Thành phố S một thành phố phồn hoa, lớn bậc nhất nước, buổi tối những tầng nhà cao ngút trời, cả thành phố đều tràn ngập ánh đèn rực rỡ tấp nập người đi qua kẻ đi lại, một cô gái mặc áo sơ mi trắng đơn giản phối với quần tây màu đen chân mang giày cao gót màu đen tóc buộc cao lộ rõ gương mặt trắng trẻo, mịn màng đôi mắt to tròn, trong trẻo, cái mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ mộng, ngọt ngào, vóc dáng hoàn hảo chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm trông cô như một bước tranh tuyệt mĩ. Cô đi ngang qua một con hẻm tối tăm, vừa đi ngang cô ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc truyền ra từ con hẻm, mũi cô rất nhạy có thể ngửi ra bất cứ mùi nào, từ rất xa cô đã có thể ngửi được. Cô bước vào trong con hẻm âm u ấy, mùi máu càng nồng hơn, thấp thoáng cô nhìn thấy bóng người đang nằm dưới đất, cô tiến lại gần hơn nữa nhìn thấy người đang nằm dưới đất kia là một…
Chương 113: Ngoại truyện: Hạo phú và daisy (4)
Cô Vợ Bác Sĩ Của Tổng Tài Hắc ĐạoTác giả: Ruby JoyTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngThành phố S một thành phố phồn hoa, lớn bậc nhất nước, buổi tối những tầng nhà cao ngút trời, cả thành phố đều tràn ngập ánh đèn rực rỡ tấp nập người đi qua kẻ đi lại, một cô gái mặc áo sơ mi trắng đơn giản phối với quần tây màu đen chân mang giày cao gót màu đen tóc buộc cao lộ rõ gương mặt trắng trẻo, mịn màng đôi mắt to tròn, trong trẻo, cái mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ mộng, ngọt ngào, vóc dáng hoàn hảo chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm trông cô như một bước tranh tuyệt mĩ. Cô đi ngang qua một con hẻm tối tăm, vừa đi ngang cô ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc truyền ra từ con hẻm, mũi cô rất nhạy có thể ngửi ra bất cứ mùi nào, từ rất xa cô đã có thể ngửi được. Cô bước vào trong con hẻm âm u ấy, mùi máu càng nồng hơn, thấp thoáng cô nhìn thấy bóng người đang nằm dưới đất, cô tiến lại gần hơn nữa nhìn thấy người đang nằm dưới đất kia là một… Bệnh viện ở thành phố A"Rầm!" Tiếng mở cửa phòng bệnh rất mạnh, tất cả mọi người đều chạy ùa vào mọi người đều đứng sựng lại trước giường bệnh, trên giường chiếc khăn trắng phủ toàn bộ cơ thể c*̉a Hạo Phú hai bên có hai thuộc hạ c*̉a anh nét mặt đau đớn vô c*̀ng, hai người c*́i chào Dạ Thành Đông.Hạ Tử Quyên quay người lại vỗ vỗ lên vai c*̉a Daisy an ủi cô:"Đừng quá đau buồn, người chết rồi c*̃ng không thể sống lại mong rằng Hạo Phú có thể yên lòng mà an nghỉ."Hạo Phú nằm trong chiếc khăn không ngừng bái phục Hạ Tử Quyên, cô quá diễn sâu rồi, anh thầm nghĩ trong đầu:"Chị dâu! Chị có thể đi nhận giải thưởng Oscar c*̉a nữ diễn viên xuất sắc nhất rồi chị diễn quá nhập tâm, mình còn chưa chết mà chị ấy lại có thể diễn như là mình thật sự chết rồi vậy? Mà khi nào mới có thể quăng cái khăn này đây chết sớm mất."Nước mắt c*̉a Daisy cứ như thế rơi xuống trong sự đau lòng tột c*̀ng, cô thật sự không thể nào ngờ được chỉ mới đây anh còn mua đồ ăn cho cô, lúc nào c*̃ng ở bên cạnh cô làm cho cô vui vậy mà bây giờ anh lại ra đi như thế?! Cô ngã khụy xuống hai tay đặt trên giường bệnh c*́i đầu bật khóc nức nở:"Tại sao mọi chuyện lại xảy ra như vậy