Tác giả:

Chương 1: Cậu chủ nhỏ mất tích! Nóng rực… Cả người như bị lửa thiêu đốt… Cảm giác đau nhức thấu xương lan ra từ mỗi lỗ chân lông, nó không ngừng gặm nhấm lý trí của Dương Tâm. Một lúc sau, cơn đau đầu tựa búa bổ lan xuống chân tay gân cốt, đau đến mức nội tạng cũng khẽ run rẩy. Cô hét “a” một tiếng, vô thức muốn phản kháng. Nhưng, cơ thể lại không động đậy được. Đau buốt thấu xương, như băng đè lửa đốt, suốt hai ngày trời. Cô không nhìn thấy gì cả, trong phòng rất âm u, rất tốt, thỉnh thoảng cảm nhận được sự tồn tại của người đàn ông kia, còn linh hồn của cô đã không còn thuộc về cô nữa rồi. Không biết bao lâu rồi, nhiệt độ trong phòng mới dần dần hạ xuống. Dương Tâm sức cùng lực kiệt lảo đảo ngã lăn xuống đất, lần tìm quần áo rồi mặc bừa lên người trong màn đêm tăm tối. Khi xông ra khỏi căn phòng đó, một giọng nữ chua chát phá vỡ mọi hành động cố gắng nhẹ nhàng của cô. “Chị ra ngoài rồi đấy à, chậc chậc chậc, ba tiếng rồi đấy, xem ra tổng giám đốc Lý dù đã hơn 50 tuổi nhưng vẫn khỏe…

Chương 402

Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh LùngTác giả: Chiều VợTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cậu chủ nhỏ mất tích! Nóng rực… Cả người như bị lửa thiêu đốt… Cảm giác đau nhức thấu xương lan ra từ mỗi lỗ chân lông, nó không ngừng gặm nhấm lý trí của Dương Tâm. Một lúc sau, cơn đau đầu tựa búa bổ lan xuống chân tay gân cốt, đau đến mức nội tạng cũng khẽ run rẩy. Cô hét “a” một tiếng, vô thức muốn phản kháng. Nhưng, cơ thể lại không động đậy được. Đau buốt thấu xương, như băng đè lửa đốt, suốt hai ngày trời. Cô không nhìn thấy gì cả, trong phòng rất âm u, rất tốt, thỉnh thoảng cảm nhận được sự tồn tại của người đàn ông kia, còn linh hồn của cô đã không còn thuộc về cô nữa rồi. Không biết bao lâu rồi, nhiệt độ trong phòng mới dần dần hạ xuống. Dương Tâm sức cùng lực kiệt lảo đảo ngã lăn xuống đất, lần tìm quần áo rồi mặc bừa lên người trong màn đêm tăm tối. Khi xông ra khỏi căn phòng đó, một giọng nữ chua chát phá vỡ mọi hành động cố gắng nhẹ nhàng của cô. “Chị ra ngoài rồi đấy à, chậc chậc chậc, ba tiếng rồi đấy, xem ra tổng giám đốc Lý dù đã hơn 50 tuổi nhưng vẫn khỏe… Chương 402Một cái cánh tay, cuối cùng đã chặt đứt mối tình khó quên của họ.Nhưng trong trường hợp đó, anh ta không có lựa chọn nào khác.Tất cả các bằng chứng đều chỉ ra cô ấy, tất cả đều buộc tội cô ấy đã làm rò rỉ những bí mật hàng đầu của Ám Long, theo mệnh lệnh của tổ chức, cô ấy chắc chắn sẽ chết.Để cứu mạng cô, anh chỉ có thể để những người đó chặt đứt tay cô.Một cánh tay.“Cậu Kiên, cô Lạc đã đi xa.”Lời nhắc nhở của vệ sĩ vang lên bên tai, kéo suy nghĩ của anh trở lại.Anh bước từng bước, đi theo hướng cô đã rời đi.Lạc Hà chạy một mạch về căn nhà minh thuê.Sau khi đóng sầm cửa lại, cô từ từ ngồi phịch xuống đất.Tay phải v**t v* cánh tay trái bị chặt đứt, cảnh tượng kinh hoàng lại hiện ra trước mặt.“Nam Kiên, đây là người phụ nữ của anh, nếu đích thân anh cầu xin cho cô ấy, chúng tôi có thể để cô ấy đi.”“Sai chính là sai, vì mọi bằng chứng đều chỉ ra cô ấy, cô ấy nên bị trừng phạt, nhưng vì cô ấy là con gái của nhà họ Lạc, tôi chỉ có thể tha mạng cho cô ấy, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, hãy lầy của cô ấy một cánh, tay để cô ấy nhớ bài học này cả đời.”Hình ảnh thay đổi.Đó là một con đường lớn.Cô dắt cậu bé Hữu Hữu hai tuổi rưỡi trên phố.Khi bị một chiếc ô tô húc văng, bi kịch đã xảy ra.Cô cố gắng bảo vệ đứa trẻ, nhưng cả hai đều bị hắt tung.Hữu Hữu không may mắn như cô, đầu thằng bé bị đập vào cạnh xe, một mảng sọ lớn văng ra, thằng bé chết vì mắt máu quá nhiều.Cô cho rằng người đàn ông kia không biết sự tồn tại của Hữu Hữu, cô đã mang thai Hữu Hữu khi chạy trốn khỏi Ám Long.Cô và con sống bình yên trong hai năm.Nhưng, cô vẫn nhớ cuộc nói chuyện giữa hai người trên chiếc xe gây tai nạn.Một người trong đó hỏi: “Thằng nhóc đó đã chết chưa?”Một người khác đáp: “Chắc chắn là chết rồi, tôi thấy rõ ràng đầu nó bị đập vào cạnh xe, máu văng ba mét, sao có thể sống được?”“Không hẳn, phải chắc chắn, cậu Kiêu đã hạ lệnh phải giết, anh ấy tuyệt đối không cho phép mình có con riêng bên ngoài, nên mới kêu chúng ta tới xử lí hai mẹ con này, chúng ta phải nghiêm khắc tuân thủ mệnh lệnh, không thể để hai người họ sống, đặc biệt là đứa nhỏ kia, nhất định phải chết.”Lạc Hà ôm chặt lấy ngực, cả người run lên, cô ngồi trong góc nhà bật khóc.Nỗi đau khi bị chặt đứt một cánh tay cô có thể cho qua.Nhưng mối thù giết con?Cô lại không thể nào buông bỏ?Cảnh đứa trẻ chảy máu lênh láng đã in sâu vào tâm trí cô.Bất cứ khi nào cô nhìn thấy một đứa trẻ cùng tuổi, cơ thể và cả linh hồn của cô sẽ hét lên và đau đớn đến nghẹn thở.Không!Cô không thể buông bỏ được!Nếu người đàn ông tự tay g**t ch*t máu thịt của mình, thì anh ta đáng bị trời phạt.Cho dù ông trời không trừng phạt anh ta, cô sẽ tự tay giết anh ta để trả thù cho Hữu Hữu.“Cốc cốc cốc…”Cửa phòng có người gõ vào.Cô chật vật đứng dậy, chạy nhanh vào phòng bếp, lấy ra một con dao làm bếp, trở lại phòng khách.Khoảnh khắc mở cửa, cô giơ tay chém về phía khoảng không trước mặt.Kết quả không có bắt kỳ ai, cô lảo đảo đi về phía trước hai bước, lao ra bên ngoài hành lang.Chung quanh yên tĩnh, không có một chút âm thanh nào.Cô nhìn xung quanh, cũng không thấy người đàn ông kia.

