Cô bị mù, lại có tấm chồng không may mắn, không có yêu thương, không có hạnh phúc. Lần thứ nhất, cô bị ngã cầu thang, anh coi như chưa có gì, không quan tâm, không chăm sóc, bỏ cô một mình. Cũng may còn có người giúp việc chăm sóc cô. Lần thứ hai, cô bị ả tình nhân của anh đánh, rồi còn định lấy bình bông đánh vào đầu cô, cũng may có người ngăn lại kịp. Anh vẫn tỏ ra không có gì. Lần thứ ba, cô đỡ anh một nhát dao của kẻ thù, mất máu nhiều. Trùng hợp, máu của anh và cô thuộc nhóm máu hiếm, lúc đấy bệnh viện lại không đủ máu, biết rõ mình cùng nhóm máu, nhưng anh lại quay đi không nói lời nào. Nhưng trời phù hộ, lúc phát loa trong bệnh viện nhờ giúp đỡ đá có người đến giúp đỡ. Lần thứ tư, cô bị ả tình nhân đâm trúng tay, không hiểu đâu ra có một người phụ nữ đi vào ngăn cản, hai vệ sĩ phía sau cũng lôi cô ả tình nhân kia của anh ra. Ba lần gặp chuyện, tại sao lần thứ tư mới có người giúp cô chứ? Ông trời, ông rõ không muốn tôi chết đi sao. " Đừng lo … hạnh phúc sẽ đến với con sớm thôi…
Chương 67: Ngoại truyện [ ĐN x BKĐ ]
Có Được EmTác giả: Vô Nhất Vô BửuTruyện Ngôn TìnhCô bị mù, lại có tấm chồng không may mắn, không có yêu thương, không có hạnh phúc. Lần thứ nhất, cô bị ngã cầu thang, anh coi như chưa có gì, không quan tâm, không chăm sóc, bỏ cô một mình. Cũng may còn có người giúp việc chăm sóc cô. Lần thứ hai, cô bị ả tình nhân của anh đánh, rồi còn định lấy bình bông đánh vào đầu cô, cũng may có người ngăn lại kịp. Anh vẫn tỏ ra không có gì. Lần thứ ba, cô đỡ anh một nhát dao của kẻ thù, mất máu nhiều. Trùng hợp, máu của anh và cô thuộc nhóm máu hiếm, lúc đấy bệnh viện lại không đủ máu, biết rõ mình cùng nhóm máu, nhưng anh lại quay đi không nói lời nào. Nhưng trời phù hộ, lúc phát loa trong bệnh viện nhờ giúp đỡ đá có người đến giúp đỡ. Lần thứ tư, cô bị ả tình nhân đâm trúng tay, không hiểu đâu ra có một người phụ nữ đi vào ngăn cản, hai vệ sĩ phía sau cũng lôi cô ả tình nhân kia của anh ra. Ba lần gặp chuyện, tại sao lần thứ tư mới có người giúp cô chứ? Ông trời, ông rõ không muốn tôi chết đi sao. " Đừng lo … hạnh phúc sẽ đến với con sớm thôi… " Đình Đình, thử xem " Đông Niển trên tay cầm dĩa bánh ngọt. Lại gần Bổn Kiến Đình, đút cho anh ăn.." Rất ngon a " Anh thì như một đứa trẻ, gật đầu lia lịa khen ngon..Lúc ở hôn lễ Lâm Cảnh, Bổn Kiến Đình bỗng dưng phát tiết tình cảm của mình. Cầu hôn Đông Niển, không ngờ làm mọi người bất ngờ, Đông Niển cũng đơ người, rồi không biết ai sai khiến gật đầu đồng ý.Và thế là...cặp đôi sát thủ X và Y thành đôi!