???? Edit & Beta: Miahem Khoảng thời gian tuyệt vời ở trường đại học, phụ thuộc vào chất lượng ký túc xá của trường. Những lời này, bất quá lại thích hợp để nói đến ký tức xá nữ phòng 315. Vào một ngày chủ nhật, tại ký túc xá nữ phòng 315 bất ngờ bị mất nước, không nước rửa mặt cũng không có nước uống. Trong một phòng có tổng cộng 4 người, trong đó ba người nằm ở trên giường dường như bất động, chỉ có một người dậy sớm đọc sách. Đó là người đứng đầu phòng ngủ, Cố Nhạc Nhiên. Nhìn thì cũng đã gần trưa, ba con người lười biếng vẫn không hề nhúc nhích, trong đó một người bắt đầu gào lên: "Nhiên ca, cậu đói chưa?" Đây là Trần Hi, người giàu có nhất trong phòng. Cố Nhạc Nhiên ngẩng mặt lên khỏi sách, đôi mắt to tròn nheo lại, "Các cậu có thể nhịn không ăn cơm không uống nước, có phải đến cả đi toilet cùng cần tớ dắt đi hả?" Một cô gái khác mắt một mí nhưng rất cá tính nắm chặt chăn bông cười khúc khích: "Cũng muốn lắm nhưng tiếc quá". Đây là Trịnh Duyên, người lười nhất trong phòng. Cố…
Chương 4
Chú, Anh Cũng Có Một Chút Đáng YêuTác giả: Lại KỷTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng???? Edit & Beta: Miahem Khoảng thời gian tuyệt vời ở trường đại học, phụ thuộc vào chất lượng ký túc xá của trường. Những lời này, bất quá lại thích hợp để nói đến ký tức xá nữ phòng 315. Vào một ngày chủ nhật, tại ký túc xá nữ phòng 315 bất ngờ bị mất nước, không nước rửa mặt cũng không có nước uống. Trong một phòng có tổng cộng 4 người, trong đó ba người nằm ở trên giường dường như bất động, chỉ có một người dậy sớm đọc sách. Đó là người đứng đầu phòng ngủ, Cố Nhạc Nhiên. Nhìn thì cũng đã gần trưa, ba con người lười biếng vẫn không hề nhúc nhích, trong đó một người bắt đầu gào lên: "Nhiên ca, cậu đói chưa?" Đây là Trần Hi, người giàu có nhất trong phòng. Cố Nhạc Nhiên ngẩng mặt lên khỏi sách, đôi mắt to tròn nheo lại, "Các cậu có thể nhịn không ăn cơm không uống nước, có phải đến cả đi toilet cùng cần tớ dắt đi hả?" Một cô gái khác mắt một mí nhưng rất cá tính nắm chặt chăn bông cười khúc khích: "Cũng muốn lắm nhưng tiếc quá". Đây là Trịnh Duyên, người lười nhất trong phòng. Cố… ???? Edit & Beat: MiahemThứ bảy không có tiết học, mới sáng sớm liền nhận được điện thoại của Lục Trạch Vũ.Đối diện giường Trần Hi xoa xoa đôi mắt: "Nhiên ca, cậu vì sao lại quỳ trên giường nghe điện thoại?"Cố Nhạc Nhiên cầm di động cúi đầu chào: "Chú, chào buổi sáng."Lục Trạch Vũ: "Cho cháu năm phút, xuống lầu."Chỉ mất bốn phút rưỡi, cô đã ngồi trên xe của anh.Lục Trạch Vũ nhìn nhìn mắt cá chân, "Tốt hơn nhiều rồi."Ánh mắt Cố Nhạc Nhiên thập phần mang thù, nói: "Nhảy một quãng đưỡng xa như vậy có thể không tốt sao."Lục Trạch Vũ mím môi.Không thèm để ý đến cô, chuyên tâm lái xe.Tới nơi, Cố Nhạc Nhiên xuống xe xem thử, ô*.(*nguyên văn 哟: thán từ dùng để chỉ sự ngạc nhiên)Biệt thự.Tác giả có lời muốn nói: Nhịn không được viết bốn chương liền đăng lên! Một người sáng tác thật sự là quá cô đơn? Thân.P/s: mọi người nhớ vote và giới thiệu truyện giúp mình nhé!.
