Cô bị mù, lại có tấm chồng không may mắn, không có yêu thương, không có hạnh phúc. Lần thứ nhất, cô bị ngã cầu thang, anh coi như chưa có gì, không quan tâm, không chăm sóc, bỏ cô một mình. Cũng may còn có người giúp việc chăm sóc cô. Lần thứ hai, cô bị ả tình nhân của anh đánh, rồi còn định lấy bình bông đánh vào đầu cô, cũng may có người ngăn lại kịp. Anh vẫn tỏ ra không có gì. Lần thứ ba, cô đỡ anh một nhát dao của kẻ thù, mất máu nhiều. Trùng hợp, máu của anh và cô thuộc nhóm máu hiếm, lúc đấy bệnh viện lại không đủ máu, biết rõ mình cùng nhóm máu, nhưng anh lại quay đi không nói lời nào. Nhưng trời phù hộ, lúc phát loa trong bệnh viện nhờ giúp đỡ đá có người đến giúp đỡ. Lần thứ tư, cô bị ả tình nhân đâm trúng tay, không hiểu đâu ra có một người phụ nữ đi vào ngăn cản, hai vệ sĩ phía sau cũng lôi cô ả tình nhân kia của anh ra. Ba lần gặp chuyện, tại sao lần thứ tư mới có người giúp cô chứ? Ông trời, ông rõ không muốn tôi chết đi sao. " Đừng lo … hạnh phúc sẽ đến với con sớm thôi…
Chương 31
Có Được EmTác giả: Vô Nhất Vô BửuTruyện Ngôn TìnhCô bị mù, lại có tấm chồng không may mắn, không có yêu thương, không có hạnh phúc. Lần thứ nhất, cô bị ngã cầu thang, anh coi như chưa có gì, không quan tâm, không chăm sóc, bỏ cô một mình. Cũng may còn có người giúp việc chăm sóc cô. Lần thứ hai, cô bị ả tình nhân của anh đánh, rồi còn định lấy bình bông đánh vào đầu cô, cũng may có người ngăn lại kịp. Anh vẫn tỏ ra không có gì. Lần thứ ba, cô đỡ anh một nhát dao của kẻ thù, mất máu nhiều. Trùng hợp, máu của anh và cô thuộc nhóm máu hiếm, lúc đấy bệnh viện lại không đủ máu, biết rõ mình cùng nhóm máu, nhưng anh lại quay đi không nói lời nào. Nhưng trời phù hộ, lúc phát loa trong bệnh viện nhờ giúp đỡ đá có người đến giúp đỡ. Lần thứ tư, cô bị ả tình nhân đâm trúng tay, không hiểu đâu ra có một người phụ nữ đi vào ngăn cản, hai vệ sĩ phía sau cũng lôi cô ả tình nhân kia của anh ra. Ba lần gặp chuyện, tại sao lần thứ tư mới có người giúp cô chứ? Ông trời, ông rõ không muốn tôi chết đi sao. " Đừng lo … hạnh phúc sẽ đến với con sớm thôi… #31" Nè...tôi muốn làm bạn với cô, có được không? " Sơ Sơ Hạ cất giọng bảo, khóe môi có chút gì đó rất mờ ám.Huyên Lâm Cảnh cảm giác được có gì đó rất khó hiểu từ cô gái này. Cứ giống như cô ấy muốn gì từ cô vậy.Sơ Sơ Hạ bỗng dưng nhét gì đó vào tay của cô rồi đứng dậy:" Đó là danh thiếp của tôi. Bắc phu nhân có nhã hứng thì có thể cùng nhau uống trà nhé "Nói xong Sơ Sơ Hạ quay người rời đi. Để cô ngồi đó ngơ ngác giữa dòng đời." Phu nhân.." Thư kí của Bắc Đường Tùy đi đến bên cạnh cô, lên tiếng hỏi.Thực ra