Thành phố S một thành phố phồn hoa, lớn bậc nhất nước, buổi tối những tầng nhà cao ngút trời, cả thành phố đều tràn ngập ánh đèn rực rỡ tấp nập người đi qua kẻ đi lại, một cô gái mặc áo sơ mi trắng đơn giản phối với quần tây màu đen chân mang giày cao gót màu đen tóc buộc cao lộ rõ gương mặt trắng trẻo, mịn màng đôi mắt to tròn, trong trẻo, cái mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ mộng, ngọt ngào, vóc dáng hoàn hảo chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm trông cô như một bước tranh tuyệt mĩ. Cô đi ngang qua một con hẻm tối tăm, vừa đi ngang cô ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc truyền ra từ con hẻm, mũi cô rất nhạy có thể ngửi ra bất cứ mùi nào, từ rất xa cô đã có thể ngửi được. Cô bước vào trong con hẻm âm u ấy, mùi máu càng nồng hơn, thấp thoáng cô nhìn thấy bóng người đang nằm dưới đất, cô tiến lại gần hơn nữa nhìn thấy người đang nằm dưới đất kia là một…
Chương 46: Người phụ nữ quyền lực
Cô Vợ Bác Sĩ Của Tổng Tài Hắc ĐạoTác giả: Ruby JoyTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngThành phố S một thành phố phồn hoa, lớn bậc nhất nước, buổi tối những tầng nhà cao ngút trời, cả thành phố đều tràn ngập ánh đèn rực rỡ tấp nập người đi qua kẻ đi lại, một cô gái mặc áo sơ mi trắng đơn giản phối với quần tây màu đen chân mang giày cao gót màu đen tóc buộc cao lộ rõ gương mặt trắng trẻo, mịn màng đôi mắt to tròn, trong trẻo, cái mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ mộng, ngọt ngào, vóc dáng hoàn hảo chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm trông cô như một bước tranh tuyệt mĩ. Cô đi ngang qua một con hẻm tối tăm, vừa đi ngang cô ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc truyền ra từ con hẻm, mũi cô rất nhạy có thể ngửi ra bất cứ mùi nào, từ rất xa cô đã có thể ngửi được. Cô bước vào trong con hẻm âm u ấy, mùi máu càng nồng hơn, thấp thoáng cô nhìn thấy bóng người đang nằm dưới đất, cô tiến lại gần hơn nữa nhìn thấy người đang nằm dưới đất kia là một… Sáng ngày hôm sau, Bạch Nhã Băng, Nam Kình Thương dẫn Clara, Hạ Tử Quyên c*̀ng Galvin đến mộ c*̉a Tô Vũ, khi đứng trước mộ c*̉a Tô Vũ, Hạ Tử Quyên c*̀ng Clara gục gã hoàn toàn, hai người các cô bật khóc nức nở, Hạ Tử Quyên giọng nói nghẹn ngào:"Tiểu Vũ! Em yên tâm chị nhất định sẽ tìm ra hung thủ trả thù cho em. Chị sẽ bắt kẻ đó phải trả một cái giá rất đắt, khiến cho kẻ đó sống không bằng chết."Dạ viên, một chiếc xe Bugatti màu đen dừng lại trước cổng những thuộc hạ đứng canh gác ở ngoài nhìn thấy liền tò mò thắc mắc, chăm chú nhìn thử xem là ai?Một người phụ nữ trung niên xinh đẹp, trên người mặc một cái váy màu đen ôm sát, thắt lưng bằng da chân mang giày cao gót màu đen, đeo mắt kính màu đen, mái tóc màu nâu dài ngang vai xoăn nhẹ cả người tỏa ra khí chất sang trọng bước vào thì bị thuộc hạ cản lại, nghiêm mặt hỏi:" Xin hỏi bà