chứ? Hạo Phú! Anh hãy ngồi dậy ngay cho tôi! Đừng giỡn như thế không vui đâu, chỉ mới đây anh còn cười giỡn với tôi vậy mà tại sao đột nhiên anh lại thành ra như vậy chứ? Hạo Phú! Anh hãy mau ngồi dậy cho tôi anh có nghe không? Anh còn chưa nghe tôi nói những lời từ tận đáy lòng c*̉a tôi nữa mà anh không được ra đi như vậy?"Bọn người Hạo Dương vô c*̀ng đau lòng khi mất đi người anh em tốt c*̉a mình người mà bọn họ gắn bó rất lâu, họ thật sự không thể ngờ được mọi chuyện lại xảy ra nhanh đến như vậy?Daisy nắm lấy tay c*̉a Hạo Phú rơi lệ, nghẹn ngào cất giọng:"Hạo Phú! Thật ra em c*̃ng có tình cảm với anh nhưng em luôn không thừa nhận luôn trốn tránh từ trước đến giờ em chưa từng nghĩ đến việc mình sẽ yêu, sẽ hẹn hò với bất kì ai nên em luôn tìm cách từ chối, lạnh nhạt với anh em thật sự xin lỗi. Hạo Phú! Em thích anh! Anh có nghe không? Em thật sự rất thích anh.""Nghe! Anh nghe nghe rất rõ." Hạo Phú cảm thấy rất vui, rất hạnh phúc khi nghe được những lời trong lòng c*̉a cô.Bọn người Hạo Dương c*̀ng Daisy trợn mắt, im bật sững người nhìn anh, đột nhiên Hạo Phú ngồi bật dậy nhìn Daisy mỉm cười, Daisy há hốc miệng, kinh ngạc bất ngờ đứng bật dậy:"Anh vẫn chưa chết sao? Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"Dạ Thành Đông bật cười giải thích với cô và mọi người:"Thật ra chuyện này là do tôi và Quyên Quyên dựng lên với mục đích là muốn cô nói những lời thật lòng, muốn tác hợp hai người với nhau.""Khịt...Khịt..." Hạo Tư hít hít mũi, vẻ mặt có chút giận dỗi:"Lão đại! Chị dâu! Hai người thật quá đáng giấu thì giấu Daisy thôi còn giấu cả chúng tôi làm hại chúng tôi khóc hết nước mắt, nước mắt nước mũi đều tràn ra hết."Hạ Tử Quyên c*̀ng Dạ Thành Đông bật cười, Hạo Phú ôm chằm lấy Daisy ôm cô thật chặt, Daisy c*̃ng không trốn tránh anh nữa đáp lại cái ôm ấm áp c*̉a anh. Hạ Tử Quyên cảm thấy rất vui mừng khi hai người đến được với nhau, cô quay người sang nhìn Dạ Thành Đông:"Thành Đông! Anh thấy em có nên đi làm diễn viên không? Đột nhiên em cảm thấy em rất phù hợp với nghề diễn viên đó."Dạ Thành Đông ôm eo cô, nhéo nhẹ mũi cô:"Đúng! Em có năng khiếu làm diễn viên nhưng không cần đi làm anh không muốn em phải mệt mỏi đâu."Hạ Tử Quyên hắng giọng, dáng vẻ nghiêm chỉnh:"Sẵn đây tôi có một chuyện muốn thông báo với mọi người đặc biệt là anh đó Thành Đông chuyện này sẽ là một tin rất vui cho anh đó."Tất cả mọi người đều hướng mắt về cô, lắng nghe cô muốn thông báo tin vui gì? Hạ Tử Quyên mím môi mỉm cười rồi nói:"Thành Đông! Em có thai rồi thai đã hơn một tháng rồi."Dạ Thành Đông mắt mở to hết cỡ, miệng nở một nụ cười rất tươi:"Thật sao? Em thật sự đã có thai rồi sao?"Hạ Tử Quyên gật đầu nhìn anh, Dạ Thành Đông ôm chặt lấy cô trong hạnh phúc, mọi người bắt đầu thay phiên nhau chúc mừng cô, ai nấy đều rất vui mừng khi sắp đón thêm thành viên mới. Mọi người lại bắt đầu bận rộn để chuẩn bị chào đón đứa bé trong bụng cô.
Bệnh viện ở thành phố A
"Rầm!" Tiếng mở cửa phòng bệnh rất mạnh, tất cả mọi người đều chạy ùa vào mọi người đều đứng sựng lại trước giường bệnh, trên giường chiếc khăn trắng phủ toàn bộ cơ thể c*̉a Hạo Phú hai bên có hai thuộc hạ c*̉a anh nét mặt đau đớn vô c*̀ng, hai người c*́i chào Dạ Thành Đông.
