Lạnh! Nước lạnh thấu xương chảy ngược vào mũi miệng, không thể hít thở. Tần Lam Nguyệt cảm giác đầu mình bị người ta mạnh mẽ đè xuống, không thể thoát khỏi màn nước lạnh như băng này. Trong lúc vùng vẫy, Tần Lam Nguyệt xuyên thấu qua màn nước, giống như nhìn thấy được một gương mặt dữ tợn đến biến hình, gương mặt kia cười ác độc, đang cố hết sức muốn nhấn chìm nàng xuống nước. Sức lực đang lấy tốc độ nhanh nhất biến mất, dưới sự thiếu không khí trầm trọng, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. Nếu không nghĩ cách, nàng nhất định sẽ chết ở đây. Nàng nín thở, giữ lại chút sức lực cuối cùng, từ bỏ vùng vẫy, mặc kệ cho thân thể chìm dần xuống dưới nước. Nha hoàn đang đè nàng lại, thấy nàng không còn vùng vẫy thì buông tay ra, hướng về phía nữ tử trong đình thủy tạ cười nói: “Vương phi nương nương, nàng đã chết rồi, là bị trượt chân rơi xuống nước mà chết.” “Làm rất tốt, đây đều là do nàng gieo gió gặt bão!” Nữ tử trong đình cười lạnh: “Mau gọi người tới, nói là Thất Vương phi rơi xuống nước rồi.”…
Chương 236
Thần Y Vương Phi Quá Kiều MịTác giả: KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLạnh! Nước lạnh thấu xương chảy ngược vào mũi miệng, không thể hít thở. Tần Lam Nguyệt cảm giác đầu mình bị người ta mạnh mẽ đè xuống, không thể thoát khỏi màn nước lạnh như băng này. Trong lúc vùng vẫy, Tần Lam Nguyệt xuyên thấu qua màn nước, giống như nhìn thấy được một gương mặt dữ tợn đến biến hình, gương mặt kia cười ác độc, đang cố hết sức muốn nhấn chìm nàng xuống nước. Sức lực đang lấy tốc độ nhanh nhất biến mất, dưới sự thiếu không khí trầm trọng, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. Nếu không nghĩ cách, nàng nhất định sẽ chết ở đây. Nàng nín thở, giữ lại chút sức lực cuối cùng, từ bỏ vùng vẫy, mặc kệ cho thân thể chìm dần xuống dưới nước. Nha hoàn đang đè nàng lại, thấy nàng không còn vùng vẫy thì buông tay ra, hướng về phía nữ tử trong đình thủy tạ cười nói: “Vương phi nương nương, nàng đã chết rồi, là bị trượt chân rơi xuống nước mà chết.” “Làm rất tốt, đây đều là do nàng gieo gió gặt bão!” Nữ tử trong đình cười lạnh: “Mau gọi người tới, nói là Thất Vương phi rơi xuống nước rồi.”… Bầu không khí bên trong đại điện càng ngày càng trở nên căng thẳng hơn.Trước đây nhân phẩm của Tần Lam Nguyệt như thế nào, trong lòng mọi người đều biết rất rõ.Một người vụng về yếu đuối thế này, không đời nào có thể làm ra thủ đoạn như vậy, hơn nữa nàng cũng không can đảm như thế đâu.Hoàng đế nhíu chặt mày.Lúc trước ông ta đã từng tiếp xúc với Tần Lam Nguyệt rất nhiều lần, cũng từng xử lý không ít cuộc tranh chấp có liên quan tới nàng.Quả thực đúng như những gì hoàng hậu đã nói, Tần Lam Nguyệt trước mặt này khác hoàn toàn với Tần LamNguyệt mà ông ta quen biết.“Tần Lam Nguyệt, ngươi giải thích cho trẫm một chút đi?” Tuy giọng nói của hoàng đế không dao động, nhưng áp suất trên người ông ta lại hạ xuống cực kỳ thấp.“Nhi thần không có lời nào để nói ạ.Tần Lam Nguyệt cụp mi rồi cúi đầu xuống.