là ai?"Người phụ nữ ấy lạnh lùng cất giọng:"Các người hãy vào trong thông báo với lão đại các người có người tên Lạc Tuyết Nhàn đến gặp hỏi có tiếp không?"Một thuộc hạ bước vào trong thông báo, anh c*̀ng Nghê Quân Dao đang ăn sáng:"Lão đại! Bên ngoài có một người phụ nữ tên Lạc Tuyết Nhàn đến gặp bà ấy hỏi lão đại có tiếp không?""Khụ...Khụ...Khụ..." Vừa nghe đến tên anh liền ho sặc sụa không ngừng, bọn người Hạo Phú thì giật nảy mình, trợn mắt Dạ Thành Đông nhanh chóng đứng dậy c*̀ng bọn người Hạo Phú đi ra ngoài.Nhìn thấy Lạc Tuyết Nhàn, Dạ Thành Đông liền chạy đến nắm tay bà, mỉm cười gọi:"Mẹ! Tại sao đột nhiên mẹ lại đến đây?"Bọn người Hạo Phú c*́i đầu cung kính đồng loạt chào:"Phu nhân!"Những thuộc hạ c*̉a anh trợn trắng mắt, há hốc miệng họ không ngờ đây lại là mẹ c*̉a lão đại bọn họ, lại còn trẻ như vậy nữa chứ? Lạc Tuyết Nhàn tháo mắt kính ra giọng nói giận dỗi:"Tôi cứ tưởng anh quên tôi luôn rồi chứ? Còn nhận ra tôi là mẹ c*̉a anh à?"Anh chỉ cười trừ không nói gì c*̀ng bà đi vào bên trong, Nghê Quân Dao nhìn thấy bà liền nhìn sang anh hỏi:"Thành Đông! Đây là..."Dạ Thành Đông liền giới thiệu cho cô biết:"Đây là mẹ c*̉a anh."Nghê Quân Dao lập tức mỉm cười c*́i chào:"Cháu chào bác cháu là Nghê Quân Dao là bạn gái c*̉a Thành Đông."Lạc Tuyết Nhàn chăm chú quan sát Nghê Quân Dao, bà lườm rồi hừ một tiếng:"Hồ ly!"Nghê Quân Dao cố gắng nở nụ cười trừ không nói gì, nếu không phải bà là mẹ c*̉a Dạ Thành Đông thì cô ta đã lao đến đánh rồi.Lạc Tuyết Nhàn ngồi xuống ghế, chân vắt chéo quyết đoán tuyên bố:"Tại đây mẹ muốn nói cho con biết mẹ không thấy Nghê Quân Dao con hãy sớm chia tay đi."Nghê Quân Dao trợn mắt, lo sợ ngay lập tức tỏ vẻ đáng thương:"Bác gái! Con có làm gì để khiến bác không hài lòng sao? Nếu như vậy bác hãy nói cho con biết để con sửa chữa."Lạc Tuyết Nhàn thẳng thắng đáp trả:"Từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài tôi đều không thích, tôi không giống như Thành Đông bị vẻ ngoài là một tiểu bạch thỏ c*̉a cô mê hoặc và tôi nói cho cô biết mắt nhìn người c*̉a tôi trước giờ đều đúng chưa bao giờ sai."Lạc Tuyết Nhàn quay người nhìn Dạ Thành Đông:"Mẹ nói cho con biết con hãy mau chóng giải quyết cô gái này đi nếu như con cố chấp thì con sẽ mất người mẹ này. Còn bây giờ hãy mau đem đồ c*̉a mẹ lên lầu mẹ sẽ ở đây."Lạc Tuyết Nhàn bước lên lầu đi ngang qua phòng anh rồi chọn căn phòng mà Hạ Tử Quyên ở lúc trước:"Mẹ sẽ ở căn phòng này, đem đồ vào cho mẹ."Lạc Tuyết Nhàn lườm anh, hỏi:"Bạn gái c*̉a con ở phòng nào?"Dạ Thành Đông cảm thấy không ổn, nhỏ giọng:"Con và Quân Dao ở chung một phòng.""Cái gì? Hai đứa ở chung phòng? Có phải là vợ chồng đâu mà ở chung phòng? Nghê Quân Dao! Cô có liêm sỉ không vậy hả? Mau dọn ra khỏi phòng c*̉a con trai tôi ngay lập tức, nếu không đừng trách mẹ mạnh tay."Một lúc sau, Nghê Quân Dao cắn răng chịu đựng dọn khỏi phòng chuyển sang