lúc nãy Sơ Sơ Hạ thấy cậu nên mới rời đi. Cứ như sợ ai nhìn thấy mục đích của mình vậy." Là thư kí sao? " Huyên Lâm Cảnh mỉm cười hỏi." Vâng..." Cậu thư kí ngồi xuống cạnh cô, nhẹ nhàng đáp." Dạo này Đường Tùy vì tôi mà không lo cho công ty, chắc một mình cậu vất vả lắm " Lâm Cảnh bảo." Cũng không có gì đâu phu nhân. Tôi quen rồi "Nói chứ Bắc tổng là người nắng mưa thất thường từ trước đến nay, cậu cam chịu mãi nên cũng quen mất tồi.Cô chỉ biết cười, không biết nói gì thêm. Bắc Đường Tùy anh chắc làm khổ thư kí lắm đây...Cậu thư kí ngồi cạnh cô gần mười lăm phút thì anh quay lại, thấy anh cậu liền lúng túng." Sếp...tôi thấy phu nhân ngồi một mình nên..." Cậu vội đứng dậy, lấp ba lấp bấp.Bắc Đường Tùy chỉ lắc đầu, không nói gì mà đưa tay vỗ vai cậu thư kí.Hiểu được ý anh, thư kí liền nhanh chân chạy đi. Ở lại là bắt tăng ca vào ngày mai đó aaaa..." Đường Tùy..." Cô ngẩn đầu lên, lên tiếng gọi anh." Anh đây..." Anh đưa tay chỉnh áo vest trên vai cô mà mình khoác cho, chỉnh lại thật chỉnh chu, trông anh như một ông bố đơn thân chăm sóc con gái vậy.Lâm Cảnh gọi xong thì không đáp, cô im lặng đưa tấm danh thiếp ra cho anh mà mình được nhận nãy giờ.Anh cau mày, nhận lấy cầm lên xem.Ba chữ Sơ Sơ Hạ làm anh khá khó hiểu, Sơ tiểu thư của Sơ gia sao?Cái khỉ gì vậy?Hết Cửu Nghiêu Phong đến Sơ Sơ Hạ. Tại sao những nhân vật không tầm thường này cứ nhìn ngó lấy cô chứ?Vợ anh có sức hút vậy sao?...Nửa tiếng sau.Bữa tiệc cũng nhanh chóng kết thúc, anh và cô cũng ra về.Trên xe, Lâm Cảnh đã ngủ thiếp đi trên vai anh, vì mệt mỏi và cũng như áp lực lúc ban đầu.Cộng thêm sự xuất hiện của Cung Nghiêu Phong làm cô đầy khó chịu, cứ luôn suy nghĩ mãi. Sợ hắn sẽ làm hại anh...Nhìn cô ngủ say như con mèo nhỏ, anh bất giác đưa tay xoa đầu cô.Có lẽ hôm nay để cô lộ diện cùng mình, Sơ Sơ Hạ và Cung Nghiêu Phong đã nhắm tới cô.Họ...muốn gì từ Huyên Lâm Cảnh?
#31
" Nè...tôi muốn làm bạn với cô, có được không? " Sơ Sơ Hạ cất giọng bảo, khóe môi có chút gì đó rất mờ ám.
Huyên Lâm Cảnh cảm giác được có gì đó rất khó hiểu từ cô gái này. Cứ giống như cô ấy muốn gì từ cô vậy.
Sơ Sơ Hạ bỗng dưng nhét gì đó vào tay của cô rồi đứng dậy:" Đó là danh thiếp của tôi. Bắc phu nhân có nhã hứng thì có thể cùng nhau uống trà nhé "
Nói xong Sơ Sơ Hạ quay người rời đi. Để cô ngồi đó ngơ ngác giữa dòng đời.
" Phu nhân.." Thư kí của Bắc Đường Tùy đi đến bên cạnh cô, lên tiếng hỏi.
Thực ra lúc nãy Sơ Sơ Hạ thấy cậu nên mới rời đi. Cứ như sợ ai nhìn thấy mục đích của mình vậy.
" Là thư kí sao? " Huyên Lâm Cảnh mỉm cười hỏi.
" Vâng..." Cậu thư kí ngồi xuống cạnh cô, nhẹ nhàng đáp.
