Tác giả:

Lạnh! Nước lạnh thấu xương chảy ngược vào mũi miệng, không thể hít thở. Tần Lam Nguyệt cảm giác đầu mình bị người ta mạnh mẽ đè xuống, không thể thoát khỏi màn nước lạnh như băng này. Trong lúc vùng vẫy, Tần Lam Nguyệt xuyên thấu qua màn nước, giống như nhìn thấy được một gương mặt dữ tợn đến biến hình, gương mặt kia cười ác độc, đang cố hết sức muốn nhấn chìm nàng xuống nước. Sức lực đang lấy tốc độ nhanh nhất biến mất, dưới sự thiếu không khí trầm trọng, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. Nếu không nghĩ cách, nàng nhất định sẽ chết ở đây. Nàng nín thở, giữ lại chút sức lực cuối cùng, từ bỏ vùng vẫy, mặc kệ cho thân thể chìm dần xuống dưới nước. Nha hoàn đang đè nàng lại, thấy nàng không còn vùng vẫy thì buông tay ra, hướng về phía nữ tử trong đình thủy tạ cười nói: “Vương phi nương nương, nàng đã chết rồi, là bị trượt chân rơi xuống nước mà chết.” “Làm rất tốt, đây đều là do nàng gieo gió gặt bão!” Nữ tử trong đình cười lạnh: “Mau gọi người tới, nói là Thất Vương phi rơi xuống nước rồi.”…

Chương 81

Thần Y Vương Phi Quá Kiều MịTác giả: KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLạnh! Nước lạnh thấu xương chảy ngược vào mũi miệng, không thể hít thở. Tần Lam Nguyệt cảm giác đầu mình bị người ta mạnh mẽ đè xuống, không thể thoát khỏi màn nước lạnh như băng này. Trong lúc vùng vẫy, Tần Lam Nguyệt xuyên thấu qua màn nước, giống như nhìn thấy được một gương mặt dữ tợn đến biến hình, gương mặt kia cười ác độc, đang cố hết sức muốn nhấn chìm nàng xuống nước. Sức lực đang lấy tốc độ nhanh nhất biến mất, dưới sự thiếu không khí trầm trọng, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. Nếu không nghĩ cách, nàng nhất định sẽ chết ở đây. Nàng nín thở, giữ lại chút sức lực cuối cùng, từ bỏ vùng vẫy, mặc kệ cho thân thể chìm dần xuống dưới nước. Nha hoàn đang đè nàng lại, thấy nàng không còn vùng vẫy thì buông tay ra, hướng về phía nữ tử trong đình thủy tạ cười nói: “Vương phi nương nương, nàng đã chết rồi, là bị trượt chân rơi xuống nước mà chết.” “Làm rất tốt, đây đều là do nàng gieo gió gặt bão!” Nữ tử trong đình cười lạnh: “Mau gọi người tới, nói là Thất Vương phi rơi xuống nước rồi.”… “Vị trí bị trúng tên.Đỗ Khứ có chút lưỡng lự: “Ở chân.Đó là vết thương của một tháng trước chắc không có liên quan gì đến lần phát sốt này chứ?" “Để tôi xem vết thương trước đã." Tần Lam Nguyệt nói rồi định c** q**n của Đông Phương Lý.“Ngươi làm gì vậy?” Đỗ Khứ giật mình vội vàng ngăn nàng lại.“Ta xem vết thương." Tần Lam Nguyệt nói: “Cánh tay của Đông Phương Lý không làm sao, cơn đau đầu cũng giảm bớt rồi, ta cũng đã cho hắn dùng thuốc tiêu viêm nên chắc là không có vấn đề gì.Nhưng trận sốt cao này của y quá bất thường rồi, nếu như không thể tìm được nguyên nhân thì y sợ là sẽ bị nguy hiểm.Đỗ Khứ nghĩ một lúc vừa vò đầu, vừa sờ mũi.Trong mắt đại phu không phân biệt nam nữ thì có gì chú? phái Hơn nữa Đông Phương Lý đang hôn mê, có làm gì hàn thì hắn cũng không biết được.Nàng còn muốn nhận lúc này moi móc lịch sử đen tối của hạn, chờ hàn tỉnh lại rồi lại chọc tức hàn Thị vệ trung thành như Đỗ Khứ này thật là cản trở quá đi."Đây, đây là có chuyện gì vậy?” Đỗ Khứ hít khí lạnh: “Vết thương trên người Vương Gia nên sớm hồi phục rồi mới đúng chứ, sao lại biến thành thế này?” Tần Lam Nguyệt bận rộn quay đầu đi.Nhìn thấy vị trí phía trên đầu gối của Đông Phương Lý có một vết thương cũ, vết thương đã lở loét sưng mủ lên rồi, vốn chỉ là vết thương như cái móng tay mà không biết từ lúc nào lại trở nên dữ tợn như vậy.Hiện tượng kết vảy và làm mủ rất nghiêm trọng dẫn đến chân đó có chút sưng phù.“Vết thương làm mủ rồi.” Nàng ấn vào.Tần Lam Nguyệt lạnh lùng tách vết thương ra, gạt bỏ nước mủ và thịt thối rữa.Trong quá trình này lại nhìn thấy chút máu làm sắc mặt nàng lại thêm trắng bệch, phải mất nhiều công sức mới coi như là làm xong.“Vậy Vương Gia có làm sao không?” Sắc mặt Đỗ Khứ rất khó coi."Cũng tạm, hên là trong cái rủi có cái may." Tần Lam Nguyệt nói: “Thân thể Đông Phương Lý cũng xem như khoẻ mạnh cường tráng, bình thường chắc sẽ không có triệu chứng gì, chỉ là hơi đau âm ỉ thôi.Hôm nay bệnh trên đầu của hắn phát tác, thân thể rơi vào trạng thái cực kì yếu ớt, thêm vào đó lại đứt gân tay nên mới làm nặng hơn.Hết vết thương này đến vết thương khác chồng lên nhau mới dẫn đến cơ thể Đông Phương Lý đạt đến mức giới hạn chịu đựng.Các vi khuẩn và vi rút độc hại đã tấn công và phá vỡ hệ miễn dịch dẫn đến hàng loạt các phản ứng.Chính vì thế nàng mới phát hiện ra vết thương được giấu kĩ kia..