“Không có lời nào để nói, chứng tỏ ngươi đã thừa nhận rồi đúng không?” Cuối cùng thì hoàng hậu nương nương cũng nắm được nhược điểm của Tân Lam Nguyệt, bà ta lạnh lùng nói: “Nếu như ngươi không ở đây thì mớ hỗn độn này cũng sẽ không xuất hiện.Ngươi đúng là yêu quái hiện thế, là tại hoạ của Đông Lục chúng ta mà, hoàng thượng, ngài phải nhanh chóng xử lý cho thỏa đáng đi”“Hoàng hậu nương nương, ta cảm thấy khả năng lý giải của người thật sự có vấn đề đấy” Tần Lam Nguyệt thở dài: “Phụ hoàng, nhi thần không có lời nào để nói là bởi vì, thật ra nhi thần cũng không biết chuyện này là như thế nào ạ”“Y thuật của nhi thần là do sau một trận sốt cao mới trở nên thông thạo, còn tính cách, cũng đột nhiên trở nên thông suốt mà thôi.Nhưng mà nhi thần vẫn là nhi thần, không phải ai khác đâu ạ.”“Chuyện này, nhi thần không biết phải giải thích thế nào, chỉ sợ dù có giải thích thì cũng sẽ không có ai tin, nên nhi thần mới không có lời nào để nói.”Hoàng hậu nương nương khịt mũi coi thường.Sau khi sốt cao thì tự nhiên biết y thuật mà không cần thầy dạy, cách nói này, có ma mới thèm tin đó.“Trong một đêm bỗng tinh thông y thuật, tính cách cũng thay đổi rõ rệt, hơn nữa còn khác lúc trước như thế hai người khác nhau? Tần Lam Nguyệt, không phải ngươi coi chúng ta là đứa trẻ mới lên ba đấy chứ?” Hoàng hậu nương nương lạnh lùng nói.“Thái hậu nương nương, hoàng thượng, theo như thần thiếp thấy thì chắc chắn nàng ấy đã bị yêu quái bám vào người rồi ạ”Thái hậu là một người hàng năm đều đi lễ Phật, vì vậy bà ta cực kỳ kính nể và sợ hãi chuyện quỷ thần.Nghe hoàng hậu nương nương nói vậy, mặt bà ta khế dao động, có lẽ là đã tin một chút rồi.Lúc này chuỗi tràng hạt trong tay bà ta chuyển động không ngừng, miệng thì cứ lẩm bẩm cái gì đó, sắc mặt cũng cực kỳ nghiêm trọng.Qua một lúc lâu, bà ta mới nặng nề mở miệng: “Hoàng để, chuyện này rất nghiêm trọng, tuyệt đối không thể lơ là cảnh giác được.Con người không thể thay đổi nhiều như vậy chỉ trong một đêm đâu ạ, giả ngu giả ngơ cũng không thể lừa dối mà cho qua được.”Thái hậu nương nương luôn giữ im lặng.Nhưng, một khi bà ta đã lên tiếng thì cũng đại diện cho sự uy quyền tuyệt đối.Vài tia sát ý hiện lên trong đáy mắt hoàng đế.Ông ta không tin vào quỷ thần, cũng không tin tính cách của một người có thể thay đổi lớn như thế chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.Nhưng mà, ông ta đã từng thấy qua thuật dịch dung từng thịnh hành ở vương triều Nam Lục.Thuật dịch dung có thể biến một người thành một người khác, giống y như đúc, ngay cả người gần gũi nhất cũng không tài nào phân biệt nổi.Cho dù không phải bị thứ gì đó bám vào người, nhưng cũng rất có khả năng nàng là một trinh thám đã trà trộn vào đây sau khi bị dịch dung.Mặc kệ là khả năng nào, chuyện ông ta có thể làm bây giờ là phải chấm dứt tai họa về sau.Tần Lam Nguyệt thầm nghĩ hiện tại quả thật không hay rồi.Dù xuyên không hay là mượn xác hoàn hồn thì nó đều không thể giải thích cho sự thay đổi của nàng được.Càng bối lại càng đen hơn mà thôi.“Mẫu hậu cứ một câu yêu quái hai câu yêu quái, người có chứng cứ gì hay không?” Ngay lúc cấp bách thì Đông Phương Lý đột nhiên mở miệng.Y nhẹ nhàng cụp mắt.Ban nãy, y đã nhận ra sát khí của phụ hoàng, vì vậy y không thể tiếp tục im lặng được nữa.“Chứng cử, còn cần chứng cứ à?” Hoàng hậu nương nương nói: “Sao một người có thể đột nhiên hiểu biết y thuật, chỉ trong một đêm mà phong thái, tính tình, cách nói chuyện và những thứ khác đều thay đổi, điều này thật sự có thể xảy ra sao?”
Bầu không khí bên trong đại điện càng ngày càng trở nên căng thẳng hơn.
