Lạnh! Nước lạnh thấu xương chảy ngược vào mũi miệng, không thể hít thở. Tần Lam Nguyệt cảm giác đầu mình bị người ta mạnh mẽ đè xuống, không thể thoát khỏi màn nước lạnh như băng này. Trong lúc vùng vẫy, Tần Lam Nguyệt xuyên thấu qua màn nước, giống như nhìn thấy được một gương mặt dữ tợn đến biến hình, gương mặt kia cười ác độc, đang cố hết sức muốn nhấn chìm nàng xuống nước. Sức lực đang lấy tốc độ nhanh nhất biến mất, dưới sự thiếu không khí trầm trọng, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. Nếu không nghĩ cách, nàng nhất định sẽ chết ở đây. Nàng nín thở, giữ lại chút sức lực cuối cùng, từ bỏ vùng vẫy, mặc kệ cho thân thể chìm dần xuống dưới nước. Nha hoàn đang đè nàng lại, thấy nàng không còn vùng vẫy thì buông tay ra, hướng về phía nữ tử trong đình thủy tạ cười nói: “Vương phi nương nương, nàng đã chết rồi, là bị trượt chân rơi xuống nước mà chết.” “Làm rất tốt, đây đều là do nàng gieo gió gặt bão!” Nữ tử trong đình cười lạnh: “Mau gọi người tới, nói là Thất Vương phi rơi xuống nước rồi.”…
Chương 103
Thần Y Vương Phi Quá Kiều MịTác giả: KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLạnh! Nước lạnh thấu xương chảy ngược vào mũi miệng, không thể hít thở. Tần Lam Nguyệt cảm giác đầu mình bị người ta mạnh mẽ đè xuống, không thể thoát khỏi màn nước lạnh như băng này. Trong lúc vùng vẫy, Tần Lam Nguyệt xuyên thấu qua màn nước, giống như nhìn thấy được một gương mặt dữ tợn đến biến hình, gương mặt kia cười ác độc, đang cố hết sức muốn nhấn chìm nàng xuống nước. Sức lực đang lấy tốc độ nhanh nhất biến mất, dưới sự thiếu không khí trầm trọng, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. Nếu không nghĩ cách, nàng nhất định sẽ chết ở đây. Nàng nín thở, giữ lại chút sức lực cuối cùng, từ bỏ vùng vẫy, mặc kệ cho thân thể chìm dần xuống dưới nước. Nha hoàn đang đè nàng lại, thấy nàng không còn vùng vẫy thì buông tay ra, hướng về phía nữ tử trong đình thủy tạ cười nói: “Vương phi nương nương, nàng đã chết rồi, là bị trượt chân rơi xuống nước mà chết.” “Làm rất tốt, đây đều là do nàng gieo gió gặt bão!” Nữ tử trong đình cười lạnh: “Mau gọi người tới, nói là Thất Vương phi rơi xuống nước rồi.”… “Tần Lam Nguyệt, người nhìn ta không vừa mắt, chẳng qua cũng là vì trong lòng Lý ca ca chỉ có minh ta." "Lý ca ca thích ta, đây cũng không phải lỗi của ta.Người lại trút hết giận dữ lên người ta, có phải hơi quá đáng không?" Tần Lam Nguyệt khoanh tay."Tô Điểm Tình, người đừng nghĩ mặt mình đất vàng.Ý ngươi là ta đổ kỵ với ngươi? Đố kỵ việc Đông Phương Lý thích người sao?" “Người có thể bớt không biết xấu hổ đi được không? Đông Phương Lý có thích người hay không, chẳng liên quan gì tới ta hết.Ta cũng không thích loại tra nam cặn bã này, hai người các ngươi mới là trời sinh một cặp rác rưởi tai hại, mong Nguyệt Lão có thể buộc chặt hai người một chút.Gió lạnh quét qua, cây cối điêu tàn xào xạc phất phơ.Ánh mắt lạnh lẽo của Tô Điểm Tình nhìn khắp người Tần Lam Nguyệt, trong con người xinh đẹp là khí lạnh ngút trời.Nàng ta luôn rất có tâm cơ, thích ngồi trên núi nhìn hổ đánh nhau, duy chỉ có lần này là bị tức đến đau gan.“Mấy người các ngươi lui xuống đi, ta có vài lời muốn nói với Vương Phi nương nương" Tô Điểm Tình nói.Bọn người hầu hay nịnh hót đưa mắt nhìn nhau, không dặm trái lệnh chủ tử, đều lui hết xuống.Nha hoàn và người hầu ở Ngự Đường Đình đã bị Tần Lam Nguyệt sai đi từ lâu.Đinh viện lớn như vậy chỉ còn lại bốn người bọn họ.Nha hoàn bị trúng châm gây tê, còn nhận nhiều bạt tại của Tần Lam Nguyệt như vậy, trong đầu ong ong, không đứng dậy nổi đã vô dụng rồi.Ma ma bị Tần Lam Nguyệt đạp cho hai cái, đã nổi khùng, hai mắt đỏ bừng, hận không thể xé tần Lam Nguyệt ra làm trăm mảnh.Vẻ mặt Tô Điểm Tình nham hiểm: "Lý ma ma, bắt nàng lại cho ta!” Lý ma ma nghe thấy mệnh lệnh của Tô Điểm Tình, lập tức như biến thành một người khác, hung thần ác sát mà nhào tới chỗ Tần Lam Nguyệt.Bà ta có dáng vẻ cao to, tức giận xông lên não, trông vô cùng mạnh mẽ.Tần Lam Nguyệt không có cách nào cứng rắn chống chọi, bị buộc phải lùi lại vài bước.Hiển nhiên, Lý ma ma không ngờ sẽ xảy ra việc như vậy, đợi khi bà ta phản ứng kịp thì đã muộn rồi.Mới vừa nãy còn mạnh mẽ hùng dũng, bỗng nhiên lại đứng im không nhúc nhích.Nhân cơ hội này, Tần Lam Nguyệt ném một nửa viên thuốc còn lại vào miệng Lý ma ma.Toàn bộ quá trình xảy ra rất nhanh, nhanh đến mức vốn đ* Lý ma ma không kịp phản ứng..