Chương 402

Một cái cánh tay, cuối cùng đã chặt đứt mối tình khó quên của họ.

Nhưng trong trường hợp đó, anh ta không có lựa chọn nào khác.

Tất cả các bằng chứng đều chỉ ra cô ấy, tất cả đều buộc tội cô ấy đã làm rò rỉ những bí mật hàng đầu của Ám Long, theo mệnh lệnh của tổ chức, cô ấy chắc chắn sẽ chết.

Để cứu mạng cô, anh chỉ có thể để những người đó chặt đứt tay cô.

Một cánh tay.

“Cậu Kiên, cô Lạc đã đi xa.”

Lời nhắc nhở của vệ sĩ vang lên bên tai, kéo suy nghĩ của anh trở lại.

Anh bước từng bước, đi theo hướng cô đã rời đi.

Lạc Hà chạy một mạch về căn nhà minh thuê.

Sau khi đóng sầm cửa lại, cô từ từ ngồi phịch xuống đất.

Tay phải v**t v* cánh tay trái bị chặt đứt, cảnh tượng kinh hoàng lại hiện ra trước mặt.

“Nam Kiên, đây là người phụ nữ của anh, nếu đích thân anh cầu xin cho cô ấy, chúng tôi có thể để cô ấy đi.”

“Sai chính là sai, vì mọi bằng chứng đều chỉ ra cô ấy, cô ấy nên bị trừng phạt, nhưng vì cô ấy là con gái của nhà họ Lạc, tôi chỉ có thể tha mạng cho cô ấy, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, hãy lầy của cô ấy một cánh, tay để cô ấy nhớ bài học này cả đời.”