Trước đây nhân phẩm của Tần Lam Nguyệt như thế nào, trong lòng mọi người đều biết rất rõ.
Một người vụng về yếu đuối thế này, không đời nào có thể làm ra thủ đoạn như vậy, hơn nữa nàng cũng không can đảm như thế đâu.
Hoàng đế nhíu chặt mày.
Lúc trước ông ta đã từng tiếp xúc với Tần Lam Nguyệt rất nhiều lần, cũng từng xử lý không ít cuộc tranh chấp có liên quan tới nàng.
Quả thực đúng như những gì hoàng hậu đã nói, Tần Lam Nguyệt trước mặt này khác hoàn toàn với Tần Lam
Nguyệt mà ông ta quen biết.
“Tần Lam Nguyệt, ngươi giải thích cho trẫm một chút đi?” Tuy giọng nói của hoàng đế không dao động, nhưng áp suất trên người ông ta lại hạ xuống cực kỳ thấp.
“Nhi thần không có lời nào để nói ạ.
Tần Lam Nguyệt cụp mi rồi cúi đầu xuống.
“Không có lời nào để nói, chứng tỏ ngươi đã thừa nhận rồi đúng không?” Cuối cùng thì hoàng hậu nương nương cũng nắm được nhược điểm của Tân Lam Nguyệt, bà ta lạnh lùng nói: “Nếu như ngươi không ở đây thì mớ hỗn độn này cũng sẽ không xuất hiện.
Ngươi đúng là yêu quái hiện thế, là tại hoạ của Đông Lục chúng ta mà, hoàng thượng, ngài phải nhanh chóng xử lý cho thỏa đáng đi”
“Hoàng hậu nương nương, ta cảm thấy khả năng lý giải của người thật sự có vấn đề đấy” Tần Lam Nguyệt thở dài: “Phụ hoàng, nhi thần không có lời nào để nói là bởi vì, thật ra nhi thần cũng không biết chuyện này là như thế nào ạ”
“Y thuật của nhi thần là do sau một trận sốt cao mới trở nên thông thạo, còn tính cách, cũng đột nhiên trở nên thông suốt mà thôi.
Nhưng mà nhi thần vẫn là nhi thần, không phải ai khác đâu ạ.”
“Chuyện này, nhi thần không biết phải giải thích thế nào, chỉ sợ dù có giải thích thì cũng sẽ không có ai tin, nên nhi thần mới không có lời nào để nói.”
Hoàng hậu nương nương khịt mũi coi thường.
Sau khi sốt cao thì tự nhiên biết y thuật mà không cần thầy dạy, cách nói này, có ma mới thèm tin đó.
“Trong một đêm bỗng tinh thông y thuật, tính cách cũng thay đổi rõ rệt, hơn nữa còn khác lúc trước như thế hai người khác nhau? Tần Lam Nguyệt, không phải ngươi coi chúng ta là đứa trẻ mới lên ba đấy chứ?” Hoàng hậu nương nương lạnh lùng nói.
“Thái hậu nương nương, hoàng thượng, theo như thần thiếp thấy thì chắc chắn nàng ấy đã bị yêu quái bám vào người rồi ạ”
Thái hậu là một người hàng năm đều đi lễ Phật, vì vậy bà ta cực kỳ kính nể và sợ hãi chuyện quỷ thần.
Nghe hoàng hậu nương nương nói vậy, mặt bà ta khế dao động, có lẽ là đã tin một chút rồi.
Lúc này chuỗi tràng hạt trong tay bà ta chuyển động không ngừng, miệng thì cứ lẩm bẩm cái gì đó, sắc mặt cũng cực kỳ nghiêm trọng.
Qua một lúc lâu, bà ta mới nặng nề mở miệng: “Hoàng để, chuyện này rất nghiêm trọng, tuyệt đối không thể lơ là cảnh giác được.
Con người không thể thay đổi nhiều như vậy chỉ trong một đêm đâu ạ, giả ngu giả ngơ cũng không thể lừa dối mà cho qua được.”
Thái hậu nương nương luôn giữ im lặng.
Nhưng, một khi bà ta đã lên tiếng thì cũng đại diện cho sự uy quyền tuyệt đối.
Vài tia sát ý hiện lên trong đáy mắt hoàng đế.
Ông ta không tin vào quỷ thần, cũng không tin tính cách của một người có thể thay đổi lớn như thế chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.
Nhưng mà, ông ta đã từng thấy qua thuật dịch dung từng thịnh hành ở vương triều Nam Lục.