“Vị trí bị trúng tên.

Đỗ Khứ có chút lưỡng lự: “Ở chân.

Đó là vết thương của một tháng trước chắc không có liên quan gì đến lần phát sốt này chứ?" “Để tôi xem vết thương trước đã." Tần Lam Nguyệt nói rồi định c** q**n của Đông Phương Lý.

“Ngươi làm gì vậy?” Đỗ Khứ giật mình vội vàng ngăn nàng lại.

“Ta xem vết thương." Tần Lam Nguyệt nói: “Cánh tay của Đông Phương Lý không làm sao, cơn đau đầu cũng giảm bớt rồi, ta cũng đã cho hắn dùng thuốc tiêu viêm nên chắc là không có vấn đề gì.

Nhưng trận sốt cao này của y quá bất thường rồi, nếu như không thể tìm được nguyên nhân thì y sợ là sẽ bị nguy hiểm.

Đỗ Khứ nghĩ một lúc vừa vò đầu, vừa sờ mũi.

Trong mắt đại phu không phân biệt nam nữ thì có gì chú? phái Hơn nữa Đông Phương Lý đang hôn mê, có làm gì hàn thì hắn cũng không biết được.

Nàng còn muốn nhận lúc này moi móc lịch sử đen tối của hạn, chờ hàn tỉnh lại rồi lại chọc tức hàn Thị vệ trung thành như Đỗ Khứ này thật là cản trở quá đi.

"Đây, đây là có chuyện gì vậy?” Đỗ Khứ hít khí lạnh: “Vết thương trên người Vương Gia nên sớm hồi phục rồi mới đúng chứ, sao lại biến thành thế này?” Tần Lam Nguyệt bận rộn quay đầu đi.

Nhìn thấy vị trí phía trên đầu gối của Đông Phương Lý có một vết thương cũ, vết thương đã lở loét sưng mủ lên rồi, vốn chỉ là vết thương như cái móng tay mà không biết từ lúc nào lại trở nên dữ tợn như vậy.

Hiện tượng kết vảy và làm mủ rất nghiêm trọng dẫn đến chân đó có chút sưng phù.

“Vết thương làm mủ rồi.” Nàng ấn vào.

Tần Lam Nguyệt lạnh lùng tách vết thương ra, gạt bỏ nước mủ và thịt thối rữa.

Trong quá trình này lại nhìn thấy chút máu làm sắc mặt nàng lại thêm trắng bệch, phải mất nhiều công sức mới coi như là làm xong.

“Vậy Vương Gia có làm sao không?” Sắc mặt Đỗ Khứ rất khó coi.

"Cũng tạm, hên là trong cái rủi có cái may." Tần Lam Nguyệt nói: “Thân thể Đông Phương Lý cũng xem như khoẻ mạnh cường tráng, bình thường chắc sẽ không có triệu chứng gì, chỉ là hơi đau âm ỉ thôi.

Hôm nay bệnh trên đầu của hắn phát tác, thân thể rơi vào trạng thái cực kì yếu ớt, thêm vào đó lại đứt gân tay nên mới làm nặng hơn.

Hết vết thương này đến vết thương khác chồng lên nhau mới dẫn đến cơ thể Đông Phương Lý đạt đến mức giới hạn chịu đựng.

Các vi khuẩn và vi rút độc hại đã tấn công và phá vỡ hệ miễn dịch dẫn đến hàng loạt các phản ứng.

Chính vì thế nàng mới phát hiện ra vết thương được giấu kĩ kia..