“Tần Lam Nguyệt, người nhìn ta không vừa mắt, chẳng qua cũng là vì trong lòng Lý ca ca chỉ có minh ta." "Lý ca ca thích ta, đây cũng không phải lỗi của ta.
Người lại trút hết giận dữ lên người ta, có phải hơi quá đáng không?" Tần Lam Nguyệt khoanh tay.
"Tô Điểm Tình, người đừng nghĩ mặt mình đất vàng.
Ý ngươi là ta đổ kỵ với ngươi? Đố kỵ việc Đông Phương Lý thích người sao?" “Người có thể bớt không biết xấu hổ đi được không? Đông Phương Lý có thích người hay không, chẳng liên quan gì tới ta hết.
Ta cũng không thích loại tra nam cặn bã này, hai người các ngươi mới là trời sinh một cặp rác rưởi tai hại, mong Nguyệt Lão có thể buộc chặt hai người một chút.
Gió lạnh quét qua, cây cối điêu tàn xào xạc phất phơ.
Ánh mắt lạnh lẽo của Tô Điểm Tình nhìn khắp người Tần Lam Nguyệt, trong con người xinh đẹp là khí lạnh ngút trời.
Nàng ta luôn rất có tâm cơ, thích ngồi trên núi nhìn hổ đánh nhau, duy chỉ có lần này là bị tức đến đau gan.
“Mấy người các ngươi lui xuống đi, ta có vài lời muốn nói với Vương Phi nương nương" Tô Điểm Tình nói.
Bọn người hầu hay nịnh hót đưa mắt nhìn nhau, không dặm trái lệnh chủ tử, đều lui hết xuống.
Nha hoàn và người hầu ở Ngự Đường Đình đã bị Tần Lam Nguyệt sai đi từ lâu.
Đinh viện lớn như vậy chỉ còn lại bốn người bọn họ.
Nha hoàn bị trúng châm gây tê, còn nhận nhiều bạt tại của Tần Lam Nguyệt như vậy, trong đầu ong ong, không đứng dậy nổi đã vô dụng rồi.
Ma ma bị Tần Lam Nguyệt đạp cho hai cái, đã nổi khùng, hai mắt đỏ bừng, hận không thể xé tần Lam Nguyệt ra làm trăm mảnh.
Vẻ mặt Tô Điểm Tình nham hiểm: "Lý ma ma, bắt nàng lại cho ta!” Lý ma ma nghe thấy mệnh lệnh của Tô Điểm Tình, lập tức như biến thành một người khác, hung thần ác sát mà nhào tới chỗ Tần Lam Nguyệt.
Bà ta có dáng vẻ cao to, tức giận xông lên não, trông vô cùng mạnh mẽ.
Tần Lam Nguyệt không có cách nào cứng rắn chống chọi, bị buộc phải lùi lại vài bước.
Hiển nhiên, Lý ma ma không ngờ sẽ xảy ra việc như vậy, đợi khi bà ta phản ứng kịp thì đã muộn rồi.
Mới vừa nãy còn mạnh mẽ hùng dũng, bỗng nhiên lại đứng im không nhúc nhích.
Nhân cơ hội này, Tần Lam Nguyệt ném một nửa viên thuốc còn lại vào miệng Lý ma ma.
Toàn bộ quá trình xảy ra rất nhanh, nhanh đến mức vốn đ* Lý ma ma không kịp phản ứng..