Thuật dịch dung có thể biến một người thành một người khác, giống y như đúc, ngay cả người gần gũi nhất cũng không tài nào phân biệt nổi.
Cho dù không phải bị thứ gì đó bám vào người, nhưng cũng rất có khả năng nàng là một trinh thám đã trà trộn vào đây sau khi bị dịch dung.
Mặc kệ là khả năng nào, chuyện ông ta có thể làm bây giờ là phải chấm dứt tai họa về sau.
Tần Lam Nguyệt thầm nghĩ hiện tại quả thật không hay rồi.
Dù xuyên không hay là mượn xác hoàn hồn thì nó đều không thể giải thích cho sự thay đổi của nàng được.
Càng bối lại càng đen hơn mà thôi.
“Mẫu hậu cứ một câu yêu quái hai câu yêu quái, người có chứng cứ gì hay không?” Ngay lúc cấp bách thì Đông Phương Lý đột nhiên mở miệng.
Y nhẹ nhàng cụp mắt.
Ban nãy, y đã nhận ra sát khí của phụ hoàng, vì vậy y không thể tiếp tục im lặng được nữa.
“Chứng cử, còn cần chứng cứ à?” Hoàng hậu nương nương nói: “Sao một người có thể đột nhiên hiểu biết y thuật, chỉ trong một đêm mà phong thái, tính tình, cách nói chuyện và những thứ khác đều thay đổi, điều này thật sự có thể xảy ra sao?”
Thần Y Vương Phi Quá Kiều MịTác giả: KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLạnh! Nước lạnh thấu xương chảy ngược vào mũi miệng, không thể hít thở. Tần Lam Nguyệt cảm giác đầu mình bị người ta mạnh mẽ đè xuống, không thể thoát khỏi màn nước lạnh như băng này. Trong lúc vùng vẫy, Tần Lam Nguyệt xuyên thấu qua màn nước, giống như nhìn thấy được một gương mặt dữ tợn đến biến hình, gương mặt kia cười ác độc, đang cố hết sức muốn nhấn chìm nàng xuống nước. Sức lực đang lấy tốc độ nhanh nhất biến mất, dưới sự thiếu không khí trầm trọng, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. Nếu không nghĩ cách, nàng nhất định sẽ chết ở đây. Nàng nín thở, giữ lại chút sức lực cuối cùng, từ bỏ vùng vẫy, mặc kệ cho thân thể chìm dần xuống dưới nước. Nha hoàn đang đè nàng lại, thấy nàng không còn vùng vẫy thì buông tay ra, hướng về phía nữ tử trong đình thủy tạ cười nói: “Vương phi nương nương, nàng đã chết rồi, là bị trượt chân rơi xuống nước mà chết.” “Làm rất tốt, đây đều là do nàng gieo gió gặt bão!” Nữ tử trong đình cười lạnh: “Mau gọi người tới, nói là Thất Vương phi rơi xuống nước rồi.”… Bầu không khí bên trong đại điện càng ngày càng trở nên căng thẳng hơn.Trước đây nhân phẩm của Tần Lam Nguyệt như thế nào, trong lòng mọi người đều biết rất rõ.Một người vụng về yếu đuối thế này, không đời nào có thể làm ra thủ đoạn như vậy, hơn nữa nàng cũng không can đảm như thế đâu.Hoàng đế nhíu chặt mày.Lúc trước ông ta đã từng tiếp xúc với Tần Lam Nguyệt rất nhiều lần, cũng từng xử lý không ít cuộc tranh chấp có liên quan tới nàng.Quả thực đúng như những gì hoàng hậu đã nói, Tần Lam Nguyệt trước mặt này khác hoàn toàn với Tần LamNguyệt mà ông ta quen biết.“Tần Lam Nguyệt, ngươi giải thích cho trẫm một chút đi?” Tuy giọng nói của hoàng đế không dao động, nhưng áp suất trên người ông ta lại hạ xuống cực kỳ thấp.“Nhi thần không có lời nào để nói ạ.Tần Lam Nguyệt cụp mi rồi cúi đầu xuống.