???? Edit & Beat: Miahem
Thứ bảy không có tiết học, mới sáng sớm liền nhận được điện thoại của Lục Trạch Vũ.
Đối diện giường Trần Hi xoa xoa đôi mắt: "Nhiên ca, cậu vì sao lại quỳ trên giường nghe điện thoại?"
Cố Nhạc Nhiên cầm di động cúi đầu chào: "Chú, chào buổi sáng."
Lục Trạch Vũ: "Cho cháu năm phút, xuống lầu."
Chỉ mất bốn phút rưỡi, cô đã ngồi trên xe của anh.
Lục Trạch Vũ nhìn nhìn mắt cá chân, "Tốt hơn nhiều rồi."
Ánh mắt Cố Nhạc Nhiên thập phần mang thù, nói: "Nhảy một quãng đưỡng xa như vậy có thể không tốt sao."
Lục Trạch Vũ mím môi.
Không thèm để ý đến cô, chuyên tâm lái xe.
Tới nơi, Cố Nhạc Nhiên xuống xe xem thử, ô*.
(*nguyên văn 哟: thán từ dùng để chỉ sự ngạc nhiên)
Biệt thự.
Tác giả có lời muốn nói: Nhịn không được viết bốn chương liền đăng lên! Một người sáng tác thật sự là quá cô đơn? Thân.
P/s: mọi người nhớ vote và giới thiệu truyện giúp mình nhé!.
Chú, Anh Cũng Có Một Chút Đáng YêuTác giả: Lại KỷTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng???? Edit & Beta: Miahem Khoảng thời gian tuyệt vời ở trường đại học, phụ thuộc vào chất lượng ký túc xá của trường. Những lời này, bất quá lại thích hợp để nói đến ký tức xá nữ phòng 315. Vào một ngày chủ nhật, tại ký túc xá nữ phòng 315 bất ngờ bị mất nước, không nước rửa mặt cũng không có nước uống. Trong một phòng có tổng cộng 4 người, trong đó ba người nằm ở trên giường dường như bất động, chỉ có một người dậy sớm đọc sách. Đó là người đứng đầu phòng ngủ, Cố Nhạc Nhiên. Nhìn thì cũng đã gần trưa, ba con người lười biếng vẫn không hề nhúc nhích, trong đó một người bắt đầu gào lên: "Nhiên ca, cậu đói chưa?" Đây là Trần Hi, người giàu có nhất trong phòng. Cố Nhạc Nhiên ngẩng mặt lên khỏi sách, đôi mắt to tròn nheo lại, "Các cậu có thể nhịn không ăn cơm không uống nước, có phải đến cả đi toilet cùng cần tớ dắt đi hả?" Một cô gái khác mắt một mí nhưng rất cá tính nắm chặt chăn bông cười khúc khích: "Cũng muốn lắm nhưng tiếc quá". Đây là Trịnh Duyên, người lười nhất trong phòng. Cố… ???? Edit & Beat: MiahemThứ bảy không có tiết học, mới sáng sớm liền nhận được điện thoại của Lục Trạch Vũ.Đối diện giường Trần Hi xoa xoa đôi mắt: "Nhiên ca, cậu vì sao lại quỳ trên giường nghe điện thoại?"Cố Nhạc Nhiên cầm di động cúi đầu chào: "Chú, chào buổi sáng."Lục Trạch Vũ: "Cho cháu năm phút, xuống lầu."Chỉ mất bốn phút rưỡi, cô đã ngồi trên xe của anh.Lục Trạch Vũ nhìn nhìn mắt cá chân, "Tốt hơn nhiều rồi."Ánh mắt Cố Nhạc Nhiên thập phần mang thù, nói: "Nhảy một quãng đưỡng xa như vậy có thể không tốt sao."Lục Trạch Vũ mím môi.Không thèm để ý đến cô, chuyên tâm lái xe.Tới nơi, Cố Nhạc Nhiên xuống xe xem thử, ô*.(*nguyên văn 哟: thán từ dùng để chỉ sự ngạc nhiên)Biệt thự.Tác giả có lời muốn nói: Nhịn không được viết bốn chương liền đăng lên! Một người sáng tác thật sự là quá cô đơn? Thân.P/s: mọi người nhớ vote và giới thiệu truyện giúp mình nhé!.