Hạ Tử Quyên quay người lại vỗ vỗ lên vai c*̉a Daisy an ủi cô:
"Đừng quá đau buồn, người chết rồi c*̃ng không thể sống lại mong rằng Hạo Phú có thể yên lòng mà an nghỉ."
Hạo Phú nằm trong chiếc khăn không ngừng bái phục Hạ Tử Quyên, cô quá diễn sâu rồi, anh thầm nghĩ trong đầu:
"Chị dâu! Chị có thể đi nhận giải thưởng Oscar c*̉a nữ diễn viên xuất sắc nhất rồi chị diễn quá nhập tâm, mình còn chưa chết mà chị ấy lại có thể diễn như là mình thật sự chết rồi vậy? Mà khi nào mới có thể quăng cái khăn này đây chết sớm mất."

Nước mắt c*̉a Daisy cứ như thế rơi xuống trong sự đau lòng tột c*̀ng, cô thật sự không thể nào ngờ được chỉ mới đây anh còn mua đồ ăn cho cô, lúc nào c*̃ng ở bên cạnh cô làm cho cô vui vậy mà bây giờ anh lại ra đi như thế?! Cô ngã khụy xuống hai tay đặt trên giường bệnh c*́i đầu bật khóc nức nở:
"Tại sao mọi chuyện lại xảy ra như vậy chứ? Hạo Phú! Anh hãy ngồi dậy ngay cho tôi! Đừng giỡn như thế không vui đâu, chỉ mới đây anh còn cười giỡn với tôi vậy mà tại sao đột nhiên anh lại thành ra như vậy chứ? Hạo Phú! Anh hãy mau ngồi dậy cho tôi anh có nghe không? Anh còn chưa nghe tôi nói những lời từ tận đáy lòng c*̉a tôi nữa mà anh không được ra đi như vậy?"
Bọn người Hạo Dương vô c*̀ng đau lòng khi mất đi người anh em tốt c*̉a mình người mà bọn họ gắn bó rất lâu, họ thật sự không thể ngờ được mọi chuyện lại xảy ra nhanh đến như vậy?
Daisy nắm lấy tay c*̉a Hạo Phú rơi lệ, nghẹn ngào cất giọng:
"Hạo Phú! Thật ra em c*̃ng có tình cảm với anh nhưng em luôn không thừa nhận luôn trốn tránh từ trước đến giờ em chưa từng nghĩ đến việc mình sẽ yêu, sẽ hẹn hò với bất kì ai nên em luôn tìm cách từ chối, lạnh nhạt với anh em thật sự xin lỗi. Hạo Phú! Em thích anh! Anh có nghe không? Em thật sự rất thích anh."
"Nghe! Anh nghe nghe rất rõ." Hạo Phú cảm thấy rất vui, rất hạnh phúc khi nghe được những lời trong lòng c*̉a cô.
Bọn người Hạo Dương c*̀ng Daisy trợn mắt, im bật sững người nhìn anh, đột nhiên Hạo Phú ngồi bật dậy nhìn Daisy mỉm cười, Daisy há hốc miệng, kinh ngạc bất ngờ đứng bật dậy:
"Anh vẫn chưa chết sao? Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"

Dạ Thành Đông bật cười giải thích với cô và mọi người:"Thật ra chuyện này là do tôi và Quyên Quyên dựng lên với mục đích là muốn cô nói những lời thật lòng, muốn tác hợp hai người với nhau."
"Khịt...Khịt..." Hạo Tư hít hít mũi, vẻ mặt có chút giận dỗi:
"Lão đại! Chị dâu! Hai người thật quá đáng giấu thì giấu Daisy thôi còn giấu cả chúng tôi làm hại chúng tôi khóc hết nước mắt, nước mắt nước mũi đều tràn ra hết."
Hạ Tử Quyên c*̀ng Dạ Thành Đông bật cười, Hạo Phú ôm chằm lấy Daisy ôm cô thật chặt, Daisy c*̃ng không trốn tránh anh nữa đáp lại cái ôm ấm áp c*̉a anh. Hạ Tử Quyên cảm thấy rất vui mừng khi hai người đến được với nhau, cô quay người sang nhìn Dạ Thành Đông:
"Thành Đông! Anh thấy em có nên đi làm diễn viên không? Đột nhiên em cảm thấy em rất phù hợp với nghề diễn viên đó."