" Dạo này Đường Tùy vì tôi mà không lo cho công ty, chắc một mình cậu vất vả lắm " Lâm Cảnh bảo.
" Cũng không có gì đâu phu nhân. Tôi quen rồi "
Nói chứ Bắc tổng là người nắng mưa thất thường từ trước đến nay, cậu cam chịu mãi nên cũng quen mất tồi.
Cô chỉ biết cười, không biết nói gì thêm. Bắc Đường Tùy anh chắc làm khổ thư kí lắm đây...
Cậu thư kí ngồi cạnh cô gần mười lăm phút thì anh quay lại, thấy anh cậu liền lúng túng.
" Sếp...tôi thấy phu nhân ngồi một mình nên..." Cậu vội đứng dậy, lấp ba lấp bấp.
Bắc Đường Tùy chỉ lắc đầu, không nói gì mà đưa tay vỗ vai cậu thư kí.
Hiểu được ý anh, thư kí liền nhanh chân chạy đi. Ở lại là bắt tăng ca vào ngày mai đó aaaa...
" Đường Tùy..." Cô ngẩn đầu lên, lên tiếng gọi anh.
" Anh đây..." Anh đưa tay chỉnh áo vest trên vai cô mà mình khoác cho, chỉnh lại thật chỉnh chu, trông anh như một ông bố đơn thân chăm sóc con gái vậy.
Lâm Cảnh gọi xong thì không đáp, cô im lặng đưa tấm danh thiếp ra cho anh mà mình được nhận nãy giờ.
Anh cau mày, nhận lấy cầm lên xem.
Ba chữ Sơ Sơ Hạ làm anh khá khó hiểu, Sơ tiểu thư của Sơ gia sao?
Cái khỉ gì vậy?
Hết Cửu Nghiêu Phong đến Sơ Sơ Hạ. Tại sao những nhân vật không tầm thường này cứ nhìn ngó lấy cô chứ?
Vợ anh có sức hút vậy sao?
...
Nửa tiếng sau.
Bữa tiệc cũng nhanh chóng kết thúc, anh và cô cũng ra về.
Trên xe, Lâm Cảnh đã ngủ thiếp đi trên vai anh, vì mệt mỏi và cũng như áp lực lúc ban đầu.
Cộng thêm sự xuất hiện của Cung Nghiêu Phong làm cô đầy khó chịu, cứ luôn suy nghĩ mãi. Sợ hắn sẽ làm hại anh...
Nhìn cô ngủ say như con mèo nhỏ, anh bất giác đưa tay xoa đầu cô.
Có lẽ hôm nay để cô lộ diện cùng mình, Sơ Sơ Hạ và Cung Nghiêu Phong đã nhắm tới cô.
Họ...muốn gì từ Huyên Lâm Cảnh?
Có Được EmTác giả: Vô Nhất Vô BửuTruyện Ngôn TìnhCô bị mù, lại có tấm chồng không may mắn, không có yêu thương, không có hạnh phúc. Lần thứ nhất, cô bị ngã cầu thang, anh coi như chưa có gì, không quan tâm, không chăm sóc, bỏ cô một mình. Cũng may còn có người giúp việc chăm sóc cô. Lần thứ hai, cô bị ả tình nhân của anh đánh, rồi còn định lấy bình bông đánh vào đầu cô, cũng may có người ngăn lại kịp. Anh vẫn tỏ ra không có gì. Lần thứ ba, cô đỡ anh một nhát dao của kẻ thù, mất máu nhiều. Trùng hợp, máu của anh và cô thuộc nhóm máu hiếm, lúc đấy bệnh viện lại không đủ máu, biết rõ mình cùng nhóm máu, nhưng anh lại quay đi không nói lời nào. Nhưng trời phù hộ, lúc phát loa trong bệnh viện nhờ giúp đỡ đá có người đến giúp đỡ. Lần thứ tư, cô bị ả tình nhân đâm trúng tay, không hiểu đâu ra có một người phụ nữ đi vào ngăn cản, hai vệ sĩ phía sau cũng lôi cô