa như thế này, y lập tức lạnh lùng nói: “Vương phi nương nương, đây không phải trò đùa, ta sẽ tự nghĩ cách chữa lành cổ tay cho Vương Gia, mời người trở về” “Ta biết chuyện này có chút không ổn.” Tần Lam Nguyệt cúi đầu nhìn đôi tay của mình, nhưng đôi tay đó hoàn toàn không nghe lời.“Nếu có thể, ta sẽ không bao giờ để Lục Bảo thay thế."Bây giờ ta hoàn toàn không thể khâu được một cách tinh tế.Lục tiên sinh, nếu không khâu lại, vết đứt gần sẽ không lành.Xin ngươi hãy tin tưởng ở ta Việc để người không có kinh nghiệm như Lục Bảo khẩu lại là một cuộc đánh cược liều lĩnh.Dù sao thì ở đây cũng không có kính hiển vi, không thể nào khâu lại dưới kính hiển vi, mọi việc đều phải có sự chit đạo của nàng.Nếu thông thạo về dược thuật và hiểu rõ hướng đi của kinh mạch, khâu nối hợp lý, vậy thì tốt quá rồi."Bảo phòng bếp mang ít thịt heo tới đây.” Tần Lam Nguyệt nói: "Không, đưa cả một con heo tới.".