Dạ Thành Đông ôm eo cô, nhéo nhẹ mũi cô:"Đúng! Em có năng khiếu làm diễn viên nhưng không cần đi làm anh không muốn em phải mệt mỏi đâu."
Hạ Tử Quyên hắng giọng, dáng vẻ nghiêm chỉnh:
"Sẵn đây tôi có một chuyện muốn thông báo với mọi người đặc biệt là anh đó Thành Đông chuyện này sẽ là một tin rất vui cho anh đó."
Tất cả mọi người đều hướng mắt về cô, lắng nghe cô muốn thông báo tin vui gì? Hạ Tử Quyên mím môi mỉm cười rồi nói:
"Thành Đông! Em có thai rồi thai đã hơn một tháng rồi."
Dạ Thành Đông mắt mở to hết cỡ, miệng nở một nụ cười rất tươi:
"Thật sao? Em thật sự đã có thai rồi sao?"
Hạ Tử Quyên gật đầu nhìn anh, Dạ Thành Đông ôm chặt lấy cô trong hạnh phúc, mọi người bắt đầu thay phiên nhau chúc mừng cô, ai nấy đều rất vui mừng khi sắp đón thêm thành viên mới. Mọi người lại bắt đầu bận rộn để chuẩn bị chào đón đứa bé trong bụng cô.
Cô Vợ Bác Sĩ Của Tổng Tài Hắc ĐạoTác giả: Ruby JoyTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngThành phố S một thành phố phồn hoa, lớn bậc nhất nước, buổi tối những tầng nhà cao ngút trời, cả thành phố đều tràn ngập ánh đèn rực rỡ tấp nập người đi qua kẻ đi lại, một cô gái mặc áo sơ mi trắng đơn giản phối với quần tây màu đen chân mang giày cao gót màu đen tóc buộc cao lộ rõ gương mặt trắng trẻo, mịn màng đôi mắt to tròn, trong trẻo, cái mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ mộng, ngọt ngào, vóc dáng hoàn hảo chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm trông cô như một bước tranh tuyệt mĩ. Cô đi ngang qua một con hẻm tối tăm, vừa đi ngang cô ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc truyền ra từ con hẻm, mũi cô rất nhạy có thể ngửi ra bất cứ mùi nào, từ rất xa cô đã có thể ngửi được. Cô bước vào trong con hẻm âm u ấy, mùi máu càng nồng hơn, thấp thoáng cô nhìn thấy bóng người đang nằm dưới đất, cô tiến lại gần hơn nữa nhìn thấy người đang nằm dưới đất kia là một… Bệnh viện ở thành phố A"Rầm!" Tiếng mở cửa phòng bệnh rất mạnh, tất cả mọi người đều chạy ùa vào mọi người đều đứng sựng lại trước giường bệnh, trên giường chiếc khăn trắng phủ toàn bộ cơ thể c*̉a Hạo Phú hai bên có hai thuộc hạ c*̉a anh nét mặt đau đớn vô c*̀ng, hai người c*́i chào Dạ Thành Đông.Hạ Tử Quyên quay người lại vỗ vỗ lên vai c*̉a Daisy an ủi cô:"Đừng quá đau buồn, người chết rồi c*̃ng không thể sống lại mong rằng Hạo Phú có thể yên lòng mà an nghỉ."Hạo Phú nằm trong chiếc khăn không ngừng bái phục Hạ Tử Quyên, cô quá diễn sâu rồi, anh thầm nghĩ trong đầu:"Chị dâu! Chị có thể đi nhận giải thưởng Oscar c*̉a nữ diễn viên xuất sắc nhất rồi chị diễn quá nhập tâm, mình còn chưa chết mà chị ấy lại có thể diễn như là mình thật sự chết rồi vậy? Mà khi nào mới có thể quăng cái khăn này đây chết sớm mất."Nước mắt c*̉a Daisy cứ như thế rơi xuống trong sự đau lòng tột c*̀ng, cô thật sự không thể nào ngờ được chỉ mới đây anh còn mua đồ ăn cho cô, lúc nào c*̃ng ở bên cạnh cô làm cho cô vui vậy mà bây giờ anh lại ra đi như thế?! Cô ngã khụy xuống hai tay