Đông Niển bỏ dĩa bánh xuống, đưa tay lau vết kem dính trên môi của Bổn Kiến Đình, rồi đưa vào miệng mình nếm thử." Rất ngọt " Đông Niển đáp..Hành động của Đông Niển làm Bổn Kiến Đình dở thú tính lên. Bỗng dưng xoay người, đè Đông Niển xuống sofa." Anh..." Đông Niển đỏ mặt nhìn anh, anh cũng nhìn lại, tay đang mò mẫn cởi cúc áo của Đông Niển.Cả đêm qua bị anh cho nằm dưới. Cả thân thể Đông Niển đã không chịu được rồi. Lại nữa sao..aa..Ô ô...không chịu nỗi đâu mà!" Ô ô...người ta không chịu được nữa mà " Đông Niển phát khóc lên, cố gắng làm lay động Bổn Kiến Đình dừng lại.Bổn Kiến Đình lại càng k*ch th*ch, đưa tay cởi áo của Đông Niển rất nhanh, sau đó thủ thỉ:" Anh muốn chúng ta cùng chơi "" Chơi ở phòng khách "" Phòng tắm "" Phòng bếp "" Phòng sách "Đông Niển đưa mắt nhìn Bổn Kiến Đình. Lắc đầu không đồng ý, cuối cùng bị anh đè chặt hơn." Em không muốn " Đông Niển hô to." Em không muốn nhưng anh muốn " Bổn Kiến Đình giữ chặt tay Đông Niển lên đầu, mỉm cười bảo.." Anh là đồ ác nhân...em ghét anh "" Hử? " Anh cau mày." Em bảo anh là ác nhân? "" Vậy để anh chứng minh cho em biết...làm ác nhân là như thế nào nhé? "
" Đình Đình, thử xem " Đông Niển trên tay cầm dĩa bánh ngọt. Lại gần Bổn Kiến Đình, đút cho anh ăn..
" Rất ngon a " Anh thì như một đứa trẻ, gật đầu lia lịa khen ngon..
Lúc ở hôn lễ Lâm Cảnh, Bổn Kiến Đình bỗng dưng phát tiết tình cảm của mình. Cầu hôn Đông Niển, không ngờ làm mọi người bất ngờ, Đông Niển cũng đơ người, rồi không biết ai sai khiến gật đầu đồng ý.
Và thế là...cặp đôi sát thủ X và Y thành đôi!
Đông Niển bỏ dĩa bánh xuống, đưa tay lau vết kem dính trên môi của Bổn Kiến Đình, rồi đưa vào miệng mình nếm thử.
" Rất ngọt " Đông Niển đáp..
Hành động của Đông Niển làm Bổn Kiến Đình dở thú tính lên. Bỗng dưng xoay người, đè Đông Niển xuống sofa.
" Anh..." Đông Niển đỏ mặt nhìn anh, anh cũng nhìn lại, tay đang mò mẫn cởi cúc áo của Đông Niển.
Cả đêm qua bị anh cho nằm dưới. Cả thân thể Đông Niển đã không chịu được rồi. Lại nữa sao..aa..
Ô ô...không chịu nỗi đâu mà!
" Ô ô...người ta không chịu được nữa mà " Đông Niển phát khóc lên, cố gắng làm lay động Bổn Kiến Đình dừng lại.
Bổn Kiến Đình lại càng k*ch th*ch, đưa tay cởi áo của Đông Niển rất nhanh, sau đó thủ thỉ:" Anh muốn chúng ta cùng chơi "
" Chơi ở phòng khách "
" Phòng tắm "
" Phòng bếp "
" Phòng sách "
Đông Niển đưa mắt nhìn Bổn Kiến Đình. Lắc đầu không đồng ý, cuối cùng bị anh đè chặt hơn.
" Em không muốn " Đông Niển hô to.
" Em không muốn nhưng anh muốn " Bổn Kiến Đình giữ chặt tay Đông Niển lên đầu, mỉm cười bảo..
" Anh là đồ ác nhân...em ghét anh "
" Hử? " Anh cau mày.