Hình ảnh thay đổi.

Đó là một con đường lớn.

Cô dắt cậu bé Hữu Hữu hai tuổi rưỡi trên phố.

Khi bị một chiếc ô tô húc văng, bi kịch đã xảy ra.

Cô cố gắng bảo vệ đứa trẻ, nhưng cả hai đều bị hắt tung.

Hữu Hữu không may mắn như cô, đầu thằng bé bị đập vào cạnh xe, một mảng sọ lớn văng ra, thằng bé chết vì mắt máu quá nhiều.

Cô cho rằng người đàn ông kia không biết sự tồn tại của Hữu Hữu, cô đã mang thai Hữu Hữu khi chạy trốn khỏi Ám Long.

Cô và con sống bình yên trong hai năm.

Nhưng, cô vẫn nhớ cuộc nói chuyện giữa hai người trên chiếc xe gây tai nạn.

Một người trong đó hỏi: “Thằng nhóc đó đã chết chưa?”

Một người khác đáp: “Chắc chắn là chết rồi, tôi thấy rõ ràng đầu nó bị đập vào cạnh xe, máu văng ba mét, sao có thể sống được?”

“Không hẳn, phải chắc chắn, cậu Kiêu đã hạ lệnh phải giết, anh ấy tuyệt đối không cho phép mình có con riêng bên ngoài, nên mới kêu chúng ta tới xử lí hai mẹ con này, chúng ta phải nghiêm khắc tuân thủ mệnh lệnh, không thể để hai người họ sống, đặc biệt là đứa nhỏ kia, nhất định phải chết.”

Lạc Hà ôm chặt lấy ngực, cả người run lên, cô ngồi trong góc nhà bật khóc.

Nỗi đau khi bị chặt đứt một cánh tay cô có thể cho qua.

Nhưng mối thù giết con?

Cô lại không thể nào buông bỏ?

Cảnh đứa trẻ chảy máu lênh láng đã in sâu vào tâm trí cô.

Bất cứ khi nào cô nhìn thấy một đứa trẻ cùng tuổi, cơ thể và cả linh hồn của cô sẽ hét lên và đau đớn đến nghẹn thở.

Không!

Cô không thể buông bỏ được!

Nếu người đàn ông tự tay g**t ch*t máu thịt của mình, thì anh ta đáng bị trời phạt.

Cho dù ông trời không trừng phạt anh ta, cô sẽ tự tay giết anh ta để trả thù cho Hữu Hữu.

“Cốc cốc cốc…”

Cửa phòng có người gõ vào.

Cô chật vật đứng dậy, chạy nhanh vào phòng bếp, lấy ra một con dao làm bếp, trở lại phòng khách.

Khoảnh khắc mở cửa, cô giơ tay chém về phía khoảng không trước mặt.

Kết quả không có bắt kỳ ai, cô lảo đảo đi về phía trước hai bước, lao ra bên ngoài hành lang.

Chung quanh yên tĩnh, không có một chút âm thanh nào.

Cô nhìn xung quanh, cũng không thấy người đàn ông kia.

Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh LùngTác giả: Chiều VợTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cậu chủ nhỏ mất tích! Nóng rực… Cả người như bị lửa thiêu đốt… Cảm giác đau nhức thấu xương lan ra từ mỗi lỗ chân lông, nó không ngừng gặm nhấm lý trí của Dương Tâm. Một lúc sau, cơn đau đầu tựa búa bổ lan xuống chân tay gân cốt, đau đến mức nội tạng cũng khẽ run rẩy. Cô hét “a” một tiếng, vô thức muốn phản kháng. Nhưng, cơ thể lại không động đậy được. Đau buốt thấu xương, như băng đè lửa đốt, suốt hai ngày trời. Cô không nhìn thấy gì cả, trong phòng rất âm u, rất tốt, thỉnh thoảng cảm nhận được sự tồn tại của người đàn ông kia, còn linh hồn của cô đã không còn thuộc về cô nữa rồi. Không biết bao lâu rồi, nhiệt độ trong phòng mới dần dần hạ xuống. Dương Tâm sức cùng lực kiệt lảo đảo ngã lăn xuống đất, lần tìm quần áo rồi mặc bừa lên người trong màn đêm tăm tối. Khi xông ra khỏi căn phòng đó, một giọng nữ chua chát phá vỡ mọi hành động cố gắng nhẹ nhàng của cô. “Chị ra ngoài rồi đấy à, chậc chậc chậc, ba tiếng rồi đấy, xem ra tổng giám đốc Lý dù đã hơn 50 tuổi nhưng vẫn khỏe… Chương 402Một cái cánh tay, cuối cùng đã chặt đứt mối tình khó quên của họ.Nhưng trong trường hợp đó, anh ta không có lựa chọn nào khác.Tất cả các bằng chứng đều chỉ ra cô ấy, tất cả đều buộc tội cô ấy đã làm rò rỉ những bí mật hàng đầu của Ám Long, theo mệnh lệnh của tổ chức, cô ấy chắc chắn sẽ chết.Để cứu mạng cô, anh chỉ có thể để những người đó chặt đứt tay cô.Một cánh tay.“Cậu Kiên, cô Lạc đã đi xa.”Lời nhắc nhở của vệ sĩ vang lên bên tai, kéo suy nghĩ của anh trở lại.Anh bước từng bước, đi theo hướng cô đã rời đi.Lạc Hà chạy một mạch về căn nhà minh thuê.Sau khi đóng sầm cửa lại, cô từ từ ngồi phịch xuống đất.Tay phải v**t v* cánh tay trái bị chặt đứt, cảnh tượng kinh hoàng lại hiện ra trước mặt.“Nam Kiên, đây là người phụ nữ của anh, nếu đích thân anh cầu xin cho cô ấy, chúng tôi có thể để cô ấy đi.”“Sai chính là sai, vì mọi bằng chứng đều chỉ ra cô ấy, cô ấy nên bị trừng phạt, nhưng vì cô ấy là con gái của nhà họ Lạc, tôi chỉ có thể tha mạng cho cô ấy, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, hãy lầy của cô ấy một cánh, tay để cô ấy nhớ bài học này cả đời.”Hình ảnh thay đổi.Đó là một con đường lớn.Cô dắt cậu bé Hữu Hữu hai tuổi rưỡi trên phố.Khi bị một chiếc ô tô húc văng, bi kịch đã xảy ra.Cô cố gắng bảo vệ đứa trẻ, nhưng cả hai đều bị hắt tung.Hữu Hữu không may mắn như cô, đầu thằng bé bị đập vào cạnh xe, một mảng sọ lớn văng ra, thằng bé chết vì mắt máu quá nhiều.Cô cho rằng người đàn ông kia không biết sự tồn tại của Hữu Hữu, cô đã mang thai Hữu Hữu khi chạy trốn khỏi Ám Long.Cô và con sống bình yên trong hai năm.Nhưng, cô vẫn nhớ cuộc nói chuyện giữa hai người trên chiếc xe gây tai nạn.Một người trong đó hỏi: “Thằng nhóc đó đã chết chưa?”Một người khác đáp: “Chắc chắn là chết rồi, tôi thấy rõ ràng đầu nó bị đập vào cạnh xe, máu văng ba mét, sao có thể sống được?”“Không hẳn, phải chắc chắn, cậu Kiêu đã hạ lệnh phải giết, anh ấy tuyệt đối không cho phép mình có con riêng bên ngoài, nên mới kêu chúng ta tới xử lí hai mẹ con này, chúng ta phải nghiêm khắc tuân thủ mệnh lệnh, không thể để hai người họ sống, đặc biệt là đứa nhỏ kia, nhất định phải chết.”Lạc Hà ôm chặt lấy ngực, cả người run lên, cô ngồi trong góc nhà bật khóc.Nỗi đau khi bị chặt đứt một cánh tay cô có thể cho qua.Nhưng mối thù giết con?Cô lại không thể nào buông bỏ?Cảnh đứa trẻ chảy máu lênh láng đã in sâu vào tâm trí cô.Bất cứ khi nào cô nhìn thấy một đứa trẻ cùng tuổi, cơ thể và cả linh hồn của cô sẽ hét lên và đau đớn đến nghẹn thở.Không!Cô không thể buông bỏ được!Nếu người đàn ông tự tay g**t ch*t máu thịt của mình, thì anh ta đáng bị trời phạt.Cho dù ông trời không trừng phạt anh ta, cô sẽ tự tay giết anh ta để trả thù cho Hữu Hữu.“Cốc cốc cốc…”Cửa phòng có người gõ vào.Cô chật vật đứng dậy, chạy nhanh vào phòng bếp, lấy ra một con dao làm bếp, trở lại phòng khách.Khoảnh khắc mở cửa, cô giơ tay chém về phía khoảng không trước mặt.Kết quả không có bắt kỳ ai, cô lảo đảo đi về phía trước hai bước, lao ra bên ngoài hành lang.Chung quanh yên tĩnh, không có một chút âm thanh nào.Cô nhìn xung quanh, cũng không thấy người đàn ông kia.

Chương 402