phòng kế bên. Lạc Tuyết Nhàn đưa mắt nhìn xung quanh hỏi:"Ể ~ Hạo Tư đâu? Tại sao lại không thấy?"Dạ Thành Đông nói cho bà nghe:"Bạn gái c*̉a cậu ấy vừa mới qua đời cậu ấy đau buồn, dằn vặt tự nhốt mình trong phòng, ăn uống c*̃ng không nhiều gọi thế nào c*̃ng không chịu ra."Lạc Tuyết Nhàn kinh ngạc:"Cái gì? Thật đáng tiếc, tội nghiệp con hãy cố gắng an ủi cậu ấy."Dạ Thành Đông gật đầu, những thuộc hạ c*̉a anh tò mò hỏi nhỏ bọn người Hạo Dương:"Mẹ c*̉a lão đại bao nhiêu tuổi mà sao nhìn trẻ quá vậy?"Hạo Phú ngẫm nghĩ rồi đáp:"Phu nhân năm nay đã bốn mươi tám tuổi, có chuyện gì sao?"Bọn thuộc hạ lắc đầu, trầm trồ:"Chỉ thấy hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua c*̀ng lắm chỉ là ba mươi mấy thôi trông rất là trẻ và còn một điều quan trọng nữa là bà ấy đáng sợ quá, lão đại nghe lời bà ấy răm rắp không dám cãi lại một câu nào."Hạo Dương gật gật đầu khẳng định:"Dĩ nhiên! Phu nhân rất nghiêm khắc với lão đại và bà ấy c*̃ng là một người rất đáng sợ, quyết đoán bà ấy nói một là một hai là hai không ai dám cãi bà ấy chính là một nữ doanh nhân thành đạt."Những thuộc hạ c*̉a anh há hốc mồm:"Wow~ Đúng là một người phụ nữ quyền lực."Nghê Quân Dao nghiến răng, hai tay bấu chặt vào nhau ánh mắt đầy dã tâm, độc ác:"Bà muốn tôi rời khỏi đây sao? Không dễ dàng như vậy đâu nếu như Thành Đông đã nghe lời bà như vậy bà nói gì anh ấy nghe đấy. Vậy thì tôi sẽ cho bà mãi mãi sẽ không nói được nữa, mãi mãi im lặng."Cô ta bấm nút gọi Vũ Khiết Du, rất nhanh Vũ Khiết Du đã có mặt trong phòng c*̉a cô ta:"Tiểu thư!Cô gọi tôi có việc gì sao?"Nghê Quân Dao từ ánh mắt cho đến lời nói đều hiện lên sự độc ác đến khiếp sợ:"Ra tay với chiếc xe c*̉a mẹ Thành Đông cho tôi, nhớ đừng để bị phát hiện."Vũ Khiết Du gật đầu:"Vâng, tôi sẽ đi làm ngay."Dứt lời, Vũ Khiết Du đi ra thực hiện công việc mà Nghê Quân Dao đã giao cho.
Sáng ngày hôm sau, Bạch Nhã Băng, Nam Kình Thương dẫn Clara, Hạ Tử Quyên c*̀ng Galvin đến mộ c*̉a Tô Vũ, khi đứng trước mộ c*̉a Tô Vũ, Hạ Tử Quyên c*̀ng Clara gục gã hoàn toàn, hai người các cô bật khóc nức nở, Hạ Tử Quyên giọng nói nghẹn ngào:"Tiểu Vũ! Em yên tâm chị nhất định sẽ tìm ra hung thủ trả thù cho em. Chị sẽ bắt kẻ đó phải trả một cái giá rất đắt, khiến cho kẻ đó sống không bằng chết."
Dạ viên, một chiếc xe Bugatti màu đen dừng lại trước cổng những thuộc hạ đứng canh gác ở ngoài nhìn thấy liền tò mò thắc mắc, chăm chú nhìn thử xem là ai?
Một người phụ nữ trung niên xinh đẹp, trên người mặc một cái váy màu đen ôm sát, thắt lưng bằng da chân mang giày cao gót màu đen, đeo mắt kính màu đen, mái tóc màu nâu dài ngang vai xoăn nhẹ cả người tỏa ra khí chất sang trọng bước vào thì bị thuộc hạ cản lại, nghiêm mặt hỏi:
" Xin hỏi bà là ai?"
Người phụ nữ ấy lạnh lùng cất giọng:"Các người hãy vào trong thông báo với lão đại các người có người tên Lạc Tuyết Nhàn đến gặp hỏi có tiếp không?"