" Em bảo anh là ác nhân? "
" Vậy để anh chứng minh cho em biết...làm ác nhân là như thế nào nhé? "
Có Được EmTác giả: Vô Nhất Vô BửuTruyện Ngôn TìnhCô bị mù, lại có tấm chồng không may mắn, không có yêu thương, không có hạnh phúc. Lần thứ nhất, cô bị ngã cầu thang, anh coi như chưa có gì, không quan tâm, không chăm sóc, bỏ cô một mình. Cũng may còn có người giúp việc chăm sóc cô. Lần thứ hai, cô bị ả tình nhân của anh đánh, rồi còn định lấy bình bông đánh vào đầu cô, cũng may có người ngăn lại kịp. Anh vẫn tỏ ra không có gì. Lần thứ ba, cô đỡ anh một nhát dao của kẻ thù, mất máu nhiều. Trùng hợp, máu của anh và cô thuộc nhóm máu hiếm, lúc đấy bệnh viện lại không đủ máu, biết rõ mình cùng nhóm máu, nhưng anh lại quay đi không nói lời nào. Nhưng trời phù hộ, lúc phát loa trong bệnh viện nhờ giúp đỡ đá có người đến giúp đỡ. Lần thứ tư, cô bị ả tình nhân đâm trúng tay, không hiểu đâu ra có một người phụ nữ đi vào ngăn cản, hai vệ sĩ phía sau cũng lôi cô ả tình nhân kia của anh ra. Ba lần gặp chuyện, tại sao lần thứ tư mới có người giúp cô chứ? Ông trời, ông rõ không muốn tôi chết đi sao. " Đừng lo … hạnh phúc sẽ đến với con sớm thôi… " Đình Đình, thử xem " Đông Niển trên tay cầm dĩa bánh ngọt. Lại gần Bổn Kiến Đình, đút cho anh ăn.." Rất ngon a " Anh thì như một đứa trẻ, gật đầu lia lịa khen ngon..Lúc ở hôn lễ Lâm Cảnh, Bổn Kiến Đình bỗng dưng phát tiết tình cảm của mình. Cầu hôn Đông Niển, không ngờ làm mọi người bất ngờ, Đông Niển cũng đơ người, rồi không biết ai sai khiến gật đầu đồng ý.Và thế là...cặp đôi sát thủ X và Y thành đôi!Đông Niển bỏ dĩa bánh xuống, đưa tay lau vết kem dính trên môi của Bổn Kiến Đình, rồi đưa vào miệng mình nếm thử." Rất ngọt " Đông Niển đáp..Hành động của Đông Niển làm Bổn Kiến Đình dở thú tính lên. Bỗng dưng xoay người, đè Đông Niển xuống sofa." Anh..." Đông Niển đỏ mặt nhìn anh, anh cũng nhìn lại, tay đang mò mẫn cởi cúc áo của Đông Niển.Cả đêm qua bị anh cho nằm dưới. Cả thân thể Đông Niển đã không chịu được rồi. Lại nữa sao..aa..Ô ô...không chịu nỗi đâu mà!" Ô ô...người ta không chịu được nữa mà " Đông Niển phát khóc lên, cố gắng làm lay động Bổn Kiến Đình dừng lại.Bổn Kiến Đình lại càng k*ch th*ch, đưa tay cởi áo của Đông Niển rất nhanh, sau đó thủ thỉ:" Anh muốn chúng ta cùng chơi "" Chơi ở phòng khách "" Phòng tắm "" Phòng bếp "" Phòng sách "Đông Niển đưa mắt nhìn Bổn Kiến Đình. Lắc đầu không đồng ý, cuối cùng bị anh đè chặt hơn." Em không muốn " Đông Niển hô to." Em không muốn nhưng anh muốn " Bổn Kiến Đình giữ chặt tay Đông Niển lên đầu, mỉm cười bảo.." Anh là đồ ác nhân...em ghét anh "" Hử? " Anh cau mày." Em bảo anh là ác nhân? "" Vậy để anh chứng minh cho em biết...làm ác nhân là như thế nào nhé? "