“Không có lời nào để nói, chứng tỏ ngươi đã thừa nhận rồi đúng không?” Cuối cùng thì hoàng hậu nương nương cũng nắm được nhược điểm của Tân Lam Nguyệt, bà ta lạnh lùng nói: “Nếu như ngươi không ở đây thì mớ hỗn độn này cũng sẽ không xuất hiện.Ngươi đúng là yêu quái hiện thế, là tại hoạ của Đông Lục chúng ta mà, hoàng thượng, ngài phải nhanh chóng xử lý cho thỏa đáng đi”“Hoàng hậu nương nương, ta cảm thấy khả năng lý giải của người thật sự có vấn đề đấy” Tần Lam Nguyệt thở dài: “Phụ hoàng, nhi thần không có lời nào để nói là bởi vì, thật ra nhi thần cũng không biết chuyện này là như thế nào ạ”“Y thuật của nhi thần là do sau một trận sốt cao mới trở nên thông thạo, còn tính cách, cũng đột nhiên trở nên thông suốt mà thôi.Nhưng mà nhi thần vẫn là nhi thần, không phải ai khác đâu ạ.”“Chuyện này, nhi thần không biết phải giải thích thế nào, chỉ sợ dù có giải thích thì cũng sẽ không có ai tin, nên nhi thần mới không có lời nào để nói.”Hoàng hậu nương nương khịt mũi coi thường.Sau khi sốt cao thì tự nhiên biết y thuật mà không cần thầy dạy, cách nói này, có ma mới thèm tin đó.“Trong một đêm bỗng tinh thông y thuật, tính cách cũng thay đổi rõ rệt, hơn nữa còn khác lúc trước như thế hai người khác nhau? Tần Lam Nguyệt, không phải ngươi coi chúng ta là đứa trẻ mới lên ba đấy chứ?” Hoàng hậu nương nương lạnh lùng nói.“Thái hậu nương nương, hoàng thượng, theo như thần thiếp thấy thì chắc chắn nàng ấy đã bị yêu quái bám vào người rồi ạ”Thái hậu là một người hàng năm đều đi lễ Phật, vì vậy bà ta cực kỳ kính nể và sợ hãi chuyện quỷ thần.Nghe hoàng hậu nương nương nói vậy, mặt bà ta khế dao động, có lẽ là đã tin một chút rồi.Lúc này chuỗi tràng hạt trong tay bà ta chuyển động không ngừng, miệng thì cứ lẩm bẩm cái gì đó, sắc mặt cũng cực kỳ nghiêm trọng.Qua một lúc lâu, bà ta mới nặng nề mở miệng: “Hoàng để, chuyện này rất nghiêm trọng, tuyệt đối không thể lơ là cảnh giác được.Con người không thể thay đổi nhiều như vậy chỉ trong một đêm đâu ạ, giả ngu giả ngơ cũng không thể lừa dối mà cho qua được.”Thái hậu nương nương luôn giữ im lặng.Nhưng, một khi bà ta đã lên tiếng thì cũng đại diện cho sự uy quyền tuyệt đối.Vài tia sát ý hiện lên trong đáy mắt hoàng đế.Ông ta không tin vào quỷ thần, cũng không tin tính cách của một người có thể thay đổi lớn như thế chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.Nhưng mà, ông ta đã từng thấy qua thuật dịch dung từng thịnh hành ở vương triều Nam Lục.Thuật dịch dung có thể biến một người thành một người khác, giống y như đúc, ngay cả người gần gũi nhất cũng không tài nào phân biệt nổi.Cho dù không phải bị thứ gì đó bám vào người, nhưng cũng rất có khả năng nàng là một trinh thám đã trà trộn vào đây sau khi bị dịch dung.Mặc kệ là khả năng nào, chuyện ông ta có thể làm bây giờ là phải chấm dứt tai họa về sau.Tần Lam Nguyệt thầm nghĩ hiện tại quả thật không hay rồi.Dù xuyên không hay là mượn xác hoàn hồn thì nó đều không thể giải thích cho sự thay đổi của nàng được.Càng bối lại càng đen hơn mà thôi.“Mẫu hậu cứ một câu yêu quái hai câu yêu quái, người có chứng cứ gì hay không?” Ngay lúc cấp bách thì Đông Phương Lý đột nhiên mở miệng.Y nhẹ nhàng cụp mắt.Ban nãy, y đã nhận ra sát khí của phụ hoàng, vì vậy y không thể tiếp tục im lặng được nữa.“Chứng cử, còn cần chứng cứ à?” Hoàng hậu nương nương nói: “Sao một người có thể đột nhiên hiểu biết y thuật, chỉ trong một đêm mà phong thái, tính tình, cách nói chuyện và những thứ khác đều thay đổi, điều này thật sự có thể xảy ra sao?”