Thần Y Vương Phi Quá Kiều MịTác giả: KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLạnh! Nước lạnh thấu xương chảy ngược vào mũi miệng, không thể hít thở. Tần Lam Nguyệt cảm giác đầu mình bị người ta mạnh mẽ đè xuống, không thể thoát khỏi màn nước lạnh như băng này. Trong lúc vùng vẫy, Tần Lam Nguyệt xuyên thấu qua màn nước, giống như nhìn thấy được một gương mặt dữ tợn đến biến hình, gương mặt kia cười ác độc, đang cố hết sức muốn nhấn chìm nàng xuống nước. Sức lực đang lấy tốc độ nhanh nhất biến mất, dưới sự thiếu không khí trầm trọng, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. Nếu không nghĩ cách, nàng nhất định sẽ chết ở đây. Nàng nín thở, giữ lại chút sức lực cuối cùng, từ bỏ vùng vẫy, mặc kệ cho thân thể chìm dần xuống dưới nước. Nha hoàn đang đè nàng lại, thấy nàng không còn vùng vẫy thì buông tay ra, hướng về phía nữ tử trong đình thủy tạ cười nói: “Vương phi nương nương, nàng đã chết rồi, là bị trượt chân rơi xuống nước mà chết.” “Làm rất tốt, đây đều là do nàng gieo gió gặt bão!” Nữ tử trong đình cười lạnh: “Mau gọi người tới, nói là Thất Vương phi rơi xuống nước rồi.”… “Tần Lam Nguyệt, người nhìn ta không vừa mắt, chẳng qua cũng là vì trong lòng Lý ca ca chỉ có minh ta." "Lý ca ca thích ta, đây cũng không phải lỗi của ta.Người lại trút hết giận dữ lên người ta, có phải hơi quá đáng không?" Tần Lam Nguyệt khoanh tay."Tô Điểm Tình, người đừng nghĩ mặt mình đất vàng.Ý ngươi là ta đổ kỵ với ngươi? Đố kỵ việc Đông Phương Lý thích người sao?" “Người có thể bớt không biết xấu hổ đi được không? Đông Phương Lý có thích người hay không, chẳng liên quan gì tới ta hết.Ta cũng không thích loại tra nam cặn bã này, hai người các ngươi mới là trời sinh một cặp rác rưởi tai hại, mong Nguyệt Lão có thể buộc chặt hai người một chút.Gió lạnh quét qua, cây cối điêu tàn xào xạc phất phơ.Ánh mắt lạnh lẽo của Tô Điểm Tình nhìn khắp người Tần Lam Nguyệt, trong con người xinh đẹp là khí lạnh ngút trời.Nàng ta luôn rất có tâm cơ, thích ngồi trên núi nhìn hổ đánh nhau, duy chỉ có lần này là bị tức đến đau gan.“Mấy người các ngươi lui xuống đi, ta có vài lời muốn nói với Vương Phi nương nương" Tô Điểm Tình nói.Bọn người hầu hay nịnh hót đưa mắt nhìn nhau, không dặm trái lệnh chủ tử, đều lui hết xuống.Nha hoàn và người hầu ở Ngự Đường Đình đã bị Tần Lam Nguyệt sai đi từ lâu.Đinh viện lớn như vậy chỉ còn lại bốn người bọn họ.Nha hoàn bị trúng châm gây tê, còn nhận nhiều bạt tại của Tần Lam Nguyệt như vậy, trong đầu ong ong, không đứng dậy nổi đã vô dụng rồi.Ma ma bị Tần Lam Nguyệt đạp cho hai cái, đã nổi khùng, hai mắt đỏ bừng, hận không thể xé tần Lam Nguyệt ra làm trăm mảnh.Vẻ mặt Tô Điểm Tình nham hiểm: "Lý ma ma, bắt nàng lại cho ta!” Lý ma ma nghe thấy mệnh lệnh của Tô Điểm Tình, lập tức như biến thành một người khác, hung thần ác sát mà nhào tới chỗ Tần Lam Nguyệt.Bà ta có dáng vẻ cao to, tức giận xông lên não, trông vô cùng mạnh mẽ.Tần Lam Nguyệt không có cách nào cứng rắn chống chọi, bị buộc phải lùi lại vài bước.Hiển nhiên, Lý ma ma không ngờ sẽ xảy ra việc như vậy, đợi khi bà ta phản ứng kịp thì đã muộn rồi.Mới vừa nãy còn mạnh mẽ hùng dũng, bỗng nhiên lại đứng im không nhúc nhích.Nhân cơ hội này, Tần Lam Nguyệt ném một nửa viên thuốc còn lại vào miệng Lý ma ma.Toàn bộ quá trình xảy ra rất nhanh, nhanh đến mức vốn đ* Lý ma ma không kịp phản ứng..