ả tình nhân kia của anh ra. Ba lần gặp chuyện, tại sao lần thứ tư mới có người giúp cô chứ? Ông trời, ông rõ không muốn tôi chết đi sao. " Đừng lo … hạnh phúc sẽ đến với con sớm thôi… #31" Nè...tôi muốn làm bạn với cô, có được không? " Sơ Sơ Hạ cất giọng bảo, khóe môi có chút gì đó rất mờ ám.Huyên Lâm Cảnh cảm giác được có gì đó rất khó hiểu từ cô gái này. Cứ giống như cô ấy muốn gì từ cô vậy.Sơ Sơ Hạ bỗng dưng nhét gì đó vào tay của cô rồi đứng dậy:" Đó là danh thiếp của tôi. Bắc phu nhân có nhã hứng thì có thể cùng nhau uống trà nhé "Nói xong Sơ Sơ Hạ quay người rời đi. Để cô ngồi đó ngơ ngác giữa dòng đời." Phu nhân.." Thư kí của Bắc Đường Tùy đi đến bên cạnh cô, lên tiếng hỏi.Thực ra lúc nãy Sơ Sơ Hạ thấy cậu nên mới rời đi. Cứ như sợ ai nhìn thấy mục đích của mình vậy." Là thư kí sao? " Huyên Lâm Cảnh mỉm cười hỏi." Vâng..." Cậu thư kí ngồi xuống cạnh cô, nhẹ nhàng đáp." Dạo này Đường Tùy vì tôi mà không lo cho công ty, chắc một mình cậu vất vả lắm " Lâm Cảnh bảo." Cũng không có gì đâu phu nhân. Tôi quen rồi "Nói chứ Bắc tổng là người nắng mưa thất thường từ trước đến nay, cậu cam chịu mãi nên cũng quen mất tồi.Cô chỉ biết cười, không biết nói gì thêm. Bắc Đường Tùy anh chắc làm khổ thư kí lắm đây...Cậu thư kí ngồi cạnh cô gần mười lăm phút thì anh quay lại, thấy anh cậu liền lúng túng." Sếp...tôi thấy phu nhân ngồi một mình nên..." Cậu vội đứng dậy, lấp ba lấp bấp.Bắc Đường Tùy chỉ lắc đầu, không nói gì mà đưa tay vỗ vai cậu thư kí.Hiểu được ý anh, thư kí liền nhanh chân chạy đi. Ở lại là bắt tăng ca vào ngày mai đó aaaa..." Đường Tùy..." Cô ngẩn đầu lên, lên tiếng gọi anh." Anh đây..." Anh đưa tay chỉnh áo vest trên vai cô mà mình khoác cho, chỉnh lại thật chỉnh chu, trông anh như một ông bố đơn thân chăm sóc con gái vậy.Lâm Cảnh gọi xong thì không đáp, cô im lặng đưa tấm danh thiếp ra cho anh mà mình được nhận nãy giờ.Anh cau mày, nhận lấy cầm lên xem.Ba chữ Sơ Sơ Hạ làm anh khá khó hiểu, Sơ tiểu thư của Sơ gia sao?Cái khỉ gì vậy?Hết Cửu Nghiêu Phong đến Sơ Sơ Hạ. Tại sao những nhân vật không tầm thường này cứ nhìn ngó lấy cô chứ?Vợ anh có sức hút vậy sao?...Nửa tiếng sau.Bữa tiệc cũng nhanh chóng kết thúc, anh và cô cũng ra về.Trên xe, Lâm Cảnh đã ngủ thiếp đi trên vai anh, vì mệt mỏi và cũng như áp lực lúc ban đầu.Cộng thêm sự xuất hiện của Cung Nghiêu Phong làm cô đầy khó chịu, cứ luôn suy nghĩ mãi. Sợ hắn sẽ làm hại anh...Nhìn cô ngủ say như con mèo nhỏ, anh bất giác đưa tay xoa đầu cô.Có lẽ hôm nay để cô lộ diện cùng mình, Sơ Sơ Hạ và Cung Nghiêu Phong đã nhắm tới cô.Họ...muốn gì từ Huyên Lâm Cảnh?