Một thuộc hạ bước vào trong thông báo, anh c*̀ng Nghê Quân Dao đang ăn sáng:
"Lão đại! Bên ngoài có một người phụ nữ tên Lạc Tuyết Nhàn đến gặp bà ấy hỏi lão đại có tiếp không?"
"Khụ...Khụ...Khụ..." Vừa nghe đến tên anh liền ho sặc sụa không ngừng, bọn người Hạo Phú thì giật nảy mình, trợn mắt Dạ Thành Đông nhanh chóng đứng dậy c*̀ng bọn người Hạo Phú đi ra ngoài.
Nhìn thấy Lạc Tuyết Nhàn, Dạ Thành Đông liền chạy đến nắm tay bà, mỉm cười gọi:"Mẹ! Tại sao đột nhiên mẹ lại đến đây?"
Bọn người Hạo Phú c*́i đầu cung kính đồng loạt chào:"Phu nhân!"
Những thuộc hạ c*̉a anh trợn trắng mắt, há hốc miệng họ không ngờ đây lại là mẹ c*̉a lão đại bọn họ, lại còn trẻ như vậy nữa chứ? Lạc Tuyết Nhàn tháo mắt kính ra giọng nói giận dỗi:"Tôi cứ tưởng anh quên tôi luôn rồi chứ? Còn nhận ra tôi là mẹ c*̉a anh à?"
Anh chỉ cười trừ không nói gì c*̀ng bà đi vào bên trong, Nghê Quân Dao nhìn thấy bà liền nhìn sang anh hỏi:"Thành Đông! Đây là..."
Dạ Thành Đông liền giới thiệu cho cô biết:"Đây là mẹ c*̉a anh."
Nghê Quân Dao lập tức mỉm cười c*́i chào:"Cháu chào bác cháu là Nghê Quân Dao là bạn gái c*̉a Thành Đông."
Lạc Tuyết Nhàn chăm chú quan sát Nghê Quân Dao, bà lườm rồi hừ một tiếng:
"Hồ ly!"
Nghê Quân Dao cố gắng nở nụ cười trừ không nói gì, nếu không phải bà là mẹ c*̉a Dạ Thành Đông thì cô ta đã lao đến đánh rồi.
Lạc Tuyết Nhàn ngồi xuống ghế, chân vắt chéo quyết đoán tuyên bố:
"Tại đây mẹ muốn nói cho con biết mẹ không thấy Nghê Quân Dao con hãy sớm chia tay đi."
Nghê Quân Dao trợn mắt, lo sợ ngay lập tức tỏ vẻ đáng thương:"Bác gái! Con có làm gì để khiến bác không hài lòng sao? Nếu như vậy bác hãy nói cho con biết để con sửa chữa."
Lạc Tuyết Nhàn thẳng thắng đáp trả:"Từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài tôi đều không thích, tôi không giống như Thành Đông bị vẻ ngoài là một tiểu bạch thỏ c*̉a cô mê hoặc và tôi nói cho cô biết mắt nhìn người c*̉a tôi trước giờ đều đúng chưa bao giờ sai."
Lạc Tuyết Nhàn quay người nhìn Dạ Thành Đông:"Mẹ nói cho con biết con hãy mau chóng giải quyết cô gái này đi nếu như con cố chấp thì con sẽ mất người mẹ này. Còn bây giờ hãy mau đem đồ c*̉a mẹ lên lầu mẹ sẽ ở đây."
Lạc Tuyết Nhàn bước lên lầu đi ngang qua phòng anh rồi chọn căn phòng mà Hạ Tử Quyên ở lúc trước:"Mẹ sẽ ở căn phòng này, đem đồ vào cho mẹ."
Lạc Tuyết Nhàn lườm anh, hỏi:"Bạn gái c*̉a con ở phòng nào?"
Dạ Thành Đông cảm thấy không ổn, nhỏ giọng:"Con và Quân Dao ở chung một phòng."
"Cái gì? Hai đứa ở chung phòng? Có phải là vợ chồng đâu mà ở chung phòng? Nghê Quân Dao! Cô có liêm sỉ không vậy hả? Mau dọn ra khỏi phòng c*̉a con trai tôi ngay lập tức, nếu không đừng trách mẹ mạnh tay."
Một lúc sau, Nghê Quân Dao cắn răng chịu đựng dọn khỏi phòng chuyển sang phòng kế bên. Lạc Tuyết Nhàn đưa mắt nhìn xung quanh hỏi:
"Ể ~ Hạo Tư đâu? Tại sao lại không thấy?"