đặt trên giường bệnh c*́i đầu bật khóc nức nở:"Tại sao mọi chuyện lại xảy ra như vậy chứ? Hạo Phú! Anh hãy ngồi dậy ngay cho tôi! Đừng giỡn như thế không vui đâu, chỉ mới đây anh còn cười giỡn với tôi vậy mà tại sao đột nhiên anh lại thành ra như vậy chứ? Hạo Phú! Anh hãy mau ngồi dậy cho tôi anh có nghe không? Anh còn chưa nghe tôi nói những lời từ tận đáy lòng c*̉a tôi nữa mà anh không được ra đi như vậy?"Bọn người Hạo Dương vô c*̀ng đau lòng khi mất đi người anh em tốt c*̉a mình người mà bọn họ gắn bó rất lâu, họ thật sự không thể ngờ được mọi chuyện lại xảy ra nhanh đến như vậy?Daisy nắm lấy tay c*̉a Hạo Phú rơi lệ, nghẹn ngào cất giọng:"Hạo Phú! Thật ra em c*̃ng có tình cảm với anh nhưng em luôn không thừa nhận luôn trốn tránh từ trước đến giờ em chưa từng nghĩ đến việc mình sẽ yêu, sẽ hẹn hò với bất kì ai nên em luôn tìm cách từ chối, lạnh nhạt với anh em thật sự xin lỗi. Hạo Phú! Em thích anh! Anh có nghe không? Em thật sự rất thích anh.""Nghe! Anh nghe nghe rất rõ." Hạo Phú cảm thấy rất vui, rất hạnh phúc khi nghe được những lời trong lòng c*̉a cô.Bọn người Hạo Dương c*̀ng Daisy trợn mắt, im bật sững người nhìn anh, đột nhiên Hạo Phú ngồi bật dậy nhìn Daisy mỉm cười, Daisy há hốc miệng, kinh ngạc bất ngờ đứng bật dậy:"Anh vẫn chưa chết sao? Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"Dạ Thành Đông bật cười giải thích với cô và mọi người:"Thật ra chuyện này là do tôi và Quyên Quyên dựng lên với mục đích là muốn cô nói những lời thật lòng, muốn tác hợp hai người với nhau.""Khịt...Khịt..." Hạo Tư hít hít mũi, vẻ mặt có chút giận dỗi:"Lão đại! Chị dâu! Hai người thật quá đáng giấu thì giấu Daisy thôi còn giấu cả chúng tôi làm hại chúng tôi khóc hết nước mắt, nước mắt nước mũi đều tràn ra hết."Hạ Tử Quyên c*̀ng Dạ Thành Đông bật cười, Hạo Phú ôm chằm lấy Daisy ôm cô thật chặt, Daisy c*̃ng không trốn tránh anh nữa đáp lại cái ôm ấm áp c*̉a anh. Hạ Tử Quyên cảm thấy rất vui mừng khi hai người đến được với nhau, cô quay người sang nhìn Dạ Thành Đông:"Thành Đông! Anh thấy em có nên đi làm diễn viên không? Đột nhiên em cảm thấy em rất phù hợp với nghề diễn viên đó."Dạ Thành Đông ôm eo cô, nhéo nhẹ mũi cô:"Đúng! Em có năng khiếu làm diễn viên nhưng không cần đi làm anh không muốn em phải mệt mỏi đâu."Hạ Tử Quyên hắng giọng, dáng vẻ nghiêm chỉnh:"Sẵn đây tôi có một chuyện muốn thông báo với mọi người đặc biệt là anh đó Thành Đông chuyện này sẽ là một tin rất vui cho anh đó."Tất cả mọi người đều hướng mắt về cô, lắng nghe cô muốn thông báo tin vui gì? Hạ Tử Quyên mím môi mỉm cười rồi nói:"Thành Đông! Em có thai rồi thai đã hơn một tháng rồi."Dạ Thành Đông mắt mở to hết cỡ, miệng nở một nụ cười rất tươi:"Thật sao? Em thật sự đã có thai rồi sao?"Hạ Tử Quyên gật đầu nhìn anh, Dạ Thành Đông ôm chặt lấy cô trong hạnh phúc, mọi người bắt đầu thay phiên nhau chúc mừng cô, ai nấy đều rất vui mừng khi sắp đón thêm thành viên mới. Mọi người lại bắt đầu bận rộn để chuẩn bị chào đón đứa bé trong bụng cô.