Thần Y Vương Phi Quá Kiều MịTác giả: KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLạnh! Nước lạnh thấu xương chảy ngược vào mũi miệng, không thể hít thở. Tần Lam Nguyệt cảm giác đầu mình bị người ta mạnh mẽ đè xuống, không thể thoát khỏi màn nước lạnh như băng này. Trong lúc vùng vẫy, Tần Lam Nguyệt xuyên thấu qua màn nước, giống như nhìn thấy được một gương mặt dữ tợn đến biến hình, gương mặt kia cười ác độc, đang cố hết sức muốn nhấn chìm nàng xuống nước. Sức lực đang lấy tốc độ nhanh nhất biến mất, dưới sự thiếu không khí trầm trọng, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. Nếu không nghĩ cách, nàng nhất định sẽ chết ở đây. Nàng nín thở, giữ lại chút sức lực cuối cùng, từ bỏ vùng vẫy, mặc kệ cho thân thể chìm dần xuống dưới nước. Nha hoàn đang đè nàng lại, thấy nàng không còn vùng vẫy thì buông tay ra, hướng về phía nữ tử trong đình thủy tạ cười nói: “Vương phi nương nương, nàng đã chết rồi, là bị trượt chân rơi xuống nước mà chết.” “Làm rất tốt, đây đều là do nàng gieo gió gặt bão!” Nữ tử trong đình cười lạnh: “Mau gọi người tới, nói là Thất Vương phi rơi xuống nước rồi.”… “Vị trí bị trúng tên.Đỗ Khứ có chút lưỡng lự: “Ở chân.Đó là vết thương của một tháng trước chắc không có liên quan gì đến lần phát sốt này chứ?" “Để tôi xem vết thương trước đã." Tần Lam Nguyệt nói rồi định c** q**n của Đông Phương Lý.“Ngươi làm gì vậy?” Đỗ Khứ giật mình vội vàng ngăn nàng lại.“Ta xem vết thương." Tần Lam Nguyệt nói: “Cánh tay của Đông Phương Lý không làm sao, cơn đau đầu cũng giảm bớt rồi, ta cũng đã cho hắn dùng thuốc tiêu viêm nên chắc là không có vấn đề gì.Nhưng trận sốt cao này của y quá bất thường rồi, nếu như không thể tìm được nguyên nhân thì y sợ là sẽ bị nguy hiểm.Đỗ Khứ nghĩ một lúc vừa vò đầu, vừa sờ mũi.Trong mắt đại phu không phân biệt nam nữ thì có gì chú? phái Hơn nữa Đông Phương Lý đang hôn mê, có làm gì hàn thì hắn cũng không biết được.Nàng còn muốn nhận lúc này moi móc lịch sử đen tối của hạn, chờ hàn tỉnh lại rồi lại chọc tức hàn Thị vệ trung thành như Đỗ Khứ này thật là cản trở quá đi."Đây, đây là có chuyện gì vậy?” Đỗ Khứ hít khí lạnh: “Vết thương trên người Vương Gia nên sớm hồi phục rồi mới đúng chứ, sao lại biến thành thế này?” Tần Lam Nguyệt bận rộn quay đầu đi.Nhìn thấy vị trí phía trên đầu gối của Đông Phương Lý có một vết thương cũ, vết thương đã lở loét sưng mủ lên rồi, vốn chỉ là vết thương như cái móng tay mà không biết từ lúc nào lại trở nên dữ tợn như vậy.Hiện tượng kết vảy và làm mủ rất nghiêm trọng dẫn đến chân đó có chút sưng phù.“Vết thương làm mủ rồi.” Nàng ấn vào.Tần Lam Nguyệt lạnh lùng tách vết thương ra, gạt bỏ nước mủ và thịt thối rữa.Trong quá trình này lại nhìn thấy chút máu làm sắc mặt nàng lại thêm trắng bệch, phải mất nhiều công sức mới coi như là làm xong.“Vậy Vương Gia có làm sao không?” Sắc mặt Đỗ Khứ rất khó coi."Cũng tạm, hên là trong cái rủi có cái may." Tần Lam Nguyệt nói: “Thân thể Đông Phương Lý cũng xem như khoẻ mạnh cường tráng, bình thường chắc sẽ không có triệu chứng gì, chỉ là hơi đau âm ỉ thôi.Hôm nay bệnh trên đầu của hắn phát tác, thân thể rơi vào trạng thái cực kì yếu ớt, thêm vào đó lại đứt gân tay nên mới làm nặng hơn.Hết vết thương này đến vết thương khác chồng lên nhau mới dẫn đến cơ thể Đông Phương Lý đạt đến mức giới hạn chịu đựng.Các vi khuẩn và vi rút độc hại đã tấn công và phá vỡ hệ miễn dịch dẫn đến hàng loạt các phản ứng.Chính vì thế nàng mới phát hiện ra vết thương được giấu kĩ kia..

Chương 81