Dạ Thành Đông nói cho bà nghe:"Bạn gái c*̉a cậu ấy vừa mới qua đời cậu ấy đau buồn, dằn vặt tự nhốt mình trong phòng, ăn uống c*̃ng không nhiều gọi thế nào c*̃ng không chịu ra."
Lạc Tuyết Nhàn kinh ngạc:"Cái gì? Thật đáng tiếc, tội nghiệp con hãy cố gắng an ủi cậu ấy."
Dạ Thành Đông gật đầu, những thuộc hạ c*̉a anh tò mò hỏi nhỏ bọn người Hạo Dương:"Mẹ c*̉a lão đại bao nhiêu tuổi mà sao nhìn trẻ quá vậy?"
Hạo Phú ngẫm nghĩ rồi đáp:"Phu nhân năm nay đã bốn mươi tám tuổi, có chuyện gì sao?"
Bọn thuộc hạ lắc đầu, trầm trồ:"Chỉ thấy hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua c*̀ng lắm chỉ là ba mươi mấy thôi trông rất là trẻ và còn một điều quan trọng nữa là bà ấy đáng sợ quá, lão đại nghe lời bà ấy răm rắp không dám cãi lại một câu nào."
Hạo Dương gật gật đầu khẳng định:"Dĩ nhiên! Phu nhân rất nghiêm khắc với lão đại và bà ấy c*̃ng là một người rất đáng sợ, quyết đoán bà ấy nói một là một hai là hai không ai dám cãi bà ấy chính là một nữ doanh nhân thành đạt."
Những thuộc hạ c*̉a anh há hốc mồm:"Wow~ Đúng là một người phụ nữ quyền lực."
Nghê Quân Dao nghiến răng, hai tay bấu chặt vào nhau ánh mắt đầy dã tâm, độc ác:"Bà muốn tôi rời khỏi đây sao? Không dễ dàng như vậy đâu nếu như Thành Đông đã nghe lời bà như vậy bà nói gì anh ấy nghe đấy. Vậy thì tôi sẽ cho bà mãi mãi sẽ không nói được nữa, mãi mãi im lặng."
Cô ta bấm nút gọi Vũ Khiết Du, rất nhanh Vũ Khiết Du đã có mặt trong phòng c*̉a cô ta:"Tiểu thư!Cô gọi tôi có việc gì sao?"
Nghê Quân Dao từ ánh mắt cho đến lời nói đều hiện lên sự độc ác đến khiếp sợ:
"Ra tay với chiếc xe c*̉a mẹ Thành Đông cho tôi, nhớ đừng để bị phát hiện."
Vũ Khiết Du gật đầu:"Vâng, tôi sẽ đi làm ngay."
Dứt lời, Vũ Khiết Du đi ra thực hiện công việc mà Nghê Quân Dao đã giao cho.
Cô Vợ Bác Sĩ Của Tổng Tài Hắc ĐạoTác giả: Ruby JoyTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngThành phố S một thành phố phồn hoa, lớn bậc nhất nước, buổi tối những tầng nhà cao ngút trời, cả thành phố đều tràn ngập ánh đèn rực rỡ tấp nập người đi qua kẻ đi lại, một cô gái mặc áo sơ mi trắng đơn giản phối với quần tây màu đen chân mang giày cao gót màu đen tóc buộc cao lộ rõ gương mặt trắng trẻo, mịn màng đôi mắt to tròn, trong trẻo, cái mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ mộng, ngọt ngào, vóc dáng hoàn hảo chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm trông cô như một bước tranh tuyệt mĩ. Cô đi ngang qua một con hẻm tối tăm, vừa đi ngang cô ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc truyền ra từ con hẻm, mũi cô rất nhạy có thể ngửi ra bất cứ mùi nào, từ rất xa cô đã có thể ngửi được. Cô bước vào trong con hẻm âm u ấy, mùi máu càng nồng hơn, thấp thoáng cô nhìn thấy bóng người đang nằm dưới đất, cô tiến lại gần hơn nữa nhìn thấy người đang nằm dưới đất kia là một… Sáng ngày hôm sau, Bạch Nhã Băng, Nam Kình Thương dẫn Clara, Hạ Tử Quyên c*̀ng Galvin đến mộ c*̉a Tô Vũ, khi đứng trước mộ c*̉a Tô Vũ, Hạ Tử Quyên c*̀ng Clara gục gã hoàn toàn, hai người các cô bật khóc nức nở, Hạ Tử Quyên giọng nói nghẹn ngào:"Tiểu Vũ! Em yên tâm chị nhất định sẽ tìm ra hung thủ trả thù cho em. Chị sẽ bắt kẻ đó phải trả một cái giá rất đắt, khiến cho kẻ đó sống không bằng chết."Dạ viên, một chiếc xe Bugatti màu đen dừng lại trước cổng những thuộc hạ đứng canh gác ở ngoài nhìn thấy liền tò mò thắc mắc, chăm chú nhìn thử xem là ai?Một người phụ nữ trung niên xinh đẹp, trên người mặc một cái váy màu đen ôm sát, thắt lưng bằng da chân mang giày cao gót màu đen, đeo mắt kính màu đen, mái tóc màu nâu dài ngang vai xoăn nhẹ cả người tỏa ra khí chất sang trọng bước vào thì bị thuộc hạ cản lại, nghiêm mặt hỏi:" Xin hỏi bà là ai?"Người phụ nữ ấy lạnh lùng cất giọng:"Các người hãy vào trong thông báo với lão đại các người có người tên Lạc Tuyết Nhàn đến gặp hỏi có tiếp không?"Một thuộc hạ bước vào trong thông báo, anh c*̀ng Nghê Quân Dao đang ăn sáng:"Lão đại! Bên ngoài có một người phụ nữ tên Lạc Tuyết Nhàn đến gặp bà ấy hỏi lão đại có tiếp không?""Khụ...Khụ...Khụ..." Vừa nghe đến tên anh liền ho sặc sụa không ngừng, bọn người Hạo Phú thì giật nảy mình, trợn mắt Dạ Thành Đông nhanh chóng đứng dậy c*̀ng bọn người Hạo Phú đi ra ngoài.Nhìn thấy Lạc Tuyết Nhàn, Dạ Thành Đông liền chạy đến nắm tay bà, mỉm cười gọi:"Mẹ! Tại sao đột nhiên mẹ lại đến đây?"Bọn người Hạo Phú c*́i đầu cung kính đồng loạt chào:"Phu nhân!"Những thuộc hạ c*̉a anh trợn trắng mắt, há hốc miệng họ không ngờ đây lại là mẹ c*̉a lão đại bọn họ, lại còn trẻ như vậy nữa chứ? Lạc Tuyết Nhàn tháo mắt kính ra giọng nói giận dỗi:"Tôi cứ tưởng anh quên tôi luôn rồi chứ? Còn nhận ra tôi là mẹ c*̉a anh à?"Anh chỉ cười trừ không nói gì c*̀ng bà đi vào bên trong, Nghê Quân Dao nhìn thấy bà liền nhìn sang anh hỏi:"Thành Đông! Đây là..."Dạ Thành Đông liền giới thiệu cho cô biết:"Đây là mẹ c*̉a anh."Nghê Quân Dao lập tức mỉm cười c*́i chào:"Cháu chào bác cháu là Nghê Quân Dao là bạn gái c*̉a Thành Đông."Lạc Tuyết Nhàn chăm chú quan sát Nghê Quân Dao, bà lườm rồi hừ một tiếng:"Hồ ly!"Nghê Quân Dao cố gắng nở nụ cười trừ không nói gì, nếu không phải bà là mẹ c*̉a Dạ Thành Đông thì cô ta đã lao đến đánh rồi.Lạc Tuyết Nhàn ngồi xuống ghế, chân vắt chéo quyết đoán tuyên bố:"Tại đây mẹ muốn nói cho con biết mẹ không thấy Nghê Quân Dao con hãy sớm chia tay đi."Nghê Quân Dao trợn mắt, lo sợ ngay lập tức tỏ vẻ đáng thương:"Bác gái! Con có làm gì để khiến bác không hài lòng sao? Nếu như vậy bác hãy nói cho con biết để con sửa chữa."Lạc Tuyết Nhàn thẳng thắng đáp trả:"Từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài tôi đều không thích, tôi không giống như Thành Đông bị vẻ ngoài là một tiểu bạch thỏ c*̉a cô mê hoặc và tôi nói cho cô biết mắt nhìn người c*̉a tôi trước giờ đều đúng chưa bao giờ sai."Lạc Tuyết Nhàn quay người nhìn Dạ Thành Đông:"Mẹ nói cho con biết con hãy mau chóng giải quyết cô gái này đi nếu như con cố chấp thì con sẽ mất người mẹ này. Còn bây giờ hãy mau đem đồ c*̉a mẹ lên lầu mẹ sẽ ở đây."Lạc Tuyết Nhàn bước lên lầu đi ngang qua phòng anh rồi chọn căn phòng mà Hạ Tử Quyên ở lúc trước:"Mẹ sẽ ở căn phòng này, đem đồ vào cho mẹ."Lạc Tuyết Nhàn lườm anh, hỏi:"Bạn gái c*̉a con ở phòng nào?"Dạ Thành Đông cảm thấy không ổn, nhỏ giọng:"Con và Quân Dao ở chung một phòng.""Cái gì? Hai đứa ở chung phòng? Có phải là vợ chồng đâu mà ở chung phòng? Nghê Quân Dao! Cô có liêm sỉ không vậy hả? Mau dọn ra khỏi phòng c*̉a con trai tôi ngay lập tức, nếu không đừng trách mẹ mạnh tay."Một lúc sau, Nghê Quân Dao cắn răng chịu đựng dọn khỏi phòng chuyển sang phòng kế bên. Lạc Tuyết Nhàn đưa mắt nhìn xung quanh hỏi:"Ể ~ Hạo Tư đâu? Tại sao lại không thấy?"Dạ Thành Đông nói cho bà nghe:"Bạn gái c*̉a cậu ấy vừa mới qua đời cậu ấy đau buồn, dằn vặt tự nhốt mình trong phòng, ăn uống c*̃ng không nhiều gọi thế nào c*̃ng không chịu ra."Lạc Tuyết Nhàn kinh ngạc:"Cái gì? Thật đáng tiếc, tội nghiệp con hãy cố gắng an ủi cậu ấy."Dạ Thành Đông gật đầu, những thuộc hạ c*̉a anh tò mò hỏi nhỏ bọn người Hạo Dương:"Mẹ c*̉a lão đại bao nhiêu tuổi mà sao nhìn trẻ quá vậy?"Hạo Phú ngẫm nghĩ rồi đáp:"Phu nhân năm nay đã bốn mươi tám tuổi, có chuyện gì sao?"Bọn thuộc hạ lắc đầu, trầm trồ:"Chỉ thấy hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua c*̀ng lắm chỉ là ba mươi mấy thôi trông rất là trẻ và còn một điều quan trọng nữa là bà ấy đáng sợ quá, lão đại nghe lời bà ấy răm rắp không dám cãi lại một câu nào."Hạo Dương gật gật đầu khẳng định:"Dĩ nhiên! Phu nhân rất nghiêm khắc với lão đại và bà ấy c*̃ng là một người rất đáng sợ, quyết đoán bà ấy nói một là một hai là hai không ai dám cãi bà ấy chính là một nữ doanh nhân thành đạt."Những thuộc hạ c*̉a anh há hốc mồm:"Wow~ Đúng là một người phụ nữ quyền lực."Nghê Quân Dao nghiến răng, hai tay bấu chặt vào nhau ánh mắt đầy dã tâm, độc ác:"Bà muốn tôi rời khỏi đây sao? Không dễ dàng như vậy đâu nếu như Thành Đông đã nghe lời bà như vậy bà nói gì anh ấy nghe đấy. Vậy thì tôi sẽ cho bà mãi mãi sẽ không nói được nữa, mãi mãi im lặng."Cô ta bấm nút gọi Vũ Khiết Du, rất nhanh Vũ Khiết Du đã có mặt trong phòng c*̉a cô ta:"Tiểu thư!Cô gọi tôi có việc gì sao?"Nghê Quân Dao từ ánh mắt cho đến lời nói đều hiện lên sự độc ác đến khiếp sợ:"Ra tay với chiếc xe c*̉a mẹ Thành Đông cho tôi, nhớ đừng để bị phát hiện."Vũ Khiết Du gật đầu:"Vâng, tôi sẽ đi làm ngay."Dứt lời, Vũ Khiết Du đi ra thực hiện công việc mà Nghê Quân Dao đã giao cho.